古诗词

玄明宫行

李梦阳

今冬有人自京至,向我道说玄明宫。jīn dōng yǒu rén zì jīng zhì,xiàng wǒ dào shuō xuán míng gōng。
木土侈丽谁办此,乃今遗臭京城东。mù tǔ chǐ lì shuí bàn cǐ,nǎi jīn yí chòu jīng chéng dōng。
割夺面势创巀嶪,出入日月开帡幪。gē duó miàn shì chuàng jié yè,chū rù rì yuè kāi píng méng。
矫托敢与天子竞,立观忍将双阙向。jiǎo tuō gǎn yǔ tiān zi jìng,lì guān rěn jiāng shuāng quē xiàng。
前矻石柱双蟠龙,飞梁逶迤三彩虹。qián kū shí zhù shuāng pán lóng,fēi liáng wēi yí sān cǎi hóng。
宝构合沓殿其后,俨如山岳翔天中。bǎo gòu hé dá diàn qí hòu,yǎn rú shān yuè xiáng tiān zhōng。
金银为堂玉布地,千门万户森相通。jīn yín wèi táng yù bù dì,qiān mén wàn hù sēn xiāng tōng。
光景闪烁倏忽异,云烟鬼怪芃杳蒙。guāng jǐng shǎn shuò shū hū yì,yún yān guǐ guài péng yǎo méng。
以东金榜祠更侈,树之松槚双梧桐。yǐ dōng jīn bǎng cí gèng chǐ,shù zhī sōng jiǎ shuāng wú tóng。
溟池岛屿鰋鲤跃,孔雀翡翠兼罴熊。míng chí dǎo yǔ yǎn lǐ yuè,kǒng què fěi cuì jiān pí xióng。
那知势极有消歇,前日虎豹今沙虫。nà zhī shì jí yǒu xiāo xiē,qián rì hǔ bào jīn shā chóng。
窗扉自开卫不守,人时游玩摇玲珑。chuāng fēi zì kāi wèi bù shǒu,rén shí yóu wán yáo líng lóng。
陛隅龙兽折其角,近有盗换香炉铜。bì yú lóng shòu zhé qí jiǎo,jìn yǒu dào huàn xiāng lú tóng。
青苔生泥獍面锁,野鸽哺子雕花栊。qīng tái shēng ní jìng miàn suǒ,yě gē bǔ zi diāo huā lóng。
忆昔此阉握乾柄,帝推赤心阉罔忠。yì xī cǐ yān wò qián bǐng,dì tuī chì xīn yān wǎng zhōng。
威刑霹雳缙绅毒,自尊奴仆侯与公。wēi xíng pī lì jìn shēn dú,zì zūn nú pū hóu yǔ gōng。
变更累朝意叵测,掊克四海真困穷。biàn gèng lèi cháo yì pǒ cè,póu kè sì hǎi zhēn kùn qióng。
长安夺第塞巷陌,心复艳此阉何蒙。zhǎng ān duó dì sāi xiàng mò,xīn fù yàn cǐ yān hé méng。
构结拟绝天下巧,搜剔遂尽输倕工。gòu jié nǐ jué tiān xià qiǎo,sōu tī suì jǐn shū chuí gōng。
神厂择木内苑竭,官坑选石西山空。shén chǎng zé mù nèi yuàn jié,guān kēng xuǎn shí xī shān kōng。
夷坟伐屋白日黑,挥汗如两斤成风。yí fén fá wū bái rì hēi,huī hàn rú liǎng jīn chéng fēng。
转身唾骂阉得知,退朝督劳何匆匆。zhuǎn shēn tuò mà yān dé zhī,tuì cháo dū láo hé cōng cōng。
人心嗟怨入骨髓,鬼也孰复安高崇。rén xīn jiē yuàn rù gǔ suǐ,guǐ yě shú fù ān gāo chóng。
峨碑照耀颂何事,或有送男充道童。é bēi zhào yào sòng hé shì,huò yǒu sòng nán chōng dào tóng。
闻言怆恻黯无答,私痛圣祖开疆功。wén yán chuàng cè àn wú dá,sī tòng shèng zǔ kāi jiāng gōng。
渠干威福开者谁,法典虽严柰怙终。qú gàn wēi fú kāi zhě shuí,fǎ diǎn suī yán nài hù zhōng。
锦衣玉食巳叨窃,琳宫宝宇将安雄。jǐn yī yù shí sì dāo qiè,lín gōng bǎo yǔ jiāng ān xióng。
何宫不镌护敕碑,来者但看玄明宫。hé gōng bù juān hù chì bēi,lái zhě dàn kàn xuán míng gōng。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

酬储太仆见赠

李梦阳

抱病逢春无那春,雪晴云气相鲜新。bào bìng féng chūn wú nà chūn,xuě qíng yún qì xiāng xiān xīn。
经旬不出恼官长,束带何由朝大宾。jīng xún bù chū nǎo guān zhǎng,shù dài hé yóu cháo dà bīn。
岂谓烟霄无劲翮,欲从江海访遗珍。qǐ wèi yān xiāo wú jìn hé,yù cóng jiāng hǎi fǎng yí zhēn。
商歌日暮悲风起,索处应惭扣角人。shāng gē rì mù bēi fēng qǐ,suǒ chù yīng cán kòu jiǎo rén。

答太仆储公见赠

李梦阳

淮海先生海鹤姿,年来何事鬓成丝。huái hǎi xiān shēng hǎi hè zī,nián lái hé shì bìn chéng sī。
安危异日须公等,文雅于今是我师。ān wēi yì rì xū gōng děng,wén yǎ yú jīn shì wǒ shī。
纵有孙阳难遇马,谁言安石但能棋。zòng yǒu sūn yáng nán yù mǎ,shuí yán ān shí dàn néng qí。
桂枝偃蹇空山里,旅病逢春故国思。guì zhī yǎn jiǎn kōng shān lǐ,lǚ bìng féng chūn gù guó sī。

病间闻何舍人梦故山有感

李梦阳

我逢新岁兼新病,君梦故园登故山。wǒ féng xīn suì jiān xīn bìng,jūn mèng gù yuán dēng gù shān。
木杪啼猿行问讯,枕边流水莫潺湲。mù miǎo tí yuán xíng wèn xùn,zhěn biān liú shuǐ mò chán yuán。
罙春古甫同谁往,绝壁孤云只自攀。shēn chūn gǔ fǔ tóng shuí wǎng,jué bì gū yún zhǐ zì pān。
怅恨无家傍林谷,定应何处小乡关。chàng hèn wú jiā bàng lín gǔ,dìng yīng hé chù xiǎo xiāng guān。

雨中忆张大夫园亭

李梦阳

我爱张家好亭子,满园林竹夏凄凄。wǒ ài zhāng jiā hǎo tíng zi,mǎn yuán lín zhú xià qī qī。
沾花细雨飘窗里,映日轻雷过槛西。zhān huā xì yǔ piāo chuāng lǐ,yìng rì qīng léi guò kǎn xī。
巳拚习池多乐事,况逢光禄有新题。sì pàn xí chí duō lè shì,kuàng féng guāng lù yǒu xīn tí。
朝回会与金兰约,走马携壶到碧蹊。cháo huí huì yǔ jīn lán yuē,zǒu mǎ xié hú dào bì qī。

解官亲友携酒来看

李梦阳

严城击鼓天欲曙,风起平林纤月长。yán chéng jī gǔ tiān yù shǔ,fēng qǐ píng lín xiān yuè zhǎng。
故人开尊且复饮,客子狂歌殊未央。gù rén kāi zūn qiě fù yǐn,kè zi kuáng gē shū wèi yāng。
卧病一春违报主,啼莺千里伴还乡。wò bìng yī chūn wéi bào zhǔ,tí yīng qiān lǐ bàn hái xiāng。
他时若访渔樵地,洛水秦山各淼茫。tā shí ruò fǎng yú qiáo dì,luò shuǐ qín shān gè miǎo máng。

送王照磨省觐

李梦阳

浮沙皛皛楚王台,苦竹泠泠帝子哀。fú shā xiǎo xiǎo chǔ wáng tái,kǔ zhú líng líng dì zi āi。
腊月江行莺语合,早春湘北杏花开。là yuè jiāng xíng yīng yǔ hé,zǎo chūn xiāng běi xìng huā kāi。
贪趋彩服聊轻舫,苦忆金门罢举杯。tān qū cǎi fú liáo qīng fǎng,kǔ yì jīn mén bà jǔ bēi。
入幕郤超难许并,题桥司马直须回。rù mù xì chāo nán xǔ bìng,tí qiáo sī mǎ zhí xū huí。

寄徐子

李梦阳

徐子南游涉洞庭,楚江风浪眼冥冥。xú zi nán yóu shè dòng tíng,chǔ jiāng fēng làng yǎn míng míng。
朅来振玉朝天子,忽漫传书与客星。qiè lái zhèn yù cháo tiān zi,hū màn chuán shū yǔ kè xīng。
访戴难移剡溪棹,问奇曾过子云亭。fǎng dài nán yí shàn xī zhào,wèn qí céng guò zi yún tíng。
烟沙水国催春发,杨柳愁边却尽青。yān shā shuǐ guó cuī chūn fā,yáng liǔ chóu biān què jǐn qīng。

寄徐编修缙

李梦阳

题诗传语玉堂宾,想像鸣鞭散紫宸。tí shī chuán yǔ yù táng bīn,xiǎng xiàng míng biān sàn zǐ chén。
玩弄门前金騕袅,宛如天上石麒麟。wán nòng mén qián jīn yǎo niǎo,wǎn rú tiān shàng shí qí lín。
徒夸中论流人世,实有新诗泣鬼神。tú kuā zhōng lùn liú rén shì,shí yǒu xīn shī qì guǐ shén。
密勿愿先谐大轴,渔樵久巳属闲身。mì wù yuàn xiān xié dà zhóu,yú qiáo jiǔ sì shǔ xián shēn。

九日寄何舍人仲默

李梦阳

九日无朋花自开,登楼独酌当登台。jiǔ rì wú péng huā zì kāi,dēng lóu dú zhuó dāng dēng tái。
孤城落木天边下,万里浮云江上来。gū chéng luò mù tiān biān xià,wàn lǐ fú yún jiāng shàng lái。
但遣清尊常不负,从教白发暗相催。dàn qiǎn qīng zūn cháng bù fù,cóng jiào bái fā àn xiāng cuī。
梁南楚北无消息,塞雁风高首重回。liáng nán chǔ běi wú xiāo xī,sāi yàn fēng gāo shǒu zhòng huí。

冬霁宴丘翁林亭

李梦阳

竹亭高宴雪霜残,柏坞移尊月色宽。zhú tíng gāo yàn xuě shuāng cán,bǎi wù yí zūn yuè sè kuān。
驯鹤自知迎客舞,绝琴今拟向君弹。xùn hè zì zhī yíng kè wǔ,jué qín jīn nǐ xiàng jūn dàn。
醉来箕踞仍呼酒,老去留宾不著冠。zuì lái jī jù réng hū jiǔ,lǎo qù liú bīn bù zhù guān。
解道冥鸿能万里,肯输乌鹊一枝安。jiě dào míng hóng néng wàn lǐ,kěn shū wū què yī zhī ān。

送张训导弃官为母

李梦阳

蜀道干戈暮角悲,水行溪壑转春姿。shǔ dào gàn gē mù jiǎo bēi,shuǐ xíng xī hè zhuǎn chūn zī。
辞刘徐庶心先苦,回驭王阳愿不迟。cí liú xú shù xīn xiān kǔ,huí yù wáng yáng yuàn bù chí。
正月巴山犹碧树,孤舟峡口巳黄鹂。zhèng yuè bā shān yóu bì shù,gū zhōu xiá kǒu sì huáng lí。
并吞割据千年事,愁见岷峨有战旗。bìng tūn gē jù qiān nián shì,chóu jiàn mín é yǒu zhàn qí。

早春酬内弟玑

李梦阳

骑马冲泥到竹扉,孤城雪日美晖晖。qí mǎ chōng ní dào zhú fēi,gū chéng xuě rì měi huī huī。
将飞鸿雁春相聚,得食鱼虾暖自肥。jiāng fēi hóng yàn chūn xiāng jù,dé shí yú xiā nuǎn zì féi。
贾谊上书番远谪,桓荣稽古巳多违。jiǎ yì shàng shū fān yuǎn zhé,huán róng jī gǔ sì duō wéi。
亦知匡济诸君事,勿羡东皋早拂衣。yì zhī kuāng jì zhū jūn shì,wù xiàn dōng gāo zǎo fú yī。

立春遇雪东孙君二首

李梦阳

乾坤莽莽俱为客,世路悠悠各怆神。qián kūn mǎng mǎng jù wèi kè,shì lù yōu yōu gè chuàng shén。
海内弟兄稀见面,天涯霜雪又逢春。hǎi nèi dì xiōng xī jiàn miàn,tiān yá shuāng xuě yòu féng chūn。
驯阶鸟啄犹呼侣,破浪龙吟不避人。xùn jiē niǎo zhuó yóu hū lǚ,pò làng lóng yín bù bì rén。
几欲开尊向梅柳,白眉青眼为谁颦。jǐ yù kāi zūn xiàng méi liǔ,bái méi qīng yǎn wèi shuí pín。

立春遇雪东孙君二首

李梦阳

留滞周南春复春,路迷何处问三秦。liú zhì zhōu nán chūn fù chūn,lù mí hé chù wèn sān qín。
竟非吾土堪垂泪,不为儒冠岂误身。jìng fēi wú tǔ kān chuí lèi,bù wèi rú guān qǐ wù shēn。
偷腊槛梅暄媚眼,美寒山筱晚伤神。tōu là kǎn méi xuān mèi yǎn,měi hán shān xiǎo wǎn shāng shén。
虚传夜雪能乘兴,不见山阴鼓柁人。xū chuán yè xuě néng chéng xīng,bù jiàn shān yīn gǔ duò rén。

早春郊园赠别

李梦阳

野阴苍苍春不分,春堂黯黯惜离群。yě yīn cāng cāng chūn bù fēn,chūn táng àn àn xī lí qún。
柳条欲折不应手,林花即开谁寄君。liǔ tiáo yù zhé bù yīng shǒu,lín huā jí kāi shuí jì jūn。
雁飞帆樯畏触雪,日蒸山泽恣成云。yàn fēi fān qiáng wèi chù xuě,rì zhēng shān zé zì chéng yún。
杳然携别东园晚,绮席玉杯相对曛。yǎo rán xié bié dōng yuán wǎn,qǐ xí yù bēi xiāng duì xūn。