古诗词

睿恩新

梁启勋

千红万紫将春酿。qiān hóng wàn zǐ jiāng chūn niàng。
闲伫立醉魂摇漾。xián zhù lì zuì hún yáo yàng。
自娉婷嫁与东风,便学得小姑模样。zì pīng tíng jià yǔ dōng fēng,biàn xué dé xiǎo gū mó yàng。
陌上香尘轻扬。mò shàng xiāng chén qīng yáng。
迷眼绛云如障。mí yǎn jiàng yún rú zhàng。
笑今年蜡屐频繁,易过了一春惆怅。xiào jīn nián là jī pín fán,yì guò le yī chūn chóu chàng。

梁启勋

梁启勋,(1876--1965)字仲策,广东新会人,梁启超之弟。早年在康有为万木草堂修业。1896年在上海《时务报》担任修改译稿工作。1902年入上海震旦学院(今复旦大学),后旅居美国数年。1912年任天津《庸言》杂志撰述,翌年任《大中华》杂志撰述。1914年任北京中国银行监理官,又任币制局参事。1928年脱离政界。1931年执教于青岛大学。1933年在交通大学、北京铁道管理学院任训育主任。1938年任职于中国联合准备银行。北平解放前夕,他为北平地下党组织做过有益的工作。1951年7月,被聘任为中央文史研究馆馆员。梁启勋著有《词学》二卷、《稼轩词疏證》六卷、《中国韵文概论》三卷、《曼殊室随笔》五卷、《海波词》四卷。还翻译过《大社会》,后更名为《社会心理之分析》。 梁启勋的作品>>

猜您喜欢

水调歌头·辛亥归舟渡太平洋泊夏威夷群岛

梁启勋

浮云起地角,山色上眉头。fú yún qǐ dì jiǎo,shān sè shàng méi tóu。
寥天一鸟飞往,烟水渺悠悠。liáo tiān yī niǎo fēi wǎng,yān shuǐ miǎo yōu yōu。
潮落苍崖增峭,林壑夕阳带怨,横雾暗汀洲。cháo luò cāng yá zēng qiào,lín hè xī yáng dài yuàn,héng wù àn tīng zhōu。
极目海天阔,心绪问盟鸥。jí mù hǎi tiān kuò,xīn xù wèn méng ōu。
朝和暮,魂和梦,两沉浮,浪逐飞云一片,潮汐总生愁。cháo hé mù,hún hé mèng,liǎng chén fú,làng zhú fēi yún yī piàn,cháo xī zǒng shēng chóu。
胜有扁舟容与,对此烟波浩荡,能得几凝眸。shèng yǒu biǎn zhōu róng yǔ,duì cǐ yān bō hào dàng,néng dé jǐ níng móu。
日暮山容淡,暝色入高楼。rì mù shān róng dàn,míng sè rù gāo lóu。

汉宫春·庚午春阴郊行过颐和园

梁启勋

云重天垂,怪巍楼不见,春入平湖。yún zhòng tiān chuí,guài wēi lóu bù jiàn,chūn rù píng hú。
湖边麦畦涨绿,犹带霜腴。hú biān mài qí zhǎng lǜ,yóu dài shuāng yú。
惺忪柳眼,倩东风重染花须。xīng sōng liǔ yǎn,qiàn dōng fēng zhòng rǎn huā xū。
青石上,泉流暗壁,依稀人境清殊。qīng shí shàng,quán liú àn bì,yī xī rén jìng qīng shū。
堪笑昔年仙侣,但高吟楚些,谁解吴歈。kān xiào xī nián xiān lǚ,dàn gāo yín chǔ xiē,shuí jiě wú yú。
兴亡古今几许,岂曰天乎。xīng wáng gǔ jīn jǐ xǔ,qǐ yuē tiān hū。
山川满目,叹人间千载须臾。shān chuān mǎn mù,tàn rén jiān qiān zài xū yú。
空怅望,园林寂寞,遥闻水鸟相呼。kōng chàng wàng,yuán lín jì mò,yáo wén shuǐ niǎo xiāng hū。

好事近

梁启勋

冰泮出游鱼,探听春风消息。bīng pàn chū yóu yú,tàn tīng chūn fēng xiāo xī。
未见杏林红绽,但柳烟笼碧。wèi jiàn xìng lín hóng zhàn,dàn liǔ yān lóng bì。
池塘新涨绿波痕,石没旧苔迹。chí táng xīn zhǎng lǜ bō hén,shí méi jiù tái jì。
鹅鸭掉头东去,似不曾相识。é yā diào tóu dōng qù,shì bù céng xiāng shí。

水龙吟·庚午重阳前四日谒南海先生墓

梁启勋

可怜无限江山,未应短尽英雄气。kě lián wú xiàn jiāng shān,wèi yīng duǎn jǐn yīng xióng qì。
悠悠万古,沉沉长夜,人间何世。yōu yōu wàn gǔ,chén chén zhǎng yè,rén jiān hé shì。
独立苍茫,呼天不语,碧空无际。dú lì cāng máng,hū tiān bù yǔ,bì kōng wú jì。
念当年杖履,森森万木,更谁识凄凉意。niàn dāng nián zhàng lǚ,sēn sēn wàn mù,gèng shuí shí qī liáng yì。
历乱冈陵堆起,对西风远山如睡。lì luàn gāng líng duī qǐ,duì xī fēng yuǎn shān rú shuì。
秋容渐老,萧萧落木,平林如醉。qiū róng jiàn lǎo,xiāo xiāo luò mù,píng lín rú zuì。
我亦飘零,百年何许,人生如寄。wǒ yì piāo líng,bǎi nián hé xǔ,rén shēng rú jì。
整朦胧泪眼,荒丘细认,待何时至。zhěng méng lóng lèi yǎn,huāng qiū xì rèn,dài hé shí zhì。

高阳台·故宫观雪

梁启勋

蜡炬堆盘,熏篝浅炷,夜长更漏偏迟。là jù duī pán,xūn gōu qiǎn zhù,yè zhǎng gèng lòu piān chí。
淅淅窗棂,檐前玉箸偷垂。xī xī chuāng líng,yán qián yù zhù tōu chuí。
寒塘不动鸳鸯冷,倩晓风莫拂疏枝。hán táng bù dòng yuān yāng lěng,qiàn xiǎo fēng mò fú shū zhī。
看漫空云海苍茫,万倾玻璃。kàn màn kōng yún hǎi cāng máng,wàn qīng bō lí。
昭阳殿阁凄凉甚,傍长廊曲槛,历遍阶墀。zhāo yáng diàn gé qī liáng shén,bàng zhǎng láng qū kǎn,lì biàn jiē chí。
瘦竹支离,低鬟犹见宫仪。shòu zhú zhī lí,dī huán yóu jiàn gōng yí。
西泠自是伤春路,甚当年误种相思。xī líng zì shì shāng chūn lù,shén dāng nián wù zhǒng xiāng sī。
想如今陌上花骢,曾印香泥。xiǎng rú jīn mò shàng huā cōng,céng yìn xiāng ní。

南乡子·辛未策杖山行,不循蹊径,自朝至日中昃,屡迷所向

梁启勋

仄径入松林。zè jìng rù sōng lín。
风动寒涛翠色深。fēng dòng hán tāo cuì sè shēn。
乱石纵横残雪老,登临。luàn shí zòng héng cán xuě lǎo,dēng lín。
似有泉声不可寻。shì yǒu quán shēng bù kě xún。
藤葛苦相侵。téng gé kǔ xiāng qīn。
路转峰回白日沉。lù zhuǎn fēng huí bái rì chén。
空谷乍惊人语响,山禽。kōng gǔ zhà jīng rén yǔ xiǎng,shān qín。
飞上枝头伴我吟。fēi shàng zhī tóu bàn wǒ yín。

菩萨蛮·庚午重阳前二日青岛海滨晚步

梁启勋

海波浮动群山立。hǎi bō fú dòng qún shān lì。
窥人白鸟翻飞急。kuī rén bái niǎo fān fēi jí。
帆影乱斜阳。fān yǐng luàn xié yáng。
平沙衬晚黄。píng shā chèn wǎn huáng。
兽云吞落日。shòu yún tūn luò rì。
波底摇金碧。bō dǐ yáo jīn bì。
何处是天涯。hé chù shì tiān yá。
潮东汐又西。cháo dōng xī yòu xī。

菩萨蛮·庚午重阳前二日青岛海滨晚步

梁启勋

层云错认山模样。céng yún cuò rèn shān mó yàng。
云移乍识群山相。yún yí zhà shí qún shān xiāng。
倒影入沧湄。dào yǐng rù cāng méi。
波摇山亦移。bō yáo shān yì yí。
孤鸿远天末。gū hóng yuǎn tiān mò。
暮霭横空阔。mù ǎi héng kōng kuò。
新月挂檐牙。xīn yuè guà yán yá。
红楼第几家。hóng lóu dì jǐ jiā。

菩萨蛮·庚午重阳前二日青岛海滨晚步

梁启勋

参差楼阁淩云起。cān chà lóu gé líng yún qǐ。
疏星摇曳空蒙里。shū xīng yáo yè kōng méng lǐ。
灯火出空栊。dēng huǒ chū kōng lóng。
帘垂灯影红。lián chuí dēng yǐng hóng。
行人回懒步。xíng rén huí lǎn bù。
谁解馀心素。shuí jiě yú xīn sù。
海气动轻寒。hǎi qì dòng qīng hán。
归来兴已阑。guī lái xīng yǐ lán。

鹧鸪天·北九水道中

梁启勋

春在平芜水石间。chūn zài píng wú shuǐ shí jiān。
断崖新涨碧波澜。duàn yá xīn zhǎng bì bō lán。
峰回路转溪山改,雪盛苗肥野老欢。fēng huí lù zhuǎn xī shān gǎi,xuě shèng miáo féi yě lǎo huān。
人静寂,鸟绵蛮。rén jìng jì,niǎo mián mán。
茅檐东畔有牛栏。máo yán dōng pàn yǒu niú lán。
山中自是多天趣,荠菜蒲葵次第看。shān zhōng zì shì duō tiān qù,jì cài pú kuí cì dì kàn。

八声甘州·玉鳞口飞瀑

梁启勋

是银河倒泻下天来,珠玉散缤纷。shì yín hé dào xiè xià tiān lái,zhū yù sàn bīn fēn。
听泠泠激石,淙淙穿亢,溅洙飞尘。tīng líng líng jī shí,cóng cóng chuān kàng,jiàn zhū fēi chén。
潇洒千年风雨,岩壑自生云。xiāo sǎ qiān nián fēng yǔ,yán hè zì shēng yún。
潭水沉松影,鳞甲惊人。tán shuǐ chén sōng yǐng,lín jiǎ jīng rén。
夹道悬崖天窄,度小溪清浅,时见青蘋。jiā dào xuán yá tiān zhǎi,dù xiǎo xī qīng qiǎn,shí jiàn qīng píng。
喜深山昼永啼鸟倍相亲。xǐ shēn shān zhòu yǒng tí niǎo bèi xiāng qīn。
问何时春风来此,看石苔痕迹有新陈。wèn hé shí chūn fēng lái cǐ,kàn shí tái hén jì yǒu xīn chén。
徘徊久为登临意,缓步芳茵。pái huái jiǔ wèi dēng lín yì,huǎn bù fāng yīn。

眼儿媚

梁启勋

安排醒眼送黄昏。ān pái xǐng yǎn sòng huáng hūn。
延伫脉无言。yán zhù mài wú yán。
去来自在,乍舒还卷,云本无根。qù lái zì zài,zhà shū hái juǎn,yún běn wú gēn。
自从吹出东风后,葑菲满平原。zì cóng chuī chū dōng fēng hòu,fēng fēi mǎn píng yuán。
不如凉露,殷勤点染,红叶秋痕。bù rú liáng lù,yīn qín diǎn rǎn,hóng yè qiū hén。

念奴娇·辛未端午

梁启勋

绿槐高处,喜深深庭院,不度飞尘。lǜ huái gāo chù,xǐ shēn shēn tíng yuàn,bù dù fēi chén。
帘映湘纹人似玉,水沉香雾氤氲。lián yìng xiāng wén rén shì yù,shuǐ chén xiāng wù yīn yūn。
半亩藤阴,一池荷叶,萍碎见朱鳞。bàn mǔ téng yīn,yī chí hé yè,píng suì jiàn zhū lín。
苔藓滋润,日长蜂蝶纷纷。tái xiǎn zī rùn,rì zhǎng fēng dié fēn fēn。
依旧艾酒兰汤,桃符蒲剑,森卫仗勾陈。yī jiù ài jiǔ lán tāng,táo fú pú jiàn,sēn wèi zhàng gōu chén。
谁遣榴花来照眼,有人微步芳茵。shuí qiǎn liú huā lái zhào yǎn,yǒu rén wēi bù fāng yīn。
高树鸣蝉,疏篱荐菊,零露渐轻匀。gāo shù míng chán,shū lí jiàn jú,líng lù jiàn qīng yún。
一年过半,晓风吹下松筠。yī nián guò bàn,xiǎo fēng chuī xià sōng yún。

摊破浣溪沙

梁启勋

楚楚蜉蝣粉蝶黄。chǔ chǔ fú yóu fěn dié huáng。
不知门外已斜阳。bù zhī mén wài yǐ xié yáng。
谁识当年红豆句,莫思量。shuí shí dāng nián hóng dòu jù,mò sī liàng。
高柳鸣蝉声渐涩,落泥应是燕归梁。gāo liǔ míng chán shēng jiàn sè,luò ní yīng shì yàn guī liáng。
凝碧池头人已去,晚风凉。níng bì chí tóu rén yǐ qù,wǎn fēng liáng。

望江南

梁启勋

秋容淡重,露湿荷衣。qiū róng dàn zhòng,lù shī hé yī。
帘卷朝阳人睡起。lián juǎn cháo yáng rén shuì qǐ。
曲阑垂手立多时。qū lán chuí shǒu lì duō shí。
香远静中知。xiāng yuǎn jìng zhōng zhī。
2412