古诗词

怀古

黄仲昭

吾闻庖羲氏,爰始开鸿荒。wú wén páo xī shì,yuán shǐ kāi hóng huāng。
庖羲既已往,乃复生神农。páo xī jì yǐ wǎng,nǎi fù shēng shén nóng。
厥后有轩辕,继统为三皇。jué hòu yǒu xuān yuán,jì tǒng wèi sān huáng。
鼎湖龙去后,尧德益辉煌。dǐng hú lóng qù hòu,yáo dé yì huī huáng。
有虞受其禅,恭已垂衣裳。yǒu yú shòu qí chán,gōng yǐ chuí yī shang。
禹承精一传,克绍唐虞芳。yǔ chéng jīng yī chuán,kè shào táng yú fāng。
猗欤叹日跻,复见商成汤。yī yú tàn rì jī,fù jiàn shāng chéng tāng。
穆穆歌敬止,亦有周文王。mù mù gē jìng zhǐ,yì yǒu zhōu wén wáng。
嗣武建皇极,周德日以昌。sì wǔ jiàn huáng jí,zhōu dé rì yǐ chāng。
圣神相继作,治道弥昭彰。shèng shén xiāng jì zuò,zhì dào mí zhāo zhāng。
所以八荒内,淳风浩无疆。suǒ yǐ bā huāng nèi,chún fēng hào wú jiāng。
唐虞既辽邈,三代亦荒凉。táng yú jì liáo miǎo,sān dài yì huāng liáng。
诸侯纷僣窃,列国互争强。zhū hóu fēn tiě qiè,liè guó hù zhēng qiáng。
危舌利如戟,巧言媚如簧。wēi shé lì rú jǐ,qiǎo yán mèi rú huáng。
孔孟思济时,辙迹周四方。kǒng mèng sī jì shí,zhé jì zhōu sì fāng。
徘徊无所遇,怀宝徒悲伤。pái huái wú suǒ yù,huái bǎo tú bēi shāng。
陵夷至嬴氏,不啻?与狼。líng yí zhì yíng shì,bù chì yǔ láng。
治道已荡然,淳风亦沦亡。zhì dào yǐ dàng rán,chún fēng yì lún wáng。
芒砀龙一奋,仗剑扶颓纲。máng dàng lóng yī fèn,zhàng jiàn fú tuí gāng。
所悲杂霸术,垂统未甚良。suǒ bēi zá bà shù,chuí tǒng wèi shén liáng。
累叶称善治,不过臻小康。lèi yè chēng shàn zhì,bù guò zhēn xiǎo kāng。
东京既失御,群雄起陆梁。dōng jīng jì shī yù,qún xióng qǐ lù liáng。
伏龙徒奋迅,凤雏空翱翔。fú lóng tú fèn xùn,fèng chú kōng áo xiáng。
天意挽不回,炎精竟无光。tiān yì wǎn bù huí,yán jīng jìng wú guāng。
六朝迭兴废,四海日扰攘。liù cháo dié xīng fèi,sì hǎi rì rǎo rǎng。
忽生龙凤姿,唐祚开晋阳。hū shēng lóng fèng zī,táng zuò kāi jìn yáng。
奈何同气亲,战血流宫墙。nài hé tóng qì qīn,zhàn xuè liú gōng qiáng。
牝晨秽宸极,麀聚渎天常。pìn chén huì chén jí,yōu jù dú tiān cháng。
治道杂王霸,奕叶多昏狂。zhì dào zá wáng bà,yì yè duō hūn kuáng。
比之炎汉时,已不相颉颃。bǐ zhī yán hàn shí,yǐ bù xiāng jié háng。
回首视唐虞,深渊与穹苍。huí shǒu shì táng yú,shēn yuān yǔ qióng cāng。
有唐既迄运,刘石遂披猖。yǒu táng jì qì yùn,liú shí suì pī chāng。
中原数千里,幻作征战场。zhōng yuán shù qiān lǐ,huàn zuò zhēng zhàn chǎng。
皇天命贤主,挥戈扫欃枪。huáng tiān mìng xián zhǔ,huī gē sǎo chán qiāng。
陈桥属猪人,遂着龙袍黄。chén qiáo shǔ zhū rén,suì zhe lóng páo huáng。
立国尚忠厚,颇胜汉与唐。lì guó shàng zhōng hòu,pǒ shèng hàn yǔ táng。
惜哉三百载,教化未汪洋。xī zāi sān bǎi zài,jiào huà wèi wāng yáng。
遂令三代前,淳风竟茫茫。suì lìng sān dài qián,chún fēng jìng máng máng。
端居茅檐下,感此心傍徨。duān jū máo yán xià,gǎn cǐ xīn bàng huáng。
仰天动长吟,浮云自悠扬。yǎng tiān dòng zhǎng yín,fú yún zì yōu yáng。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

送道士还乡

黄仲昭

孤踪无碍任西东,一片闲云寄碧空。gū zōng wú ài rèn xī dōng,yī piàn xián yún jì bì kōng。
卖药暂游都市里,寻真又入故山中。mài yào zàn yóu dōu shì lǐ,xún zhēn yòu rù gù shān zhōng。
兰桡夜泛鸥边月,铁笛晨吹鹤背风。lán ráo yè fàn ōu biān yuè,tiě dí chén chuī hè bèi fēng。
惆怅旧游归未得,天涯翘首送冥鸿。chóu chàng jiù yóu guī wèi dé,tiān yá qiào shǒu sòng míng hóng。

题怡闲卷和都察院经历黄仲胤韵

黄仲昭

声利劳人鬓易斑,红尘终日走间关。shēng lì láo rén bìn yì bān,hóng chén zhōng rì zǒu jiān guān。
始知廊庙千钟禄,不及丘园一味闲。shǐ zhī láng miào qiān zhōng lù,bù jí qiū yuán yī wèi xián。
载酒日游花屿上,携书时向竹林间。zài jiǔ rì yóu huā yǔ shàng,xié shū shí xiàng zhú lín jiān。
因君便欲辞轩冕,风月平分数亩山。yīn jūn biàn yù cí xuān miǎn,fēng yuè píng fēn shù mǔ shān。

挽陈教授先生廷威

黄仲昭

乾坤俯仰叹斯文,眼底何人更似君。qián kūn fǔ yǎng tàn sī wén,yǎn dǐ hé rén gèng shì jūn。
一代才名追郑老,百年科第屈刘蕡。yī dài cái míng zhuī zhèng lǎo,bǎi nián kē dì qū liú fén。
经横绛帐春风蔼,人去诗坛夕照曛。jīng héng jiàng zhàng chūn fēng ǎi,rén qù shī tán xī zhào xūn。
旧日林塘重过访,数声邻笛不堪闻。jiù rì lín táng zhòng guò fǎng,shù shēng lín dí bù kān wén。

挽橘泉方文谟先生

黄仲昭

八十高年强健身,西风一夜殒庄椿。bā shí gāo nián qiáng jiàn shēn,xī fēng yī yè yǔn zhuāng chūn。
黎元正尔多奇疾,天地胡为夺此人。lí yuán zhèng ěr duō qí jí,tiān dì hú wèi duó cǐ rén。
橘井泉深空自洌,杏林花发为谁春。jú jǐng quán shēn kōng zì liè,xìng lín huā fā wèi shuí chūn。
刀圭我亦曾蒙惠,一束生刍泪满巾。dāo guī wǒ yì céng méng huì,yī shù shēng chú lèi mǎn jīn。

赠三山太守唐侯廷贵

黄仲昭

闽江缥缈漾晴波,争似君侯惠泽多。mǐn jiāng piāo miǎo yàng qíng bō,zhēng shì jūn hóu huì zé duō。
玉雪襟怀涵霁月,冰霜崖谷转阳和。yù xuě jīn huái hán jì yuè,bīng shuāng yá gǔ zhuǎn yáng hé。
闾阎不识催租吏,田野时闻击壤歌。lǘ yán bù shí cuī zū lì,tián yě shí wén jī rǎng gē。
圣代循良应有传,姓名指日入编摩。shèng dài xún liáng yīng yǒu chuán,xìng míng zhǐ rì rù biān mó。

挽温方伯琮

黄仲昭

使君一梦蹑仙踪,闽海家家辍相舂。shǐ jūn yī mèng niè xiān zōng,mǐn hǎi jiā jiā chuò xiāng chōng。
廊庙有人思贡禹,泉台无路起元龙。láng miào yǒu rén sī gòng yǔ,quán tái wú lù qǐ yuán lóng。
紫薇花底春风老,棠树阴中草色浓。zǐ wēi huā dǐ chūn fēng lǎo,táng shù yīn zhōng cǎo sè nóng。
一束生刍从此别,蜀山回首暮云重。yī shù shēng chú cóng cǐ bié,shǔ shān huí shǒu mù yún zhòng。

题林君叔孟秀远亭二首

黄仲昭

系马幽亭久未旋,亭前景物各争妍。xì mǎ yōu tíng jiǔ wèi xuán,tíng qián jǐng wù gè zhēng yán。
倚天晴翠千峰出,绕郭苍烟万井连。yǐ tiān qíng cuì qiān fēng chū,rào guō cāng yān wàn jǐng lián。
花影乱侵徐孺榻,莺声巧和伯牙弦。huā yǐng luàn qīn xú rú tà,yīng shēng qiǎo hé bó yá xián。
因君欲买西邻地,风月平分过暮年。yīn jūn yù mǎi xī lín dì,fēng yuè píng fēn guò mù nián。

题林君叔孟秀远亭二首

黄仲昭

小亭新结傍幽蹊,窗户平临翠筱齐。xiǎo tíng xīn jié bàng yōu qī,chuāng hù píng lín cuì xiǎo qí。
宿雨收残山霭湿,浮云飞尽海天低。sù yǔ shōu cán shān ǎi shī,fú yún fēi jǐn hǎi tiān dī。
树连睥睨参差见,花隐房栊咫尺迷。shù lián pì nì cān chà jiàn,huā yǐn fáng lóng zhǐ chǐ mí。
安得笔端生五色,尽收佳景入新题。ān dé bǐ duān shēng wǔ sè,jǐn shōu jiā jǐng rù xīn tí。

文峰书楼为陈文珍赋

黄仲昭

亭亭文笔玉嶙峋,下有层楼回出尘。tíng tíng wén bǐ yù lín xún,xià yǒu céng lóu huí chū chén。
四壁芸香浮汗简,三更藜焰逼穹旻。sì bì yún xiāng fú hàn jiǎn,sān gèng lí yàn bī qióng mín。
元方别驾声华旧,小阮黉宫教泽新。yuán fāng bié jià shēng huá jiù,xiǎo ruǎn hóng gōng jiào zé xīn。
寄语云仍宜努力,莫教家学负前人。jì yǔ yún réng yí nǔ lì,mò jiào jiā xué fù qián rén。

南溪别业次韵

黄仲昭

刺桐花下有华堂,别买溪南数亩庄。cì tóng huā xià yǒu huá táng,bié mǎi xī nán shù mǔ zhuāng。
旋剪荆榛开町疃,更添亭馆带林塘。xuán jiǎn jīng zhēn kāi tīng tuǎn,gèng tiān tíng guǎn dài lín táng。
春岚压地苔花湿,暑雨蒸林荔子香。chūn lán yā dì tái huā shī,shǔ yǔ zhēng lín lì zi xiāng。
自笑一生缨冕累,无缘来共白云乡。zì xiào yī shēng yīng miǎn lèi,wú yuán lái gòng bái yún xiāng。

林云山盆梅九月盛开魏竹溪有诗次韵二首

黄仲昭

□□□处有盆梅,九月寒花的烁开。chù yǒu pén méi,jiǔ yuè hán huā de shuò kāi。
占取孤标寻菊□,挽将春意入秋来。zhàn qǔ gū biāo xún jú,wǎn jiāng chūn yì rù qiū lái。
天教早实调金鼎,人喜扬芬满柏台。tiān jiào zǎo shí diào jīn dǐng,rén xǐ yáng fēn mǎn bǎi tái。
三弄瑶琴豪兴发,未应何逊擅吟才。sān nòng yáo qín háo xīng fā,wèi yīng hé xùn shàn yín cái。

林云山盆梅九月盛开魏竹溪有诗次韵二首

黄仲昭

江南腊月见疏梅,此树高秋已盛开。jiāng nán là yuè jiàn shū méi,cǐ shù gāo qiū yǐ shèng kāi。
东阁酒醒惊雪早,罗浮梦觉讶春来。dōng gé jiǔ xǐng jīng xuě zǎo,luó fú mèng jué yà chūn lái。
西风入户香浮几,凉月当空影满台。xī fēng rù hù xiāng fú jǐ,liáng yuè dāng kōng yǐng mǎn tái。
欲为花神重作赋,广平人去愧非才。yù wèi huā shén zhòng zuò fù,guǎng píng rén qù kuì fēi cái。

庆郑敏善先生年八十应诏冠带

黄仲昭

年跻八秩未龙钟,又沐清时宠渥隆。nián jī bā zhì wèi lóng zhōng,yòu mù qīng shí chǒng wò lóng。
华发谩添乌帽雪,酡颜不藉锦衣红。huá fā mán tiān wū mào xuě,tuó yán bù jí jǐn yī hóng。
己看敬老循周典,还见优贤有汉风。jǐ kàn jìng lǎo xún zhōu diǎn,hái jiàn yōu xián yǒu hàn fēng。
况遇圣明弘治日,蒲轮早晚召申公。kuàng yù shèng míng hóng zhì rì,pú lún zǎo wǎn zhào shēn gōng。

送司训郑先生启善之任

黄仲昭

万里巴川育俊髦,一身许国不辞劳。wàn lǐ bā chuān yù jùn máo,yī shēn xǔ guó bù cí láo。
明朝无复聆清训,今日休辞醉绿醪。míng cháo wú fù líng qīng xùn,jīn rì xiū cí zuì lǜ láo。
猿啸溪头惊客梦,山横马首助诗豪。yuán xiào xī tóu jīng kè mèng,shān héng mǎ shǒu zhù shī háo。
传经绛帐应多暇,一曲瑶琴夜月高。chuán jīng jiàng zhàng yīng duō xiá,yī qū yáo qín yè yuè gāo。

偶成

黄仲昭

萧然一室无余物,短剑孤琴是旧知。xiāo rán yī shì wú yú wù,duǎn jiàn gū qín shì jiù zhī。
闲里偏嫌人事扰,梦中亦怯世途危。xián lǐ piān xián rén shì rǎo,mèng zhōng yì qiè shì tú wēi。
久违故旧缘多病,断送光阴赖有诗。jiǔ wéi gù jiù yuán duō bìng,duàn sòng guāng yīn lài yǒu shī。
天命穷通皆一定,且倾尊酒不须悲。tiān mìng qióng tōng jiē yī dìng,qiě qīng zūn jiǔ bù xū bēi。