古诗词

吴伟松窗读易图歌

李梦阳

仄岩泉流石无数,素壁蒙蒙起烟雾。zè yán quán liú shí wú shù,sù bì méng méng qǐ yān wù。
君家屋宇在城市,何以堂上生松树。jūn jiā wū yǔ zài chéng shì,hé yǐ táng shàng shēng sōng shù。
侧闻江夏生,气酣扫毫素。cè wén jiāng xià shēng,qì hān sǎo háo sù。
绝笔风雷拔地起,意匠凿天天为怒。jué bǐ fēng léi bá dì qǐ,yì jiàng záo tiān tiān wèi nù。
泰山古根生眼前,俄顷缩出徂徕山。tài shān gǔ gēn shēng yǎn qián,é qǐng suō chū cú lái shān。
悬萝挂薜袅袅里,复有草舍松之间。xuán luó guà bì niǎo niǎo lǐ,fù yǒu cǎo shě sōng zhī jiān。
窗间老人鬓发秃,羊翻一编周易读。chuāng jiān lǎo rén bìn fā tū,yáng fān yī biān zhōu yì dú。
空山瑟瑟翠涛激,长干冥冥暮花扑。kōng shān sè sè cuì tāo jī,zhǎng gàn míng míng mù huā pū。
远知既巳死,希夷不复作。yuǎn zhī jì sì sǐ,xī yí bù fù zuò。
青丘石室杳何许,恍然置我此溪壑。qīng qiū shí shì yǎo hé xǔ,huǎng rán zhì wǒ cǐ xī hè。
翻愁一夕雷电入,六丁追书上廖廓。fān chóu yī xī léi diàn rù,liù dīng zhuī shū shàng liào kuò。
又画石下根,屈曲如老龙,胡奴暝踏孤岩菘。yòu huà shí xià gēn,qū qū rú lǎo lóng,hú nú míng tà gū yán sōng。
蓬头赤脚露两肘,月明汲泉山涧中。péng tóu chì jiǎo lù liǎng zhǒu,yuè míng jí quán shān jiàn zhōng。
却忆前年召画师,江夏吴生亦与之。què yì qián nián zhào huà shī,jiāng xià wú shēng yì yǔ zhī。
短褐垢脸见天子,礼貌虽村骨格奇。duǎn hè gòu liǎn jiàn tiān zi,lǐ mào suī cūn gǔ gé qí。
帝令待召仁智殿,有时半酣被召见。dì lìng dài zhào rén zhì diàn,yǒu shí bàn hān bèi zhào jiàn。
跪翻墨汁信手涂,白日惨澹风云变。guì fān mò zhī xìn shǒu tú,bái rì cǎn dàn fēng yún biàn。
至尊含笑中官羡,五侯七贵争看面。zhì zūn hán xiào zhōng guān xiàn,wǔ hóu qī guì zhēng kàn miàn。
请观此幅松舍图,黄金失价连城贱。qǐng guān cǐ fú sōng shě tú,huáng jīn shī jià lián chéng jiàn。
吴生吴生太气岸,一言不合辄投砚。wú shēng wú shēng tài qì àn,yī yán bù hé zhé tóu yàn。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

登啸台三首

李梦阳

万古春城碧草还,苍台只在白云间。wàn gǔ chūn chéng bì cǎo hái,cāng tái zhǐ zài bái yún jiān。
竹林北望风烟动,寂寞苏门更见山。zhú lín běi wàng fēng yān dòng,jì mò sū mén gèng jiàn shān。

登啸台三首

李梦阳

白日红云拂地流,醉乡吾亦步兵游。bái rì hóng yún fú dì liú,zuì xiāng wú yì bù bīng yóu。
登台左盻黄河转,绿水洪波不尽愁。dēng tái zuǒ xì huáng hé zhuǎn,lǜ shuǐ hóng bō bù jǐn chóu。

山阁

李梦阳

凭阑橘树浑铺地,阁背青山前对楼。píng lán jú shù hún pù dì,gé bèi qīng shān qián duì lóu。
既来谁耐檐泉聒,卸却长槽莫放流。jì lái shuí nài yán quán guā,xiè què zhǎng cáo mò fàng liú。

春日丘翁同游三山之陂返酌天王寺二首

李梦阳

崔嵬艮岳他年笑,寂寞三山后代思。cuī wéi gěn yuè tā nián xiào,jì mò sān shān hòu dài sī。
湖色春光净满眼,古城风暮几人悲。hú sè chūn guāng jìng mǎn yǎn,gǔ chéng fēng mù jǐ rén bēi。

春日丘翁同游三山之陂返酌天王寺二首

李梦阳

一树秾花白雪繁,纷纷落地竟何言。yī shù nóng huā bái xuě fán,fēn fēn luò dì jìng hé yán。
眼底风光不须恨,相期且醉给孤园。yǎn dǐ fēng guāng bù xū hèn,xiāng qī qiě zuì gěi gū yuán。

麻姑泉

李梦阳

何泉下山城下流,溪上十家九酒楼。hé quán xià shān chéng xià liú,xī shàng shí jiā jiǔ jiǔ lóu。
老夫纵醒欲何往,此物名高十二州。lǎo fū zòng xǐng yù hé wǎng,cǐ wù míng gāo shí èr zhōu。

灵山

李梦阳

实欲看山雾不开,几层仙掌似莲台。shí yù kàn shān wù bù kāi,jǐ céng xiān zhǎng shì lián tái。
未应华岳君能比,可诧予因望国来。wèi yīng huá yuè jūn néng bǐ,kě chà yǔ yīn wàng guó lái。

徐汊即事四首

李梦阳

窑头江水叉江头,捩柁挕纶雨不休。yáo tóu jiāng shuǐ chā jiāng tóu,liè duò dié lún yǔ bù xiū。
琐屑漫相夸捷手,蛟龙局浅岂渠游。suǒ xiè màn xiāng kuā jié shǒu,jiāo lóng jú qiǎn qǐ qú yóu。

徐汊即事四首

李梦阳

桃花潭前雪美姿,杨柳滩头柳不迟。táo huā tán qián xuě měi zī,yáng liǔ tān tóu liǔ bù chí。
著心虾蟹章江出,章江只解产颅鹚。zhù xīn xiā xiè zhāng jiāng chū,zhāng jiāng zhǐ jiě chǎn lú cí。

徐汊即事四首

李梦阳

北船阻风晴未放,数舸南来却恁飞。běi chuán zǔ fēng qíng wèi fàng,shù gě nán lái què nèn fēi。
扶柁长年频看眼,浪翻江叉赵家围。fú duò zhǎng nián pín kàn yǎn,làng fān jiāng chā zhào jiā wéi。

徐汊即事四首

李梦阳

忽吟水宿淹晨暮,七日窑头行路难。hū yín shuǐ sù yān chén mù,qī rì yáo tóu xíng lù nán。
拚美碧波消北雪,岂期苍鬓且南冠。pàn měi bì bō xiāo běi xuě,qǐ qī cāng bìn qiě nán guān。

湖行二首

李梦阳

湖雨鸥欢交鹭鹚,鸣榔渔子豢颅鹚。hú yǔ ōu huān jiāo lù cí,míng láng yú zi huàn lú cí。
逢潭更见孤罾守,可道鄱鱼无尽时。féng tán gèng jiàn gū zēng shǒu,kě dào pó yú wú jǐn shí。

湖行二首

李梦阳

白云今晨乱碧流,秃鹙风赶逐天鹅。bái yún jīn chén luàn bì liú,tū qiū fēng gǎn zhú tiān é。
抢帆额仄谁家舸,逆浪争先尔谓何。qiǎng fān é zè shuí jiā gě,nì làng zhēng xiān ěr wèi hé。

白鼻骝

李梦阳

羽箭银鞍白鼻騧,春日徐行踏落花。yǔ jiàn yín ān bái bí guā,chūn rì xú xíng tà luò huā。
扬鞭突入章台去,背指垂杨问酒家。yáng biān tū rù zhāng tái qù,bèi zhǐ chuí yáng wèn jiǔ jiā。

城南塘泛舟二首

李梦阳

短短桃花亦自春,隔墙飞水太惊人。duǎn duǎn táo huā yì zì chūn,gé qiáng fēi shuǐ tài jīng rén。
沿洄不怕渔郎入,小小溪塘不是津。yán huí bù pà yú láng rù,xiǎo xiǎo xī táng bù shì jīn。