古诗词

画竹行

李梦阳

鄢陵王孙称竹溪,手自栽竹堂东西。yān líng wáng sūn chēng zhú xī,shǒu zì zāi zhú táng dōng xī。
巳诧白昼雷雨入,遽使六月秋云低。sì chà bái zhòu léi yǔ rù,jù shǐ liù yuè qiū yún dī。
王孙拈笔传竹神,不得乃忆能传人。wáng sūn niān bǐ chuán zhú shén,bù dé nǎi yì néng chuán rén。
黄筌异世与可灭,本朝颇数东吴真。huáng quán yì shì yǔ kě miè,běn cháo pǒ shù dōng wú zhēn。
一幅千金掷不惜,有时客来挂之壁。yī fú qiān jīn zhì bù xī,yǒu shí kè lái guà zhī bì。
壁上阶前翠相射,风行琳琅戛摩仄,四座慄慄生寒色。bì shàng jiē qián cuì xiāng shè,fēng xíng lín láng jiá mó zè,sì zuò lì lì shēng hán sè。
陂陀沙屿意势远,洞庭木落潇湘晚。bēi tuó shā yǔ yì shì yuǎn,dòng tíng mù luò xiāo xiāng wǎn。
白云悠悠去不返,丛篁寂寞双妃怨。bái yún yōu yōu qù bù fǎn,cóng huáng jì mò shuāng fēi yuàn。
于乎画形难画心,黄陵鹧鸪啼至今。yú hū huà xíng nán huà xīn,huáng líng zhè gū tí zhì jīn。
月不常盈日中昃,人生何必长悲吟。yuè bù cháng yíng rì zhōng zè,rén shēng hé bì zhǎng bēi yín。
堂有佳宾膝有琴,美酒一酌还一斟。táng yǒu jiā bīn xī yǒu qín,měi jiǔ yī zhuó hái yī zhēn。
竹溪子,斟竹叶,歌竹枝,醉据玉案吹参差。zhú xī zi,zhēn zhú yè,gē zhú zhī,zuì jù yù àn chuī cān chà。
左杯酹竹右画师,李乎孔乎吾则谁。zuǒ bēi lèi zhú yòu huà shī,lǐ hū kǒng hū wú zé shuí。
更须名手画六逸,并画王孙逸为七。gèng xū míng shǒu huà liù yì,bìng huà wáng sūn yì wèi qī。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

春日豫章杂诗十首

李梦阳

苦吟实是被花恼,今日携壶何处倾。kǔ yín shí shì bèi huā nǎo,jīn rì xié hú hé chù qīng。
凤凰洲前好杨柳,美日鸣舷遮莫行。fèng huáng zhōu qián hǎo yáng liǔ,měi rì míng xián zhē mò xíng。

漫兴二首

李梦阳

城外清江城内湖,水门通贯古名都。chéng wài qīng jiāng chéng nèi hú,shuǐ mén tōng guàn gǔ míng dōu。
鱼跳浪阔终难网,鸟立沙长岂得呼。yú tiào làng kuò zhōng nán wǎng,niǎo lì shā zhǎng qǐ dé hū。

漫兴二首

李梦阳

久雨今晴燕得飞,城中江畔步徐归。jiǔ yǔ jīn qíng yàn dé fēi,chéng zhōng jiāng pàn bù xú guī。
烟花晚阁偏冲槛,柳絮晴桥故点衣。yān huā wǎn gé piān chōng kǎn,liǔ xù qíng qiáo gù diǎn yī。

新买东庄宾友携酒往看十绝句

李梦阳

芳园垂老惭为主,门巷开除即是家。fāng yuán chuí lǎo cán wèi zhǔ,mén xiàng kāi chú jí shì jiā。
不知樱树春能早,便把樱花作杏花。bù zhī yīng shù chūn néng zǎo,biàn bǎ yīng huā zuò xìng huā。

新买东庄宾友携酒往看十绝句

李梦阳

园芳细认纷无数,大半朱英间碧林。yuán fāng xì rèn fēn wú shù,dà bàn zhū yīng jiān bì lín。
搴蕊美枝惟恨晚,对花谁记种花心。qiān ruǐ měi zhī wéi hèn wǎn,duì huā shuí jì zhǒng huā xīn。

新买东庄宾友携酒往看十绝句

李梦阳

年来好事推刘四,酒兴花情老独浓。nián lái hǎo shì tuī liú sì,jiǔ xīng huā qíng lǎo dú nóng。
最喜能移山茉莉,所嗟犹欠木芙蓉。zuì xǐ néng yí shān mò lì,suǒ jiē yóu qiàn mù fú róng。

新买东庄宾友携酒往看十绝句

李梦阳

黄鹂故啭千头柳,白蝶能穿百结花。huáng lí gù zhuàn qiān tóu liǔ,bái dié néng chuān bǎi jié huā。
敢道墙榆浑不用,新巢树树可慈鸦。gǎn dào qiáng yú hún bù yòng,xīn cháo shù shù kě cí yā。

新买东庄宾友携酒往看十绝句

李梦阳

今春自买城东园,暇即郊行不惮烦。jīn chūn zì mǎi chéng dōng yuán,xiá jí jiāo xíng bù dàn fán。
不应对客夸林竹,日日柴门有驻轩。bù yīng duì kè kuā lín zhú,rì rì chái mén yǒu zhù xuān。

新买东庄宾友携酒往看十绝句

李梦阳

买地兼园巳自饶,来游况是百花朝。mǎi dì jiān yuán sì zì ráo,lái yóu kuàng shì bǎi huā cháo。
细看却怪林间笋,迸槛穿篱只恁骄。xì kàn què guài lín jiān sǔn,bèng kǎn chuān lí zhǐ nèn jiāo。

新买东庄宾友携酒往看十绝句

李梦阳

静处亭亭竹万竿,美烟濡露不曾寒。jìng chù tíng tíng zhú wàn gān,měi yān rú lù bù céng hán。
多栽要识前人意,秀色凭渠雪后看。duō zāi yào shí qián rén yì,xiù sè píng qú xuě hòu kàn。

新买东庄宾友携酒往看十绝句

李梦阳

鲍子知我远载酒,郑生骑驴犹踏春。bào zi zhī wǒ yuǎn zài jiǔ,zhèng shēng qí lǘ yóu tà chūn。
灞上孰如彭泽柳,竹林休认草玄人。bà shàng shú rú péng zé liǔ,zhú lín xiū rèn cǎo xuán rén。

新买东庄宾友携酒往看十绝句

李梦阳

边村黄子先曾约,百亩十年今卜邻。biān cūn huáng zi xiān céng yuē,bǎi mǔ shí nián jīn bo lín。
元是隐沦须共酒,非因花树始同春。yuán shì yǐn lún xū gòng jiǔ,fēi yīn huā shù shǐ tóng chūn。

新买东庄宾友携酒往看十绝句

李梦阳

为花底恁朝朝出,风日清和今古稀。wèi huā dǐ nèn cháo cháo chū,fēng rì qīng hé jīn gǔ xī。
传道郑生重载酒,寄言花蕊莫轻飞。chuán dào zhèng shēng zhòng zài jiǔ,jì yán huā ruǐ mò qīng fēi。

东园漫兴之作

李梦阳

大麦初黄小麦齐,樱桃半熟压枝低。dà mài chū huáng xiǎo mài qí,yīng táo bàn shú yā zhī dī。
先生皂帽何为者,白首看花日每西。xiān shēng zào mào hé wèi zhě,bái shǒu kàn huā rì měi xī。

东园遣兴再赋十绝句

李梦阳

经宿隔城花尽开,园扉深闭蝶应猜。jīng sù gé chéng huā jǐn kāi,yuán fēi shēn bì dié yīng cāi。
小车即病行能稳,一日来看须一回。xiǎo chē jí bìng xíng néng wěn,yī rì lái kàn xū yī huí。