古诗词

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

月白荒荒,那更是、乱云漠漠。yuè bái huāng huāng,nà gèng shì luàn yún mò mò。
拔剑起、悲风吼地,青丘如削。bá jiàn qǐ bēi fēng hǒu dì,qīng qiū rú xuē。
企脚琵琶天际想,伤神丝竹中年恶。qǐ jiǎo pí pá tiān jì xiǎng,shāng shén sī zhú zhōng nián è。
奈三春、长只为悲秋,惊瑶落。nài sān chūn zhǎng zhǐ wèi bēi qiū,jīng yáo luò。
房名药,陂名芍。fáng míng yào,bēi míng sháo。
檐巢鹤,门罗雀。yán cháo hè,mén luó què。
任文魔山鬼,揶揄嗢噱。rèn wén mó shān guǐ,yé yú wà jué。
横槊竟同垓下咏,唾壶也向炉头作。héng shuò jìng tóng gāi xià yǒng,tuò hú yě xiàng lú tóu zuò。
有曹丘、还解重黄金,无人诺。yǒu cáo qiū hái jiě zhòng huáng jīn,wú rén nuò。

董元恺

清江苏长洲人,字舜民。顺治十七年举人。后遭诖误,际遇坎坷,故其词激昂哀怨。有《苍梧词》。 董元恺的作品>>

猜您喜欢

明月斜夜坐

董元恺

篆烟红,泪花绿。zhuàn yān hóng,lèi huā lǜ。
银汉迢迢堕入怀,黄河万里响心曲。yín hàn tiáo tiáo duò rù huái,huáng hé wàn lǐ xiǎng xīn qū。

闲中好·别意

董元恺

闲中好。xián zhōng hǎo。
别意生庭草。bié yì shēng tíng cǎo。
含泪向窗纱。hán lèi xiàng chuāng shā。
残痕照落花。cán hén zhào luò huā。

南歌子·闺怨

董元恺

侬取冰为枕,侬持檗作衾。nóng qǔ bīng wèi zhěn,nóng chí bò zuò qīn。
一夜苦寒侵。yī yè kǔ hán qīn。
五更天欲曙,涕淫淫。wǔ gèng tiān yù shǔ,tì yín yín。

南歌子·闺怨

董元恺

郎似江边水,侬如江上花。láng shì jiāng biān shuǐ,nóng rú jiāng shàng huā。
花落水无涯。huā luò shuǐ wú yá。
东风吹欲起,逐风斜。dōng fēng chuī yù qǐ,zhú fēng xié。

三台·令洞庭杂兴

董元恺

万顷平湖似镜,千峰列嶂如环。wàn qǐng píng hú shì jìng,qiān fēng liè zhàng rú huán。
处处倪迂范缓,家家雾髻云鬟。chù chù ní yū fàn huǎn,jiā jiā wù jì yún huán。

三台·令洞庭杂兴

董元恺

策杖丹梯翠巘,肩舆绿意红情。cè zhàng dān tī cuì yǎn,jiān yú lǜ yì hóng qíng。
籍草争来献茗,提壶忽地听莺。jí cǎo zhēng lái xiàn míng,tí hú hū dì tīng yīng。

三台·令洞庭杂兴

董元恺

幽是包山林屋,高为飘渺仙峰。yōu shì bāo shān lín wū,gāo wèi piāo miǎo xiān fēng。
揽胜石公石姆,探奇大龙小龙。lǎn shèng shí gōng shí mǔ,tàn qí dà lóng xiǎo lóng。

三台·令洞庭杂兴

董元恺

锦泛千层桃浪,光摇万树梨花。jǐn fàn qiān céng táo làng,guāng yáo wàn shù lí huā。
树树红飞白雪,层层碧映朱霞。shù shù hóng fēi bái xuě,céng céng bì yìng zhū xiá。

三台·令洞庭杂兴

董元恺

销夏山林城市,中春剖橘搓橙。xiāo xià shān lín chéng shì,zhōng chūn pōu jú cuō chéng。
一叶舟浮个个,前帆阁带盈盈。yī yè zhōu fú gè gè,qián fān gé dài yíng yíng。

三台·令洞庭杂兴

董元恺

宅有鸱彝少伯,巷传角里先生。zhái yǒu chī yí shǎo bó,xiàng chuán jiǎo lǐ xiān shēng。
山果赧颜可摘,湖鱼缩项旋烹。shān guǒ nǎn yán kě zhāi,hú yú suō xiàng xuán pēng。

三台·令洞庭杂兴

董元恺

日落山空响梵,风来树杪生涛。rì luò shān kōng xiǎng fàn,fēng lái shù miǎo shēng tāo。
一卷洞中周易,三杯醉后离骚。yī juǎn dòng zhōng zhōu yì,sān bēi zuì hòu lí sāo。

摘得新·闺思

董元恺

烛灭时。zhú miè shí。
思郎泪暗垂。sī láng lèi àn chuí。
相思谁与共,月明知。xiāng sī shuí yǔ gòng,yuè míng zhī。
月明照出相思字,是郎诗。yuè míng zhào chū xiāng sī zì,shì láng shī。

摘得新·闺思

董元恺

白玉簪,瑶池月影临。bái yù zān,yáo chí yuè yǐng lín。
搔头斜照水,鬓云侵。sāo tóu xié zhào shuǐ,bìn yún qīn。
阿谁不放愁心展,正多心。ā shuí bù fàng chóu xīn zhǎn,zhèng duō xīn。

荷叶杯·闺夜

董元恺

卷起一帘清景。juǎn qǐ yī lián qīng jǐng。
孤影。gū yǐng。
小胆怯空庭。xiǎo dǎn qiè kōng tíng。
乱竹萧萧响画屏。luàn zhú xiāo xiāo xiǎng huà píng。
听么听。tīng me tīng。
听么听。tīng me tīng。

花非花·古意

董元恺

黄檗篱,合欢树。huáng bò lí,hé huān shù。
树成蹊,篱当户。shù chéng qī,lí dāng hù。
侬身不共合欢时,侬心偏见生离苦。nóng shēn bù gòng hé huān shí,nóng xīn piān jiàn shēng lí kǔ。
4151234567»