古诗词

庆同年潘提学应昌寿

黄仲昭

留鹤先生百夫特,未老悬车归故国。liú hè xiān shēng bǎi fū tè,wèi lǎo xuán chē guī gù guó。
兴来草圣追钟王,醉后新诗迈元白。xīng lái cǎo shèng zhuī zhōng wáng,zuì hòu xīn shī mài yuán bái。
况复堂前春意赊,紫荆灼灼开繁花。kuàng fù táng qián chūn yì shē,zǐ jīng zhuó zhuó kāi fán huā。
天恩汪洋殊未已,寿域浩荡仍无涯。tiān ēn wāng yáng shū wèi yǐ,shòu yù hào dàng réng wú yá。
季夏尧蓂生七叶,先生岁已周花甲。jì xià yáo míng shēng qī yè,xiān shēng suì yǐ zhōu huā jiǎ。
常疑宿酒上苍颜,未许新霜点玄发。cháng yí sù jiǔ shàng cāng yán,wèi xǔ xīn shuāng diǎn xuán fā。
年年此日寿筵开,满堂歌鼓喧如雷。nián nián cǐ rì shòu yán kāi,mǎn táng gē gǔ xuān rú léi。
门外宾朋集珠履,膝前孙子倾金罍。mén wài bīn péng jí zhū lǚ,xī qián sūn zi qīng jīn léi。
季方薇垣久为客,目断乡山海天碧。jì fāng wēi yuán jiǔ wèi kè,mù duàn xiāng shān hǎi tiān bì。
幸因嵩祝上京华,得遂昼游话胸臆。xìng yīn sōng zhù shàng jīng huá,dé suì zhòu yóu huà xiōng yì。
天台之山凌九天,临海之水涵百川。tiān tái zhī shān líng jiǔ tiān,lín hǎi zhī shuǐ hán bǎi chuān。
开山种秫酿海水,直蕲山水俱齐年。kāi shān zhǒng shú niàng hǎi shuǐ,zhí qí shān shuǐ jù qí nián。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

题渊明像

黄仲昭

典午乾坤已莫支,一官岂为督邮辞。diǎn wǔ qián kūn yǐ mò zhī,yī guān qǐ wèi dū yóu cí。
壮怀激烈无由写,尽付东篱浊酒卮。zhuàng huái jī liè wú yóu xiě,jǐn fù dōng lí zhuó jiǔ zhī。

题刘伶像

黄仲昭

百年纵酒乐天真,荷插青山处处春。bǎi nián zòng jiǔ lè tiān zhēn,hé chā qīng shān chù chù chūn。
莫怪先生终日醉,乾坤谁是独醒人。mò guài xiān shēng zhōng rì zuì,qián kūn shuí shì dú xǐng rén。

和惠安张大尹登最高峰韵二首

黄仲昭

海天森列总云峰,尽在仙郎眺咏中。hǎi tiān sēn liè zǒng yún fēng,jǐn zài xiān láng tiào yǒng zhōng。
圣主牛刀教暂试,不须凝望紫宸宫。shèng zhǔ niú dāo jiào zàn shì,bù xū níng wàng zǐ chén gōng。

和惠安张大尹登最高峰韵二首

黄仲昭

绕邑谁当第一峰,兹峰独出万山中。rào yì shuí dāng dì yī fēng,zī fēng dú chū wàn shān zhōng。
何时麾却尘寰穴,来借岩阿半亩宫。hé shí huī què chén huán xué,lái jiè yán ā bàn mǔ gōng。

墨竹二首为林信传赋其二

黄仲昭

笼葱翠玉擅风标,白石清泉伴寂寥。lóng cōng cuì yù shàn fēng biāo,bái shí qīng quán bàn jì liáo。
安得伶伦裁凤管,五云深处和箫韶。ān dé líng lún cái fèng guǎn,wǔ yún shēn chù hé xiāo sháo。

下皋俱乐亭扁

黄仲昭

十载山庄没草莱,小亭今日喜新开。shí zài shān zhuāng méi cǎo lái,xiǎo tíng jīn rì xǐ xīn kāi。
呼童痛洗亭前竹,要放南山翠色来。hū tóng tòng xǐ tíng qián zhú,yào fàng nán shān cuì sè lái。

下皋俱乐亭扁

黄仲昭

满目云山俱是乐,古人心与我心同。mǎn mù yún shān jù shì lè,gǔ rén xīn yǔ wǒ xīn tóng。
纷纷宠辱多忧患,真乐谁知在此中。fēn fēn chǒng rǔ duō yōu huàn,zhēn lè shuí zhī zài cǐ zhōng。

下皋俱乐亭扁

黄仲昭

开亭近对九龙山,人在千林紫翠间。kāi tíng jìn duì jiǔ lóng shān,rén zài qiān lín zǐ cuì jiān。
造物于吾多所靳,惟应山水不吾悭。zào wù yú wú duō suǒ jìn,wéi yīng shān shuǐ bù wú qiān。

下皋俱乐亭扁

黄仲昭

十年失脚走危途,天赋吾真半己芜。shí nián shī jiǎo zǒu wēi tú,tiān fù wú zhēn bàn jǐ wú。
今日看山亭上坐,悠然始复见真吾。jīn rì kàn shān tíng shàng zuò,yōu rán shǐ fù jiàn zhēn wú。

下皋俱乐亭扁

黄仲昭

亭前无地着尘氛,云外青山山外云。tíng qián wú dì zhe chén fēn,yún wài qīng shān shān wài yún。
颇幸名途抽脚早,山灵犹未作移文。pǒ xìng míng tú chōu jiǎo zǎo,shān líng yóu wèi zuò yí wén。

下皋俱乐亭扁

黄仲昭

九龙山势郁嵯峨,翠入帘栊爽气多。jiǔ lóng shān shì yù cuó é,cuì rù lián lóng shuǎng qì duō。
读罢残书无一事,闲调绿绮和樵歌。dú bà cán shū wú yī shì,xián diào lǜ qǐ hé qiáo gē。

下皋俱乐亭扁

黄仲昭

亭外群山翠绕檐,看山终日坐钩帘。tíng wài qún shān cuì rào yán,kàn shān zhōng rì zuò gōu lián。
东南天际浮云尽,又喜壶山露一尖。dōng nán tiān jì fú yún jǐn,yòu xǐ hú shān lù yī jiān。

下皋俱乐亭扁

黄仲昭

列岫多情争秀丽,野花随意放芳妍。liè xiù duō qíng zhēng xiù lì,yě huā suí yì fàng fāng yán。
化工还有些儿欠,背却西淙瀑布泉。huà gōng hái yǒu xiē ér qiàn,bèi què xī cóng pù bù quán。

下皋俱乐亭扁

黄仲昭

烟云变幻多奇态,风月清妍无尽期。yān yún biàn huàn duō qí tài,fēng yuè qīng yán wú jǐn qī。
莫道吾亭欠华彩,天然图画列阶墀。mò dào wú tíng qiàn huá cǎi,tiān rán tú huà liè jiē chí。

下皋俱乐亭扁

黄仲昭

潇洒林亭仅数椽,包罗风景迥无边。xiāo sǎ lín tíng jǐn shù chuán,bāo luó fēng jǐng jiǒng wú biān。
夜来微雨兼秋至,彻骨清寒疑欲仙。yè lái wēi yǔ jiān qiū zhì,chè gǔ qīng hán yí yù xiān。