古诗词

百字令

曹贞吉

田光老矣,笑燕丹宾客,都无人物。tián guāng lǎo yǐ,xiào yàn dān bīn kè,dōu wú rén wù。
马角乌头千载恨,匕首匣中如雪。mǎ jiǎo wū tóu qiān zài hèn,bǐ shǒu xiá zhōng rú xuě。
落日苍凉,羽声慷慨,壮士冲冠发。luò rì cāng liáng,yǔ shēng kāng kǎi,zhuàng shì chōng guān fā。
咄哉孺子,武阳色怒而白。duō zāi rú zi,wǔ yáng sè nù ér bái。
试问击筑渐离,此时安在,何不同车发。shì wèn jī zhù jiàn lí,cǐ shí ān zài,hé bù tóng chē fā。
负剑祖龙惊掣袖,六尺屏风堪越。fù jiàn zǔ lóng jīng chè xiù,liù chǐ píng fēng kān yuè。
贯日长虹,绕身铜柱,天意留秦劫。guàn rì zhǎng hóng,rào shēn tóng zhù,tiān yì liú qín jié。
萧萧易水,至今犹为呜咽。xiāo xiāo yì shuǐ,zhì jīn yóu wèi wū yàn。

曹贞吉

曹贞吉,清代著名诗词家,字升六,又字升阶、迪清,号实庵,安丘县城东关(今属山东省)人。曹申吉之兄。康熙三年进士,官至礼部郎中,以疾辞湖广学政,归里卒。嗜书,工诗文,与嘉善诗人曹尔堪并称为“南北二曹”,词尤有名,被誉为清初词坛上“最为大雅”的词家。 曹贞吉的作品>>

猜您喜欢

喝马一枝花送沈茶星之来宾任

曹贞吉

绝远宾江路。jué yuǎn bīn jiāng lù。
乱水轻舟频渡。luàn shuǐ qīng zhōu pín dù。
潇湘行欲尽、瘴云苦。xiāo xiāng xíng yù jǐn zhàng yún kǔ。
千树桄榔,月黑鹃啼处。qiān shù guāng láng,yuè hēi juān tí chù。
到日清秋好,蜑户鲛人,满城看笑舞。dào rì qīng qiū hǎo,dàn hù jiāo rén,mǎn chéng kàn xiào wǔ。
椰子倾甘露。yē zi qīng gān lù。
照眼红蕉初吐。zhào yǎn hóng jiāo chū tǔ。
推琴小拄笏、讼庭暮。tuī qín xiǎo zhǔ hù sòng tíng mù。
龙目香中,早暗送、年华去。lóng mù xiāng zhōng,zǎo àn sòng nián huá qù。
吟情应不减,问写就蛮笺,重寄昭王台否。yín qíng yīng bù jiǎn,wèn xiě jiù mán jiān,zhòng jì zhāo wáng tái fǒu。

惜红衣·咏荷花紫草

曹贞吉

影借氍毹,根连阡陌。yǐng jiè qú shū,gēn lián qiān mò。
都无人惜。dōu wú rén xī。
翠盖红衣,佳名倩谁锡。cuì gài hóng yī,jiā míng qiàn shuí xī。
盈盈带露,刬袜过、茜裙留迹。yíng yíng dài lù,chǎn wà guò qiàn qún liú jì。
春碧。chūn bì。
行尽断芜,怕王孙岑寂。xíng jǐn duàn wú,pà wáng sūn cén jì。
斜阳弄赤。xié yáng nòng chì。
山抹烟光,丁香也无色。shān mǒ yān guāng,dīng xiāng yě wú sè。
几番风信曾否。jǐ fān fēng xìn céng fǒu。
记开日。jì kāi rì。
莫是云英潜化,满地乱琼狼籍。mò shì yún yīng qián huà,mǎn dì luàn qióng láng jí。
惹牧童惊问,蜀锦甚时铺得。rě mù tóng jīng wèn,shǔ jǐn shén shí pù dé。

满江红·德水道中

曹贞吉

满目凄其,又早是、亭皋叶下。mǎn mù qī qí,yòu zǎo shì tíng gāo yè xià。
忆当日、披裘过此,六花飞洒。yì dāng rì pī qiú guò cǐ,liù huā fēi sǎ。
秋水一湾波写雁,青烟几点星分野。qiū shuǐ yī wān bō xiě yàn,qīng yān jǐ diǎn xīng fēn yě。
问长驱、下泽尔何人,悠悠者。wèn zhǎng qū xià zé ěr hé rén,yōu yōu zhě。
荒林畔,寒鸦话。huāng lín pàn,hán yā huà。
老柳上,渔罾挂。lǎo liǔ shàng,yú zēng guà。
更浓烟衰草,迷离堪画。gèng nóng yān shuāi cǎo,mí lí kān huà。
客路惊看沙似雪,奚奴惯使车如马。kè lù jīng kàn shā shì xuě,xī nú guàn shǐ chē rú mǎ。
向玉河、冰底听流澌,归来也。xiàng yù hé bīng dǐ tīng liú sī,guī lái yě。

满江红·题吴远度竹村情话图

曹贞吉

满目苍然,似嶰谷、琅玕千尺。mǎn mù cāng rán,shì xiè gǔ láng gān qiān chǐ。
想落笔、公孙舞剑,张颠濡墨。xiǎng luò bǐ gōng sūn wǔ jiàn,zhāng diān rú mò。
潇洒青天鸾凤下,动摇雷雨蛟龙黑。xiāo sǎ qīng tiān luán fèng xià,dòng yáo léi yǔ jiāo lóng hēi。
掩柴门、清话尔何人,情金石。yǎn chái mén qīng huà ěr hé rén,qíng jīn shí。
草阁外,江流积。cǎo gé wài,jiāng liú jī。
小艇上,孤蓬窄。xiǎo tǐng shàng,gū péng zhǎi。
喜青樽可共,闲愁如涤。xǐ qīng zūn kě gòng,xián chóu rú dí。
风起窗前闻解箨,月明林下堪容屐。fēng qǐ chuāng qián wén jiě tuò,yuè míng lín xià kān róng jī。
忆当年、幽事几人同,山阳笛。yì dāng nián yōu shì jǐ rén tóng,shān yáng dí。

满江红·金台怀古

曹贞吉

落照苍然,空掩映、荒台数尺。luò zhào cāng rán,kōng yǎn yìng huāng tái shù chǐ。
忆当日、君臣之际,悲哉昌国。yì dāng rì jūn chén zhī jì,bēi zāi chāng guó。
七十二城如解箨,功成翻削英雄色。qī shí èr chéng rú jiě tuò,gōng chéng fān xuē yīng xióng sè。
读先生、一纸报燕书,为沾臆。dú xiān shēng yī zhǐ bào yàn shū,wèi zhān yì。
碣石畔,风萧瑟。jié shí pàn,fēng xiāo sè。
即墨下,牛腾掷。jí mò xià,niú téng zhì。
笑安平奇计,儿童能识。xiào ān píng qí jì,ér tóng néng shí。
骑劫庸才何足道,可怜战血凝深碧。qí jié yōng cái hé zú dào,kě lián zhàn xuè níng shēn bì。
问千金、马骨倩谁埋,邯郸陌。wèn qiān jīn mǎ gǔ qiàn shuí mái,hán dān mò。

满江红·题阮亭寓竹

曹贞吉

何物琅玕,偏爱傍、子猷书屋。hé wù láng gān,piān ài bàng zi yóu shū wū。
微雨后、月痕低照,亭亭新沐。wēi yǔ hòu yuè hén dī zhào,tíng tíng xīn mù。
洛女凌波鸣杂佩,湘人鼓瑟敲寒玉。luò nǚ líng bō míng zá pèi,xiāng rén gǔ sè qiāo hán yù。
早风雷、一夜起龙孙,森然绿。zǎo fēng léi yī yè qǐ lóng sūn,sēn rán lǜ。
何处是,秦川曲。hé chù shì,qín chuān qū。
休更觅,筼筜谷。xiū gèng mì,yún dāng gǔ。
只闲庭半亩,差堪医俗。zhǐ xián tíng bàn mǔ,chà kān yī sú。
振箨未随秋寂寞,窥帘似共人幽独。zhèn tuò wèi suí qiū jì mò,kuī lián shì gòng rén yōu dú。
待他年、玉版好同参,宁为腹。dài tā nián yù bǎn hǎo tóng cān,níng wèi fù。

满江红·过滹沱

曹贞吉

雁齿红桥,听桥下、怒涛如箭。yàn chǐ hóng qiáo,tīng qiáo xià nù tāo rú jiàn。
作襟带、长安日近,雪消波暖。zuò jīn dài zhǎng ān rì jìn,xuě xiāo bō nuǎn。
纳纳津门潮水合,茫茫句注奔流远。nà nà jīn mén cháo shuǐ hé,máng máng jù zhù bēn liú yuǎn。
变桑田、一派古今愁,难消遣。biàn sāng tián yī pài gǔ jīn chóu,nán xiāo qiǎn。
千尺堰,秋风卷。qiān chǐ yàn,qiū fēng juǎn。
千家哭,秋云暗。qiān jiā kū,qiū yún àn。
任歌残瓠子,阳侯骄蹇。rèn gē cán hù zi,yáng hóu jiāo jiǎn。
梦里常惊龙气冷,眼前复见蛟宫浅。mèng lǐ cháng jīng lóng qì lěng,yǎn qián fù jiàn jiāo gōng qiǎn。
倚危栏、尘土上须眉,王程缓。yǐ wēi lán chén tǔ shàng xū méi,wáng chéng huǎn。

满江红·和锡鬯吴大帝庙下作

曹贞吉

遗庙江东,旧日是、紫髯天下。yí miào jiāng dōng,jiù rì shì zǐ rán tiān xià。
英魂在、灵风梦雨,卷旗飘瓦。yīng hún zài líng fēng mèng yǔ,juǎn qí piāo wǎ。
师子雄才原足惜,孝廉妩媚还能霸。shī zi xióng cái yuán zú xī,xiào lián wǔ mèi hái néng bà。
笑周郎、帷幄虑偏长,忘中夏。xiào zhōu láng wéi wò lǜ piān zhǎng,wàng zhōng xià。
羞铜雀,东风借。xiū tóng què,dōng fēng jiè。
军衣白,艨艟驾。jūn yī bái,méng chōng jià。
彼孙刘之睦,姻盟何假。bǐ sūn liú zhī mù,yīn méng hé jiǎ。
自惜江山吴子国,于今父老新丰社。zì xī jiāng shān wú zi guó,yú jīn fù lǎo xīn fēng shè。
听石头、战鼓似寒潮,空城打。tīng shí tóu zhàn gǔ shì hán cháo,kōng chéng dǎ。

惜秋华牵牛花

曹贞吉

河鼓星高,绕莓墙、几点野花开了。hé gǔ xīng gāo,rào méi qiáng jǐ diǎn yě huā kāi le。
不近夕阳,横斜晓风吹老。bù jìn xī yáng,héng xié xiǎo fēng chuī lǎo。
依稀过雨长天,谁脱下柴窑新稿。yī xī guò yǔ zhǎng tiān,shuí tuō xià chái yáo xīn gǎo。
杯小。bēi xiǎo。
纵金盘、露浓承来些少。zòng jīn pán lù nóng chéng lái xiē shǎo。
耐肯伴红蓼。nài kěn bàn hóng liǎo。
只深描浅画,把秋容妆好。zhǐ shēn miáo qiǎn huà,bǎ qiū róng zhuāng hǎo。
偷剪碧霞疑倩,七襄人巧。tōu jiǎn bì xiá yí qiàn,qī xiāng rén qiǎo。
佳期约略填桥,望翠軿、欲来波渺。jiā qī yuē lüè tián qiáo,wàng cuì píng yù lái bō miǎo。
更悄。gèng qiāo。
湿青苔、暗萤相照。shī qīng tái àn yíng xiāng zhào。

扫花游·用宋人韵

曹贞吉

元宵过也、看春色蘼芜,澹烟平楚。yuán xiāo guò yě kàn chūn sè mí wú,dàn yān píng chǔ。
湿云万缕。shī yún wàn lǚ。
又轻阴作晕,蜂儿乱舞。yòu qīng yīn zuò yūn,fēng ér luàn wǔ。
一夜梅花,暗落西窗似雨。yī yè méi huā,àn luò xī chuāng shì yǔ。
飘摇去、试问逐风,归到何处。piāo yáo qù shì wèn zhú fēng,guī dào hé chù。
灯事才几许。dēng shì cái jǐ xǔ。
记流水钿车,画桥争路。jì liú shuǐ diàn chē,huà qiáo zhēng lù。
兰房列俎。lán fáng liè zǔ。
叹蕣华易掷,鬓丝堆素。tàn shùn huá yì zhì,bìn sī duī sù。
拥断关山,知有离人独苦。yōng duàn guān shān,zhī yǒu lí rén dú kǔ。
漫凭伫、听寒城、数声谯鼓。màn píng zhù tīng hán chéng shù shēng qiáo gǔ。

露华题沈凤于被园

曹贞吉

沈郎学圃,傍罨画溪边,点染千树。shěn láng xué pǔ,bàng yǎn huà xī biān,diǎn rǎn qiān shù。
十亩绿阴,接叶交柯怜汝。shí mǔ lǜ yīn,jiē yè jiāo kē lián rǔ。
藤梢橘刺森然,饱几载、江南烟雨。téng shāo jú cì sēn rán,bǎo jǐ zài jiāng nán yān yǔ。
垂垂熟,来禽过时,偷眼衔去。chuí chuí shú,lái qín guò shí,tōu yǎn xián qù。
青蓑箬笠容与,羡种杏条桑,经济如许。qīng suō ruò lì róng yǔ,xiàn zhǒng xìng tiáo sāng,jīng jì rú xǔ。
春雪未老云卿,东湖暂结幽趣。chūn xuě wèi lǎo yún qīng,dōng hú zàn jié yōu qù。
儿子上树生狙,早摘下、翠盘无数。ér zi shàng shù shēng jū,zǎo zhāi xià cuì pán wú shù。
秋气冷,虫声断畦静否。qiū qì lěng,chóng shēng duàn qí jìng fǒu。

满庭芳·闻雁

曹贞吉

细草摧霜,寒风败叶,楼头一雁初鸣。xì cǎo cuī shuāng,hán fēng bài yè,lóu tóu yī yàn chū míng。
偶来嘹呖,何事恰关卿。ǒu lái liáo lì,hé shì qià guān qīng。
惆怅沙平月落,衡阳路、几点峰青。chóu chàng shā píng yuè luò,héng yáng lù jǐ diǎn fēng qīng。
还堪忆,江枫渔火,只影傍人明。hái kān yì,jiāng fēng yú huǒ,zhǐ yǐng bàng rén míng。
伶俜。líng pīng。
山枕上,梦回酒醒,哀韵偏清。shān zhěn shàng,mèng huí jiǔ xǐng,āi yùn piān qīng。
更阶前蛩语,林外秋声。gèng jiē qián qióng yǔ,lín wài qiū shēng。
同是一般憔悴,算只少、猿叫三更。tóng shì yī bān qiáo cuì,suàn zhǐ shǎo yuán jiào sān gèng。
从今去,湘流曲折,莫近小窗横。cóng jīn qù,xiāng liú qū zhé,mò jìn xiǎo chuāng héng。

满庭芳·和人潼关

曹贞吉

太华垂旒,黄河喷雪,咸秦百二重城。tài huá chuí liú,huáng hé pēn xuě,xián qín bǎi èr zhòng chéng。
危楼千尺,刁斗静无声。wēi lóu qiān chǐ,diāo dòu jìng wú shēng。
落日红旗半卷,秋风急、牧马悲鸣。luò rì hóng qí bàn juǎn,qiū fēng jí mù mǎ bēi míng。
闲凭吊,兴亡满眼,衰草汉诸陵。xián píng diào,xīng wáng mǎn yǎn,shuāi cǎo hàn zhū líng。
泥丸封未得,渔阳鼙鼓,响入华清。ní wán fēng wèi dé,yú yáng pí gǔ,xiǎng rù huá qīng。
早平安烽火,不到西京。zǎo píng ān fēng huǒ,bù dào xī jīng。
自古王公设险,终难恃、带砺之形。zì gǔ wáng gōng shè xiǎn,zhōng nán shì dài lì zhī xíng。
何年月,铲平斥堠,如掌看春耕。hé nián yuè,chǎn píng chì hòu,rú zhǎng kàn chūn gēng。

满庭芳·和锡鬯李晋王墓作

曹贞吉

石马无声,饥乌作阵,白杨风急萧萧。shí mǎ wú shēng,jī wū zuò zhèn,bái yáng fēng jí xiāo xiāo。
珠襦玉匣,曾此葬人豪。zhū rú yù xiá,céng cǐ zàng rén háo。
河朔同盟藩镇,分带砺、只汝功高。hé shuò tóng méng fān zhèn,fēn dài lì zhǐ rǔ gōng gāo。
真乐事,锦囊三矢,意气快儿曹。zhēn lè shì,jǐn náng sān shǐ,yì qì kuài ér cáo。
银刀。yín dāo。
新霸府,十年征战,兖郓之郊。xīn bà fǔ,shí nián zhēng zhàn,yǎn yùn zhī jiāo。
奈优伶日月,粉墨亲调。nài yōu líng rì yuè,fěn mò qīn diào。
惆怅诸陵寒食,青青草、麦饭谁浇。chóu chàng zhū líng hán shí,qīng qīng cǎo mài fàn shuí jiāo。
丰碑卧,牛羊砺角,坏磴走山樵。fēng bēi wò,niú yáng lì jiǎo,huài dèng zǒu shān qiáo。

水调歌头·大醉放言

曹贞吉

左手把欢伯,右手擘双螯。zuǒ shǒu bǎ huān bó,yòu shǒu bāi shuāng áo。
淋漓酒浓衫重,一任发萧萧。lín lí jiǔ nóng shān zhòng,yī rèn fā xiāo xiāo。
我自狂歌潦倒,醉看长安市上,若个插金貂。wǒ zì kuáng gē lǎo dào,zuì kàn zhǎng ān shì shàng,ruò gè chā jīn diāo。
邓禹莫相笑,阮籍正逍遥。dèng yǔ mò xiāng xiào,ruǎn jí zhèng xiāo yáo。
列蛾眉,调锦瑟,响云璈。liè é méi,diào jǐn sè,xiǎng yún áo。
君侯应自,贵耳吾欲等鹪鹩。jūn hóu yīng zì,guì ěr wú yù děng jiāo liáo。
腐鼠才堪一饱,仰视鹓雏曰吓,意气二虫骄。fǔ shǔ cái kān yī bǎo,yǎng shì yuān chú yuē xià,yì qì èr chóng jiāo。
安往非贫贱,三径问蓬蒿。ān wǎng fēi pín jiàn,sān jìng wèn péng hāo。
2281234567»