古诗词

百字令

曹贞吉

田光老矣,笑燕丹宾客,都无人物。tián guāng lǎo yǐ,xiào yàn dān bīn kè,dōu wú rén wù。
马角乌头千载恨,匕首匣中如雪。mǎ jiǎo wū tóu qiān zài hèn,bǐ shǒu xiá zhōng rú xuě。
落日苍凉,羽声慷慨,壮士冲冠发。luò rì cāng liáng,yǔ shēng kāng kǎi,zhuàng shì chōng guān fā。
咄哉孺子,武阳色怒而白。duō zāi rú zi,wǔ yáng sè nù ér bái。
试问击筑渐离,此时安在,何不同车发。shì wèn jī zhù jiàn lí,cǐ shí ān zài,hé bù tóng chē fā。
负剑祖龙惊掣袖,六尺屏风堪越。fù jiàn zǔ lóng jīng chè xiù,liù chǐ píng fēng kān yuè。
贯日长虹,绕身铜柱,天意留秦劫。guàn rì zhǎng hóng,rào shēn tóng zhù,tiān yì liú qín jié。
萧萧易水,至今犹为呜咽。xiāo xiāo yì shuǐ,zhì jīn yóu wèi wū yàn。

曹贞吉

曹贞吉,清代著名诗词家,字升六,又字升阶、迪清,号实庵,安丘县城东关(今属山东省)人。曹申吉之兄。康熙三年进士,官至礼部郎中,以疾辞湖广学政,归里卒。嗜书,工诗文,与嘉善诗人曹尔堪并称为“南北二曹”,词尤有名,被誉为清初词坛上“最为大雅”的词家。 曹贞吉的作品>>

猜您喜欢

望远行·咏延陵季子剑

曹贞吉

寒星黯淡,青铜色、出匣惊飞风雨。hán xīng àn dàn,qīng tóng sè chū xiá jīng fēi fēng yǔ。
龙鳞三尺,虎气千年,仿佛精灵堪语。lóng lín sān chǐ,hǔ qì qiān nián,fǎng fú jīng líng kān yǔ。
记得当时,曾带故人荒陇,此道于今如土。jì dé dāng shí,céng dài gù rén huāng lǒng,cǐ dào yú jīn rú tǔ。
挹神光、重见冠裳楚楚。yì shén guāng zhòng jiàn guān shang chǔ chǔ。
宾旅。bīn lǚ。
鸣佩中原历聘,只解识、寸心相许。míng pèi zhōng yuán lì pìn,zhǐ jiě shí cùn xīn xiāng xǔ。
回首苏台,鱼肠忽起,散乱长铍无数。huí shǒu sū tái,yú cháng hū qǐ,sàn luàn zhǎng pī wú shù。
试吊要离坟草,鸱夷潮水,一样英雄难诉。shì diào yào lí fén cǎo,chī yí cháo shuǐ,yī yàng yīng xióng nán sù。
对州来君子,恩仇忘否。duì zhōu lái jūn zi,ēn chóu wàng fǒu。

解连环·咏芦花遥和钱舍人

曹贞吉

惊风凄切。jīng fēng qī qiè。
满江干一片,冻云吹折。mǎn jiāng gàn yī piàn,dòng yún chuī zhé。
飘万点、不辨东西,枉赚得,行人鬓丝添雪。piāo wàn diǎn bù biàn dōng xī,wǎng zhuàn dé,xíng rén bìn sī tiān xuě。
明月光中,隐沙岸、鸿声清绝。míng yuè guāng zhōng,yǐn shā àn hóng shēng qīng jué。
更闲随钓艇,暗入柴门,伴人骚屑。gèng xián suí diào tǐng,àn rù chái mén,bàn rén sāo xiè。
助他怒潮呜咽。zhù tā nù cháo wū yàn。
卷兴亡旧恨,浪花明灭。juǎn xīng wáng jiù hèn,làng huā míng miè。
笑垂杨、只解飞绵,难点上征衫,迷离成铁。xiào chuí yáng zhǐ jiě fēi mián,nán diǎn shàng zhēng shān,mí lí chéng tiě。
露冷蒹葭,还记得、绿芽如发。lù lěng jiān jiā,hái jì dé lǜ yá rú fā。
问故家、秋娘何在,风流总歇。wèn gù jiā qiū niáng hé zài,fēng liú zǒng xiē。

一寸金咏长平遗镞

曹贞吉

数点寒铓,入眼离离土花碧。shù diǎn hán máng,rù yǎn lí lí tǔ huā bì。
是咸阳王者,神兵亲铸,沉沙千载,耕夫重得。shì xián yáng wáng zhě,shén bīng qīn zhù,chén shā qiān zài,gēng fū zhòng dé。
黯黮黄金色,试磨洗、犹堪穿石。àn dǎn huáng jīn sè,shì mó xǐ yóu kān chuān shí。
笑平原、计误冯亭,围合邯郸几轻掷。xiào píng yuán jì wù féng tíng,wéi hé hán dān jǐ qīng zhì。
暗想当年,武安初将,疾声撼赵壁。àn xiǎng dāng nián,wǔ ān chū jiāng,jí shēng hàn zhào bì。
早沙虫猿鹤,一军都化,粘云衰草,战场如昔。zǎo shā chóng yuán hè,yī jūn dōu huà,zhān yún shuāi cǎo,zhàn chǎng rú xī。
鬼哭西风里,最惨澹、天阴月黑。guǐ kū xī fēng lǐ,zuì cǎn dàn tiān yīn yuè hēi。
乍摩挲,线齿银阑,怕带青磷迹。zhà mó sā,xiàn chǐ yín lán,pà dài qīng lín jì。

风流子·京口怀古

曹贞吉

三山围铁瓮。sān shān wéi tiě wèng。
孙郎后、今古几英雄。sūn láng hòu jīn gǔ jǐ yīng xióng。
忆北府参军,寄奴王者,金戈铁马,横据江东。yì běi fǔ cān jūn,jì nú wáng zhě,jīn gē tiě mǎ,héng jù jiāng dōng。
凌歊上、歌风追汉帝,置酒宴群公。líng xiāo shàng gē fēng zhuī hàn dì,zhì jiǔ yàn qún gōng。
一代伟人,龙行虎步,十年征战,洛下关中。yī dài wěi rén,lóng xíng hǔ bù,shí nián zhēng zhàn,luò xià guān zhōng。
只今凭吊处,佛狸祠下路,烟树冥蒙。zhǐ jīn píng diào chù,fú lí cí xià lù,yān shù míng méng。
为念寻常巷陌,社鼓连空。wèi niàn xún cháng xiàng mò,shè gǔ lián kōng。
算碻磝战地,几多白骨,金焦名胜,两点青峰。suàn què áo zhàn dì,jǐ duō bái gǔ,jīn jiāo míng shèng,liǎng diǎn qīng fēng。
惟见惊涛满眼,东去匆匆。wéi jiàn jīng tāo mǎn yǎn,dōng qù cōng cōng。

风流子·金陵怀古

曹贞吉

大江流日夜,寒潮急、寂寞打空城。dà jiāng liú rì yè,hán cháo jí jì mò dǎ kōng chéng。
想玉树曲终,梁尘争落,金钗垂后,斜月低横。xiǎng yù shù qū zhōng,liáng chén zhēng luò,jīn chāi chuí hòu,xié yuè dī héng。
如今但、荒台存瓦砾,废殿走鼯鼪。rú jīn dàn huāng tái cún wǎ lì,fèi diàn zǒu wú shēng。
桃叶渡头,半篙春水,莫愁湖畔,一片秋声。táo yè dù tóu,bàn gāo chūn shuǐ,mò chóu hú pàn,yī piàn qiū shēng。
南唐成往事,摄山看断碣,梦里三生。nán táng chéng wǎng shì,shè shān kàn duàn jié,mèng lǐ sān shēng。
千载澄心堂纸,拨灯书名。qiān zài chéng xīn táng zhǐ,bō dēng shū míng。
叹衣冠王谢,高低禾黍,文章庾鲍,冷落沙汀。tàn yī guān wáng xiè,gāo dī hé shǔ,wén zhāng yǔ bào,lěng luò shā tīng。
依旧龙蟠虎踞,渺渺峰青。yī jiù lóng pán hǔ jù,miǎo miǎo fēng qīng。

风流子·姑苏怀古

曹贞吉

胥门悬落日,东风软、人立小斜廊。xū mén xuán luò rì,dōng fēng ruǎn rén lì xiǎo xié láng。
是越女靓妆,舞停歌罢,捧心无赖,展转回肠。shì yuè nǚ jìng zhuāng,wǔ tíng gē bà,pěng xīn wú lài,zhǎn zhuǎn huí cháng。
难重问、钱江烟水白,槜李阵云黄。nán zhòng wèn qián jiāng yān shuǐ bái,zuì lǐ zhèn yún huáng。
歌吹海中,荒哉旦暮,温柔乡里,老矣君王。gē chuī hǎi zhōng,huāng zāi dàn mù,wēn róu xiāng lǐ,lǎo yǐ jūn wáng。
勾章烽火急,见姑苏台畔,长剑如霜。gōu zhāng fēng huǒ jí,jiàn gū sū tái pàn,zhǎng jiàn rú shuāng。
谁念鸱夷相国,目断危樯。shuí niàn chī yí xiāng guó,mù duàn wēi qiáng。
早轻装一舸,浮家远去,功成身退,磊落行藏。zǎo qīng zhuāng yī gě,fú jiā yuǎn qù,gōng chéng shēn tuì,lěi luò xíng cáng。
回首故宫花草,难遣茫茫。huí shǒu gù gōng huā cǎo,nán qiǎn máng máng。

风流子·钱塘怀古

曹贞吉

英雄开草昧,山衣锦、万弩射潮低。yīng xióng kāi cǎo mèi,shān yī jǐn wàn nǔ shè cháo dī。
彼吴越一王,高车驷马,威灵五季,玉册金泥。bǐ wú yuè yī wáng,gāo chē sì mǎ,wēi líng wǔ jì,yù cè jīn ní。
惊回首、西陵烟月淡,葛岭断霞飞。jīng huí shǒu xī líng yān yuè dàn,gé lǐng duàn xiá fēi。
三竺六桥,老髯曾醉,斜风细雨,和靖频题。sān zhú liù qiáo,lǎo rán céng zuì,xié fēng xì yǔ,hé jìng pín tí。
六飞南巡后,西湖比西子,绿拆红欹。liù fēi nán xún hòu,xī hú bǐ xī zi,lǜ chāi hóng yī。
惟忆金明池水,禾黍离离。wéi yì jīn míng chí shuǐ,hé shǔ lí lí。
想德寿重华,两宫游幸,绮罗弦管,缭绕苏堤。xiǎng dé shòu zhòng huá,liǎng gōng yóu xìng,qǐ luó xián guǎn,liáo rào sū dī。
千载江山如故,还使人悲。qiān zài jiāng shān rú gù,hái shǐ rén bēi。

风流子·题刘岱儒葭水山房

曹贞吉

城南泥水路,蒹葭满、白露晓苍苍。chéng nán ní shuǐ lù,jiān jiā mǎn bái lù xiǎo cāng cāng。
想茅屋数间,中央宛在,青蓑箬笠,何处鸣榔。xiǎng máo wū shù jiān,zhōng yāng wǎn zài,qīng suō ruò lì,hé chù míng láng。
渔歌发、斜风杨柳岸,细雨薜萝墙。yú gē fā xié fēng yáng liǔ àn,xì yǔ bì luó qiáng。
鹭立晚汀,点开波面,鸦翻乱叶,界破残阳。lù lì wǎn tīng,diǎn kāi bō miàn,yā fān luàn yè,jiè pò cán yáng。
伊人高卧处,有茶铛丹灶,布被绳床。yī rén gāo wò chù,yǒu chá dāng dān zào,bù bèi shéng chuáng。
遥指软红十丈,应笑人忙。yáo zhǐ ruǎn hóng shí zhàng,yīng xiào rén máng。
似烟波钓叟,浮家泛宅,鱼虾结伴,云水为乡。shì yān bō diào sǒu,fú jiā fàn zhái,yú xiā jié bàn,yún shuǐ wèi xiāng。
谁道桃花片片,误却刘郎。shuí dào táo huā piàn piàn,wù què liú láng。

疏影·咏落照遥和钱舍人

曹贞吉

斜阳欲下。xié yáng yù xià。
学西流弱水,如电倾泻。xué xī liú ruò shuǐ,rú diàn qīng xiè。
未免多情,弄影苍然,回光更恋亭榭。wèi miǎn duō qíng,nòng yǐng cāng rán,huí guāng gèng liàn tíng xiè。
明霞几缕霜天赤,掩映作、江山图画。míng xiá jǐ lǚ shuāng tiān chì,yǎn yìng zuò jiāng shān tú huà。
最撩人、乌桕丹枫,常是借他声价。zuì liāo rén wū jiù dān fēng,cháng shì jiè tā shēng jià。
依约黄昏近矣,齐飞并孤鹜,秋色潇洒。yī yuē huáng hūn jìn yǐ,qí fēi bìng gū wù,qiū sè xiāo sǎ。
莫向楼头,赚得愁人,一地迷离生怕。mò xiàng lóu tóu,zhuàn dé chóu rén,yī dì mí lí shēng pà。
平芜衰草凄凉处,有多少、暮云归马。píng wú shuāi cǎo qī liáng chù,yǒu duō shǎo mù yún guī mǎ。
倩开元、小李将军,海岸断红描写。qiàn kāi yuán xiǎo lǐ jiāng jūn,hǎi àn duàn hóng miáo xiě。

疏影·黄梅遥和武曾

曹贞吉

春前数点。chūn qián shù diǎn。
向水边林下,孤影凌乱。xiàng shuǐ biān lín xià,gū yǐng líng luàn。
圆磬开时,一抹檀心,明霞晕去还浅。yuán qìng kāi shí,yī mǒ tán xīn,míng xiá yūn qù hái qiǎn。
分他崖蜜余甘后,怕金粟、如来窥见。fēn tā yá mì yú gān hòu,pà jīn sù rú lái kuī jiàn。
映短篱、初月微昏,迢递暗香门掩。yìng duǎn lí chū yuè wēi hūn,tiáo dì àn xiāng mén yǎn。
蜂冻寒声细细,偶来觅蕊处,飞入难辨。fēng dòng hán shēng xì xì,ǒu lái mì ruǐ chù,fēi rù nán biàn。
莫是仙人,泪滴铜盘,幻作此花生面。mò shì xiān rén,lèi dī tóng pán,huàn zuò cǐ huā shēng miàn。
谁家少妇年年织,织不到、乳莺娇茜。shuí jiā shǎo fù nián nián zhī,zhī bù dào rǔ yīng jiāo qiàn。
趁夜灯、移近樽前,验取珀光浓淡。chèn yè dēng yí jìn zūn qián,yàn qǔ pò guāng nóng dàn。

疏影·咏金丝荷叶

曹贞吉

丝萦别浦。sī yíng bié pǔ。
似嫩荷出水,青青如许。shì nèn hé chū shuǐ,qīng qīng rú xǔ。
弱蒂牵风,乍密还疏,不碍蜻蜓来路。ruò dì qiān fēng,zhà mì hái shū,bù ài qīng tíng lái lù。
何人种向西窗外,添几点、黄昏微雨。hé rén zhǒng xiàng xī chuāng wài,tiān jǐ diǎn huáng hūn wēi yǔ。
若遣伴、翠盖红衣,玉井更无寻处。ruò qiǎn bàn cuì gài hóng yī,yù jǐng gèng wú xún chù。
谁把嘉名锡汝。shuí bǎ jiā míng xī rǔ。
傍荭塘蓼岸,歌罢金缕。bàng hóng táng liǎo àn,gē bà jīn lǚ。
浅碧初匀,手弄柔波,淡沲难成珠露。qiǎn bì chū yún,shǒu nòng róu bō,dàn tuó nán chéng zhū lù。
深秋怕作阑珊别,共三十六陂凄楚。shēn qiū pà zuò lán shān bié,gòng sān shí liù bēi qī chǔ。
且逐他、荇叶田田,一曲风潭清暑。qiě zhú tā xìng yè tián tián,yī qū fēng tán qīng shǔ。

八宝妆咏未央宫铜奁

曹贞吉

渭上西风,渔床晚照,铁网千丝初举。wèi shàng xī fēng,yú chuáng wǎn zhào,tiě wǎng qiān sī chū jǔ。
翡翠迷离光映水,一片苔痕凄楚。fěi cuì mí lí guāng yìng shuǐ,yī piàn tái hén qī chǔ。
咸阳遗制,花天月地楼台,蜂黄蝶粉重重护。xián yáng yí zhì,huā tiān yuè dì lóu tái,fēng huáng dié fěn zhòng zhòng hù。
细字虫鱼绣断,依稀金缕。xì zì chóng yú xiù duàn,yī xī jīn lǚ。
未央抛掷何年,昆吾村外,湿磷入夜偷聚。wèi yāng pāo zhì hé nián,kūn wú cūn wài,shī lín rù yè tōu jù。
惯点缀、鲛宫眉妩,问飞燕、菱花曾贮。guàn diǎn zhuì jiāo gōng méi wǔ,wèn fēi yàn líng huā céng zhù。
思伴侣、铜驼陌上,黄昏听尽潇潇雨。sī bàn lǚ tóng tuó mò shàng,huáng hūn tīng jǐn xiāo xiāo yǔ。
算流落人间,玉箱也出茂陵去。suàn liú luò rén jiān,yù xiāng yě chū mào líng qù。

霜叶飞村居

曹贞吉

数间茅屋。shù jiān máo wū。
荒原悄、纡回樵径幽独。huāng yuán qiāo yū huí qiáo jìng yōu dú。
半竿斜照乱鸦啼,早陇头归牧。bàn gān xié zhào luàn yā tí,zǎo lǒng tóu guī mù。
点几树、丹枫似簇。diǎn jǐ shù dān fēng shì cù。
空林堕叶声声续。kōng lín duò yè shēng shēng xù。
喜野老忘机,共领略、清泉白石,闲伴麋鹿。xǐ yě lǎo wàng jī,gòng lǐng lüè qīng quán bái shí,xián bàn mí lù。
入画范缓倪迂,柴门双掩,静对千尺飞瀑。rù huà fàn huǎn ní yū,chái mén shuāng yǎn,jìng duì qiān chǐ fēi pù。
绳床高卧听秋风,问何荣何辱。shéng chuáng gāo wò tīng qiū fēng,wèn hé róng hé rǔ。
漫料理牛衣◆◆。màn liào lǐ niú yī。
凝寒未到深溪谷。níng hán wèi dào shēn xī gǔ。
倩浊醪、消长夜,醉里生涯,悠然良足。qiàn zhuó láo xiāo zhǎng yè,zuì lǐ shēng yá,yōu rán liáng zú。

苏武慢元宵雪后作

曹贞吉

皓魄初圆,罡风犹劲,剪破彤云万里。hào pò chū yuán,gāng fēng yóu jìn,jiǎn pò tóng yún wàn lǐ。
桂影扶疏,嫦娥清冷,白玉楼头似水。guì yǐng fú shū,cháng é qīng lěng,bái yù lóu tóu shì shuǐ。
银花作阵,火树迷空,照见离离珠蕊。yín huā zuò zhèn,huǒ shù mí kōng,zhào jiàn lí lí zhū ruǐ。
想蜀天积雪,峨嵋崖下,佛灯如此。xiǎng shǔ tiān jī xuě,é méi yá xià,fú dēng rú cǐ。
何须问、双凤云间,六鳌海上,箫鼓声中燕喜。hé xū wèn shuāng fèng yún jiān,liù áo hǎi shàng,xiāo gǔ shēng zhōng yàn xǐ。
竹叶横窗,松阴满径,有个幽人在里。zhú yè héng chuāng,sōng yīn mǎn jìng,yǒu gè yōu rén zài lǐ。
白眼谁同,青樽易歇,赤脚层冰游戏。bái yǎn shuí tóng,qīng zūn yì xiē,chì jiǎo céng bīng yóu xì。
应难寻、千树梅花,长笛一声而已。yīng nán xún qiān shù méi huā,zhǎng dí yī shēng ér yǐ。

惜余春慢雨雹

曹贞吉

窈窕纹纱,参差曲槛,无计消他长夏。yǎo tiǎo wén shā,cān chà qū kǎn,wú jì xiāo tā zhǎng xià。
金钲匿影,石燕穿云,缥缈灵旗来也。jīn zhēng nì yǐng,shí yàn chuān yún,piāo miǎo líng qí lái yě。
隐隐轻雷度时,不惜真珠,抛残盈把。yǐn yǐn qīng léi dù shí,bù xī zhēn zhū,pāo cán yíng bǎ。
似湘妃游泳,玉徽零乱,冰弦弹罢。shì xiāng fēi yóu yǒng,yù huī líng luàn,bīng xián dàn bà。
又疑是、破阵钱塘,青天飞去,雪霰一时交下。yòu yí shì pò zhèn qián táng,qīng tiān fēi qù,xuě xiàn yī shí jiāo xià。
介山昨夜,风雨黄昏,霹雳车凭谁借。jiè shān zuó yè,fēng yǔ huáng hūn,pī lì chē píng shuí jiè。
怊怅方塘,碧筒出水初圆,怎禁狼藉。chāo chàng fāng táng,bì tǒng chū shuǐ chū yuán,zěn jìn láng jí。
助新凉、午梦绳床,仿佛声飘鸳瓦。zhù xīn liáng wǔ mèng shéng chuáng,fǎng fú shēng piāo yuān wǎ。