古诗词

吴伟松窗读易图歌

李梦阳

仄岩泉流石无数,素壁蒙蒙起烟雾。zè yán quán liú shí wú shù,sù bì méng méng qǐ yān wù。
君家屋宇在城市,何以堂上生松树。jūn jiā wū yǔ zài chéng shì,hé yǐ táng shàng shēng sōng shù。
侧闻江夏生,气酣扫毫素。cè wén jiāng xià shēng,qì hān sǎo háo sù。
绝笔风雷拔地起,意匠凿天天为怒。jué bǐ fēng léi bá dì qǐ,yì jiàng záo tiān tiān wèi nù。
泰山古根生眼前,俄顷缩出徂徕山。tài shān gǔ gēn shēng yǎn qián,é qǐng suō chū cú lái shān。
悬萝挂薜袅袅里,复有草舍松之间。xuán luó guà bì niǎo niǎo lǐ,fù yǒu cǎo shě sōng zhī jiān。
窗间老人鬓发秃,羊翻一编周易读。chuāng jiān lǎo rén bìn fā tū,yáng fān yī biān zhōu yì dú。
空山瑟瑟翠涛激,长干冥冥暮花扑。kōng shān sè sè cuì tāo jī,zhǎng gàn míng míng mù huā pū。
远知既巳死,希夷不复作。yuǎn zhī jì sì sǐ,xī yí bù fù zuò。
青丘石室杳何许,恍然置我此溪壑。qīng qiū shí shì yǎo hé xǔ,huǎng rán zhì wǒ cǐ xī hè。
翻愁一夕雷电入,六丁追书上廖廓。fān chóu yī xī léi diàn rù,liù dīng zhuī shū shàng liào kuò。
又画石下根,屈曲如老龙,胡奴暝踏孤岩菘。yòu huà shí xià gēn,qū qū rú lǎo lóng,hú nú míng tà gū yán sōng。
蓬头赤脚露两肘,月明汲泉山涧中。péng tóu chì jiǎo lù liǎng zhǒu,yuè míng jí quán shān jiàn zhōng。
却忆前年召画师,江夏吴生亦与之。què yì qián nián zhào huà shī,jiāng xià wú shēng yì yǔ zhī。
短褐垢脸见天子,礼貌虽村骨格奇。duǎn hè gòu liǎn jiàn tiān zi,lǐ mào suī cūn gǔ gé qí。
帝令待召仁智殿,有时半酣被召见。dì lìng dài zhào rén zhì diàn,yǒu shí bàn hān bèi zhào jiàn。
跪翻墨汁信手涂,白日惨澹风云变。guì fān mò zhī xìn shǒu tú,bái rì cǎn dàn fēng yún biàn。
至尊含笑中官羡,五侯七贵争看面。zhì zūn hán xiào zhōng guān xiàn,wǔ hóu qī guì zhēng kàn miàn。
请观此幅松舍图,黄金失价连城贱。qǐng guān cǐ fú sōng shě tú,huáng jīn shī jià lián chéng jiàn。
吴生吴生太气岸,一言不合辄投砚。wú shēng wú shēng tài qì àn,yī yán bù hé zhé tóu yàn。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

田园诗五首

李梦阳

园荒蒿藋长,手锄薙其秽。yuán huāng hāo diào zhǎng,shǒu chú tì qí huì。
那解蓊蔚区,中有吐芳蕙。nà jiě wěng wèi qū,zhōng yǒu tǔ fāng huì。

寄都主事穆

李梦阳

江草唤愁生,思君黄鸟鸣。jiāng cǎo huàn chóu shēng,sī jūn huáng niǎo míng。
遥心将夜月,同满阖闾城。yáo xīn jiāng yè yuè,tóng mǎn hé lǘ chéng。

寄徐子二首

李梦阳

紫阁朝回夜,金尊月映空。zǐ gé cháo huí yè,jīn zūn yuè yìng kōng。
只应徐进士,遥忆李郎中。zhǐ yīng xú jìn shì,yáo yì lǐ láng zhōng。

寄徐子二首

李梦阳

东省堂前树,南阳宅里花。dōng shěng táng qián shù,nán yáng zhái lǐ huā。
春风如往日,夜月向谁家。chūn fēng rú wǎng rì,yè yuè xiàng shuí jiā。

送余客

李梦阳

自寄还家信,闺人数月圆。zì jì hái jiā xìn,guī rén shù yuè yuán。
住看沙溪口,终日问来船。zhù kàn shā xī kǒu,zhōng rì wèn lái chuán。

送人

李梦阳

颇讶枫林赤,无风叶自鸣。pǒ yà fēng lín chì,wú fēng yè zì míng。
来人与归客,同听不同情。lái rén yǔ guī kè,tóng tīng bù tóng qíng。

赠客

李梦阳

出郭江南望,暮天云北飞。chū guō jiāng nán wàng,mù tiān yún běi fēi。
断蓬寒更转,长路几人归。duàn péng hán gèng zhuǎn,zhǎng lù jǐ rén guī。

过夏口寄恽君

李梦阳

君居楚城里,我傍楚城过。jūn jū chǔ chéng lǐ,wǒ bàng chǔ chéng guò。
相思连夜发,无柰是江波。xiāng sī lián yè fā,wú nài shì jiāng bō。

诸公石头口舟饯

李梦阳

北巡寮寀合,舟饯此江浔。běi xún liáo cǎi hé,zhōu jiàn cǐ jiāng xún。
晚别隔烟浦,犹闻横吹音。wǎn bié gé yān pǔ,yóu wén héng chuī yīn。

寄黄子广东

李梦阳

昨游梅岭畔,翘望岭南云。zuó yóu méi lǐng pàn,qiào wàng lǐng nán yún。
恰属梅黄日,何由攀赠君。qià shǔ méi huáng rì,hé yóu pān zèng jūn。

浔阳寄耿参政致仕

李梦阳

连人卑湿地,无日不思归。lián rén bēi shī dì,wú rì bù sī guī。
况在浔阳见,君帆独北飞。kuàng zài xún yáng jiàn,jūn fān dú běi fēi。

送郑生

李梦阳

桃花浪初起,三月尔江南。táo huā làng chū qǐ,sān yuè ěr jiāng nán。
万树垂杨色,相留照暮酣。wàn shù chuí yáng sè,xiāng liú zhào mù hān。

送人赴举

李梦阳

宝剑动连星,金鞍别马鸣。bǎo jiàn dòng lián xīng,jīn ān bié mǎ míng。
持将五色笔,夺取锦标名。chí jiāng wǔ sè bǐ,duó qǔ jǐn biāo míng。

赠刘东

李梦阳

洎滨三月时,花满扶亭道。jì bīn sān yuè shí,huā mǎn fú tíng dào。
翩翩白马归,青袍乱芳草。piān piān bái mǎ guī,qīng páo luàn fāng cǎo。

戏郑生求欧帖看

李梦阳

徽州郑季子,动辄古人师。huī zhōu zhèng jì zi,dòng zhé gǔ rén shī。
昨特冲秋雨,因来问墨碑。zuó tè chōng qiū yǔ,yīn lái wèn mò bēi。