古诗词

平陵东行

徐祯卿

共工触天补女娲,后羿射之摧九乌。gòng gōng chù tiān bǔ nǚ wā,hòu yì shè zhī cuī jiǔ wū。
君不见泰山之高屹天柱,有时东崩海水枯。jūn bù jiàn tài shān zhī gāo yì tiān zhù,yǒu shí dōng bēng hǎi shuǐ kū。
秦人筑长城,东笞夷貊北击胡,开阖地户天下枢。qín rén zhù zhǎng chéng,dōng chī yí mò běi jī hú,kāi hé dì hù tiān xià shū。
九关虎豹下食人,髑髅飞血昏风尘,四海望之威天神。jiǔ guān hǔ bào xià shí rén,dú lóu fēi xuè hūn fēng chén,sì hǎi wàng zhī wēi tiān shén。
亦有荆轲起报雠,裂眦向天天为愁。yì yǒu jīng kē qǐ bào chóu,liè zì xiàng tiān tiān wèi chóu。
拔剑一呼走万乘,快哉壮士谁与俦。bá jiàn yī hū zǒu wàn chéng,kuài zāi zhuàng shì shuí yǔ chóu。
儒生抗眉论尧舜,敛手待烹良可羞。rú shēng kàng méi lùn yáo shùn,liǎn shǒu dài pēng liáng kě xiū。
上卿执圭古所侈,鲁生弃之若敝屣。shàng qīng zhí guī gǔ suǒ chǐ,lǔ shēng qì zhī ruò bì xǐ。
鸿毛轻死为二桃,笑杀田疆与冶子。hóng máo qīng sǐ wèi èr táo,xiào shā tián jiāng yǔ yě zi。
龙蛇消息各有时,白石落落人岂知。lóng shé xiāo xī gè yǒu shí,bái shí luò luò rén qǐ zhī。
季布髡为奴,范雎乃是粪下儿。jì bù kūn wèi nú,fàn jū nǎi shì fèn xià ér。
一朝云雷起屯厄,挥刃脱缚扬高眉。yī cháo yún léi qǐ tún è,huī rèn tuō fù yáng gāo méi。
我今伛偻困蝼蚁,吹沙吸呷若鲋鲤。wǒ jīn yǔ lóu kùn lóu yǐ,chuī shā xī gā ruò fù lǐ。
牛涔蠕蠕岂足活,河伯向我夸秋水。niú cén rú rú qǐ zú huó,hé bó xiàng wǒ kuā qiū shuǐ。
夜梦凭云忽上天,倾山倒海作龙渊。yè mèng píng yún hū shàng tiān,qīng shān dào hǎi zuò lóng yuān。
天门中开绕赤电,霓旌雷车导我前。tiān mén zhōng kāi rào chì diàn,ní jīng léi chē dǎo wǒ qián。
空山飒飒走霹雳,草木摧拉飞炎烟。kōng shān sà sà zǒu pī lì,cǎo mù cuī lā fēi yán yān。
丈夫未足哀困穷,仰叹白日回英风。zhàng fū wèi zú āi kùn qióng,yǎng tàn bái rì huí yīng fēng。
不能鼓行青海上,亦当击剑于咸阳之市中。bù néng gǔ xíng qīng hǎi shàng,yì dāng jī jiàn yú xián yáng zhī shì zhōng。
宁学锄麑触槐死,羞言投阁仕莽公。níng xué chú ní chù huái sǐ,xiū yán tóu gé shì mǎng gōng。
吾悲夫二子之死也,诚如寒蚓之与秋蓬。wú bēi fū èr zi zhī sǐ yě,chéng rú hán yǐn zhī yǔ qiū péng。
徐祯卿

徐祯卿

徐祯卿(1479-1511)字昌谷,一字昌国,汉族,吴县(今江苏苏州)人,祖籍常熟梅李镇,后迁居吴县。明代文学家,被人称为“吴中诗冠”,是吴中四才子(亦称江南四大才子)之一。因“文章江左家家玉,烟月扬州树树花”之绝句而为人称誉。 徐祯卿的作品>>

猜您喜欢

与太学诸僚宴集

徐祯卿

艺苑开三径,闲僚散竹林。yì yuàn kāi sān jìng,xián liáo sàn zhú lín。
弦歌一以暇,春服共相寻。xián gē yī yǐ xiá,chūn fú gòng xiāng xún。
薄采漪皇泽,临风款道襟。báo cǎi yī huáng zé,lín fēng kuǎn dào jīn。
高梧无杂蔓,呦鹿有佳音。gāo wú wú zá màn,yōu lù yǒu jiā yīn。
藉草时倾酒,披衣或鼓琴。jí cǎo shí qīng jiǔ,pī yī huò gǔ qín。
何妨惭点也,吾醉独狂吟。hé fáng cán diǎn yě,wú zuì dú kuáng yín。

题唐氏园池

徐祯卿

堂上琴书暇,名园惬宴游。táng shàng qín shū xiá,míng yuán qiè yàn yóu。
绿阴交树石,白水散田畴。lǜ yīn jiāo shù shí,bái shuǐ sàn tián chóu。
林步常惊鸟,沙眠且狎鸥。lín bù cháng jīng niǎo,shā mián qiě xiá ōu。
开轩桑柘接,当径草花幽。kāi xuān sāng zhè jiē,dāng jìng cǎo huā yōu。
野老时相过,村醪拟共酬。yě lǎo shí xiāng guò,cūn láo nǐ gòng chóu。
陶然菊松下,乘兴足淹留。táo rán jú sōng xià,chéng xīng zú yān liú。

瞻文温州画像

徐祯卿

浮生此世隔,过位恍然疑。fú shēng cǐ shì gé,guò wèi huǎng rán yí。
直讶风云动,俄惊泰华隳。zhí yà fēng yún dòng,é jīng tài huá huī。
岩廊不可起,英爽俨如遗。yán láng bù kě qǐ,yīng shuǎng yǎn rú yí。
白首通群略,雄才沮一麾。bái shǒu tōng qún lüè,xióng cái jǔ yī huī。
徒教涕泗阔,共惜羽毛迟。tú jiào tì sì kuò,gòng xī yǔ máo chí。
堂几萧萧在,丹青漠漠垂。táng jǐ xiāo xiāo zài,dān qīng mò mò chuí。
典刑归此老,江海寄馀思。diǎn xíng guī cǐ lǎo,jiāng hǎi jì yú sī。
有忝吹嘘力,无忘沃酹辞。yǒu tiǎn chuī xū lì,wú wàng wò lèi cí。
风烟久摇落,魂气复何之。fēng yān jiǔ yáo luò,hún qì fù hé zhī。
踯躅庭除下,伸衷托短诗。zhí zhú tíng chú xià,shēn zhōng tuō duǎn shī。

挽刘大夫瀚

徐祯卿

耆旧日云瘁,斯人今则亡。qí jiù rì yún cuì,sī rén jīn zé wáng。
高门自乔木,清望惜吾徒。gāo mén zì qiáo mù,qīng wàng xī wú tú。
久厌挥金誉,遥传奉使图。jiǔ yàn huī jīn yù,yáo chuán fèng shǐ tú。
勤劳中外洽,醇介始终孚。qín láo zhōng wài qià,chún jiè shǐ zhōng fú。
历职参廷尉,纡金列大夫。lì zhí cān tíng wèi,yū jīn liè dà fū。
俄闻去秦陇,早已忆江鲈。é wén qù qín lǒng,zǎo yǐ yì jiāng lú。
自耻为名累,非关索杖扶。zì chǐ wèi míng lèi,fēi guān suǒ zhàng fú。
角巾聊宴乐,园径忽榛芜。jiǎo jīn liáo yàn lè,yuán jìng hū zhēn wú。
令子中朝贵,青云奋翼俱。lìng zi zhōng cháo guì,qīng yún fèn yì jù。
苍茫凶问远,浩荡国恩殊。cāng máng xiōng wèn yuǎn,hào dàng guó ēn shū。
紫玺加封旧,黄金赐葬逾。zǐ xǐ jiā fēng jiù,huáng jīn cì zàng yú。
死生三品遇,伉俪百年须。sǐ shēng sān pǐn yù,kàng lì bǎi nián xū。
走送连童稚,飞旌出市衢。zǒu sòng lián tóng zhì,fēi jīng chū shì qú。
夜台浑寂寞,霜雪正膏涂。yè tái hún jì mò,shuāng xuě zhèng gāo tú。
永与交亲隔,何言岁月徂。yǒng yǔ jiāo qīn gé,hé yán suì yuè cú。
野风吹客泪,肠断更踟蹰。yě fēng chuī kè lèi,cháng duàn gèng chí chú。

诵陆厥李夫人歌因效其体咏汉武

徐祯卿

郁金臂上香,龙烛帐中光。yù jīn bì shàng xiāng,lóng zhú zhàng zhōng guāng。
昔时愁夜短,今时怨夜长。xī shí chóu yè duǎn,jīn shí yuàn yè zhǎng。
长夜怨,彻旦思。zhǎng yè yuàn,chè dàn sī。
情漠漠,魂离离。qíng mò mò,hún lí lí。
新宫夜雨生香草,故苑秋风销桂枝。xīn gōng yè yǔ shēng xiāng cǎo,gù yuàn qiū fēng xiāo guì zhī。
欣见帷中步,翻成梦里悲。xīn jiàn wéi zhōng bù,fān chéng mèng lǐ bēi。

拟萧子显春别曲

徐祯卿

杂草积色满河塘,杨柳覆额映娇黄。zá cǎo jī sè mǎn hé táng,yáng liǔ fù é yìng jiāo huáng。
春心春望不可极,陇北辽阳俱断肠。chūn xīn chūn wàng bù kě jí,lǒng běi liáo yáng jù duàn cháng。

拟萧子显春别曲

徐祯卿

春风戏蝶一庭花,落日聚雀空城麦。chūn fēng xì dié yī tíng huā,luò rì jù què kōng chéng mài。
半床敝帐掩朝寒,满镜新愁减钗泽。bàn chuáng bì zhàng yǎn cháo hán,mǎn jìng xīn chóu jiǎn chāi zé。
贞志宁忘陌上桑,同心共指西陵柏。zhēn zhì níng wàng mò shàng sāng,tóng xīn gòng zhǐ xī líng bǎi。

拟萧子显春别曲

徐祯卿

鸣鹂欲乱花发齐,江南草长绿叶萋。míng lí yù luàn huā fā qí,jiāng nán cǎo zhǎng lǜ yè qī。
三边远戍十年妻,惊颜感候那不啼。sān biān yuǎn shù shí nián qī,jīng yán gǎn hòu nà bù tí。

拟萧子显春别曲

徐祯卿

雾里纤纤新月光,机中少妇织流黄。wù lǐ xiān xiān xīn yuè guāng,jī zhōng shǎo fù zhī liú huáng。
可怜断丝不如泪,零落时续不能长。kě lián duàn sī bù rú lèi,líng luò shí xù bù néng zhǎng。

代炀帝寄内人曲

徐祯卿

藕丝一尺自言长,情人怀情那可量。ǒu sī yī chǐ zì yán zhǎng,qíng rén huái qíng nà kě liàng。
愿得牵心渡淮水,勿畏风波作小伤。yuàn dé qiān xīn dù huái shuǐ,wù wèi fēng bō zuò xiǎo shāng。

拟谢朓邯郸才人嫁为厮卒妇

徐祯卿

靡靡辞掖庭,殷勤谢故媛。mí mí cí yē tíng,yīn qín xiè gù yuàn。
今朝一羽捐,宿昔千金选。jīn cháo yī yǔ juān,sù xī qiān jīn xuǎn。
自怨恩命薄,不恨红颜贱。zì yuàn ēn mìng báo,bù hèn hóng yán jiàn。
夜雨长蘼芜,秋风入团扇。yè yǔ zhǎng mí wú,qiū fēng rù tuán shàn。
那忍见可怜,脱钗市玉燕。nà rěn jiàn kě lián,tuō chāi shì yù yàn。

效庾信作

徐祯卿

绮梁文桂刻,椒壁石脂漫。qǐ liáng wén guì kè,jiāo bì shí zhī màn。
镜床雕孔雀,窗箔织青鸾。jìng chuáng diāo kǒng què,chuāng bó zhī qīng luán。
斜牖银河转,空庭白露团。xié yǒu yín hé zhuǎn,kōng tíng bái lù tuán。
梨花初浴雾,竹影尚低寒。lí huā chū yù wù,zhú yǐng shàng dī hán。
不如纨帐里,谁复梦怀兰。bù rú wán zhàng lǐ,shuí fù mèng huái lán。

步出西阊吟

徐祯卿

步出西阊里,草繁路如缕。bù chū xī chāng lǐ,cǎo fán lù rú lǚ。
四望何所有,遥见丘坟郁丱丱。sì wàng hé suǒ yǒu,yáo jiàn qiū fén yù guàn guàn。
悲风萧条百鸟声,寒日潜光昏黍稌。bēi fēng xiāo tiáo bǎi niǎo shēng,hán rì qián guāng hūn shǔ tú。
低徊步念不自已,魂魄终当归此土。dī huái bù niàn bù zì yǐ,hún pò zhōng dāng guī cǐ tǔ。
还家语妻子,桃根摧伤李代腐。hái jiā yǔ qī zi,táo gēn cuī shāng lǐ dài fǔ。
沉吟此曲不敢尽,恐君流酸彻肺腑。chén yín cǐ qū bù gǎn jǐn,kǒng jūn liú suān chè fèi fǔ。

落花怨

徐祯卿

青枝参差露华浥,落花辞春不能泣。qīng zhī cān chà lù huá yì,luò huā cí chūn bù néng qì。
芳闺年少对踌躇,有情无言空怏悒。fāng guī nián shǎo duì chóu chú,yǒu qíng wú yán kōng yàng yì。
落花含羞拟谢问,颜色与卿不相及。luò huā hán xiū nǐ xiè wèn,yán sè yǔ qīng bù xiāng jí。
江上横波暮转深,江干燕泥生紫蘋。jiāng shàng héng bō mù zhuǎn shēn,jiāng gàn yàn ní shēng zǐ píng。
前程零落不可保,多谢娇痴薄命人。qián chéng líng luò bù kě bǎo,duō xiè jiāo chī báo mìng rén。

榆塞叹

徐祯卿

榆塞西来草似烟,洛阳东望月如钱。yú sāi xī lái cǎo shì yān,luò yáng dōng wàng yuè rú qián。
回肠时时辘轳转,兰心夜夜膏火然。huí cháng shí shí lù lú zhuǎn,lán xīn yè yè gāo huǒ rán。
虫吟下床露入幔,天河沈沈云曼曼。chóng yín xià chuáng lù rù màn,tiān hé shěn shěn yún màn màn。
青桐玉井一叶秋,满城寒砧星物换。qīng tóng yù jǐng yī yè qiū,mǎn chéng hán zhēn xīng wù huàn。
空传草草一行书,谁寄遥遥千里叹。kōng chuán cǎo cǎo yī xíng shū,shuí jì yáo yáo qiān lǐ tàn。
会日苦少别离长,人生失意恒过半。huì rì kǔ shǎo bié lí zhǎng,rén shēng shī yì héng guò bàn。