古诗词

怀古

黄仲昭

吾闻庖羲氏,爰始开鸿荒。wú wén páo xī shì,yuán shǐ kāi hóng huāng。
庖羲既已往,乃复生神农。páo xī jì yǐ wǎng,nǎi fù shēng shén nóng。
厥后有轩辕,继统为三皇。jué hòu yǒu xuān yuán,jì tǒng wèi sān huáng。
鼎湖龙去后,尧德益辉煌。dǐng hú lóng qù hòu,yáo dé yì huī huáng。
有虞受其禅,恭已垂衣裳。yǒu yú shòu qí chán,gōng yǐ chuí yī shang。
禹承精一传,克绍唐虞芳。yǔ chéng jīng yī chuán,kè shào táng yú fāng。
猗欤叹日跻,复见商成汤。yī yú tàn rì jī,fù jiàn shāng chéng tāng。
穆穆歌敬止,亦有周文王。mù mù gē jìng zhǐ,yì yǒu zhōu wén wáng。
嗣武建皇极,周德日以昌。sì wǔ jiàn huáng jí,zhōu dé rì yǐ chāng。
圣神相继作,治道弥昭彰。shèng shén xiāng jì zuò,zhì dào mí zhāo zhāng。
所以八荒内,淳风浩无疆。suǒ yǐ bā huāng nèi,chún fēng hào wú jiāng。
唐虞既辽邈,三代亦荒凉。táng yú jì liáo miǎo,sān dài yì huāng liáng。
诸侯纷僣窃,列国互争强。zhū hóu fēn tiě qiè,liè guó hù zhēng qiáng。
危舌利如戟,巧言媚如簧。wēi shé lì rú jǐ,qiǎo yán mèi rú huáng。
孔孟思济时,辙迹周四方。kǒng mèng sī jì shí,zhé jì zhōu sì fāng。
徘徊无所遇,怀宝徒悲伤。pái huái wú suǒ yù,huái bǎo tú bēi shāng。
陵夷至嬴氏,不啻?与狼。líng yí zhì yíng shì,bù chì yǔ láng。
治道已荡然,淳风亦沦亡。zhì dào yǐ dàng rán,chún fēng yì lún wáng。
芒砀龙一奋,仗剑扶颓纲。máng dàng lóng yī fèn,zhàng jiàn fú tuí gāng。
所悲杂霸术,垂统未甚良。suǒ bēi zá bà shù,chuí tǒng wèi shén liáng。
累叶称善治,不过臻小康。lèi yè chēng shàn zhì,bù guò zhēn xiǎo kāng。
东京既失御,群雄起陆梁。dōng jīng jì shī yù,qún xióng qǐ lù liáng。
伏龙徒奋迅,凤雏空翱翔。fú lóng tú fèn xùn,fèng chú kōng áo xiáng。
天意挽不回,炎精竟无光。tiān yì wǎn bù huí,yán jīng jìng wú guāng。
六朝迭兴废,四海日扰攘。liù cháo dié xīng fèi,sì hǎi rì rǎo rǎng。
忽生龙凤姿,唐祚开晋阳。hū shēng lóng fèng zī,táng zuò kāi jìn yáng。
奈何同气亲,战血流宫墙。nài hé tóng qì qīn,zhàn xuè liú gōng qiáng。
牝晨秽宸极,麀聚渎天常。pìn chén huì chén jí,yōu jù dú tiān cháng。
治道杂王霸,奕叶多昏狂。zhì dào zá wáng bà,yì yè duō hūn kuáng。
比之炎汉时,已不相颉颃。bǐ zhī yán hàn shí,yǐ bù xiāng jié háng。
回首视唐虞,深渊与穹苍。huí shǒu shì táng yú,shēn yuān yǔ qióng cāng。
有唐既迄运,刘石遂披猖。yǒu táng jì qì yùn,liú shí suì pī chāng。
中原数千里,幻作征战场。zhōng yuán shù qiān lǐ,huàn zuò zhēng zhàn chǎng。
皇天命贤主,挥戈扫欃枪。huáng tiān mìng xián zhǔ,huī gē sǎo chán qiāng。
陈桥属猪人,遂着龙袍黄。chén qiáo shǔ zhū rén,suì zhe lóng páo huáng。
立国尚忠厚,颇胜汉与唐。lì guó shàng zhōng hòu,pǒ shèng hàn yǔ táng。
惜哉三百载,教化未汪洋。xī zāi sān bǎi zài,jiào huà wèi wāng yáng。
遂令三代前,淳风竟茫茫。suì lìng sān dài qián,chún fēng jìng máng máng。
端居茅檐下,感此心傍徨。duān jū máo yán xià,gǎn cǐ xīn bàng huáng。
仰天动长吟,浮云自悠扬。yǎng tiān dòng zhǎng yín,fú yún zì yōu yáng。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

瑞州分司次璧间诸公留题韵二首

黄仲昭

历遍西江列郡城,口宣天语示诸生。lì biàn xī jiāng liè jùn chéng,kǒu xuān tiān yǔ shì zhū shēng。
词章直欲回纯雅,学术深期辅治平。cí zhāng zhí yù huí chún yǎ,xué shù shēn qī fǔ zhì píng。
富贵片时真是梦,圣贤千古尚垂声。fù guì piàn shí zhēn shì mèng,shèng xián qiān gǔ shàng chuí shēng。
斯文揣分非模范,大器还应自铸成。sī wén chuāi fēn fēi mó fàn,dà qì hái yīng zì zhù chéng。

自瑞金往石城过鹅公岽作

黄仲昭

嶙嶒高岽切云霞,倦客经行思转赊。lín céng gāo dōng qiè yún xiá,juàn kè jīng xíng sī zhuǎn shē。
深径黄茅数十里,荒村绿树两三家。shēn jìng huáng máo shù shí lǐ,huāng cūn lǜ shù liǎng sān jiā。
羊肠诘屈循崖转,马足凌兢怯石斜。yáng cháng jí qū xún yá zhuǎn,mǎ zú líng jīng qiè shí xié。
世路险巇宁独此,市朝平坦更堪嗟。shì lù xiǎn xī níng dú cǐ,shì cháo píng tǎn gèng kān jiē。

赣州南安两郡观风感怀

黄仲昭

赣江横浦历星槎,两郡提封数万家。gàn jiāng héng pǔ lì xīng chá,liǎng jùn tí fēng shù wàn jiā。
守令几人崇道化,士民比屋事豪奢。shǒu lìng jǐ rén chóng dào huà,shì mín bǐ wū shì háo shē。
尘劳未息吟无绪,心事多违鬓有华。chén láo wèi xī yín wú xù,xīn shì duō wéi bìn yǒu huá。
莫道故园先业薄,锄荒犹足种桑麻。mò dào gù yuán xiān yè báo,chú huāng yóu zú zhǒng sāng má。

谒南安道源堂

黄仲昭

乾坤有此三夫子,邂逅于兹岂偶然。qián kūn yǒu cǐ sān fū zi,xiè hòu yú zī qǐ ǒu rán。
数卷图书探道妙,一襟风月悟心传。shù juǎn tú shū tàn dào miào,yī jīn fēng yuè wù xīn chuán。
斯文统绪承先圣,理窟渊源启后贤。sī wén tǒng xù chéng xiān shèng,lǐ kū yuān yuán qǐ hòu xián。
我欲抠衣挹温厉,德容无计起重泉。wǒ yù kōu yī yì wēn lì,dé róng wú jì qǐ zhòng quán。

自石城往宁都道中作

黄仲昭

穷冬风露晓凄其,倦客何时息马蹄。qióng dōng fēng lù xiǎo qī qí,juàn kè hé shí xī mǎ tí。
山合忽疑前路断,峰高翻觉宿云低。shān hé hū yí qián lù duàn,fēng gāo fān jué sù yún dī。
丹枫翠竹攒幽涧,绿蔓黄茅没古蹊。dān fēng cuì zhú zǎn yōu jiàn,lǜ màn huáng máo méi gǔ qī。
谩说闽疆近相接,故园千里望中迷。mán shuō mǐn jiāng jìn xiāng jiē,gù yuán qiān lǐ wàng zhōng mí。

袁州道中二首

黄仲昭

行边文牍暂停披,闲阅民风一赋诗。xíng biān wén dú zàn tíng pī,xián yuè mín fēng yī fù shī。
白石炼灰培䆉稏,青山锄雨种蹲鸱。bái shí liàn huī péi bà yà,qīng shān chú yǔ zhǒng dūn chī。
烟村桑柘通幽径,野店杉篁护短篱。yān cūn sāng zhè tōng yōu jìng,yě diàn shān huáng hù duǎn lí。
闻说昌黎遗爱在,千年尸祝有严祠。wén shuō chāng lí yí ài zài,qiān nián shī zhù yǒu yán cí。

袁州道中二首

黄仲昭

望中烟树是宜阳,抚景尘劳觉暂忘。wàng zhōng yān shù shì yí yáng,fǔ jǐng chén láo jué zàn wàng。
远郭诸山圆箘列,倚天群岫翠屏张。yuǎn guō zhū shān yuán jùn liè,yǐ tiān qún xiù cuì píng zhāng。
颇闻儒术惭邹鲁,却喜民风似魏唐。pǒ wén rú shù cán zōu lǔ,què xǐ mín fēng shì wèi táng。
太守词林旧文雅,行看弦诵蔼宫墙。tài shǒu cí lín jiù wén yǎ,xíng kàn xián sòng ǎi gōng qiáng。

谒南安道源堂再用前韵

黄仲昭

圣学湮沉世几迁,先生推阐复昭然。shèng xué yān chén shì jǐ qiān,xiān shēng tuī chǎn fù zhāo rán。
羲前至理探无极,轲后斯文赖有传。xī qián zhì lǐ tàn wú jí,kē hòu sī wén lài yǒu chuán。
星聚奎躔开道化,天将文教付名贤。xīng jù kuí chán kāi dào huà,tiān jiāng wén jiào fù míng xián。
千年坠绪思重续,掘井何人已及泉。qiān nián zhuì xù sī zhòng xù,jué jǐng hé rén yǐ jí quán。

南安访同年张东海祠和同年张泰侍御韵

黄仲昭

南安大守知多少,谁复如君有此祠。nán ān dà shǒu zhī duō shǎo,shuí fù rú jūn yǒu cǐ cí。
施设总根经史学,死生均系吏民思。shī shè zǒng gēn jīng shǐ xué,sǐ shēng jūn xì lì mín sī。
平生不负王曾志,终古难磨叔子碑。píng shēng bù fù wáng céng zhì,zhōng gǔ nán mó shū zi bēi。
遗像俨然犹不死,何须更赋拟招诗。yí xiàng yǎn rán yóu bù sǐ,hé xū gèng fù nǐ zhāo shī。

题同寅洪宪副文坛风月卷次韵次李若虚韵

黄仲昭

红烛清尊岂偶逢,十年同听禁垣钟。hóng zhú qīng zūn qǐ ǒu féng,shí nián tóng tīng jìn yuán zhōng。
豪谈发处风生席,白战酣时月映松。háo tán fā chù fēng shēng xí,bái zhàn hān shí yuè yìng sōng。
应务羡君才独裕,济时愧我术偏庸。yīng wù xiàn jūn cái dú yù,jì shí kuì wǒ shù piān yōng。
人生适意应为福,底用凌烟阁上封。rén shēng shì yì yīng wèi fú,dǐ yòng líng yān gé shàng fēng。

题同寅洪宪副文坛风月卷次韵次李若虚韵

黄仲昭

旗常未论百年功,且乐清尊一夕同。qí cháng wèi lùn bǎi nián gōng,qiě lè qīng zūn yī xī tóng。
大嚼霜螯羹荐蟹,熟燔珍掌馔分熊。dà jué shuāng áo gēng jiàn xiè,shú fán zhēn zhǎng zhuàn fēn xióng。
似闻大史占玄象,曾说文星烛紫宫。shì wén dà shǐ zhàn xuán xiàng,céng shuō wén xīng zhú zǐ gōng。
却笑世途多得失,伊谁勘破楚人弓。què xiào shì tú duō dé shī,yī shuí kān pò chǔ rén gōng。

题同寅洪宪副文坛风月卷次韵次李若虚韵

黄仲昭

高揭吟坛数仞杠,主盟骚雅树旌幢。gāo jiē yín tán shù rèn gāng,zhǔ méng sāo yǎ shù jīng chuáng。
风过禁籞传清漏,月转花衢吠小尨。fēng guò jìn yù chuán qīng lòu,yuè zhuǎn huā qú fèi xiǎo máng。
己见明时无滞狱,何妨良夜倒春缸。jǐ jiàn míng shí wú zhì yù,hé fáng liáng yè dào chūn gāng。
惭予进退俱无补,只合荷衣钓石矼。cán yǔ jìn tuì jù wú bǔ,zhǐ hé hé yī diào shí gāng。

题同寅洪宪副文坛风月卷次韵次李若虚韵

黄仲昭

十年径草笑无媒,自分余生已矣哉。shí nián jìng cǎo xiào wú méi,zì fēn yú shēng yǐ yǐ zāi。
失计又随新宦牒,幽情常恋故山梅。shī jì yòu suí xīn huàn dié,yōu qíng cháng liàn gù shān méi。
红尘只觉添华发,旧业惟应长绿苔。hóng chén zhǐ jué tiān huá fā,jiù yè wéi yīng zhǎng lǜ tái。
拭目看君上寥廓,法星光彩映三台。shì mù kàn jūn shàng liáo kuò,fǎ xīng guāng cǎi yìng sān tái。

乙卯重过圆通寺借宿再用夏提学韵赋一律

黄仲昭

欲濯尘缨尚未能,匡庐又见碧层层。yù zhuó chén yīng shàng wèi néng,kuāng lú yòu jiàn bì céng céng。
半生牢落空怜我,一味清闲却让僧。bàn shēng láo luò kōng lián wǒ,yī wèi qīng xián què ràng sēng。
周览未酬霞外想,长吟聊伴佛前灯。zhōu lǎn wèi chóu xiá wài xiǎng,zhǎng yín liáo bàn fú qián dēng。
重游更与山灵约,只恐萍踪不可凭。zhòng yóu gèng yǔ shān líng yuē,zhǐ kǒng píng zōng bù kě píng。

登上清宫鹤归亭用赵松雪韵

黄仲昭

揽衣一上鹤归亭,亭外奇峰晚更青。lǎn yī yī shàng hè guī tíng,tíng wài qí fēng wǎn gèng qīng。
无计可能医俗病,矢心期不愧山灵。wú jì kě néng yī sú bìng,shǐ xīn qī bù kuì shān líng。
清音度曲莺啼树,碎影摇金月到庭。qīng yīn dù qū yīng tí shù,suì yǐng yáo jīn yuè dào tíng。
欲拂瑶琴奏山水,子期已去复谁听。yù fú yáo qín zòu shān shuǐ,zi qī yǐ qù fù shuí tīng。