古诗词

庆同年潘提学应昌寿

黄仲昭

留鹤先生百夫特,未老悬车归故国。liú hè xiān shēng bǎi fū tè,wèi lǎo xuán chē guī gù guó。
兴来草圣追钟王,醉后新诗迈元白。xīng lái cǎo shèng zhuī zhōng wáng,zuì hòu xīn shī mài yuán bái。
况复堂前春意赊,紫荆灼灼开繁花。kuàng fù táng qián chūn yì shē,zǐ jīng zhuó zhuó kāi fán huā。
天恩汪洋殊未已,寿域浩荡仍无涯。tiān ēn wāng yáng shū wèi yǐ,shòu yù hào dàng réng wú yá。
季夏尧蓂生七叶,先生岁已周花甲。jì xià yáo míng shēng qī yè,xiān shēng suì yǐ zhōu huā jiǎ。
常疑宿酒上苍颜,未许新霜点玄发。cháng yí sù jiǔ shàng cāng yán,wèi xǔ xīn shuāng diǎn xuán fā。
年年此日寿筵开,满堂歌鼓喧如雷。nián nián cǐ rì shòu yán kāi,mǎn táng gē gǔ xuān rú léi。
门外宾朋集珠履,膝前孙子倾金罍。mén wài bīn péng jí zhū lǚ,xī qián sūn zi qīng jīn léi。
季方薇垣久为客,目断乡山海天碧。jì fāng wēi yuán jiǔ wèi kè,mù duàn xiāng shān hǎi tiān bì。
幸因嵩祝上京华,得遂昼游话胸臆。xìng yīn sōng zhù shàng jīng huá,dé suì zhòu yóu huà xiōng yì。
天台之山凌九天,临海之水涵百川。tiān tái zhī shān líng jiǔ tiān,lín hǎi zhī shuǐ hán bǎi chuān。
开山种秫酿海水,直蕲山水俱齐年。kāi shān zhǒng shú niàng hǎi shuǐ,zhí qí shān shuǐ jù qí nián。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

题仙溪陆世征活水亭次郡守丁石崖韵

黄仲昭

亭前静坐暗闻香,活水流花入小塘。tíng qián jìng zuò àn wén xiāng,huó shuǐ liú huā rù xiǎo táng。
闻说个中长若此,幽奇不独在春阳。wén shuō gè zhōng zhǎng ruò cǐ,yōu qí bù dú zài chūn yáng。

题仙溪陆世征活水亭次郡守丁石崖韵

黄仲昭

宣父当年叹逝川,眼前道体浩无边。xuān fù dāng nián tàn shì chuān,yǎn qián dào tǐ hào wú biān。
与君说到渊微处,须向源头一放船。yǔ jūn shuō dào yuān wēi chù,xū xiàng yuán tóu yī fàng chuán。

题墨菊一首为延平通守金孔深赋

黄仲昭

楚楚黄花绝可人,晓来含露色尤匀。chǔ chǔ huáng huā jué kě rén,xiǎo lái hán lù sè yóu yún。
莫教轻泛柴桑酒,留取芳泉寿剑民。mò jiào qīng fàn chái sāng jiǔ,liú qǔ fāng quán shòu jiàn mín。

别东岩偶成三首

黄仲昭

东岩一到觉心清,便与高僧共结盟。dōng yán yī dào jué xīn qīng,biàn yǔ gāo sēng gòng jié méng。
宝地不堪今又别,山光树色总含情。bǎo dì bù kān jīn yòu bié,shān guāng shù sè zǒng hán qíng。

别东岩偶成三首

黄仲昭

世事纷纷役此身,林泉无计日相亲。shì shì fēn fēn yì cǐ shēn,lín quán wú jì rì xiāng qīn。
山灵应笑今归去,依旧胸中万斛尘。shān líng yīng xiào jīn guī qù,yī jiù xiōng zhōng wàn hú chén。

别东岩偶成三首

黄仲昭

斜阳惆怅别招提,吟逐寒云度虎溪。xié yáng chóu chàng bié zhāo tí,yín zhú hán yún dù hǔ xī。
黄鸟似知人欲去,苍松枝上尽情啼。huáng niǎo shì zhī rén yù qù,cāng sōng zhī shàng jǐn qíng tí。

题老子授尹喜道德经图

黄仲昭

叹息淳风日已沦,深探性命着微言。tàn xī chún fēng rì yǐ lún,shēn tàn xìng mìng zhe wēi yán。
当年不授关门尹,万古谁知道德尊。dāng nián bù shòu guān mén yǐn,wàn gǔ shuí zhī dào dé zūn。

题张良进履图

黄仲昭

天挺人豪遇下邳,留侯遂作帝王师。tiān tǐng rén háo yù xià pī,liú hóu suì zuò dì wáng shī。
秦关百二山河破,应是胚胎进履时。qín guān bǎi èr shān hé pò,yīng shì pēi tāi jìn lǚ shí。

和林君时恭山居韵四首

黄仲昭

春入池塘草色新,吟边鱼鸟觉情亲。chūn rù chí táng cǎo sè xīn,yín biān yú niǎo jué qíng qīn。
雨余涧水流花出,恍惚桃源洞里人。yǔ yú jiàn shuǐ liú huā chū,huǎng hū táo yuán dòng lǐ rén。

和林君时恭山居韵四首

黄仲昭

入夏林端荔子新,开尊时与故人亲。rù xià lín duān lì zi xīn,kāi zūn shí yǔ gù rén qīn。
有时笑傲苍松下,闲看红尘得意人。yǒu shí xiào ào cāng sōng xià,xián kàn hóng chén dé yì rén。

和林君时恭山居韵四首

黄仲昭

小槽酿出绿醪新,溪叟山翁笑语亲。xiǎo cáo niàng chū lǜ láo xīn,xī sǒu shān wēng xiào yǔ qīn。
吟对黄花无别事,悠然尘外一闲人。yín duì huáng huā wú bié shì,yōu rán chén wài yī xián rén。

和林君时恭山居韵四首

黄仲昭

万壑千峰积雪新,闲中诗酒镇相亲。wàn hè qiān fēng jī xuě xīn,xián zhōng shī jiǔ zhèn xiāng qīn。
兴来独步溪桥月,笑与梅花作主人。xīng lái dú bù xī qiáo yuè,xiào yǔ méi huā zuò zhǔ rén。

题钟吕传道图

黄仲昭

传得壶天却老方,茫茫八极任翱翔。chuán dé hú tiān què lǎo fāng,máng máng bā jí rèn áo xiáng。
颓龄若使真能制,大济苍生总寿康。tuí líng ruò shǐ zhēn néng zhì,dà jì cāng shēng zǒng shòu kāng。

题张咏谒陈希夷图

黄仲昭

坠驴大笑西归去,买断华山一段云。zhuì lǘ dà xiào xī guī qù,mǎi duàn huá shān yī duàn yún。
浮世知心独张咏,无边风月欲平分。fú shì zhī xīn dú zhāng yǒng,wú biān fēng yuè yù píng fēn。

题子期听伯牙鼓琴图

黄仲昭

不因钟子独知音,山水徒然托意深。bù yīn zhōng zi dú zhī yīn,shān shuǐ tú rán tuō yì shēn。
千古高风招不返,伤心弗忍抚瑶琴。qiān gǔ gāo fēng zhāo bù fǎn,shāng xīn fú rěn fǔ yáo qín。