古诗词

徐渭

列缺俨睢盱,绯冠绛裤襦。liè quē yǎn suī xū,fēi guān jiàng kù rú。
䃸磹鲜舌哆,烟焰涨天嘘。xiàn tán xiān shé duō,yān yàn zhǎng tiān xū。
侍从排焦额,槐檀塞太虚。shì cóng pái jiāo é,huái tán sāi tài xū。
光中藏栲栳,麦处借幡旟。guāng zhōng cáng kǎo lǎo,mài chù jiè fān yú。
鸡吐朝官绶,龙逢海豻驱。jī tǔ cháo guān shòu,lóng féng hǎi àn qū。
阿香开镜数,玉女笑壶输。ā xiāng kāi jìng shù,yù nǚ xiào hú shū。
好作王戎眼,休烧李绩须。hǎo zuò wáng róng yǎn,xiū shāo lǐ jì xū。
灭明难捉摸,搜索愈逃逋。miè míng nán zhuō mō,sōu suǒ yù táo bū。
或见焚鳞尾,徒闻绕斗枢。huò jiàn fén lín wěi,tú wén rào dòu shū。
金蛇穿雨划,赤兔驾雷屠。jīn shé chuān yǔ huà,chì tù jià léi tú。
煨烬乾坤赭,飞腾日月徐。wēi jìn qián kūn zhě,fēi téng rì yuè xú。
闭门遭斧凿,冯塔养蜘蛛。bì mén zāo fǔ záo,féng tǎ yǎng zhī zhū。
铛斗何工煅,硫硭若帑储。dāng dòu hé gōng duàn,liú máng ruò tǎng chǔ。
旱乾于闪魃,冬蛰伴泥猪。hàn qián yú shǎn bá,dōng zhé bàn ní zhū。
万瓦穿如瞰,孤窗热欲糜。wàn wǎ chuān rú kàn,gū chuāng rè yù mí。
淫威神卤莽,侥幸鬼揶揄。yín wēi shén lǔ mǎng,jiǎo xìng guǐ yé yú。
昨夕狂倾潦,群灵俨聚诛。zuó xī kuáng qīng lǎo,qún líng yǎn jù zhū。
弥霄红落燕,罄海白跳珠。mí xiāo hóng luò yàn,qìng hǎi bái tiào zhū。
但劈梧桐去,何曾打即且。dàn pī wú tóng qù,hé céng dǎ jí qiě。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

题王质烂柯图

徐渭

闲看数著烂樵柯,涧草山花一刹那。xián kàn shù zhù làn qiáo kē,jiàn cǎo shān huā yī shā nà。
五百年来棋一局,仙家岁月也无多。wǔ bǎi nián lái qí yī jú,xiān jiā suì yuè yě wú duō。

刘阮忆天台图

徐渭

去后重来访碧山,当时曾此狎云鬟。qù hòu zhòng lái fǎng bì shān,dāng shí céng cǐ xiá yún huán。
伤心流水依然绿,要见桃花如此难。shāng xīn liú shuǐ yī rán lǜ,yào jiàn táo huā rú cǐ nán。

刘阮忆天台图

徐渭

凡心自悔出天台,一见桃花一度哀。fán xīn zì huǐ chū tiān tái,yī jiàn táo huā yī dù āi。
若使仙人知此意,还教流水引郎来。ruò shǐ xiān rén zhī cǐ yì,hái jiào liú shuǐ yǐn láng lái。

月宫仙子图

徐渭

空中缥缈景光新,但似云霞不似人。kōng zhōng piāo miǎo jǐng guāng xīn,dàn shì yún xiá bù shì rén。
知道今来是何夕,桂花添得几枝春。zhī dào jīn lái shì hé xī,guì huā tiān dé jǐ zhī chūn。

贺知章乞鉴湖一曲图

徐渭

镜湖无处无非曲,乞罢何劳乞赐为。jìng hú wú chù wú fēi qū,qǐ bà hé láo qǐ cì wèi。
幸有双眸如镜水,一逢李白解金龟。xìng yǒu shuāng móu rú jìng shuǐ,yī féng lǐ bái jiě jīn guī。

盛懋秋江画董尧年索题

徐渭

枫江霁色告无边,故写蓑衣挂钓船。fēng jiāng jì sè gào wú biān,gù xiě suō yī guà diào chuán。
莫笑渔郎多点检,从来风雨起晴天。mò xiào yú láng duō diǎn jiǎn,cóng lái fēng yǔ qǐ qíng tiān。

李子送小景

徐渭

李君小景入斯文,不用毫端力一分。lǐ jūn xiǎo jǐng rù sī wén,bù yòng háo duān lì yī fēn。
更是山腰能简便,墨痕断处便成云。gèng shì shān yāo néng jiǎn biàn,mò hén duàn chù biàn chéng yún。

渔画

徐渭

外看杨柳障渔汀,内必桃花闭武陵。wài kàn yáng liǔ zhàng yú tīng,nèi bì táo huā bì wǔ líng。
曝网张鱼等闲事,且登岸上逐花行。pù wǎng zhāng yú děng xián shì,qiě dēng àn shàng zhú huā xíng。

渔画

徐渭

一翁醉梦一惺惺,各有湘潭渔父情。yī wēng zuì mèng yī xīng xīng,gè yǒu xiāng tán yú fù qíng。
添写三闾来问答,真成出相楚骚经。tiān xiě sān lǘ lái wèn dá,zhēn chéng chū xiāng chǔ sāo jīng。

为杭人题画帐竿木偶图

徐渭

帐头戏偶巳非真,画偶如邻复隔邻。zhàng tóu xì ǒu sì fēi zhēn,huà ǒu rú lín fù gé lín。
想到天为罗帐处,何人不是戏场人。xiǎng dào tiān wèi luó zhàng chù,hé rén bù shì xì chǎng rén。

为杭人题画帐竿木偶图

徐渭

一处飞槌一踏橇,锣声鼓韵走儿曹。yī chù fēi chuí yī tà qiāo,luó shēng gǔ yùn zǒu ér cáo。
无端士女如云集,也要丹青费笔描。wú duān shì nǚ rú yún jí,yě yào dān qīng fèi bǐ miáo。

端阳题慕兰雪画

徐渭

十里空江一物无,青蓑曳雪老渔孤。shí lǐ kōng jiāng yī wù wú,qīng suō yè xuě lǎo yú gū。
酒筵正苦黄鱼热,对此寒生绿叶蒲。jiǔ yán zhèng kǔ huáng yú rè,duì cǐ hán shēng lǜ yè pú。

唐伯虎古松水壁阁中人待客过画

徐渭

南京解元唐伯虎,小涂大抹俱高古。nán jīng jiě yuán táng bó hǔ,xiǎo tú dà mǒ jù gāo gǔ。
壁松水阁坐何人,若论游鱼应著我。bì sōng shuǐ gé zuò hé rén,ruò lùn yóu yú yīng zhù wǒ。

题折花美人图

徐渭

高髻阿那长袖垂,玉钗仿佛挂罗衣。gāo jì ā nà zhǎng xiù chuí,yù chāi fǎng fú guà luó yī。
折得花枝向宝镜,比妾颜色谁光辉。zhé dé huā zhī xiàng bǎo jìng,bǐ qiè yán sè shuí guāng huī。

抱琵琶偶伫蕉阴美人

徐渭

离宫给事小青衣,催送琵琶向琐帏。lí gōng gěi shì xiǎo qīng yī,cuī sòng pí pá xiàng suǒ wéi。
行到芭蕉忽回想,去年此日嫁明妃。xíng dào bā jiāo hū huí xiǎng,qù nián cǐ rì jià míng fēi。