古诗词

题东坡游赤壁图

黄仲昭

谁削层崖如壁立,万仞崚嶒倚天赤。shuí xuē céng yá rú bì lì,wàn rèn léng céng yǐ tiān chì。
亭亭雄据大江滨,气势似与江流敌。tíng tíng xióng jù dà jiāng bīn,qì shì shì yǔ jiāng liú dí。
东连夏口西武昌,控荆引蜀形势长。dōng lián xià kǒu xī wǔ chāng,kòng jīng yǐn shǔ xíng shì zhǎng。
英雄割据竟何在,山川千古犹苍苍。yīng xióng gē jù jìng hé zài,shān chuān qiān gǔ yóu cāng cāng。
东坡老仙玉堂客,文章气节称人杰。dōng pō lǎo xiān yù táng kè,wén zhāng qì jié chēng rén jié。
才大难为世所容,万里黄冈竟迁谪。cái dà nán wèi shì suǒ róng,wàn lǐ huáng gāng jìng qiān zhé。
梧桐一叶惊早秋,清宵约客来同游。wú tóng yī yè jīng zǎo qiū,qīng xiāo yuē kè lái tóng yóu。
匏尊潋滟吸明月,扁舟荡漾浮中流。páo zūn liàn yàn xī míng yuè,biǎn zhōu dàng yàng fú zhōng liú。
白露横江夜将半,万顷浮光影凌乱。bái lù héng jiāng yè jiāng bàn,wàn qǐng fú guāng yǐng líng luàn。
孤臣顷刻不忘君,感慨长歌望霄汉。gū chén qǐng kè bù wàng jūn,gǎn kǎi zhǎng gē wàng xiāo hàn。
洞箫一曲倚歌声,如泣如诉难为听。dòng xiāo yī qū yǐ gē shēng,rú qì rú sù nán wèi tīng。
幽壑潜蛟惊起舞,孤舟嫠妇悲泪零。yōu hè qián jiāo jīng qǐ wǔ,gū zhōu lí fù bēi lèi líng。
达人襟怀隘八极,外物何尝论得失。dá rén jīn huái ài bā jí,wài wù hé cháng lùn dé shī。
蝇头蜗角了无心,山月江风尽堪适。yíng tóu wō jiǎo le wú xīn,shān yuè jiāng fēng jǐn kān shì。
胸中礧磈浇未平,洗盏更酌陶幽情。xiōng zhōng léi wěi jiāo wèi píng,xǐ zhǎn gèng zhuó táo yōu qíng。
酒阑舟中相枕藉,旭日欲上东方明。jiǔ lán zhōu zhōng xiāng zhěn jí,xù rì yù shàng dōng fāng míng。
高兴由来浩无际,此心直与江山契。gāo xīng yóu lái hào wú jì,cǐ xīn zhí yǔ jiāng shān qì。
风清月白拟重来,兹游岂尽平生意。fēng qīng yuè bái nǐ zhòng lái,zī yóu qǐ jǐn píng shēng yì。
十月之望维其时,旧游佳客仍相期。shí yuè zhī wàng wéi qí shí,jiù yóu jiā kè réng xiāng qī。
床头斗酒藏已久,举网复得江鱼肥。chuáng tóu dòu jiǔ cáng yǐ jiǔ,jǔ wǎng fù dé jiāng yú féi。
载酒携鱼泛空碧,江山变态应难识。zài jiǔ xié yú fàn kōng bì,jiāng shān biàn tài yīng nán shí。
水落石出江有声,断岸茫茫几千尺。shuǐ luò shí chū jiāng yǒu shēng,duàn àn máng máng jǐ qiān chǐ。
蹑衣长啸披蒙茸,穷搜不惮登虬龙。niè yī zhǎng xiào pī méng rōng,qióng sōu bù dàn dēng qiú lóng。
上攀栖鹘之危巢,下俯冯夷之幽宫。shàng pān qī gǔ zhī wēi cháo,xià fǔ féng yí zhī yōu gōng。
倦来仍上扁舟去,放棹中流随所住。juàn lái réng shàng biǎn zhōu qù,fàng zhào zhōng liú suí suǒ zhù。
翩然孤鹤横江来,化作神仙梦中语。piān rán gū hè héng jiāng lái,huà zuò shén xiān mèng zhōng yǔ。
坡仙一去今几年,两赋掷地声铿然。pō xiān yī qù jīn jǐ nián,liǎng fù zhì dì shēng kēng rán。
当时权奸肆排击,不啻腐鼠谁复怜。dāng shí quán jiān sì pái jī,bù chì fǔ shǔ shuí fù lián。
我昔商宦长沙日,满拟经过访遗迹。wǒ xī shāng huàn zhǎng shā rì,mǎn nǐ jīng guò fǎng yí jì。
典衣沽酒酹英灵,一吐轮囷豁胸臆。diǎn yī gū jiǔ lèi yīng líng,yī tǔ lún qūn huō xiōng yì。
圣恩浩荡旋赐还,未得遂此瑰奇观。shèng ēn hào dàng xuán cì hái,wèi dé suì cǐ guī qí guān。
今日披图发遐想,楚天万里云漫漫。jīn rì pī tú fā xiá xiǎng,chǔ tiān wàn lǐ yún màn màn。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

题四禽图为徐若川秋官赋海棠鸲鹆

黄仲昭

幽鸟飞来锦翼齐,忘忧花底任依栖。yōu niǎo fēi lái jǐn yì qí,wàng yōu huā dǐ rèn yī qī。
雕笼鹦鹉应相妒,莫向上林高处啼。diāo lóng yīng wǔ yīng xiāng dù,mò xiàng shàng lín gāo chù tí。

题四禽图为徐若川秋官赋海棠鸲鹆

黄仲昭

秋水残荷占一枝,飞鸣应似急难时。qiū shuǐ cán hé zhàn yī zhī,fēi míng yīng shì jí nán shí。
紫荆花树凋零久,吟倚东风有所思。zǐ jīng huā shù diāo líng jiǔ,yín yǐ dōng fēng yǒu suǒ sī。

题四禽图为徐若川秋官赋海棠鸲鹆

黄仲昭

天上纪星曾取象,诗中托兴久知名。tiān shàng jì xīng céng qǔ xiàng,shī zhōng tuō xīng jiǔ zhī míng。
鹍鹏虽大那能似,空自骞腾上太清。kūn péng suī dà nà néng shì,kōng zì qiān téng shàng tài qīng。

题宋宗室郯勤孝王墓樟树图二首

黄仲昭

胡尘一夜满乾坤,十六陵中草色繁。hú chén yī yè mǎn qián kūn,shí liù líng zhōng cǎo sè fán。
旧物又随时运去,何如兹树至今存。jiù wù yòu suí shí yùn qù,hé rú zī shù zhì jīn cún。

题宋宗室郯勤孝王墓樟树图二首

黄仲昭

何如兹树至今存,厚地深蟠百尺根。hé rú zī shù zhì jīn cún,hòu dì shēn pán bǎi chǐ gēn。
奕叶孙枝沾雨露,清阴千载庇丘原。yì yè sūn zhī zhān yǔ lù,qīng yīn qiān zài bì qiū yuán。

题四景山水为林君叔孟赋

黄仲昭

门掩青山尽日闲,纷纷朝市懒相干。mén yǎn qīng shān jǐn rì xián,fēn fēn cháo shì lǎn xiāng gàn。
交游满眼知音少,笑拂瑶琴独自弹。jiāo yóu mǎn yǎn zhī yīn shǎo,xiào fú yáo qín dú zì dàn。

题四景山水为林君叔孟赋

黄仲昭

水边亭榭绝炎熇,坐对遗经日易消。shuǐ biān tíng xiè jué yán hè,zuò duì yí jīng rì yì xiāo。
载酒有人来问字,隔溪撑过木兰桡。zài jiǔ yǒu rén lái wèn zì,gé xī chēng guò mù lán ráo。

题四景山水为林君叔孟赋

黄仲昭

秋入林坰晚觉凉,闲寻诗景步斜阳。qiū rù lín jiōng wǎn jué liáng,xián xún shī jǐng bù xié yáng。
笑渠羸马风尘客,底事匆匆有许忙。xiào qú léi mǎ fēng chén kè,dǐ shì cōng cōng yǒu xǔ máng。

题四景山水为林君叔孟赋

黄仲昭

滕六飞花散九垓,乾坤万象变琼瑰。téng liù fēi huā sàn jiǔ gāi,qián kūn wàn xiàng biàn qióng guī。
诗翁胸次春无限,溪上冲寒晓访梅。shī wēng xiōng cì chūn wú xiàn,xī shàng chōng hán xiǎo fǎng méi。

雪夜归舟和周次玉太守韵

黄仲昭

晚风吹雪满江流,酒尽宾筵便解舟。wǎn fēng chuī xuě mǎn jiāng liú,jiǔ jǐn bīn yán biàn jiě zhōu。
归去养成文五彩,他年天上赞皇猷。guī qù yǎng chéng wén wǔ cǎi,tā nián tiān shàng zàn huáng yóu。

雪夜归舟和周次玉太守韵

黄仲昭

江上梅花开已齐,蟾光雪色望还迷。jiāng shàng méi huā kāi yǐ qí,chán guāng xuě sè wàng hái mí。
归心拟献庭闱寿,不是风流忆剡溪。guī xīn nǐ xiàn tíng wéi shòu,bù shì fēng liú yì shàn xī。

送丘安重侍御之京次周时可佥宪韵

黄仲昭

雁声催老剑潭秋,客里那堪送客愁。yàn shēng cuī lǎo jiàn tán qiū,kè lǐ nà kān sòng kè chóu。
人海凭君标砥柱,狂澜尽使向东流。rén hǎi píng jūn biāo dǐ zhù,kuáng lán jǐn shǐ xiàng dōng liú。

和答余以贞佥宪见寄韵言怀二首

黄仲昭

迂疏已分老闽垓,松菊当年手自培。yū shū yǐ fēn lǎo mǐn gāi,sōng jú dāng nián shǒu zì péi。
却笑浮云无住着,误含雨意出山来。què xiào fú yún wú zhù zhe,wù hán yǔ yì chū shān lái。

和答余以贞佥宪见寄韵言怀二首

黄仲昭

误含雨意出山来,枯槁难将一滴培。wù hán yǔ yì chū shān lái,kū gǎo nán jiāng yī dī péi。
便欲陈情乞骸骨,荷锄归理旧田垓。biàn yù chén qíng qǐ hái gǔ,hé chú guī lǐ jiù tián gāi。

游武夷九曲僭用文公先生韵赋棹歌十首

黄仲昭

我来九曲访仙灵,积雨初收天气清。wǒ lái jiǔ qū fǎng xiān líng,jī yǔ chū shōu tiān qì qīng。
旧日虹桥无觅处,依然山色与溪声。jiù rì hóng qiáo wú mì chù,yī rán shān sè yǔ xī shēng。