古诗词

长江行

李东阳

大江西来是何年,奔流直下岷山巅。dà jiāng xī lái shì hé nián,bēn liú zhí xià mín shān diān。
长风一万里,吹破鸿蒙天。zhǎng fēng yī wàn lǐ,chuī pò hóng méng tiān。
天开地辟万物茁,五岳四渎皆森然。tiān kāi dì pì wàn wù zhuó,wǔ yuè sì dú jiē sēn rán。
帝遣长江作南渎,直与天地相周旋。dì qiǎn zhǎng jiāng zuò nán dú,zhí yǔ tiān dì xiāng zhōu xuán。
是时共工怒触天柱折,遂使后土东南偏。shì shí gòng gōng nù chù tiān zhù zhé,suì shǐ hòu tǔ dōng nán piān。
女娲补天不补地,山崩谷罅漏百川。nǚ wā bǔ tiān bù bǔ dì,shān bēng gǔ xià lòu bǎi chuān。
有崇之叟狂而颠,坐看万国赤子沦深渊。yǒu chóng zhī sǒu kuáng ér diān,zuò kàn wàn guó chì zi lún shēn yuān。
帝赫怒,罚乃罪。dì hè nù,fá nǎi zuì。
神禹来,乘四载。shén yǔ lái,chéng sì zài。
驱大章,走竖亥。qū dà zhāng,zǒu shù hài。
黄龙夹舟稳不惊,直送驰波到东海。huáng lóng jiā zhōu wěn bù jīng,zhí sòng chí bō dào dōng hǎi。
朝离巴峡暮洞庭,九派却转浔阳城。cháo lí bā xiá mù dòng tíng,jiǔ pài què zhuǎn xún yáng chéng。
萦纡南徐万余里,更万余里通蓬瀛。yíng yū nán xú wàn yú lǐ,gèng wàn yú lǐ tōng péng yíng。
君不见黄河之水天上下,其大如股空纵横。jūn bù jiàn huáng hé zhī shuǐ tiān shàng xià,qí dà rú gǔ kōng zòng héng。
长游清济出中境,曷敢南向争权衡。zhǎng yóu qīng jì chū zhōng jìng,hé gǎn nán xiàng zhēng quán héng。
千流万派琐琐不足数,虽有吐纳无亏盈。qiān liú wàn pài suǒ suǒ bù zú shù,suī yǒu tǔ nà wú kuī yíng。
下亘厚地,上摩高空。xià gèn hòu dì,shàng mó gāo kōng。
日月出没,蛟龙所宫。rì yuè chū méi,jiāo lóng suǒ gōng。
奇形异态,不可以物象,但见变化无终穷。qí xíng yì tài,bù kě yǐ wù xiàng,dàn jiàn biàn huà wú zhōng qióng。
或如重胎抱混沌,或如颢气开穹窿。huò rú zhòng tāi bào hùn dùn,huò rú hào qì kāi qióng lóng。
或如织女拖素练,或如天马驰风鬃。huò rú zhī nǚ tuō sù liàn,huò rú tiān mǎ chí fēng zōng。
空山怒哮饱后虎,巨壑下饮渴死虹。kōng shān nù xiāo bǎo hòu hǔ,jù hè xià yǐn kě sǐ hóng。
或如轩辕铸九鼎,大冶鼓动洪垆风。huò rú xuān yuán zhù jiǔ dǐng,dà yě gǔ dòng hóng lú fēng。
或如夸父逐三足,曳杖狂走无西东。huò rú kuā fù zhú sān zú,yè zhàng kuáng zǒu wú xī dōng。
或如甲兵宵驰,聚啸满山谷。huò rú jiǎ bīng xiāo chí,jù xiào mǎn shān gǔ。
或如神鬼昼露,万象出入虚无中。huò rú shén guǐ zhòu lù,wàn xiàng chū rù xū wú zhōng。
吁嗟乎长江!胡为若兹雄,人不识,无乃造化之奇功。xū jiē hū zhǎng jiāng!hú wèi ruò zī xióng,rén bù shí,wú nǎi zào huà zhī qí gōng。
天开九州,十有二山。tiān kāi jiǔ zhōu,shí yǒu èr shān。
南北并峙,江流其间。nán běi bìng zhì,jiāng liú qí jiān。
尧舜都冀方,三苗尚为顽。yáo shùn dōu jì fāng,sān miáo shàng wèi wán。
魏帝倚天叹,征吴但空还。wèi dì yǐ tiān tàn,zhēng wú dàn kōng hái。
吁嗟乎长江!其险不可攀。xū jiē hū zhǎng jiāng!qí xiǎn bù kě pān。
古来英雄必南骛,我祖开基自江渡。gǔ lái yīng xióng bì nán wù,wǒ zǔ kāi jī zì jiāng dù。
古来建国惟中原,我宗坐制东南藩。gǔ lái jiàn guó wéi zhōng yuán,wǒ zōng zuò zhì dōng nán fān。
如知天险不足恃,惟有圣德可以通乾坤。rú zhī tiān xiǎn bù zú shì,wéi yǒu shèng dé kě yǐ tōng qián kūn。
长江来,自西极,包人寰,环帝宅。zhǎng jiāng lái,zì xī jí,bāo rén huán,huán dì zhái。
我来何为?为观国。wǒ lái hé wèi?wèi guān guó。
泛吴涛,航楚泽。fàn wú tāo,háng chǔ zé。
笑张骞,悲祖逖。xiào zhāng qiān,bēi zǔ tì。
壮神功,歌圣德。zhuàng shén gōng,gē shèng dé。
圣德浩荡如江波,千秋万岁同山河。shèng dé hào dàng rú jiāng bō,qiān qiū wàn suì tóng shān hé。
而我无才竟若何,吁嗟乎,聊为击节长江歌。ér wǒ wú cái jìng ruò hé,xū jiē hū,liáo wèi jī jié zhǎng jiāng gē。
李东阳

李东阳

李东阳(1447年-1516年),字宾之,号西涯,谥文正,明朝中叶重臣,文学家,书法家,茶陵诗派的核心人物。湖广长沙府茶陵州(今湖南茶陵)人,寄籍京师(今北京市)。天顺八年进士,授编修,累迁侍讲学士,充东宫讲官,弘治八年以礼部侍郎兼文渊阁大学士,直内阁,预机务。立朝五十年,柄国十八载,清节不渝。文章典雅流丽,工篆隶书。有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》、《燕对录》。 李东阳的作品>>

猜您喜欢

刘尚质南楼题王舜耕山水图

李东阳

溪声潺湲杂林壑,山势蜿蜒去还却。xī shēng chán yuán zá lín hè,shān shì wān yán qù hái què。
浮云欲起未起时,半在溪头与山脚。fú yún yù qǐ wèi qǐ shí,bàn zài xī tóu yǔ shān jiǎo。
入空高鸟飞欲尽,背屋斜阳惨将落。rù kōng gāo niǎo fēi yù jǐn,bèi wū xié yáng cǎn jiāng luò。
更无剩地与闲人,纵有红尘何处著。gèng wú shèng dì yǔ xián rén,zòng yǒu hóng chén hé chù zhù。
南亩老翁双鬓斑,笔法颇似高房山。nán mǔ lǎo wēng shuāng bìn bān,bǐ fǎ pǒ shì gāo fáng shān。
少年豪宕老疏放,往往醉墨留人间。shǎo nián háo dàng lǎo shū fàng,wǎng wǎng zuì mò liú rén jiān。
平生画癖兼山癖,一见此图三叹息。píng shēng huà pǐ jiān shān pǐ,yī jiàn cǐ tú sān tàn xī。
愧我不如楼上人,日日开窗看秋碧。kuì wǒ bù rú lóu shàng rén,rì rì kāi chuāng kàn qiū bì。

题画鹰送罗缉熙南归

李东阳

大鹰狰狞爪决石,侧目高堂睨秋碧。dà yīng zhēng níng zhǎo jué shí,cè mù gāo táng nì qiū bì。
小鹰倔伏俯且窥,威而不扬岂其雌。xiǎo yīng jué fú fǔ qiě kuī,wēi ér bù yáng qǐ qí cí。
雌雄起伏各异态,意气相看出尘堨。cí xióng qǐ fú gè yì tài,yì qì xiāng kàn chū chén yè。
独立羞将众羽群,高飞怕有浮云碍。dú lì xiū jiāng zhòng yǔ qún,gāo fēi pà yǒu fú yún ài。
山寒木落天始风,日色惨淡川原空。shān hán mù luò tiān shǐ fēng,rì sè cǎn dàn chuān yuán kōng。
人间狐兔自有地,慎勿反击伤鹓鸿。rén jiān hú tù zì yǒu dì,shèn wù fǎn jī shāng yuān hóng。
画图仿佛是谁作,宛似悬韝臂间落。huà tú fǎng fú shì shuí zuò,wǎn shì xuán gōu bì jiān luò。
高堂匹练长风生,万里炎荒尽幽朔。gāo táng pǐ liàn zhǎng fēng shēng,wàn lǐ yán huāng jǐn yōu shuò。
我生奇气空嶙峋,挥毫对此不无神。wǒ shēng qí qì kōng lín xún,huī háo duì cǐ bù wú shén。
送渠羽翼朝天去,亦是云霄得意人。sòng qú yǔ yì cháo tiān qù,yì shì yún xiāo dé yì rén。

徐用和侍御所藏云山图歌

李东阳

何人醉写云山图,浮云澒洞山模糊。hé rén zuì xiě yún shān tú,fú yún hòng dòng shān mó hú。
空明射地日漏影,稍觉树林开扶疏。kōng míng shè dì rì lòu yǐng,shāo jué shù lín kāi fú shū。
平原苍莽不知处,忽有细路通榛芜。píng yuán cāng mǎng bù zhī chù,hū yǒu xì lù tōng zhēn wú。
茅堂枕山半阁水,卷幔正对前峰孤。máo táng zhěn shān bàn gé shuǐ,juǎn màn zhèng duì qián fēng gū。
幽人深居不出户,纵有邻舍无招呼。yōu rén shēn jū bù chū hù,zòng yǒu lín shě wú zhāo hū。
低头把卷苦吟讽,语暗不辨楚与吴。dī tóu bǎ juǎn kǔ yín fěng,yǔ àn bù biàn chǔ yǔ wú。
中流棹歌似相答,欲断未断声呜呜。zhōng liú zhào gē shì xiāng dá,yù duàn wèi duàn shēng wū wū。
云多水阔望不见,知是沧洲旧钓徒。yún duō shuǐ kuò wàng bù jiàn,zhī shì cāng zhōu jiù diào tú。
长安六月晴复雨,若非尘土还泥涂。zhǎng ān liù yuè qíng fù yǔ,ruò fēi chén tǔ hái ní tú。
城中见山如见画,刚可仿佛求形模。chéng zhōng jiàn shān rú jiàn huà,gāng kě fǎng fú qiú xíng mó。
山犹可见水莫涉,尺潦岂足容长舻。shān yóu kě jiàn shuǐ mò shè,chǐ lǎo qǐ zú róng zhǎng lú。
十年旧游忆南国,岁月催人非故吾。shí nián jiù yóu yì nán guó,suì yuè cuī rén fēi gù wú。
鹦鹉洲前汉阳树,此景此诗今有无?yīng wǔ zhōu qián hàn yáng shù,cǐ jǐng cǐ shī jīn yǒu wú?
因君此图意披豁,便欲买棹游江湖。yīn jūn cǐ tú yì pī huō,biàn yù mǎi zhào yóu jiāng hú。

题鲁京尹所藏双鹰图

李东阳

霜风摵摵空林响,朔气随空入萧爽。shuāng fēng shè shè kōng lín xiǎng,shuò qì suí kōng rù xiāo shuǎng。
两鹰意气殊绝群,俯视平川如一掌。liǎng yīng yì qì shū jué qún,fǔ shì píng chuān rú yī zhǎng。
玄云著树凝不飞,野日照地寒无辉。xuán yún zhù shù níng bù fēi,yě rì zhào dì hán wú huī。
缡身欲下不肯下,似觉深山狐兔稀。lí shēn yù xià bù kěn xià,shì jué shēn shān hú tù xī。
丹青落手翩欲活,鞴上惊看锦绦脱。dān qīng luò shǒu piān yù huó,bèi shàng jīng kàn jǐn tāo tuō。
江湖浩荡水烟深,万里阳台渺天末。jiāng hú hào dàng shuǐ yān shēn,wàn lǐ yáng tái miǎo tiān mò。
时维八月炎暑空,两鹰角立如争雄。shí wéi bā yuè yán shǔ kōng,liǎng yīng jiǎo lì rú zhēng xióng。
周旋九弦隘八极,此意岂在风尘中。zhōu xuán jiǔ xián ài bā jí,cǐ yì qǐ zài fēng chén zhōng。
知公有才非搏击,我意亦欲辞樊笼。zhī gōng yǒu cái fēi bó jī,wǒ yì yì yù cí fán lóng。
只应共逐鹓鸾去,去上丹山十二重。zhǐ yīng gòng zhú yuān luán qù,qù shàng dān shān shí èr zhòng。

题陆宽瘦竹卷

李东阳

江南陆郎瘦于竹,种竹城东玉河曲。jiāng nán lù láng shòu yú zhú,zhǒng zhú chéng dōng yù hé qū。
未论千尺势能长,刚道两竿轩也足。wèi lùn qiān chǐ shì néng zhǎng,gāng dào liǎng gān xuān yě zú。
耻随桃李斗芳腴,只共松杉伴幽独。chǐ suí táo lǐ dòu fāng yú,zhǐ gòng sōng shān bàn yōu dú。
茅茨可奈霜雪冷,韦布不受风尘辱。máo cí kě nài shuāng xuě lěng,wéi bù bù shòu fēng chén rǔ。
平生幽赏底须多,爱此清风不盈掬。píng shēng yōu shǎng dǐ xū duō,ài cǐ qīng fēng bù yíng jū。
绝胜长安酒肉徒,醺花褷月空迷复。jué shèng zhǎng ān jiǔ ròu tú,xūn huā shī yuè kōng mí fù。
近从画竹得篆法,坐对凉阴刻寒玉。jìn cóng huà zhú dé zhuàn fǎ,zuò duì liáng yīn kè hán yù。
终教笔硬可通神,且赏骨多能胜肉。zhōng jiào bǐ yìng kě tōng shén,qiě shǎng gǔ duō néng shèng ròu。
江左诗翁太瘦生,墨竹篆书皆绝俗。jiāng zuǒ shī wēng tài shòu shēng,mò zhú zhuàn shū jiē jué sú。
莫言汝瘦不如渠,好为名家继清躅。mò yán rǔ shòu bù rú qú,hǎo wèi míng jiā jì qīng zhú。

画禽

李东阳

高栖野雀低飞燕,长在峰头与溪面。gāo qī yě què dī fēi yàn,zhǎng zài fēng tóu yǔ xī miàn。
竹鸡啼彻雨初晴,山脚泥深路如线。zhú jī tí chè yǔ chū qíng,shān jiǎo ní shēn lù rú xiàn。
崖根老树回余青,树间双鹊闲无声。yá gēn lǎo shù huí yú qīng,shù jiān shuāng què xián wú shēng。
只应识得山中乐,无复人间送喜情。zhǐ yīng shí dé shān zhōng lè,wú fù rén jiān sòng xǐ qíng。

题画

李东阳

风林不定惊枝袅,上有修翎两山鸟。fēng lín bù dìng jīng zhī niǎo,shàng yǒu xiū líng liǎng shān niǎo。
溪边独鹭短丝垂,影落晴波秋渺渺。xī biān dú lù duǎn sī chuí,yǐng luò qíng bō qiū miǎo miǎo。
鸳鸯鸂鶒似争春,锦毛绣翼相鲜新。yuān yāng xī chì shì zhēng chūn,jǐn máo xiù yì xiāng xiān xīn。
寒乌数点寂相背,颇学山翁避贵人。hán wū shù diǎn jì xiāng bèi,pǒ xué shān wēng bì guì rén。
山鸡两翼花如剪,未胜鹅群娇宛转。shān jī liǎng yì huā rú jiǎn,wèi shèng é qún jiāo wǎn zhuǎn。
曲水亭前路有无,黄陵庙下湖深浅。qū shuǐ tíng qián lù yǒu wú,huáng líng miào xià hú shēn qiǎn。
穷崖老树猿倒悬,彼何色者白与玄。qióng yá lǎo shù yuán dào xuán,bǐ hé sè zhě bái yǔ xuán。
山中麛子未生角,错立不知谁后前。shān zhōng mí zi wèi shēng jiǎo,cuò lì bù zhī shuí hòu qián。
世间飞走各有性,诗人自古歌鱼鸢。shì jiān fēi zǒu gè yǒu xìng,shī rén zì gǔ gē yú yuān。
莫将藻绘作物假,此物自是无声篇。mò jiāng zǎo huì zuò wù jiǎ,cǐ wù zì shì wú shēng piān。

题画二首

李东阳

霜枯古树秋飒飒,枝间老猿罢腾踏。shuāng kū gǔ shù qiū sà sà,zhī jiān lǎo yuán bà téng tà。
戏将长臂扑游蜂,半似相欺半相狎。xì jiāng zhǎng bì pū yóu fēng,bàn shì xiāng qī bàn xiāng xiá。
冈峦高下路东西,由来异类不同栖。gāng luán gāo xià lù dōng xī,yóu lái yì lèi bù tóng qī。
应怜野径穿花去,不作空山抱树啼。yīng lián yě jìng chuān huā qù,bù zuò kōng shān bào shù tí。
君不见场中有果房有蜜,共趁园林好风日。jūn bù jiàn chǎng zhōng yǒu guǒ fáng yǒu mì,gòng chèn yuán lín hǎo fēng rì。
丁宁慎勿采桃花,留结山中千岁实。dīng níng shèn wù cǎi táo huā,liú jié shān zhōng qiān suì shí。

题画二首

李东阳

玄猿倦向青林坐,声断长空碧云破。xuán yuán juàn xiàng qīng lín zuò,shēng duàn zhǎng kōng bì yún pò。
林间疏网落蜘蛛,正向连蜷掌中堕。lín jiān shū wǎng luò zhī zhū,zhèng xiàng lián quán zhǎng zhōng duò。
丝轻臂软如不胜,欲掣未掣还腾腾。sī qīng bì ruǎn rú bù shèng,yù chè wèi chè hái téng téng。
极知物性解人意,应向画图观世情。jí zhī wù xìng jiě rén yì,yīng xiàng huà tú guān shì qíng。
由来异类有强弱,幸是相逢不相虐。yóu lái yì lèi yǒu qiáng ruò,xìng shì xiāng féng bù xiāng nüè。
犹胜虚堂万缕丝,无数飞虫挂檐角。yóu shèng xū táng wàn lǚ sī,wú shù fēi chóng guà yán jiǎo。

悼竹

李东阳

园南旧植千竿绿,高者如墙大如屋。yuán nán jiù zhí qiān gān lǜ,gāo zhě rú qiáng dà rú wū。
风狂雨急墙屋翻,干折丛低共倾覆。fēng kuáng yǔ jí qiáng wū fān,gàn zhé cóng dī gòng qīng fù。
忽惊舞罢鸿门会,怒斗纷纷碎苍玉。hū jīng wǔ bà hóng mén huì,nù dòu fēn fēn suì cāng yù。
复似骊山坠石余,数百书生葬坑谷。fù shì lí shān zhuì shí yú,shù bǎi shū shēng zàng kēng gǔ。
初疑凤羽堕当空,更讶箨龙身在陆。chū yí fèng yǔ duò dāng kōng,gèng yà tuò lóng shēn zài lù。
翠落琼飞不复完,顿使泥沙汗人目。cuì luò qióng fēi bù fù wán,dùn shǐ ní shā hàn rén mù。
忆昔新移近水隈,瘦骨棱层不盈束。yì xī xīn yí jìn shuǐ wēi,shòu gǔ léng céng bù yíng shù。
晨浇恐被风日燥,晚护幸免霜雪酷。chén jiāo kǒng bèi fēng rì zào,wǎn hù xìng miǎn shuāng xuě kù。
十年长养成亦艰,一旦摧颓势何速。shí nián zhǎng yǎng chéng yì jiān,yī dàn cuī tuí shì hé sù。
我时夜半惊水至,崛起苍黄问僮仆。wǒ shí yè bàn jīng shuǐ zhì,jué qǐ cāng huáng wèn tóng pū。
彼呆不识人意劳,只顾囊衣与甔粟。bǐ dāi bù shí rén yì láo,zhǐ gù náng yī yǔ dān sù。
观里桃花何足论,堂前楠树犹堪录。guān lǐ táo huā hé zú lùn,táng qián nán shù yóu kān lù。
无家更欲买山林,有径谁当伴松菊。wú jiā gèng yù mǎi shān lín,yǒu jìng shuí dāng bàn sōng jú。
前轩好竹只数个,颇觉幽怀看未足。qián xuān hǎo zhú zhǐ shù gè,pǒ jué yōu huái kàn wèi zú。
春来拟欲探萌芽,苍苔慎勿迷双躅。chūn lái nǐ yù tàn méng yá,cāng tái shèn wù mí shuāng zhú。

四禽图

李东阳

樛枝老树幽岩里,山鹧双栖掉长尾。jiū zhī lǎo shù yōu yán lǐ,shān zhè shuāng qī diào zhǎng wěi。
高鸣俯搦势不停,似向春风矜爪嘴。gāo míng fǔ nuò shì bù tíng,shì xiàng chūn fēng jīn zhǎo zuǐ。
山头锦鸡金作冠,身披五采成斑斓。shān tóu jǐn jī jīn zuò guān,shēn pī wǔ cǎi chéng bān lán。
远从红日霁时见,更向碧山深处看。yuǎn cóng hóng rì jì shí jiàn,gèng xiàng bì shān shēn chù kàn。
人言此物真绝特,同是山禽不同格。rén yán cǐ wù zhēn jué tè,tóng shì shān qín bù tóng gé。
休将绿水照毛衣,只恐桃花妒颜色。xiū jiāng lǜ shuǐ zhào máo yī,zhǐ kǒng táo huā dù yán sè。

四禽图

李东阳

空山雨过枇杷树,黄颗累累不知数。kōng shān yǔ guò pí pá shù,huáng kē lèi lèi bù zhī shù。
金衣公子正多情,惊堕金丸欲飞去。jīn yī gōng zi zhèng duō qíng,jīng duò jīn wán yù fēi qù。
海榴花残红子新,沙上凫鹥来往频。hǎi liú huā cán hóng zi xīn,shā shàng fú yī lái wǎng pín。
每从水浅花深处,遥见隔花临水人。měi cóng shuǐ qiǎn huā shēn chù,yáo jiàn gé huā lín shuǐ rén。
山禽关关水禽语,脉脉幽期似相许。shān qín guān guān shuǐ qín yǔ,mài mài yōu qī shì xiāng xǔ。
莫负天晴日暖时,一春江上多风雨。mò fù tiān qíng rì nuǎn shí,yī chūn jiāng shàng duō fēng yǔ。

四禽图

李东阳

碧林红叶惊飞鸟,江上秋风下来早。bì lín hóng yè jīng fēi niǎo,jiāng shàng qiū fēng xià lái zǎo。
雁去鸿辞烟水空,蒹葭落尽芙蓉老。yàn qù hóng cí yān shuǐ kōng,jiān jiā luò jǐn fú róng lǎo。
原头鹡鸰如有知,应怜岁暮得同栖。yuán tóu jí líng rú yǒu zhī,yīng lián suì mù dé tóng qī。
枝间戴胜声不住,应忆春园初降时。zhī jiān dài shèng shēng bù zhù,yīng yì chūn yuán chū jiàng shí。
山林动物各有托,野雉分明出丛薄。shān lín dòng wù gè yǒu tuō,yě zhì fēn míng chū cóng báo。
见说丰年少网罗,低飞不及高飞乐。jiàn shuō fēng nián shǎo wǎng luó,dī fēi bù jí gāo fēi lè。

四禽图

李东阳

江南山深冬日暖,湖冰无澌湖水满。jiāng nán shān shēn dōng rì nuǎn,hú bīng wú sī hú shuǐ mǎn。
幽林晚径断人行,落尽梅花春不管。yōu lín wǎn jìng duàn rén xíng,luò jǐn méi huā chūn bù guǎn。
山茶花发争芳菲,翠翎蜡觜相光辉。shān chá huā fā zhēng fāng fēi,cuì líng là zī xiāng guāng huī。
烟生锦屿寒犹恋,雪满银塘夜未归。yān shēng jǐn yǔ hán yóu liàn,xuě mǎn yín táng yè wèi guī。
疏林落羽纷凌乱,回首青霄各分散。shū lín luò yǔ fēn líng luàn,huí shǒu qīng xiāo gè fēn sàn。
溪上鸳鸯独有情,春来冬去长为伴。xī shàng yuān yāng dú yǒu qíng,chūn lái dōng qù zhǎng wèi bàn。

四禽图

李东阳

叚鹆色不如鹦鹉,强向筵前学人语。jiǎ yù sè bù rú yīng wǔ,qiáng xiàng yán qián xué rén yǔ。
网罗西下陇山空,毛羽虽佳不如汝。wǎng luó xī xià lǒng shān kōng,máo yǔ suī jiā bù rú rǔ。
铁衣金觜双雕楹,世间无处无弓矰。tiě yī jīn zī shuāng diāo yíng,shì jiān wú chù wú gōng zēng。
试听内苑笼中语,空诵弥陀六字名。shì tīng nèi yuàn lóng zhōng yǔ,kōng sòng mí tuó liù zì míng。