古诗词

百字令

曹贞吉

田光老矣,笑燕丹宾客,都无人物。tián guāng lǎo yǐ,xiào yàn dān bīn kè,dōu wú rén wù。
马角乌头千载恨,匕首匣中如雪。mǎ jiǎo wū tóu qiān zài hèn,bǐ shǒu xiá zhōng rú xuě。
落日苍凉,羽声慷慨,壮士冲冠发。luò rì cāng liáng,yǔ shēng kāng kǎi,zhuàng shì chōng guān fā。
咄哉孺子,武阳色怒而白。duō zāi rú zi,wǔ yáng sè nù ér bái。
试问击筑渐离,此时安在,何不同车发。shì wèn jī zhù jiàn lí,cǐ shí ān zài,hé bù tóng chē fā。
负剑祖龙惊掣袖,六尺屏风堪越。fù jiàn zǔ lóng jīng chè xiù,liù chǐ píng fēng kān yuè。
贯日长虹,绕身铜柱,天意留秦劫。guàn rì zhǎng hóng,rào shēn tóng zhù,tiān yì liú qín jié。
萧萧易水,至今犹为呜咽。xiāo xiāo yì shuǐ,zhì jīn yóu wèi wū yàn。

曹贞吉

曹贞吉,清代著名诗词家,字升六,又字升阶、迪清,号实庵,安丘县城东关(今属山东省)人。曹申吉之兄。康熙三年进士,官至礼部郎中,以疾辞湖广学政,归里卒。嗜书,工诗文,与嘉善诗人曹尔堪并称为“南北二曹”,词尤有名,被誉为清初词坛上“最为大雅”的词家。 曹贞吉的作品>>

猜您喜欢

桂枝香蟹

曹贞吉

风清露细。fēng qīng lù xì。
早稻熟江乡,嫩凉无比。zǎo dào shú jiāng xiāng,nèn liáng wú bǐ。
八跪双螯郭索,迷离烟水。bā guì shuāng áo guō suǒ,mí lí yān shuǐ。
断芦折苇洲边憩,羡轮囷、行沙如驶。duàn lú zhé wěi zhōu biān qì,xiàn lún qūn xíng shā rú shǐ。
寒潮来去,孤舟没灭,渔灯初起。hán cháo lái qù,gū zhōu méi miè,yú dēng chū qǐ。
正好是、荒村雨霁。zhèng hǎo shì huāng cūn yǔ jì。
问何人笭箵,萧然汀嘴。wèn hé rén líng xīng,xiāo rán tīng zuǐ。
小市平桥,过处霜天凝紫。xiǎo shì píng qiáo,guò chù shuāng tiān níng zǐ。
橙黄橘绿登高会,醉东篱、酒人风致。chéng huáng jú lǜ dēng gāo huì,zuì dōng lí jiǔ rén fēng zhì。
依稀记得,鱼庄设簖,夜分无寐。yī xī jì dé,yú zhuāng shè duàn,yè fēn wú mèi。

齐天乐·蝉

曹贞吉

前身疑是空山侣。qián shēn yí shì kōng shān lǚ。
遗蜕杳然仙去。yí tuì yǎo rán xiān qù。
露给资粮,形藏密叶,有得孤高如许。lù gěi zī liáng,xíng cáng mì yè,yǒu dé gū gāo rú xǔ。
绿阴亭午。lǜ yīn tíng wǔ。
引天籁笙簧,移宫换羽。yǐn tiān lài shēng huáng,yí gōng huàn yǔ。
雨后微凉,余音摇曳过庭树。yǔ hòu wēi liáng,yú yīn yáo yè guò tíng shù。
依稀银雁柱系,被晚风吹断,曼声凄楚。yī xī yín yàn zhù xì,bèi wǎn fēng chuī duàn,màn shēng qī chǔ。
八尺琉璃,半帘苍翠,睡起了无情绪。bā chǐ liú lí,bàn lián cāng cuì,shuì qǐ le wú qíng xù。
秋来更苦。qiū lái gèng kǔ。
咽四壁寒虫,无聊和汝。yàn sì bì hán chóng,wú liáo hé rǔ。
且莫哀吟,觅疏林宿处。qiě mò āi yín,mì shū lín sù chù。

齐天乐·春晚同诸子游祖园

曹贞吉

城南韦曲东风路。chéng nán wéi qū dōng fēng lù。
长芜绿暗如许。zhǎng wú lǜ àn rú xǔ。
帽影参差,衣香掩冉,渐入水云多处。mào yǐng cān chà,yī xiāng yǎn rǎn,jiàn rù shuǐ yún duō chù。
闲亭列俎。xián tíng liè zǔ。
似鲑菜江乡,茶烟顾渚。shì guī cài jiāng xiāng,chá yān gù zhǔ。
浣尽京尘,一双布谷树阴语。huàn jǐn jīng chén,yī shuāng bù gǔ shù yīn yǔ。
深卮且共斟酌,怕穿林风雨,乱红无数。shēn zhī qiě gòng zhēn zhuó,pà chuān lín fēng yǔ,luàn hóng wú shù。
节过浮觞,人同荷锸,作达全忘羁旅。jié guò fú shāng,rén tóng hé chā,zuò dá quán wàng jī lǚ。
游丝飞絮。yóu sī fēi xù。
倩燕嘴蜂须,将春系住。qiàn yàn zuǐ fēng xū,jiāng chūn xì zhù。
芍药开时,又携尊看去。sháo yào kāi shí,yòu xié zūn kàn qù。

水龙吟·咏柳絮,用坡公杨花韵

曹贞吉

千红万紫谁留,频惊暗里韶光坠。qiān hóng wàn zǐ shuí liú,pín jīng àn lǐ sháo guāng zhuì。
飞来何处,漫天香雪,撩人情思。fēi lái hé chù,màn tiān xiāng xuě,liāo rén qíng sī。
才过平桥,又穿小径,柴门深闭。cái guò píng qiáo,yòu chuān xiǎo jìng,chái mén shēn bì。
任蜂须燕嘴,交衔不定,三眠了、还三起。rèn fēng xū yàn zuǐ,jiāo xián bù dìng,sān mián le hái sān qǐ。
记得鹅黄初撋,等闲间、又成虚缀。jì dé é huáng chū ruán,děng xián jiān yòu chéng xū zhuì。
晓风乍引,离魂难定,杜鹃声碎。xiǎo fēng zhà yǐn,lí hún nán dìng,dù juān shēng suì。
飘泊无心,轻狂有态,恨抛流水。piāo pō wú xīn,qīng kuáng yǒu tài,hèn pāo liú shuǐ。
愿年年常傍,永丰坊侧,看伊清泪。yuàn nián nián cháng bàng,yǒng fēng fāng cè,kàn yī qīng lèi。

水龙吟·白莲

曹贞吉

平湖烟水微茫,个人仿佛横塘住。píng hú yān shuǐ wēi máng,gè rén fǎng fú héng táng zhù。
碧云乍起,羽衣初试,靓妆楚楚。bì yún zhà qǐ,yǔ yī chū shì,jìng zhuāng chǔ chǔ。
露下三更,月明千里,悄无寻处。lù xià sān gèng,yuè míng qiān lǐ,qiāo wú xún chù。
想芦花苹叶,冥蒙一色,迷玉井、峰头路。xiǎng lú huā píng yè,míng méng yī sè,mí yù jǐng fēng tóu lù。
莫是苎萝未嫁,曳明珰、若耶归去。mò shì zhù luó wèi jià,yè míng dāng ruò yé guī qù。
游仙梦杳,瑶天笙鹤,凌波微步。yóu xiān mèng yǎo,yáo tiān shēng hè,líng bō wēi bù。
宿鹭飞来,依稀难认,风吹一缕。sù lù fēi lái,yī xī nán rèn,fēng chuī yī lǚ。
泛木兰舟小,轻绡掩映,问谁家女。fàn mù lán zhōu xiǎo,qīng xiāo yǎn yìng,wèn shuí jiā nǚ。

水龙吟·春日送客过慈仁寺感旧

曹贞吉

寻常弹指声中,优昙偶现空王地。xún cháng dàn zhǐ shēng zhōng,yōu tán ǒu xiàn kōng wáng dì。
海棠着锦,丁香衣紫,霞烘烟细。hǎi táng zhe jǐn,dīng xiāng yī zǐ,xiá hōng yān xì。
急管哀丝,青衫白袷,嬉春情味。jí guǎn āi sī,qīng shān bái jiá,xī chūn qíng wèi。
叹秾华电掷,风流云散,容易下、中年泪。tàn nóng huá diàn zhì,fēng liú yún sàn,róng yì xià zhōng nián lèi。
身是金闺倦客,赋渭城、重过萧寺。shēn shì jīn guī juàn kè,fù wèi chéng zhòng guò xiāo sì。
倡条冶叶,笑人岑寂,树犹如此。chàng tiáo yě yè,xiào rén cén jì,shù yóu rú cǐ。
只有孤松,似曾扶我,当时沉醉。zhǐ yǒu gū sōng,shì céng fú wǒ,dāng shí chén zuì。
倩禅灯老衲,往来指点,说花荣瘁。qiàn chán dēng lǎo nà,wǎng lái zhǐ diǎn,shuō huā róng cuì。

水龙吟·咏蜡梅

曹贞吉

岭头异种谁留,檀心初晕犹含冻。lǐng tóu yì zhǒng shuí liú,tán xīn chū yūn yóu hán dòng。
轻黄试着,歌翻金缕,晓风吹送。qīng huáng shì zhe,gē fān jīn lǚ,xiǎo fēng chuī sòng。
剪蜡王郎,等闲妆点,珠珠成凤。jiǎn là wáng láng,děng xián zhuāng diǎn,zhū zhū chéng fèng。
想寿阳阁下,飞来一片,远山际、蜂黄拥。xiǎng shòu yáng gé xià,fēi lái yī piàn,yuǎn shān jì fēng huáng yōng。
记否师雄曾梦,月朦胧、拂衣寒重。jì fǒu shī xióng céng mèng,yuè méng lóng fú yī hán zhòng。
飒然惊觉,天空云净,翠禽微哢。sà rán jīng jué,tiān kōng yún jìng,cuì qín wēi lòng。
乳色侵鹅,流光照夜,暗香浮动。rǔ sè qīn é,liú guāng zhào yè,àn xiāng fú dòng。
愿明年更缀,如来金粟,淡烟低拢。yuàn míng nián gèng zhuì,rú lái jīn sù,dàn yān dī lǒng。

忆旧游·题郭熙秋江行旅图

曹贞吉

看迷离一片,淼淼洪波,漠漠平沙。kàn mí lí yī piàn,miǎo miǎo hóng bō,mò mò píng shā。
乌柏丹枫岸,问何人驴背,怅望天涯。wū bǎi dān fēng àn,wèn hé rén lǘ bèi,chàng wàng tiān yá。
惊风乱叶飞坠,帽影任欹斜。jīng fēng luàn yè fēi zhuì,mào yǐng rèn yī xié。
况几缕残云,千寻叠嶂,满目蒹葭。kuàng jǐ lǚ cán yún,qiān xún dié zhàng,mǎn mù jiān jiā。
荒寒入真境,是旧日河阳,貌写烟霞。huāng hán rù zhēn jìng,shì jiù rì hé yáng,mào xiě yān xiá。
曾记游吴楚,泛扁舟东下,指点神鸦。céng jì yóu wú chǔ,fàn biǎn zhōu dōng xià,zhǐ diǎn shén yā。
少年回首一梦,江上听悲笳。shǎo nián huí shǒu yī mèng,jiāng shàng tīng bēi jiā。
更对此何堪,京尘如雾栋开花。gèng duì cǐ hé kān,jīng chén rú wù dòng kāi huā。

瑞鹤仙·咏灌婴庙瓦砚,照梦窗词填

曹贞吉

嶙峋黄玉璞。lín xún huáng yù pú。
化陶泓光怪,艺林栖托。huà táo hóng guāng guài,yì lín qī tuō。
梅花费雕琢。méi huā fèi diāo zuó。
问何时出土,琉璃如削。wèn hé shí chū tǔ,liú lí rú xuē。
汉家封爵。hàn jiā fēng jué。
是颍阴、诸侯刻桷。shì yǐng yīn zhū hóu kè jué。
叹灌池、遗庙荒凉,怊怅风云刀槊。tàn guàn chí yí miào huāng liáng,chāo chàng fēng yún dāo shuò。
犹昨。yóu zuó。
荥阳屯后,白马盟书,丹青酬酢。xíng yáng tún hòu,bái mǎ méng shū,dān qīng chóu cù。
几年寂寞。jǐ nián jì mò。
人砺剑,牛磨角。rén lì jiàn,niú mó jiǎo。
论功高值得,词华消受。lùn gōng gāo zhí dé,cí huá xiāo shòu。
十二龙宾盘礴。shí èr lóng bīn pán bó。
试代他、盾鼻磨来,笔花乱落。shì dài tā dùn bí mó lái,bǐ huā luàn luò。

宴清都·咏宋人大食瓷茶杯

曹贞吉

犹带鲸波冷。yóu dài jīng bō lěng。
遥天色,断云微露清影。yáo tiān sè,duàn yún wēi lù qīng yǐng。
玻璃质脆,盈盈不类,汝哥官定。bō lí zhì cuì,yíng yíng bù lèi,rǔ gē guān dìng。
曾随月叶金书,烦赤罽、拳须管领。céng suí yuè yè jīn shū,fán chì jì quán xū guǎn lǐng。
而今作、承露铜盘,仙人泪滴犹剩。ér jīn zuò chéng lù tóng pán,xiān rén lèi dī yóu shèng。
思量紫袖昭容,白头阿监,深夜调茗。sī liàng zǐ xiù zhāo róng,bái tóu ā jiān,shēn yè diào míng。
松涛罢响,流泉淡注,碧梧银井。sōng tāo bà xiǎng,liú quán dàn zhù,bì wú yín jǐng。
那堪回首天上,空暗忆、龙团凤饼。nà kān huí shǒu tiān shàng,kōng àn yì lóng tuán fèng bǐng。
伴高斋、潇洒琴樽,小窗日永。bàn gāo zhāi xiāo sǎ qín zūn,xiǎo chuāng rì yǒng。

花犯·咏花鸭

曹贞吉

傍雕栏,啄花唼叶,呼名任游戏。bàng diāo lán,zhuó huā shà yè,hū míng rèn yóu xì。
依稀芦岸,蘸拍拍烟波,成队飞起。yī xī lú àn,zhàn pāi pāi yān bō,chéng duì fēi qǐ。
红裙偷裹采莲女。hóng qún tōu guǒ cǎi lián nǚ。
船头竞弄水。chuán tóu jìng nòng shuǐ。
好趁取、碧天云淡,桄榔斑暗记。hǎo chèn qǔ bì tiān yún dàn,guāng láng bān àn jì。
何人竹弓莫轻弹,鸳鸯交颈处,惊他浓睡。hé rén zhú gōng mò qīng dàn,yuān yāng jiāo jǐng chù,jīng tā nóng shuì。
争扑鹿,澄潭下、嫩黄难比。zhēng pū lù,chéng tán xià nèn huáng nán bǐ。
浑迷却、断霞一点,看只影、横斜穿暮紫。hún mí què duàn xiá yī diǎn,kàn zhǐ yǐng héng xié chuān mù zǐ。
倩去伴、甲煎银叶,蹒跚香雾里。qiàn qù bàn jiǎ jiān yín yè,pán shān xiāng wù lǐ。

台城路咏隗嚣宫瓷杯

曹贞吉

丸泥不闭函关路,神功煅来杯斝。wán ní bù bì hán guān lù,shén gōng duàn lái bēi jiǎ。
色映琉璃,声随哀玉,浅碧嫩黄交射。sè yìng liú lí,shēng suí āi yù,qiǎn bì nèn huáng jiāo shè。
流霞欲化。liú xiá yù huà。
想西伯雍容,葡萄倾泻。xiǎng xī bó yōng róng,pú táo qīng xiè。
紫殿基平,何人收拾夜泉下。zǐ diàn jī píng,hé rén shōu shí yè quán xià。
千年又成废寺,早霜钟粥鼓,相伴清暇。qiān nián yòu chéng fèi sì,zǎo shuāng zhōng zhōu gǔ,xiāng bàn qīng xiá。
土啮花斑,鱼吹浪白,过眼兴亡难话。tǔ niè huā bān,yú chuī làng bái,guò yǎn xīng wáng nán huà。
谁堪并价,有铜雀荒台,尚留残瓦。shuí kān bìng jià,yǒu tóng què huāng tái,shàng liú cán wǎ。
且尽深卮,任更阑烛灺。qiě jǐn shēn zhī,rèn gèng lán zhú xiè。

台城路辽后洗妆楼

曹贞吉

东楼春色天边落,来时白苹风作。dōng lóu chūn sè tiān biān luò,lái shí bái píng fēng zuò。
凤辇曾留,瑶台乍起,妆点远山眉角。fèng niǎn céng liú,yáo tái zhà qǐ,zhuāng diǎn yuǎn shān méi jiǎo。
宫蝉绰约。gōng chán chuò yuē。
想欲动晨光,未垂帘箔。xiǎng yù dòng chén guāng,wèi chuí lián bó。
炫转荧煌,明星一一带池阁。xuàn zhuǎn yíng huáng,míng xīng yī yī dài chí gé。
兴亡几番过眼,听游人指说,斜照城脚。xīng wáng jǐ fān guò yǎn,tīng yóu rén zhǐ shuō,xié zhào chéng jiǎo。
窣堵波高,雨淋铃急,坏磴莓墙萧索。sū dǔ bō gāo,yǔ lín líng jí,huài dèng méi qiáng xiāo suǒ。
惊飙振箨,是曲里琵琶,白翎哀雀。jīng biāo zhèn tuò,shì qū lǐ pí pá,bái líng āi què。
只有长河,潺湲声似昨。zhǐ yǒu zhǎng hé,chán yuán shēng shì zuó。

台城路送分虎归长水

曹贞吉

秋阴惨淡天如墨,城头角声初起。qiū yīn cǎn dàn tiān rú mò,chéng tóu jiǎo shēng chū qǐ。
野水长桥,炊烟小市,鱼尾断霞成绮。yě shuǐ zhǎng qiáo,chuī yān xiǎo shì,yú wěi duàn xiá chéng qǐ。
羁愁未已,怕土锉荒凉,夜长难睡。jī chóu wèi yǐ,pà tǔ cuò huāng liáng,yè zhǎng nán shuì。
人影幢幢,一行清露晓风里。rén yǐng chuáng chuáng,yī xíng qīng lù xiǎo fēng lǐ。
分湖紫蟹正美,桃乡新稻熟,流匙香细。fēn hú zǐ xiè zhèng měi,táo xiāng xīn dào shú,liú shi xiāng xì。
白雁纵横,黄花烂漫,还忆离亭曲子。bái yàn zòng héng,huáng huā làn màn,hái yì lí tíng qū zi。
行縢漫试,便脚底匡庐,不如归计。xíng téng màn shì,biàn jiǎo dǐ kuāng lú,bù rú guī jì。
霜冷吴枫,扁舟栖暗苇。shuāng lěng wú fēng,biǎn zhōu qī àn wěi。

柳色黄对雨和竹垞

曹贞吉

柳絮为萍,梅子渐黄,天气如许。liǔ xù wèi píng,méi zi jiàn huáng,tiān qì rú xǔ。
溪云乍起遮山,酿做几丝微雨。xī yún zhà qǐ zhē shān,niàng zuò jǐ sī wēi yǔ。
东西不定,摇曳淡雾轻烟,荷钱一一跳珠露。dōng xī bù dìng,yáo yè dàn wù qīng yān,hé qián yī yī tiào zhū lù。
庭树碧参差,荫青苔无数。tíng shù bì cān chà,yīn qīng tái wú shù。
平楚。píng chǔ。
断塘遥指,如发秧针,绿迷南浦。duàn táng yáo zhǐ,rú fā yāng zhēn,lǜ mí nán pǔ。
暗想空江,轧轧惟闻柔橹。àn xiǎng kōng jiāng,yà yà wéi wén róu lǔ。
乱红无影,寂寞静掩疏篱,铜街湿糁香尘路。luàn hóng wú yǐng,jì mò jìng yǎn shū lí,tóng jiē shī sǎn xiāng chén lù。
倩斗帐高眠,小窗边听去。qiàn dòu zhàng gāo mián,xiǎo chuāng biān tīng qù。