古诗词

题东坡游赤壁图

黄仲昭

谁削层崖如壁立,万仞崚嶒倚天赤。shuí xuē céng yá rú bì lì,wàn rèn léng céng yǐ tiān chì。
亭亭雄据大江滨,气势似与江流敌。tíng tíng xióng jù dà jiāng bīn,qì shì shì yǔ jiāng liú dí。
东连夏口西武昌,控荆引蜀形势长。dōng lián xià kǒu xī wǔ chāng,kòng jīng yǐn shǔ xíng shì zhǎng。
英雄割据竟何在,山川千古犹苍苍。yīng xióng gē jù jìng hé zài,shān chuān qiān gǔ yóu cāng cāng。
东坡老仙玉堂客,文章气节称人杰。dōng pō lǎo xiān yù táng kè,wén zhāng qì jié chēng rén jié。
才大难为世所容,万里黄冈竟迁谪。cái dà nán wèi shì suǒ róng,wàn lǐ huáng gāng jìng qiān zhé。
梧桐一叶惊早秋,清宵约客来同游。wú tóng yī yè jīng zǎo qiū,qīng xiāo yuē kè lái tóng yóu。
匏尊潋滟吸明月,扁舟荡漾浮中流。páo zūn liàn yàn xī míng yuè,biǎn zhōu dàng yàng fú zhōng liú。
白露横江夜将半,万顷浮光影凌乱。bái lù héng jiāng yè jiāng bàn,wàn qǐng fú guāng yǐng líng luàn。
孤臣顷刻不忘君,感慨长歌望霄汉。gū chén qǐng kè bù wàng jūn,gǎn kǎi zhǎng gē wàng xiāo hàn。
洞箫一曲倚歌声,如泣如诉难为听。dòng xiāo yī qū yǐ gē shēng,rú qì rú sù nán wèi tīng。
幽壑潜蛟惊起舞,孤舟嫠妇悲泪零。yōu hè qián jiāo jīng qǐ wǔ,gū zhōu lí fù bēi lèi líng。
达人襟怀隘八极,外物何尝论得失。dá rén jīn huái ài bā jí,wài wù hé cháng lùn dé shī。
蝇头蜗角了无心,山月江风尽堪适。yíng tóu wō jiǎo le wú xīn,shān yuè jiāng fēng jǐn kān shì。
胸中礧磈浇未平,洗盏更酌陶幽情。xiōng zhōng léi wěi jiāo wèi píng,xǐ zhǎn gèng zhuó táo yōu qíng。
酒阑舟中相枕藉,旭日欲上东方明。jiǔ lán zhōu zhōng xiāng zhěn jí,xù rì yù shàng dōng fāng míng。
高兴由来浩无际,此心直与江山契。gāo xīng yóu lái hào wú jì,cǐ xīn zhí yǔ jiāng shān qì。
风清月白拟重来,兹游岂尽平生意。fēng qīng yuè bái nǐ zhòng lái,zī yóu qǐ jǐn píng shēng yì。
十月之望维其时,旧游佳客仍相期。shí yuè zhī wàng wéi qí shí,jiù yóu jiā kè réng xiāng qī。
床头斗酒藏已久,举网复得江鱼肥。chuáng tóu dòu jiǔ cáng yǐ jiǔ,jǔ wǎng fù dé jiāng yú féi。
载酒携鱼泛空碧,江山变态应难识。zài jiǔ xié yú fàn kōng bì,jiāng shān biàn tài yīng nán shí。
水落石出江有声,断岸茫茫几千尺。shuǐ luò shí chū jiāng yǒu shēng,duàn àn máng máng jǐ qiān chǐ。
蹑衣长啸披蒙茸,穷搜不惮登虬龙。niè yī zhǎng xiào pī méng rōng,qióng sōu bù dàn dēng qiú lóng。
上攀栖鹘之危巢,下俯冯夷之幽宫。shàng pān qī gǔ zhī wēi cháo,xià fǔ féng yí zhī yōu gōng。
倦来仍上扁舟去,放棹中流随所住。juàn lái réng shàng biǎn zhōu qù,fàng zhào zhōng liú suí suǒ zhù。
翩然孤鹤横江来,化作神仙梦中语。piān rán gū hè héng jiāng lái,huà zuò shén xiān mèng zhōng yǔ。
坡仙一去今几年,两赋掷地声铿然。pō xiān yī qù jīn jǐ nián,liǎng fù zhì dì shēng kēng rán。
当时权奸肆排击,不啻腐鼠谁复怜。dāng shí quán jiān sì pái jī,bù chì fǔ shǔ shuí fù lián。
我昔商宦长沙日,满拟经过访遗迹。wǒ xī shāng huàn zhǎng shā rì,mǎn nǐ jīng guò fǎng yí jì。
典衣沽酒酹英灵,一吐轮囷豁胸臆。diǎn yī gū jiǔ lèi yīng líng,yī tǔ lún qūn huō xiōng yì。
圣恩浩荡旋赐还,未得遂此瑰奇观。shèng ēn hào dàng xuán cì hái,wèi dé suì cǐ guī qí guān。
今日披图发遐想,楚天万里云漫漫。jīn rì pī tú fā xiá xiǎng,chǔ tiān wàn lǐ yún màn màn。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

甲午季冬雨雪连旬公余感触辄赋八绝

黄仲昭

匡时事业了无成,牢落风尘笑此生。kuāng shí shì yè le wú chéng,láo luò fēng chén xiào cǐ shēng。
却羡灞桥驴背客,无端风味助吟情。què xiàn bà qiáo lǘ bèi kè,wú duān fēng wèi zhù yín qíng。

甲午季冬雨雪连旬公余感触辄赋八绝

黄仲昭

一雪旬余晓暂晴,晚云旋复结浓阴。yī xuě xún yú xiǎo zàn qíng,wǎn yún xuán fù jié nóng yīn。
村农初喜春宜麦,麦陇今嫌雪太深。cūn nóng chū xǐ chūn yí mài,mài lǒng jīn xián xuě tài shēn。

甲午季冬雨雪连旬公余感触辄赋八绝

黄仲昭

寒威入夜彻吟帏,布被无温酒力微。hán wēi rù yè chè yín wéi,bù bèi wú wēn jiǔ lì wēi。
谁念三边征戍苦,满天风雪卧戎衣。shuí niàn sān biān zhēng shù kǔ,mǎn tiān fēng xuě wò róng yī。

甲午季冬雨雪连旬公余感触辄赋八绝

黄仲昭

要路诸公宠禄兼,红炉炽炭酒频添。yào lù zhū gōng chǒng lù jiān,hóng lú chì tàn jiǔ pín tiān。
迂疏只合长清冷,案牍时呵冻笔签。yū shū zhǐ hé zhǎng qīng lěng,àn dú shí hē dòng bǐ qiān。

甲午季冬雨雪连旬公余感触辄赋八绝

黄仲昭

青山雪后可寻春,欲谢微官未有因。qīng shān xuě hòu kě xún chūn,yù xiè wēi guān wèi yǒu yīn。
闻道村桥梅已发,看花酌酒属何人。wén dào cūn qiáo méi yǐ fā,kàn huā zhuó jiǔ shǔ hé rén。

寿仙溪张母吴氏七十次周翠渠韵

黄仲昭

舞袖斓斑晓日前,慈闱尊酒贺稀年。wǔ xiù lán bān xiǎo rì qián,cí wéi zūn jiǔ hè xī nián。
长生莫问还丹诀,种得琼芝满石田。zhǎng shēng mò wèn hái dān jué,zhǒng dé qióng zhī mǎn shí tián。

赠大田驿丞彭籍三首

黄仲昭

先人昔日教安成,我在黉宫廨里生。xiān rén xī rì jiào ān chéng,wǒ zài hóng gōng xiè lǐ shēng。
垂老又经司学政,安成人士独关情。chuí lǎo yòu jīng sī xué zhèng,ān chéng rén shì dú guān qíng。

赠大田驿丞彭籍三首

黄仲昭

大田驿舍偶逢君,问是安成宦族孙。dà tián yì shě ǒu féng jūn,wèn shì ān chéng huàn zú sūn。
空谷足音心自喜,平生迹异底须论。kōng gǔ zú yīn xīn zì xǐ,píng shēng jì yì dǐ xū lùn。

赠大田驿丞彭籍三首

黄仲昭

一官山馆使车稀,公事无多足自怡。yī guān shān guǎn shǐ chē xī,gōng shì wú duō zú zì yí。
委吏乘田遗训在,立身元不论崇卑。wěi lì chéng tián yí xùn zài,lì shēn yuán bù lùn chóng bēi。

题仙溪张氏一乐堂庆寿图

黄仲昭

灵椿萱草并鲜妍,玉树芝兰复满前。líng chūn xuān cǎo bìng xiān yán,yù shù zhī lán fù mǎn qián。
共倚蓬壶看春色,从教沧海变桑田。gòng yǐ péng hú kàn chūn sè,cóng jiào cāng hǎi biàn sāng tián。

送宗侄孙道进任新会教谕次同年李若虚韵

黄仲昭

年来谢却白鸥沙,荣捧除书出帝家。nián lái xiè què bái ōu shā,róng pěng chú shū chū dì jiā。
遥想振扬文教日,春风开遍杏坛花。yáo xiǎng zhèn yáng wén jiào rì,chūn fēng kāi biàn xìng tán huā。

送宗侄孙道进任新会教谕次同年李若虚韵

黄仲昭

吾家文献自唐开,未羡床头笏满堆。wú jiā wén xiàn zì táng kāi,wèi xiàn chuáng tóu hù mǎn duī。
此去誉髦期不忝,青毡还付与云来。cǐ qù yù máo qī bù tiǎn,qīng zhān hái fù yǔ yún lái。

具庆堂诗庆林季瑞税使伉俪寿六十次林太守韵

黄仲昭

木公白发岸乌纱,金母酡颜映紫霞。mù gōng bái fā àn wū shā,jīn mǔ tuó yán yìng zǐ xiá。
老眼摩挲看流转,桑田渐满海东涯。lǎo yǎn mó sā kàn liú zhuǎn,sāng tián jiàn mǎn hǎi dōng yá。

具庆堂诗庆林季瑞税使伉俪寿六十次林太守韵

黄仲昭

甲子年来又一新,人间还看几回春。jiǎ zi nián lái yòu yī xīn,rén jiān hái kàn jǐ huí chūn。
仙翁云外传消息,己注长生箓上人。xiān wēng yún wài chuán xiāo xī,jǐ zhù zhǎng shēng lù shàng rén。

送望江教谕伯清先生乃兄还莆

黄仲昭

春草梦残劳北上,松楸望断复南归。chūn cǎo mèng cán láo běi shàng,sōng qiū wàng duàn fù nán guī。
往来总系纲常重,一任风尘敝客衣。wǎng lái zǒng xì gāng cháng zhòng,yī rèn fēng chén bì kè yī。