古诗词

望江南啜茶十咏

董元恺

茶候静,帘卷日初长。chá hòu jìng,lián juǎn rì chū zhǎng。
片甲味分蝉翼薄,丹丘阴益簟纹凉。piàn jiǎ wèi fēn chán yì báo,dān qiū yīn yì diàn wén liáng。
应唤醒羲皇。yīng huàn xǐng xī huáng。

董元恺

清江苏长洲人,字舜民。顺治十七年举人。后遭诖误,际遇坎坷,故其词激昂哀怨。有《苍梧词》。 董元恺的作品>>

猜您喜欢

辘轳金井小鬟雨汲

董元恺

垂垂碧柳,拂朱门、雨滴银塘芳草。chuí chuí bì liǔ,fú zhū mén yǔ dī yín táng fāng cǎo。
鸦鬓初成,正临风娇小。yā bìn chū chéng,zhèng lín fēng jiāo xiǎo。
临流窈窕。lín liú yǎo tiǎo。
映秋水、远山眉绕。yìng qiū shuǐ yuǎn shān méi rào。
雾縠烟鬟,湘滨洛浦,辘轳春晓。wù hú yān huán,xiāng bīn luò pǔ,lù lú chūn xiǎo。
瘦影亭亭自照。shòu yǐng tíng tíng zì zhào。
尚怜卿未解,向卿微笑。shàng lián qīng wèi jiě,xiàng qīng wēi xiào。
清浅波纹,怕玉钗轻掉。qīng qiǎn bō wén,pà yù chāi qīng diào。
罗裙半袅。luó qún bàn niǎo。
试汲取、冷泉多少。shì jí qǔ lěng quán duō shǎo。
皓腕频携,弓鞋半湿,丰姿偏好。hào wàn pín xié,gōng xié bàn shī,fēng zī piān hǎo。

法曲献仙音·铜虎媒填词初成,听梁溪女郎为予歌二郎神一曲,喜而赋此

董元恺

钗闪银屏,帘垂碧月,填就新词铜虎。chāi shǎn yín píng,lián chuí bì yuè,tián jiù xīn cí tóng hǔ。
黄绢深惭,朱唇轻啭,消得佳人含吐。huáng juàn shēn cán,zhū chún qīng zhuàn,xiāo dé jiā rén hán tǔ。
细味幽兰香气,偏识郎心苦。xì wèi yōu lán xiāng qì,piān shí láng xīn kǔ。
郎无误。láng wú wù。
有萧娘,殷勤堪顾。yǒu xiāo niáng,yīn qín kān gù。
红烛下、一字敲来宫谱。hóng zhú xià yī zì qiāo lái gōng pǔ。
拂拂堕梁尘,听袅袅、歌喉如缕。fú fú duò liáng chén,tīng niǎo niǎo gē hóu rú lǚ。
笑问知音,闺阁外、可曾相许。xiào wèn zhī yīn,guī gé wài kě céng xiāng xǔ。
倩浮白、千杯领取,清商全部。qiàn fú bái qiān bēi lǐng qǔ,qīng shāng quán bù。

法曲献仙音·铜虎媒填词初成,听梁溪女郎为予歌二郎神一曲,喜而赋此

董元恺

织就木棉,裁成碧绢,光耀玉环金缕。zhī jiù mù mián,cái chéng bì juàn,guāng yào yù huán jīn lǚ。
服号离尘,布名屈朐,一钵共来西土。fú hào lí chén,bù míng qū qú,yī bō gòng lái xī tǔ。
想夜半传心印,把心灯遮住。xiǎng yè bàn chuán xīn yìn,bǎ xīn dēng zhē zhù。
宝林古。bǎo lín gǔ。
历唐宋,禁闱崇护。lì táng sòng,jìn wéi chóng hù。
袈裟阔、都作河山坐。jiā shā kuò dōu zuò hé shān zuò。
具龙象,遍琳宫,怎犹存亚仙祠墓。jù lóng xiàng,biàn lín gōng,zěn yóu cún yà xiān cí mù。
庾岭藏身,踞石根慧明辞去。yǔ lǐng cáng shēn,jù shí gēn huì míng cí qù。
只密证潜符,千载信衣留处。zhǐ mì zhèng qián fú,qiān zài xìn yī liú chù。

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

擐甲投戈,过萧寺、晨钟甫歇。huàn jiǎ tóu gē,guò xiāo sì chén zhōng fǔ xiē。
想当日、冲冠怒发,满怀忠烈。xiǎng dāng rì chōng guān nù fā,mǎn huái zhōng liè。
剑气夜寒阳羡草,笔光阵扫金沙月。jiàn qì yè hán yáng xiàn cǎo,bǐ guāng zhèn sǎo jīn shā yuè。
拂残碑、遗恨对西湖,同悲切。fú cán bēi yí hèn duì xī hú,tóng bēi qiè。
淮北耻,终难雪。huái běi chǐ,zhōng nán xuě。
淮西议,终难灭。huái xī yì,zhōng nán miè。
叹黄龙未饮,金瓯还缺。tàn huáng lóng wèi yǐn,jīn ōu hái quē。
潭水秋吟名士句,冰天泪洒英雄血。tán shuǐ qiū yín míng shì jù,bīng tiān lèi sǎ yīng xióng xuè。
看阴阴、松柏向南枝,朝双阙。kàn yīn yīn sōng bǎi xiàng nán zhī,cháo shuāng quē。

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

大树萧萧,对衰草、寒烟未歇。dà shù xiāo xiāo,duì shuāi cǎo hán yān wèi xiē。
凭吊处、孤忠涅背,伊周争烈。píng diào chù gū zhōng niè bèi,yī zhōu zhēng liè。
石马昼嘶燕市雨,灵旗影断黄河月。shí mǎ zhòu sī yàn shì yǔ,líng qí yǐng duàn huáng hé yuè。
念当时、南渡只偏安,空关切。niàn dāng shí nán dù zhǐ piān ān,kōng guān qiè。
三字狱,何时雪。sān zì yù,hé shí xuě。
十年力,谁人灭。shí nián lì,shuí rén miè。
为东窗一语,山河残缺。wèi dōng chuāng yī yǔ,shān hé cán quē。
银碗红啼娇女泪,玉环碧化苌弘血。yín wǎn hóng tí jiāo nǚ lèi,yù huán bì huà cháng hóng xuè。
望冬青、尽处起西风,摇宫阙。wàng dōng qīng jǐn chù qǐ xī fēng,yáo gōng quē。

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

细雨斜烟,一抔土、松楸潇洒。xì yǔ xié yān,yī póu tǔ sōng qiū xiāo sǎ。
留万古、青山碧血,孤忠司马。liú wàn gǔ qīng shān bì xuè,gū zhōng sī mǎ。
只手有权持国是,绕朝无力存宗社。zhǐ shǒu yǒu quán chí guó shì,rào cháo wú lì cún zōng shè。
岂南还、才与复神州,台山下。qǐ nán hái cái yǔ fù shén zhōu,tái shān xià。
虎卧日,群谋罢。hǔ wò rì,qún móu bà。
龙飞日,群奸射。lóng fēi rì,qún jiān shè。
置死生成败,无如公者。zhì sǐ shēng chéng bài,wú rú gōng zhě。
事去北门弓鸟恨,功高西市啼鹃夜。shì qù běi mén gōng niǎo hèn,gōng gāo xī shì tí juān yè。
使英雄垂泪共栖霞,皆天也。shǐ yīng xióng chuí lèi gòng qī xiá,jiē tiān yě。

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

厌粉锈朱,十斛黛、春恩初沐。yàn fěn xiù zhū,shí hú dài chūn ēn chū mù。
写不出、苔痕蘸色,兰膏争馥。xiě bù chū tái hén zhàn sè,lán gāo zhēng fù。
却拟新螺宵挹露,浪猜幺凤朝迎旭。què nǐ xīn luó xiāo yì lù,làng cāi yāo fèng cháo yíng xù。
宝如来、舌上现青莲,清波浴。bǎo rú lái shé shàng xiàn qīng lián,qīng bō yù。
花瘦也,藏金屋。huā shòu yě,cáng jīn wū。
花睡也,烧银烛。huā shuì yě,shāo yín zhú。
信玉宜称碧,珠宜名绿。xìn yù yí chēng bì,zhū yí míng lǜ。
青鬓学来梳未似,翠眉相对羞应簇。qīng bìn xué lái shū wèi shì,cuì méi xiāng duì xiū yīng cù。
便不须秾叶与扶持,风流足。biàn bù xū nóng yè yǔ fú chí,fēng liú zú。

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

高柳鸣蝉,平芜外、绿萝晴色。gāo liǔ míng chán,píng wú wài lǜ luó qíng sè。
要酌取、碧筒为寿,如松如柏。yào zhuó qǔ bì tǒng wèi shòu,rú sōng rú bǎi。
黄绮衣冠留姓氏,浮丘笑傲耽泉石。huáng qǐ yī guān liú xìng shì,fú qiū xiào ào dān quán shí。
问白云、天上铸红颜,天闲客。wèn bái yún tiān shàng zhù hóng yán,tiān xián kè。
孤山耸,岚阴赤。gū shān sǒng,lán yīn chì。
横河涨,溪光碧。héng hé zhǎng,xī guāng bì。
任飘飖紫府,摩挲铜狄。rèn piāo yáo zǐ fǔ,mó sā tóng dí。
花扑玉缸前岁酿,桃开瑶海今年宝。huā pū yù gāng qián suì niàng,táo kāi yáo hǎi jīn nián bǎo。
正称觞、前席舞斑斓,芝兰室。zhèng chēng shāng qián xí wǔ bān lán,zhī lán shì。

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

咫尺扬帆,扁舟系、夫湫山麓。zhǐ chǐ yáng fān,biǎn zhōu xì fū jiǎo shān lù。
闲对着、一湖春水,一湾新绿。xián duì zhe yī hú chūn shuǐ,yī wān xīn lǜ。
昨夜东风微雨过,涛声初涨溪桥曲。zuó yè dōng fēng wēi yǔ guò,tāo shēng chū zhǎng xī qiáo qū。
抱众山、回合影参差,云为屋。bào zhòng shān huí hé yǐng cān chà,yún wèi wū。
千年树,苍皮束。qiān nián shù,cāng pí shù。
十顷稻,黄精斸。shí qǐng dào,huáng jīng zhǔ。
便呼儿揖客,举杯相属。biàn hū ér yī kè,jǔ bēi xiāng shǔ。
入馔自夸虾菜美,团炉尚想蹲鸱熟。rù zhuàn zì kuā xiā cài měi,tuán lú shàng xiǎng dūn chī shú。
问山中、花信作春秋,无荣辱。wèn shān zhōng huā xìn zuò chūn qiū,wú róng rǔ。

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

且住为佳,趁孤踪、闲情野鹤。qiě zhù wèi jiā,chèn gū zōng xián qíng yě hè。
堪爱是、青山绕屋,白云生阁。kān ài shì qīng shān rào wū,bái yún shēng gé。
种遍梨园张谷胜,相逢橘叟巴人乐。zhǒng biàn lí yuán zhāng gǔ shèng,xiāng féng jú sǒu bā rén lè。
但逍遥、一枕足邯郸,溪声觉。dàn xiāo yáo yī zhěn zú hán dān,xī shēng jué。
千个竹,抽新箨。qiān gè zhú,chōu xīn tuò。
千树果,辉双萼。qiān shù guǒ,huī shuāng è。
看残山剩水,放怀寥廓。kàn cán shān shèng shuǐ,fàng huái liáo kuò。
星历初占山鸟唤,国风细注山花落。xīng lì chū zhàn shān niǎo huàn,guó fēng xì zhù shān huā luò。
苦低头、惭愧野人非,微名缚。kǔ dī tóu cán kuì yě rén fēi,wēi míng fù。

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

月白荒荒,那更是、乱云漠漠。yuè bái huāng huāng,nà gèng shì luàn yún mò mò。
拔剑起、悲风吼地,青丘如削。bá jiàn qǐ bēi fēng hǒu dì,qīng qiū rú xuē。
企脚琵琶天际想,伤神丝竹中年恶。qǐ jiǎo pí pá tiān jì xiǎng,shāng shén sī zhú zhōng nián è。
奈三春、长只为悲秋,惊瑶落。nài sān chūn zhǎng zhǐ wèi bēi qiū,jīng yáo luò。
房名药,陂名芍。fáng míng yào,bēi míng sháo。
檐巢鹤,门罗雀。yán cháo hè,mén luó què。
任文魔山鬼,揶揄嗢噱。rèn wén mó shān guǐ,yé yú wà jué。
横槊竟同垓下咏,唾壶也向炉头作。héng shuò jìng tóng gāi xià yǒng,tuò hú yě xiàng lú tóu zuò。
有曹丘、还解重黄金,无人诺。yǒu cáo qiū hái jiě zhòng huáng jīn,wú rén nuò。

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

穷达由天,拥万卷、百城南面。qióng dá yóu tiān,yōng wàn juǎn bǎi chéng nán miàn。
都则是、子虚乌有,雄文谁荐。dōu zé shì zi xū wū yǒu,xióng wén shuí jiàn。
长啸烟霞湖海伴,良辰樽俎逍遥撰。zhǎng xiào yān xiá hú hǎi bàn,liáng chén zūn zǔ xiāo yáo zhuàn。
尽诸君、钟鼎与山林,从吾便。jǐn zhū jūn zhōng dǐng yǔ shān lín,cóng wú biàn。
蛮与触,方酣战。mán yǔ chù,fāng hān zhàn。
蜂与蚁,方开宴。fēng yǔ yǐ,fāng kāi yàn。
惜祖龙未竟,还留笔砚。xī zǔ lóng wèi jìng,hái liú bǐ yàn。
八九胸中云梦泽,三千书牍回心院。bā jiǔ xiōng zhōng yún mèng zé,sān qiān shū dú huí xīn yuàn。
醉中山、此日杖头钱,卿钗钏。zuì zhōng shān cǐ rì zhàng tóu qián,qīng chāi chuàn。

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

泛宅浮家,卿笑谓、君其休矣。fàn zhái fú jiā,qīng xiào wèi jūn qí xiū yǐ。
算只有、五湖烟水,年年如此。suàn zhǐ yǒu wǔ hú yān shuǐ,nián nián rú cǐ。
芳草遥天青欲白,晴波夕照金还紫。fāng cǎo yáo tiān qīng yù bái,qíng bō xī zhào jīn hái zǐ。
载一天、风月满扁舟,玄真子。zài yī tiān fēng yuè mǎn biǎn zhōu,xuán zhēn zi。
山欲雨,嵩高玺。shān yù yǔ,sōng gāo xǐ。
花欲雨,湘东蕊。huā yù yǔ,xiāng dōng ruǐ。
恍清虚宾主,神霄奴婢。huǎng qīng xū bīn zhǔ,shén xiāo nú bì。
被褐半疑火浣布,斟茶拟吸琼芝髓。bèi hè bàn yí huǒ huàn bù,zhēn chá nǐ xī qióng zhī suǐ。
访灵威、七日学长生,饥仍死。fǎng líng wēi qī rì xué zhǎng shēng,jī réng sǐ。

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

岸帻青山,长松下、谁修边幅。àn zé qīng shān,zhǎng sōng xià shuí xiū biān fú。
痛饮酒、离骚半卷,不堪多读。tòng yǐn jiǔ lí sāo bàn juǎn,bù kān duō dú。
舌在徒成开口笑,途穷耻作雍门哭。shé zài tú chéng kāi kǒu xiào,tú qióng chǐ zuò yōng mén kū。
听凉州、歌罢又伊州,阳春曲。tīng liáng zhōu gē bà yòu yī zhōu,yáng chūn qū。
数升玉,争如粟。shù shēng yù,zhēng rú sù。
数竿竹,还须肉。shù gān zhú,hái xū ròu。
笑折腰五斗,何妨丛菊。xiào zhé yāo wǔ dòu,hé fáng cóng jú。
落落元龙披锦绣,纷纷巢许称臣仆。luò luò yuán lóng pī jǐn xiù,fēn fēn cháo xǔ chēng chén pū。
又奚须、山水作清音,如琴筑。yòu xī xū shān shuǐ zuò qīng yīn,rú qín zhù。

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

皇揽揆余,正诞降、庚寅之日。huáng lǎn kuí yú,zhèng dàn jiàng gēng yín zhī rì。
任数载、年来年去,年年如昔。rèn shù zài nián lái nián qù,nián nián rú xī。
与世周旋吾作我,一家逆旅身为客。yǔ shì zhōu xuán wú zuò wǒ,yī jiā nì lǚ shēn wèi kè。
尽浮生、转瞬付浮云,谁陈迹。jǐn fú shēng zhuǎn shùn fù fú yún,shuí chén jì。
何处献,金门策。hé chù xiàn,jīn mén cè。
何处访,谷城石。hé chù fǎng,gǔ chéng shí。
只有花有酒,斯晨斯夕。zhǐ yǒu huā yǒu jiǔ,sī chén sī xī。
好泛五湖烟水舫,更消五岳平生屐。hǎo fàn wǔ hú yān shuǐ fǎng,gèng xiāo wǔ yuè píng shēng jī。
踏齐州、九点暮烟还,如松柏。tà qí zhōu jiǔ diǎn mù yān hái,rú sōng bǎi。