古诗词

睿恩新

梁启勋

千红万紫将春酿。qiān hóng wàn zǐ jiāng chūn niàng。
闲伫立醉魂摇漾。xián zhù lì zuì hún yáo yàng。
自娉婷嫁与东风,便学得小姑模样。zì pīng tíng jià yǔ dōng fēng,biàn xué dé xiǎo gū mó yàng。
陌上香尘轻扬。mò shàng xiāng chén qīng yáng。
迷眼绛云如障。mí yǎn jiàng yún rú zhàng。
笑今年蜡屐频繁,易过了一春惆怅。xiào jīn nián là jī pín fán,yì guò le yī chūn chóu chàng。

梁启勋

梁启勋,(1876--1965)字仲策,广东新会人,梁启超之弟。早年在康有为万木草堂修业。1896年在上海《时务报》担任修改译稿工作。1902年入上海震旦学院(今复旦大学),后旅居美国数年。1912年任天津《庸言》杂志撰述,翌年任《大中华》杂志撰述。1914年任北京中国银行监理官,又任币制局参事。1928年脱离政界。1931年执教于青岛大学。1933年在交通大学、北京铁道管理学院任训育主任。1938年任职于中国联合准备银行。北平解放前夕,他为北平地下党组织做过有益的工作。1951年7月,被聘任为中央文史研究馆馆员。梁启勋著有《词学》二卷、《稼轩词疏證》六卷、《中国韵文概论》三卷、《曼殊室随笔》五卷、《海波词》四卷。还翻译过《大社会》,后更名为《社会心理之分析》。 梁启勋的作品>>

猜您喜欢

望海潮

梁启勋

飞帆来去,吟蛩断续,沉沉大地山河。fēi fān lái qù,yín qióng duàn xù,chén chén dà dì shān hé。
风卷暮潮,天浮暝色,芦边骤起渔歌。fēng juǎn mù cháo,tiān fú míng sè,lú biān zhòu qǐ yú gē。
良夜也蹉跎。liáng yè yě cuō tuó。
看迢迢银汉,云薄秋罗。kàn tiáo tiáo yín hàn,yún báo qiū luó。
乱石纵横,依依杨柳自婆娑。luàn shí zòng héng,yī yī yáng liǔ zì pó suō。
冰轮乍涌澄波。bīng lún zhà yǒng chéng bō。
对玲珑玉宇,明媚姮娥。duì líng lóng yù yǔ,míng mèi héng é。
孤洁自怜,清辉共赏,分光此夜谁多。gū jié zì lián,qīng huī gòng shǎng,fēn guāng cǐ yè shuí duō。
无语奈天何。wú yǔ nài tiān hé。
漾琉璃、万顷潋滟相磨。yàng liú lí wàn qǐng liàn yàn xiāng mó。
窥户徘徊,一天凉露静中过。kuī hù pái huái,yī tiān liáng lù jìng zhōng guò。

金缕曲

梁启勋

野外春无极。yě wài chūn wú jí。
近清明、苍苍莽莽,连天晴碧。jìn qīng míng cāng cāng mǎng mǎng,lián tiān qíng bì。
缥缈楼台临水见,倒入平湖千尺。piāo miǎo lóu tái lín shuǐ jiàn,dào rù píng hú qiān chǐ。
休便把韶华轻掷。xiū biàn bǎ sháo huá qīng zhì。
妩媚青山多似我,悄无言、笑睨斜阳立。wǔ mèi qīng shān duō shì wǒ,qiāo wú yán xiào nì xié yáng lì。
鸥与鹭,旧相识。ōu yǔ lù,jiù xiāng shí。
岚烟横抹墟烟直。lán yān héng mǒ xū yān zhí。
问人生、胶胶扰扰,有何长策。wèn rén shēng jiāo jiāo rǎo rǎo,yǒu hé zhǎng cè。
江表英雄屠狗辈,姓氏倩谁寻觅。jiāng biǎo yīng xióng tú gǒu bèi,xìng shì qiàn shuí xún mì。
渐大地、黯然无色。jiàn dà dì àn rán wú sè。
殿阁山林俱隐灭,望家乡、不辨天南北。diàn gé shān lín jù yǐn miè,wàng jiā xiāng bù biàn tiān nán běi。
谁是主,尽为客。shuí shì zhǔ,jǐn wèi kè。

如梦令

梁启勋

夹道垂杨新绿。jiā dào chuí yáng xīn lǜ。
青眼觑人驰逐。qīng yǎn qù rén chí zhú。
唯问玉楼人,成就几番荣辱。wéi wèn yù lóu rén,chéng jiù jǐ fān róng rǔ。
知足知足。zhī zú zhī zú。
构得数椽茅屋。gòu dé shù chuán máo wū。

如梦令

梁启勋

寂寞江山如睡。jì mò jiāng shān rú shuì。
关塞祖龙难闭。guān sāi zǔ lóng nán bì。
平野入东风,一夜绿芜千里。píng yě rù dōng fēng,yī yè lǜ wú qiān lǐ。
如此如此。rú cǐ rú cǐ。
大地所馀无几。dà dì suǒ yú wú jǐ。

如梦令

梁启勋

莫道先生多事。mò dào xiān shēng duō shì。
莺约燕期须记。yīng yuē yàn qī xū jì。
拄杖立斜阳,红杏倚墙凝睇。zhǔ zhàng lì xié yáng,hóng xìng yǐ qiáng níng dì。
惭愧惭愧。cán kuì cán kuì。
春色买栽无地。chūn sè mǎi zāi wú dì。

双双燕

梁启勋

梦回昼永,渐槐影移阴,拂墙东转。mèng huí zhòu yǒng,jiàn huái yǐng yí yīn,fú qiáng dōng zhuǎn。
飞绵欲尽,点水绿萍初见。fēi mián yù jǐn,diǎn shuǐ lǜ píng chū jiàn。
应是春归未远。yīng shì chūn guī wèi yuǎn。
尚留得轻寒轻暖。shàng liú dé qīng hán qīng nuǎn。
凭阑几度凝眸,为惜流年偷换。píng lán jǐ dù níng móu,wèi xī liú nián tōu huàn。
休怨。xiū yuàn。
韶光忒贱。sháo guāng tè jiàn。
爱特特归来,旧巢双燕。ài tè tè guī lái,jiù cháo shuāng yàn。
呢喃娇语,堪与绮窗人伴。ne nán jiāo yǔ,kān yǔ qǐ chuāng rén bàn。
抛却相思一半。pāo què xiāng sī yī bàn。
更莫问愁痕深浅。gèng mò wèn chóu hén shēn qiǎn。
怜伊翠袂殷勤,尽日画帘高卷。lián yī cuì mèi yīn qín,jǐn rì huà lián gāo juǎn。

玉漏迟

梁启勋

夜阑蛩自语,凄凉似我,低吟长啸。yè lán qióng zì yǔ,qī liáng shì wǒ,dī yín zhǎng xiào。
被冷灯昏,欹枕梦回难晓。bèi lěng dēng hūn,yī zhěn mèng huí nán xiǎo。
堪羡狸奴稳睡,怪燕雀偏宜廊庙。kān xiàn lí nú wěn shuì,guài yàn què piān yí láng miào。
风料峭。fēng liào qiào。
寒衾坐拥,莞然微笑。hán qīn zuò yōng,guǎn rán wēi xiào。
思量两度追游,胜曲浦黄芦,水边红蓼。sī liàng liǎng dù zhuī yóu,shèng qū pǔ huáng lú,shuǐ biān hóng liǎo。
抱叶清蝉,饮露可能温饱。bào yè qīng chán,yǐn lù kě néng wēn bǎo。
轮相庄严不动,尚遥对深宫残照。lún xiāng zhuāng yán bù dòng,shàng yáo duì shēn gōng cán zhào。
情未了。qíng wèi le。
斜晖独怜秋草。xié huī dú lián qiū cǎo。

霜叶飞重九用梦窗韵

梁启勋

乱离愁绪怜霜鬓,寒云低压秦树。luàn lí chóu xù lián shuāng bìn,hán yún dī yā qín shù。
杜陵诗句最凄凉,落木惊风雨。dù líng shī jù zuì qī liáng,luò mù jīng fēng yǔ。
羡塞雁归程劲羽。xiàn sāi yàn guī chéng jìn yǔ。
关河依旧无今古。guān hé yī jiù wú jīn gǔ。
对澹宕秋容,雅韵远珍丛倩影,解予心素。duì dàn dàng qiū róng,yǎ yùn yuǎn zhēn cóng qiàn yǐng,jiě yǔ xīn sù。
堪笑似水流年,萧郎老大,闲情难为重赋。kān xiào shì shuǐ liú nián,xiāo láng lǎo dà,xián qíng nán wèi zhòng fù。
强扶幽恨立昏黄,脉脉凭谁语。qiáng fú yōu hèn lì hūn huáng,mài mài píng shuí yǔ。
挂檐角残阳一缕。guà yán jiǎo cán yáng yī lǚ。
昏鸦选树频来去。hūn yā xuǎn shù pín lái qù。
问此兴何时再,曳杖重寻,旧经行处。wèn cǐ xīng hé shí zài,yè zhàng zhòng xún,jiù jīng xíng chù。

惜馀春慢

梁启勋

软媚风光,晴和天气,翠浪轻摇平野。ruǎn mèi fēng guāng,qíng hé tiān qì,cuì làng qīng yáo píng yě。
雏莺睨睆,乳燕丁宁,曾记踏青游冶。chú yīng nì huàn,rǔ yàn dīng níng,céng jì tà qīng yóu yě。
荒渚芦菰正肥,庭院飞梭,落榆飘瓦。huāng zhǔ lú gū zhèng féi,tíng yuàn fēi suō,luò yú piāo wǎ。
悄蔷蘼开罢,清阴移影,好春归也。qiāo qiáng mí kāi bà,qīng yīn yí yǐng,hǎo chūn guī yě。
谁得似风絮轻盈,旋低还起,雅爱扑帘随马。shuí dé shì fēng xù qīng yíng,xuán dī hái qǐ,yǎ ài pū lián suí mǎ。
窗浮暗碧,树瞪馀红,好景万千难写。chuāng fú àn bì,shù dèng yú hóng,hǎo jǐng wàn qiān nán xiě。
愁听空山杜鹃,撩乱伊人,归思萦惹。chóu tīng kōng shān dù juān,liāo luàn yī rén,guī sī yíng rě。
念枝条无恙,明年还得,醉吟花下。niàn zhī tiáo wú yàng,míng nián hái dé,zuì yín huā xià。
2412