古诗词

怀古

黄仲昭

吾闻庖羲氏,爰始开鸿荒。wú wén páo xī shì,yuán shǐ kāi hóng huāng。
庖羲既已往,乃复生神农。páo xī jì yǐ wǎng,nǎi fù shēng shén nóng。
厥后有轩辕,继统为三皇。jué hòu yǒu xuān yuán,jì tǒng wèi sān huáng。
鼎湖龙去后,尧德益辉煌。dǐng hú lóng qù hòu,yáo dé yì huī huáng。
有虞受其禅,恭已垂衣裳。yǒu yú shòu qí chán,gōng yǐ chuí yī shang。
禹承精一传,克绍唐虞芳。yǔ chéng jīng yī chuán,kè shào táng yú fāng。
猗欤叹日跻,复见商成汤。yī yú tàn rì jī,fù jiàn shāng chéng tāng。
穆穆歌敬止,亦有周文王。mù mù gē jìng zhǐ,yì yǒu zhōu wén wáng。
嗣武建皇极,周德日以昌。sì wǔ jiàn huáng jí,zhōu dé rì yǐ chāng。
圣神相继作,治道弥昭彰。shèng shén xiāng jì zuò,zhì dào mí zhāo zhāng。
所以八荒内,淳风浩无疆。suǒ yǐ bā huāng nèi,chún fēng hào wú jiāng。
唐虞既辽邈,三代亦荒凉。táng yú jì liáo miǎo,sān dài yì huāng liáng。
诸侯纷僣窃,列国互争强。zhū hóu fēn tiě qiè,liè guó hù zhēng qiáng。
危舌利如戟,巧言媚如簧。wēi shé lì rú jǐ,qiǎo yán mèi rú huáng。
孔孟思济时,辙迹周四方。kǒng mèng sī jì shí,zhé jì zhōu sì fāng。
徘徊无所遇,怀宝徒悲伤。pái huái wú suǒ yù,huái bǎo tú bēi shāng。
陵夷至嬴氏,不啻?与狼。líng yí zhì yíng shì,bù chì yǔ láng。
治道已荡然,淳风亦沦亡。zhì dào yǐ dàng rán,chún fēng yì lún wáng。
芒砀龙一奋,仗剑扶颓纲。máng dàng lóng yī fèn,zhàng jiàn fú tuí gāng。
所悲杂霸术,垂统未甚良。suǒ bēi zá bà shù,chuí tǒng wèi shén liáng。
累叶称善治,不过臻小康。lèi yè chēng shàn zhì,bù guò zhēn xiǎo kāng。
东京既失御,群雄起陆梁。dōng jīng jì shī yù,qún xióng qǐ lù liáng。
伏龙徒奋迅,凤雏空翱翔。fú lóng tú fèn xùn,fèng chú kōng áo xiáng。
天意挽不回,炎精竟无光。tiān yì wǎn bù huí,yán jīng jìng wú guāng。
六朝迭兴废,四海日扰攘。liù cháo dié xīng fèi,sì hǎi rì rǎo rǎng。
忽生龙凤姿,唐祚开晋阳。hū shēng lóng fèng zī,táng zuò kāi jìn yáng。
奈何同气亲,战血流宫墙。nài hé tóng qì qīn,zhàn xuè liú gōng qiáng。
牝晨秽宸极,麀聚渎天常。pìn chén huì chén jí,yōu jù dú tiān cháng。
治道杂王霸,奕叶多昏狂。zhì dào zá wáng bà,yì yè duō hūn kuáng。
比之炎汉时,已不相颉颃。bǐ zhī yán hàn shí,yǐ bù xiāng jié háng。
回首视唐虞,深渊与穹苍。huí shǒu shì táng yú,shēn yuān yǔ qióng cāng。
有唐既迄运,刘石遂披猖。yǒu táng jì qì yùn,liú shí suì pī chāng。
中原数千里,幻作征战场。zhōng yuán shù qiān lǐ,huàn zuò zhēng zhàn chǎng。
皇天命贤主,挥戈扫欃枪。huáng tiān mìng xián zhǔ,huī gē sǎo chán qiāng。
陈桥属猪人,遂着龙袍黄。chén qiáo shǔ zhū rén,suì zhe lóng páo huáng。
立国尚忠厚,颇胜汉与唐。lì guó shàng zhōng hòu,pǒ shèng hàn yǔ táng。
惜哉三百载,教化未汪洋。xī zāi sān bǎi zài,jiào huà wèi wāng yáng。
遂令三代前,淳风竟茫茫。suì lìng sān dài qián,chún fēng jìng máng máng。
端居茅檐下,感此心傍徨。duān jū máo yán xià,gǎn cǐ xīn bàng huáng。
仰天动长吟,浮云自悠扬。yǎng tiān dòng zhǎng yín,fú yún zì yōu yáng。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

题常思岭兰若二首

黄仲昭

蓬莱何处觅仙家,小刹闲吟兴亦赊。péng lái hé chù mì xiān jiā,xiǎo shā xián yín xīng yì shē。
门外有山都是竹,庭前无地不栽花。mén wài yǒu shān dōu shì zhú,tíng qián wú dì bù zāi huā。
半生牢落多行路,几度经过此啜茶。bàn shēng láo luò duō xíng lù,jǐ dù jīng guò cǐ chuài chá。
日暮又投山驿去,回看楼阁倚云斜。rì mù yòu tóu shān yì qù,huí kàn lóu gé yǐ yún xié。

挽郭州判

黄仲昭

佐县才华众所钦,重看佐郡慰民心。zuǒ xiàn cái huá zhòng suǒ qīn,zhòng kàn zuǒ jùn wèi mín xīn。
一时品藻归清誉,几树甘棠蔼绿阴。yī shí pǐn zǎo guī qīng yù,jǐ shù gān táng ǎi lǜ yīn。
枳棘忽惊丹凤老,松楸长锁白云深。zhǐ jí hū jīng dān fèng lǎo,sōng qiū zhǎng suǒ bái yún shēn。
宦途喜有承家子,奕奕声光动士林。huàn tú xǐ yǒu chéng jiā zi,yì yì shēng guāng dòng shì lín。

送道录司玄义堵崇德还京

黄仲昭

帝遣仙郎下玉墀,函香远祀二真祠。dì qiǎn xiān láng xià yù chí,hán xiāng yuǎn sì èr zhēn cí。
江山胜处时停骑,星斗光中夜祝厘。jiāng shān shèng chù shí tíng qí,xīng dòu guāng zhōng yè zhù lí。
王事有期秋复暮,归舟难绾柳空垂。wáng shì yǒu qī qiū fù mù,guī zhōu nán wǎn liǔ kōng chuí。
霜台自笑贫如洗,握手临岐只赠诗。shuāng tái zì xiào pín rú xǐ,wò shǒu lín qí zhǐ zèng shī。

寿进士吴浚母八十

黄仲昭

八帙慈亲初度晨,皇华桂子正归程。bā zhì cí qīn chū dù chén,huáng huá guì zi zhèng guī chéng。
分将天禄供珍膳,摘取梅花荐寿觥。fēn jiāng tiān lù gōng zhēn shàn,zhāi qǔ méi huā jiàn shòu gōng。
锦服暂为莱服舞,使星高傍婺星明。jǐn fú zàn wèi lái fú wǔ,shǐ xīng gāo bàng wù xīng míng。
苍天福善应无极,鸾诰还看荷宠荣。cāng tiān fú shàn yīng wú jí,luán gào hái kàn hé chǒng róng。

寿仙游彭大尹母孺人八十

黄仲昭

花县仙郎献绩归,故园因得寿慈闱。huā xiàn xiān láng xiàn jì guī,gù yuán yīn dé shòu cí wéi。
蟠桃花并宜男发,南极星连婺女辉。pán táo huā bìng yí nán fā,nán jí xīng lián wù nǚ huī。
兰玉一庭春不老,星霜八帙世尤稀。lán yù yī tíng chūn bù lǎo,xīng shuāng bā zhì shì yóu xī。
更裁文锦三千丈,岁岁高堂换舞衣。gèng cái wén jǐn sān qiān zhàng,suì suì gāo táng huàn wǔ yī。

题三山施克端江湖览胜卷次张坦斋韵

黄仲昭

乾坤我欲遍经过,世事参商奈老何。qián kūn wǒ yù biàn jīng guò,shì shì cān shāng nài lǎo hé。
梦绕洞庭秋水阔,心驰禹穴暮云多。mèng rào dòng tíng qiū shuǐ kuò,xīn chí yǔ xué mù yún duō。
晋阳谩想唐尧迹,蜀道空传李白歌。jìn yáng mán xiǎng táng yáo jì,shǔ dào kōng chuán lǐ bái gē。
访古知君多历览,遗风还似昔年么。fǎng gǔ zhī jūn duō lì lǎn,yí fēng hái shì xī nián me。

题林氏婿宜荣翠庭卷和杨大参韵二首

黄仲昭

佳趣盈庭浩莫禁,春风积翠浅还深。jiā qù yíng tíng hào mò jìn,chūn fēng jī cuì qiǎn hái shēn。
理从橐钥机中悟,诗向池塘梦里寻。lǐ cóng tuó yào jī zhōng wù,shī xiàng chí táng mèng lǐ xún。
日暖浓香薰寿酒,雨余生意契吾心。rì nuǎn nóng xiāng xūn shòu jiǔ,yǔ yú shēng yì qì wú xīn。
老予粗识濓溪意,剧论时容杖屦临。lǎo yǔ cū shí lián xī yì,jù lùn shí róng zhàng jù lín。

题林氏婿宜荣翠庭卷和杨大参韵二首

黄仲昭

寸心役物苦难禁,揭扁藏修托意深。cùn xīn yì wù kǔ nán jìn,jiē biǎn cáng xiū tuō yì shēn。
天地化工随处见,鸢鱼理趣个中寻。tiān dì huà gōng suí chù jiàn,yuān yú lǐ qù gè zhōng xún。
须酬韦相传经志,莫负侯翁择婿心。xū chóu wéi xiāng chuán jīng zhì,mò fù hóu wēng zé xù xīn。
万里应从跬步始,青编珍重日窥临。wàn lǐ yīng cóng kuǐ bù shǐ,qīng biān zhēn zhòng rì kuī lín。

挽恭悯钟先生

黄仲昭

青年射策上金銮,豸服荣联玉笋班。qīng nián shè cè shàng jīn luán,zhì fú róng lián yù sǔn bān。
抗疏从教龙准怒,捐生欲夺凤雏还。kàng shū cóng jiào lóng zhǔn nù,juān shēng yù duó fèng chú hái。
心同仁杰艰虞际,节与周昌伯仲间。xīn tóng rén jié jiān yú jì,jié yǔ zhōu chāng bó zhòng jiān。
此日贤郎登禁从,苍天报应未应悭。cǐ rì xián láng dēng jìn cóng,cāng tiān bào yīng wèi yīng qiān。

谒余干东山书院

黄仲昭

山连县市寂无哗,先哲遗踪更可嘉。shān lián xiàn shì jì wú huā,xiān zhé yí zōng gèng kě jiā。
鸟外风帆来客舫,云边烟树见人家。niǎo wài fēng fān lái kè fǎng,yún biān yān shù jiàn rén jiā。
圣经浑灏从来正,俗学纷纭却自邪。shèng jīng hún hào cóng lái zhèng,sú xué fēn yún què zì xié。
安得紫阳长不死,挥毫重为黜浮华。ān dé zǐ yáng zhǎng bù sǐ,huī háo zhòng wèi chù fú huá。

壬子二月半由金溪往安仁道中作

黄仲昭

半月雨声应暂息,一年春色己平分。bàn yuè yǔ shēng yīng zàn xī,yī nián chūn sè jǐ píng fēn。
暖回花坞蒸红雾,晴入林峦涨绿云。nuǎn huí huā wù zhēng hóng wù,qíng rù lín luán zhǎng lǜ yún。
报国丹心空耿耿,欺人白发故纷纷。bào guó dān xīn kōng gěng gěng,qī rén bái fā gù fēn fēn。
暂因行路心无事,明日安仁又校文。zàn yīn xíng lù xīn wú shì,míng rì ān rén yòu xiào wén。

壬子春感怀

黄仲昭

到官两度阅年华,无补明时只自嗟。dào guān liǎng dù yuè nián huá,wú bǔ míng shí zhǐ zì jiē。
士习未全趋正学,词章犹觉尚浮夸。shì xí wèi quán qū zhèng xué,cí zhāng yóu jué shàng fú kuā。
作兴深负人期望,寝食难忘帝宠嘉。zuò xīng shēn fù rén qī wàng,qǐn shí nán wàng dì chǒng jiā。
春雨连旬农事动,梦魂无夜不还家。chūn yǔ lián xún nóng shì dòng,mèng hún wú yè bù hái jiā。

自龙南往安远道中作

黄仲昭

闽广封疆此接连,地偏别是一风烟。mǐn guǎng fēng jiāng cǐ jiē lián,dì piān bié shì yī fēng yān。
路回忽俯千寻涧,岭峻应疑尺五天。lù huí hū fǔ qiān xún jiàn,lǐng jùn yīng yí chǐ wǔ tiān。
亘野顽云垂幕瞑,扑衣飞霰跳珠圆。gèn yě wán yún chuí mù míng,pū yī fēi xiàn tiào zhū yuán。
斯文倘可裨分寸,行役驱驰敢自怜。sī wén tǎng kě bì fēn cùn,xíng yì qū chí gǎn zì lián。

自信丰往龙南过竹高岭作

黄仲昭

登登已度几嶙嶒,鸟道萦回尚未平。dēng dēng yǐ dù jǐ lín céng,niǎo dào yíng huí shàng wèi píng。
宪节双穿青霭去,轺车多傍白云行。xiàn jié shuāng chuān qīng ǎi qù,yáo chē duō bàng bái yún xíng。
山如盔甲偶然事,民习干戈遂得名。shān rú kuī jiǎ ǒu rán shì,mín xí gàn gē suì dé míng。
司牧倘能兴道化,贪泉宁浼隐之清。sī mù tǎng néng xīng dào huà,tān quán níng měi yǐn zhī qīng。

瑞州分司次璧间诸公留题韵二首

黄仲昭

星轺又是瑞阳城,终岁奔驰笑此生。xīng yáo yòu shì ruì yáng chéng,zhōng suì bēn chí xiào cǐ shēng。
山崦孤村藏竹暝,野塘流水入田平。shān yān gū cūn cáng zhú míng,yě táng liú shuǐ rù tián píng。
桑榆晓日千门影,弦诵春风几处声。sāng yú xiǎo rì qiān mén yǐng,xián sòng chūn fēng jǐ chù shēng。
俯仰乾坤惊白发,百年心事竟何成。fǔ yǎng qián kūn jīng bái fā,bǎi nián xīn shì jìng hé chéng。