古诗词

长江行

李东阳

大江西来是何年,奔流直下岷山巅。dà jiāng xī lái shì hé nián,bēn liú zhí xià mín shān diān。
长风一万里,吹破鸿蒙天。zhǎng fēng yī wàn lǐ,chuī pò hóng méng tiān。
天开地辟万物茁,五岳四渎皆森然。tiān kāi dì pì wàn wù zhuó,wǔ yuè sì dú jiē sēn rán。
帝遣长江作南渎,直与天地相周旋。dì qiǎn zhǎng jiāng zuò nán dú,zhí yǔ tiān dì xiāng zhōu xuán。
是时共工怒触天柱折,遂使后土东南偏。shì shí gòng gōng nù chù tiān zhù zhé,suì shǐ hòu tǔ dōng nán piān。
女娲补天不补地,山崩谷罅漏百川。nǚ wā bǔ tiān bù bǔ dì,shān bēng gǔ xià lòu bǎi chuān。
有崇之叟狂而颠,坐看万国赤子沦深渊。yǒu chóng zhī sǒu kuáng ér diān,zuò kàn wàn guó chì zi lún shēn yuān。
帝赫怒,罚乃罪。dì hè nù,fá nǎi zuì。
神禹来,乘四载。shén yǔ lái,chéng sì zài。
驱大章,走竖亥。qū dà zhāng,zǒu shù hài。
黄龙夹舟稳不惊,直送驰波到东海。huáng lóng jiā zhōu wěn bù jīng,zhí sòng chí bō dào dōng hǎi。
朝离巴峡暮洞庭,九派却转浔阳城。cháo lí bā xiá mù dòng tíng,jiǔ pài què zhuǎn xún yáng chéng。
萦纡南徐万余里,更万余里通蓬瀛。yíng yū nán xú wàn yú lǐ,gèng wàn yú lǐ tōng péng yíng。
君不见黄河之水天上下,其大如股空纵横。jūn bù jiàn huáng hé zhī shuǐ tiān shàng xià,qí dà rú gǔ kōng zòng héng。
长游清济出中境,曷敢南向争权衡。zhǎng yóu qīng jì chū zhōng jìng,hé gǎn nán xiàng zhēng quán héng。
千流万派琐琐不足数,虽有吐纳无亏盈。qiān liú wàn pài suǒ suǒ bù zú shù,suī yǒu tǔ nà wú kuī yíng。
下亘厚地,上摩高空。xià gèn hòu dì,shàng mó gāo kōng。
日月出没,蛟龙所宫。rì yuè chū méi,jiāo lóng suǒ gōng。
奇形异态,不可以物象,但见变化无终穷。qí xíng yì tài,bù kě yǐ wù xiàng,dàn jiàn biàn huà wú zhōng qióng。
或如重胎抱混沌,或如颢气开穹窿。huò rú zhòng tāi bào hùn dùn,huò rú hào qì kāi qióng lóng。
或如织女拖素练,或如天马驰风鬃。huò rú zhī nǚ tuō sù liàn,huò rú tiān mǎ chí fēng zōng。
空山怒哮饱后虎,巨壑下饮渴死虹。kōng shān nù xiāo bǎo hòu hǔ,jù hè xià yǐn kě sǐ hóng。
或如轩辕铸九鼎,大冶鼓动洪垆风。huò rú xuān yuán zhù jiǔ dǐng,dà yě gǔ dòng hóng lú fēng。
或如夸父逐三足,曳杖狂走无西东。huò rú kuā fù zhú sān zú,yè zhàng kuáng zǒu wú xī dōng。
或如甲兵宵驰,聚啸满山谷。huò rú jiǎ bīng xiāo chí,jù xiào mǎn shān gǔ。
或如神鬼昼露,万象出入虚无中。huò rú shén guǐ zhòu lù,wàn xiàng chū rù xū wú zhōng。
吁嗟乎长江!胡为若兹雄,人不识,无乃造化之奇功。xū jiē hū zhǎng jiāng!hú wèi ruò zī xióng,rén bù shí,wú nǎi zào huà zhī qí gōng。
天开九州,十有二山。tiān kāi jiǔ zhōu,shí yǒu èr shān。
南北并峙,江流其间。nán běi bìng zhì,jiāng liú qí jiān。
尧舜都冀方,三苗尚为顽。yáo shùn dōu jì fāng,sān miáo shàng wèi wán。
魏帝倚天叹,征吴但空还。wèi dì yǐ tiān tàn,zhēng wú dàn kōng hái。
吁嗟乎长江!其险不可攀。xū jiē hū zhǎng jiāng!qí xiǎn bù kě pān。
古来英雄必南骛,我祖开基自江渡。gǔ lái yīng xióng bì nán wù,wǒ zǔ kāi jī zì jiāng dù。
古来建国惟中原,我宗坐制东南藩。gǔ lái jiàn guó wéi zhōng yuán,wǒ zōng zuò zhì dōng nán fān。
如知天险不足恃,惟有圣德可以通乾坤。rú zhī tiān xiǎn bù zú shì,wéi yǒu shèng dé kě yǐ tōng qián kūn。
长江来,自西极,包人寰,环帝宅。zhǎng jiāng lái,zì xī jí,bāo rén huán,huán dì zhái。
我来何为?为观国。wǒ lái hé wèi?wèi guān guó。
泛吴涛,航楚泽。fàn wú tāo,háng chǔ zé。
笑张骞,悲祖逖。xiào zhāng qiān,bēi zǔ tì。
壮神功,歌圣德。zhuàng shén gōng,gē shèng dé。
圣德浩荡如江波,千秋万岁同山河。shèng dé hào dàng rú jiāng bō,qiān qiū wàn suì tóng shān hé。
而我无才竟若何,吁嗟乎,聊为击节长江歌。ér wǒ wú cái jìng ruò hé,xū jiē hū,liáo wèi jī jié zhǎng jiāng gē。
李东阳

李东阳

李东阳(1447年-1516年),字宾之,号西涯,谥文正,明朝中叶重臣,文学家,书法家,茶陵诗派的核心人物。湖广长沙府茶陵州(今湖南茶陵)人,寄籍京师(今北京市)。天顺八年进士,授编修,累迁侍讲学士,充东宫讲官,弘治八年以礼部侍郎兼文渊阁大学士,直内阁,预机务。立朝五十年,柄国十八载,清节不渝。文章典雅流丽,工篆隶书。有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》、《燕对录》。 李东阳的作品>>

猜您喜欢

卿勿言

李东阳

卿勿言,朕自思,南诏覆师君不知。qīng wù yán,zhèn zì sī,nán zhào fù shī jūn bù zhī。
卿勿忧,朕自保,范阳弄兵苦不早。qīng wù yōu,zhèn zì bǎo,fàn yáng nòng bīng kǔ bù zǎo。
卿邪谁邪高与杨,非姚非宋还非张。qīng xié shuí xié gāo yǔ yáng,fēi yáo fēi sòng hái fēi zhāng。
有言如此尚不用,岂有药石针膏肓。yǒu yán rú cǐ shàng bù yòng,qǐ yǒu yào shí zhēn gāo huāng。
君不见咸阳老人能直谏,何曾得睹君王面。jūn bù jiàn xián yáng lǎo rén néng zhí jiàn,hé céng dé dǔ jūn wáng miàn。

腹中剑

李东阳

腹中剑,中自操,一日不试中怒号。fù zhōng jiàn,zhōng zì cāo,yī rì bù shì zhōng nù hào。
构仇结怨身焉逃,一夜十徙甘为劳。gòu chóu jié yuàn shēn yān táo,yī yè shí xǐ gān wèi láo。
生无遗忧死余恨,恨不作七十二冢藏山坳。shēng wú yí yōu sǐ yú hèn,hèn bù zuò qī shí èr zhǒng cáng shān ào。

青岩山

李东阳

青岩山,甄郎高风不可攀,禄山使者封刀还。qīng yán shān,zhēn láng gāo fēng bù kě pān,lù shān shǐ zhě fēng dāo hái。
入东京,见黄盖,帝敕伪官阶下拜。rù dōng jīng,jiàn huáng gài,dì chì wěi guān jiē xià bài。
郑虔贬死王维生,故人独有苏源明。zhèng qián biǎn sǐ wáng wéi shēng,gù rén dú yǒu sū yuán míng。
君不见舞象悲啼乐工哭,贼斫工尸分象肉。jūn bù jiàn wǔ xiàng bēi tí lè gōng kū,zéi zhuó gōng shī fēn xiàng ròu。

马嵬曲

李东阳

唐家国破君不守,独载蛾眉弃城走。táng jiā guó pò jūn bù shǒu,dú zài é méi qì chéng zǒu。
金瓯器重不自持,玉环堕地犹回首。jīn ōu qì zhòng bù zì chí,yù huán duò dì yóu huí shǒu。
前星夜入紫微垣,王风净扫长安膻。qián xīng yè rù zǐ wēi yuán,wáng fēng jìng sǎo zhǎng ān shān。
上皇卷甲三川外,父老含悲长庆前。shàng huáng juǎn jiǎ sān chuān wài,fù lǎo hán bēi zhǎng qìng qián。
世间万事多反覆,自古欢娱不为福。shì jiān wàn shì duō fǎn fù,zì gǔ huān yú bù wèi fú。
君不见西宫露刃迎,何如坡下屯兵宿。jūn bù jiàn xī gōng lù rèn yíng,hé rú pō xià tún bīng sù。

睢阳叹

李东阳

将军有齿嚼欲碎,将军有眦血成泪。jiāng jūn yǒu chǐ jué yù suì,jiāng jūn yǒu zì xuè chéng lèi。
生为将星死为厉,尽是山川不平气。shēng wèi jiāng xīng sǐ wèi lì,jǐn shì shān chuān bù píng qì。
二人同心金不利,天与一城为国蔽。èr rén tóng xīn jīn bù lì,tiān yǔ yī chéng wèi guó bì。
强兵坐拥瞋相视,孝子忠臣竟谁是。qiáng bīng zuò yōng chēn xiāng shì,xiào zi zhōng chén jìng shuí shì。
千载功名亦天意,君不见河南节度三日至。qiān zài gōng míng yì tiān yì,jūn bù jiàn hé nán jié dù sān rì zhì。

河阳战

李东阳

裨将退,元帅怒。bì jiāng tuì,yuán shuài nù。
先取廷玉后仆固,牙旗鋋地高掣空。xiān qǔ tíng yù hòu pū gù,yá qí chán dì gāo chè kōng。
将军号令如雷风,逆贼夜散潼关东。jiāng jūn hào lìng rú léi fēng,nì zéi yè sàn tóng guān dōng。
元功独冠中兴中,营蝇斐锦难为忠,空令愤死田神功。yuán gōng dú guān zhōng xīng zhōng,yíng yíng fěi jǐn nán wèi zhōng,kōng lìng fèn sǐ tián shén gōng。

司农笏

李东阳

司农手中无寸铁,夺笏击贼贼脑裂。sī nóng shǒu zhōng wú cùn tiě,duó hù jī zéi zéi nǎo liè。
贼未死气虽已折,奉天天子双泪横。zéi wèi sǐ qì suī yǐ zhé,fèng tiān tiān zi shuāng lèi héng。
十年弃卿真负卿,臣身区区劳记忆。shí nián qì qīng zhēn fù qīng,chén shēn qū qū láo jì yì。
平原太守曾未识。píng yuán tài shǒu céng wèi shí。

养儿行

李东阳

朝廷养公公养儿,儿为心腹股肱谁?当时意气各相许,儿不负公公负主。cháo tíng yǎng gōng gōng yǎng ér,ér wèi xīn fù gǔ gōng shuí?dāng shí yì qì gè xiāng xǔ,ér bù fù gōng gōng fù zhǔ。
养儿至死心不易,宁不为儿不为贼。yǎng ér zhì sǐ xīn bù yì,níng bù wèi ér bù wèi zéi。
君不见入朝告变,归杀身此儿非养。jūn bù jiàn rù cháo gào biàn,guī shā shēn cǐ ér fēi yǎng。
宁非真养儿,身死名不腐,惟有真儿心独苦。níng fēi zhēn yǎng ér,shēn sǐ míng bù fǔ,wéi yǒu zhēn ér xīn dú kǔ。

问中使

李东阳

问中使,几日发,长安老臣当死。wèn zhōng shǐ,jǐ rì fā,zhǎng ān lǎo chén dāng sǐ。
死不难,中使答,言从大梁至,大梁贼耳。sǐ bù nán,zhōng shǐ dá,yán cóng dà liáng zhì,dà liáng zéi ěr。
胡称使,君不见,吐蕃使者中道亡。hú chēng shǐ,jūn bù jiàn,tǔ fān shǐ zhě zhōng dào wáng。
相臣节度死凤翔,老奸有貌幸不扬。xiāng chén jié dù sǐ fèng xiáng,lǎo jiān yǒu mào xìng bù yáng。
三年饱食居庙堂,澧州客死非人殃。sān nián bǎo shí jū miào táng,lǐ zhōu kè sǐ fēi rén yāng。

侍中走

李东阳

平凉坛西鼓声吼,伏兵大呼侍中走。píng liáng tán xī gǔ shēng hǒu,fú bīng dà hū shì zhōng zǒu。
君王正喜边兵休,武将尽贺书生忧。jūn wáng zhèng xǐ biān bīng xiū,wǔ jiāng jǐn hè shū shēng yōu。
邠宁飞书夜半至,西平老臣先掩涕。bīn níng fēi shū yè bàn zhì,xī píng lǎo chén xiān yǎn tì。
君心多猜谋不足,平凉不伏长安伏。jūn xīn duō cāi móu bù zú,píng liáng bù fú zhǎng ān fú。
枉伐大安园上竹。wǎng fá dà ān yuán shàng zhú。

永贞叹

李东阳

王郎索饭黄扉里,郑州相公呼不起。wáng láng suǒ fàn huáng fēi lǐ,zhèng zhōu xiāng gōng hū bù qǐ。
六街鬼魅夜攫人,公门白日成官市。liù jiē guǐ mèi yè jué rén,gōng mén bái rì chéng guān shì。
纷纷逐客不足嗟,河东司马文章家。fēn fēn zhú kè bù zú jiē,hé dōng sī mǎ wén zhāng jiā。
江湖浪客河间妇,世事荣枯一翻手。jiāng hú làng kè hé jiān fù,shì shì róng kū yī fān shǒu。
诗翁莫赋永贞年,后来何代无此贤。shī wēng mò fù yǒng zhēn nián,hòu lái hé dài wú cǐ xián。

郑歇后

李东阳

郑歇后,登台司。zhèng xiē hòu,dēng tái sī。
国事去,嗟何为?唐之衰,风不竞,天下纷纷非一郑。guó shì qù,jiē hé wèi?táng zhī shuāi,fēng bù jìng,tiān xià fēn fēn fēi yī zhèng。
君不见宋家养士得士力,无数忠贤水中溺。jūn bù jiàn sòng jiā yǎng shì dé shì lì,wú shù zhōng xián shuǐ zhōng nì。

白马河

李东阳

白马河,河水深可投,清邪浊邪同一流。bái mǎ hé,hé shuǐ shēn kě tóu,qīng xié zhuó xié tóng yī liú。
万古不涤衣冠羞,人生到此纷鸿毛。wàn gǔ bù dí yī guān xiū,rén shēng dào cǐ fēn hóng máo。
纷鸿毛,竟何益?唐之亡,非此日。fēn hóng máo,jìng hé yì?táng zhī wáng,fēi cǐ rì。

王凝妻

李东阳

妾生爱身如爱玉,玉可玷,身不可辱。qiè shēng ài shēn rú ài yù,yù kě diàn,shēn bù kě rǔ。
生不逢,鲁男子,彼氓何知妾为耻。shēng bù féng,lǔ nán zi,bǐ máng hé zhī qiè wèi chǐ。
挥刀断臂不自谋,已看此臂为妾仇。huī dāo duàn bì bù zì móu,yǐ kàn cǐ bì wèi qiè chóu。
不恨妾身出无主,但恨妾身为妇女。bù hèn qiè shēn chū wú zhǔ,dàn hèn qiè shēn wèi fù nǚ。
君不见中原将相夸男儿,朝梁暮周皆逆旅。jūn bù jiàn zhōng yuán jiāng xiāng kuā nán ér,cháo liáng mù zhōu jiē nì lǚ。

十六州

李东阳

契丹助晋兵,一号三十万。qì dān zhù jìn bīng,yī hào sān shí wàn。
晋家报契丹,一数一匹绢。jìn jiā bào qì dān,yī shù yī pǐ juàn。
三十万绢未足惜,一十六州空弃掷。sān shí wàn juàn wèi zú xī,yī shí liù zhōu kōng qì zhì。
遂令宋统成偏安,中原以北无幽燕。suì lìng sòng tǒng chéng piān ān,zhōng yuán yǐ běi wú yōu yàn。
金元相承二百载,恸哭衣冠化兜铠。jīn yuán xiāng chéng èr bǎi zài,tòng kū yī guān huà dōu kǎi。
至今五镇接三边,不备西陲备东海。zhì jīn wǔ zhèn jiē sān biān,bù bèi xī chuí bèi dōng hǎi。