古诗词

大石状

沈周

望望秦馀杭,首尾行不了。wàng wàng qín yú háng,shǒu wěi xíng bù le。
大石突其居,翘然一拳挢。dà shí tū qí jū,qiào rán yī quán jiǎo。
山体厚藏骨,吐秀此特表。shān tǐ hòu cáng gǔ,tǔ xiù cǐ tè biǎo。
正类抱中婴,头顶露于褓。zhèng lèi bào zhōng yīng,tóu dǐng lù yú bǎo。
形大气则散,趣足在于小。xíng dà qì zé sàn,qù zú zài yú xiǎo。
其深虽未即,远观已自好。qí shēn suī wèi jí,yuǎn guān yǐ zì hǎo。
顷来莫能穷,继至敢草草。qǐng lái mò néng qióng,jì zhì gǎn cǎo cǎo。
循墙道林麓,记曲乃遗杳。xún qiáng dào lín lù,jì qū nǎi yí yǎo。
登登觉向峻,渐渐驾木杪。dēng dēng jué xiàng jùn,jiàn jiàn jià mù miǎo。
猊峰据门左,呵禁口欲咬。ní fēng jù mén zuǒ,hē jìn kǒu yù yǎo。
有磴沿百级,有殿嵌山造。yǒu dèng yán bǎi jí,yǒu diàn qiàn shān zào。
并殿跨偃石,悬身龙袅矫。bìng diàn kuà yǎn shí,xuán shēn lóng niǎo jiǎo。
行人自其下,恍惚怖四爪。xíng rén zì qí xià,huǎng hū bù sì zhǎo。
转高蹐其背,股慄身亦掉。zhuǎn gāo jí qí bèi,gǔ lì shēn yì diào。
镇脑结佛亭,所仗力可扰。zhèn nǎo jié fú tíng,suǒ zhàng lì kě rǎo。
四壁满题句,贵贱成杂扫。sì bì mǎn tí jù,guì jiàn chéng zá sǎo。
同游惩涉险,旋踵促及早。tóng yóu chéng shè xiǎn,xuán zhǒng cù jí zǎo。
次寻岩间寮,蜂房互窈窕。cì xún yán jiān liáo,fēng fáng hù yǎo tiǎo。
缘势尽西向,局地窄接缭。yuán shì jǐn xī xiàng,jú dì zhǎi jiē liáo。
云栈中贯穿,所历平地少。yún zhàn zhōng guàn chuān,suǒ lì píng dì shǎo。
山静日自长,石瘠人亦槁。shān jìng rì zì zhǎng,shí jí rén yì gǎo。
坐僻觊居安,传奇被游搅。zuò pì jì jū ān,chuán qí bèi yóu jiǎo。
阳厓诧唇掀,阴窦疑目窅。yáng yá chà chún xiān,yīn dòu yí mù yǎo。
虚含风飂飂,湿映云稍稍。xū hán fēng liù liù,shī yìng yún shāo shāo。
众绉不可熨,乱舋龟拆兆。zhòng zhòu bù kě yùn,luàn xìn guī chāi zhào。
层叠百宝合,正绀或厕缥。céng dié bǎi bǎo hé,zhèng gàn huò cè piāo。
亘此金刚座,千古不可剿。gèn cǐ jīn gāng zuò,qiān gǔ bù kě jiǎo。
危椒压屋脊,雷雨常怯倒。wēi jiāo yā wū jí,léi yǔ cháng qiè dào。
草木亦作怪,牢络万藤茑。cǎo mù yì zuò guài,láo luò wàn téng niǎo。
苍松长深根,本矮枝节老。cāng sōng zhǎng shēn gēn,běn ǎi zhī jié lǎo。
斜见山桃花,微红映丛筱。xié jiàn shān táo huā,wēi hóng yìng cóng xiǎo。
草异传多药,采掇未谙晓。cǎo yì chuán duō yào,cǎi duō wèi ān xiǎo。
欲宿偿三过,衾裯悔忘抱。yù sù cháng sān guò,qīn chóu huǐ wàng bào。
既夕气更佳,延月象倍皎。jì xī qì gèng jiā,yán yuè xiàng bèi jiǎo。
尚欠一踏雪,意先有璚岛。shàng qiàn yī tà xuě,yì xiān yǒu qióng dǎo。
情状要细述,言语未获巧。qíng zhuàng yào xì shù,yán yǔ wèi huò qiǎo。
不期诸?嵬,拄腹早韫稿。bù qī zhū wéi,zhǔ fù zǎo yùn gǎo。
宛然紫芙蓉,为我一手拗。wǎn rán zǐ fú róng,wèi wǒ yī shǒu ǎo。
东坡昔袖去,援例我非狡。dōng pō xī xiù qù,yuán lì wǒ fēi jiǎo。
山僧苦著相,便觉生烦恼。shān sēng kǔ zhù xiāng,biàn jué shēng fán nǎo。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

蜀道兵兴闻徐遵诲往寻旧业

沈周

烽火西川万里馀,扁舟此别意何如。fēng huǒ xī chuān wàn lǐ yú,biǎn zhōu cǐ bié yì hé rú。
衰迟自可加餐饭,离乱无由数寄书。shuāi chí zì kě jiā cān fàn,lí luàn wú yóu shù jì shū。
江上羁愁衣带缓,镜中勋业鬓毛疏。jiāng shàng jī chóu yī dài huǎn,jìng zhōng xūn yè bìn máo shū。
秋来无那多风雨,遥忆成都旧草庐。qiū lái wú nà duō fēng yǔ,yáo yì chéng dōu jiù cǎo lú。

赠海上刘将军

沈周

少年儒将有高名,说剑谈经四座倾。shǎo nián rú jiāng yǒu gāo míng,shuō jiàn tán jīng sì zuò qīng。
久处幕宾能草檄,旧随童子尽知兵。jiǔ chù mù bīn néng cǎo xí,jiù suí tóng zi jǐn zhī bīng。
月连夜火沙边堠,潮挟秋笳海上城。yuè lián yè huǒ shā biān hòu,cháo xié qiū jiā hǎi shàng chéng。
闻说远人归圣化,欲销金甲事春耕。wén shuō yuǎn rén guī shèng huà,yù xiāo jīn jiǎ shì chūn gēng。

慰吴水部德徵丧子

沈周

水部先生哭仲儿,深情未尽六篇诗。shuǐ bù xiān shēng kū zhòng ér,shēn qíng wèi jǐn liù piān shī。
涕洟苦苦成何益,魂气茫茫无不之。tì tì kǔ kǔ chéng hé yì,hún qì máng máng wú bù zhī。
沧海沉珠家失宝,昆山借玉手书碑。cāng hǎi chén zhū jiā shī bǎo,kūn shān jiè yù shǒu shū bēi。
兰芽在眼春仍好,老力栽培发有时。lán yá zài yǎn chūn réng hǎo,lǎo lì zāi péi fā yǒu shí。

闻谢阁老休致过苏遥寄

沈周

五十悬车事异常,符阶纶阁迥天光。wǔ shí xuán chē shì yì cháng,fú jiē lún gé jiǒng tiān guāng。
千秋国是黄金鉴,一夜乡心绿野堂。qiān qiū guó shì huáng jīn jiàn,yī yè xiāng xīn lǜ yě táng。
漫赋祁招惟自止,旧图负扆敢云忘。màn fù qí zhāo wéi zì zhǐ,jiù tú fù yǐ gǎn yún wàng。
拔风后起梧桐树,四海还瞻老凤凰。bá fēng hòu qǐ wú tóng shù,sì hǎi hái zhān lǎo fèng huáng。

奉和陶庵世父留题有竹别业韵六首

沈周

旧宅西来无一里,别成农屋傍长川。jiù zhái xī lái wú yī lǐ,bié chéng nóng wū bàng zhǎng chuān。
真堪习静如方外,虽可为家尚客边。zhēn kān xí jìng rú fāng wài,suī kě wèi jiā shàng kè biān。
赁地旋添栽秫垄,凿池新滀沤麻泉。lìn dì xuán tiān zāi shú lǒng,záo chí xīn chù ōu má quán。
北窗最爱虞山色,也似香炉生紫烟。běi chuāng zuì ài yú shān sè,yě shì xiāng lú shēng zǐ yān。

奉和陶庵世父留题有竹别业韵六首

沈周

散发休休依灌木,洗心默默对清川。sàn fā xiū xiū yī guàn mù,xǐ xīn mò mò duì qīng chuān。
一春富贵山花里,终日笙歌野鸟边。yī chūn fù guì shān huā lǐ,zhōng rì shēng gē yě niǎo biān。
聊可幽居除风雨,还劳长者访林泉。liáo kě yōu jū chú fēng yǔ,hái láo zhǎng zhě fǎng lín quán。
留题尚在庭前竹,淡墨淋漓带碧烟。liú tí shàng zài tíng qián zhú,dàn mò lín lí dài bì yān。

奉和陶庵世父留题有竹别业韵六首

沈周

粝饭粗衣常自足,犹胜杜甫客西川。lì fàn cū yī cháng zì zú,yóu shèng dù fǔ kè xī chuān。
老妻课佛清斋里,幼女鸣机夜火边。lǎo qī kè fú qīng zhāi lǐ,yòu nǚ míng jī yè huǒ biān。
几树凉云散高叶,一溪明月泻寒泉。jǐ shù liáng yún sàn gāo yè,yī xī míng yuè xiè hán quán。
寂寥草座无人伴,自起添香看篆烟。jì liáo cǎo zuò wú rén bàn,zì qǐ tiān xiāng kàn zhuàn yān。

奉和陶庵世父留题有竹别业韵六首

沈周

人爱吾庐吾亦爱,秋原风物带晴川。rén ài wú lú wú yì ài,qiū yuán fēng wù dài qíng chuān。
兰甘幽约宜阶下,竹助清虚要水边。lán gān yōu yuē yí jiē xià,zhú zhù qīng xū yào shuǐ biān。
只好荫茅同背郭,何须蓄石慕平泉。zhǐ hǎo yīn máo tóng bèi guō,hé xū xù shí mù píng quán。
苦吟自觉多新病,华发时笼煮药烟。kǔ yín zì jué duō xīn bìng,huá fā shí lóng zhǔ yào yān。

奉和陶庵世父留题有竹别业韵六首

沈周

比屋千竿见高竹,当门一曲抱清川。bǐ wū qiān gān jiàn gāo zhú,dāng mén yī qū bào qīng chuān。
鸥群浩荡飞江表,鼠辈纵横到枕边。ōu qún hào dàng fēi jiāng biǎo,shǔ bèi zòng héng dào zhěn biān。
弱有添丁堪应户,勤无阿对可知泉。ruò yǒu tiān dīng kān yīng hù,qín wú ā duì kě zhī quán。
春来有喜将于耜,自作朝云与暮烟。chūn lái yǒu xǐ jiāng yú sì,zì zuò cháo yún yǔ mù yān。

奉和陶庵世父留题有竹别业韵六首

沈周

鹤毛鹿迹长交路,荇叶蘋花亦满川。hè máo lù jì zhǎng jiāo lù,xìng yè píng huā yì mǎn chuān。
炙背每临檐日底,曲肱时卧树阴边。zhì bèi měi lín yán rì dǐ,qū gōng shí wò shù yīn biān。
一区绿草半区豆,屋上青山屋下泉。yī qū lǜ cǎo bàn qū dòu,wū shàng qīng shān wū xià quán。
如此风光贫亦乐,不嫌幽僻少人烟。rú cǐ fēng guāng pín yì lè,bù xián yōu pì shǎo rén yān。

和徐伯仁抱膝偶成韵

沈周

皂弄仙居未易寻,惟闻抱膝有长吟。zào nòng xiān jū wèi yì xún,wéi wén bào xī yǒu zhǎng yín。
人遐杜曲天仍近,径捷终南地不深。rén xiá dù qū tiān réng jìn,jìng jié zhōng nán dì bù shēn。
闲漫安排种瓜事,老徒激切佩兰心。xián màn ān pái zhǒng guā shì,lǎo tú jī qiè pèi lán xīn。
秋凉春暖悠然处,风满高怀月满襟。qiū liáng chūn nuǎn yōu rán chù,fēng mǎn gāo huái yuè mǎn jīn。

和徐伯仁抱膝偶成韵

沈周

羊亡已后不须寻,妙语时时对酒吟。yáng wáng yǐ hòu bù xū xún,miào yǔ shí shí duì jiǔ yín。
江海浮沉鸥迹远,山林漂渺凤巢深。jiāng hǎi fú chén ōu jì yuǎn,shān lín piāo miǎo fèng cháo shēn。
天违功用金谁砺,道合行藏玉汝心。tiān wéi gōng yòng jīn shuí lì,dào hé xíng cáng yù rǔ xīn。
千里相思各南北,一春风雨入离襟。qiān lǐ xiāng sī gè nán běi,yī chūn fēng yǔ rù lí jīn。

宜闲

沈周

丘壑年来寄隐踪,安眠饱食养龙钟。qiū hè nián lái jì yǐn zōng,ān mián bǎo shí yǎng lóng zhōng。
日由僮仆知生事,家信儿孙理户佣。rì yóu tóng pū zhī shēng shì,jiā xìn ér sūn lǐ hù yōng。
题句园林选修竹,盼柯庭院爱孤松。tí jù yuán lín xuǎn xiū zhú,pàn kē tíng yuàn ài gū sōng。
白头多少忘归客,雪佩霜珂老未慵。bái tóu duō shǎo wàng guī kè,xuě pèi shuāng kē lǎo wèi yōng。

静处

沈周

坐对南山日自长,且将一静扫浮忙。zuò duì nán shān rì zì zhǎng,qiě jiāng yī jìng sǎo fú máng。
身安懒出谁能遣,门设常关亦不妨。shēn ān lǎn chū shuí néng qiǎn,mén shè cháng guān yì bù fáng。
秋水止潭心共静,寒梅隔屋鼻参香。qiū shuǐ zhǐ tán xīn gòng jìng,hán méi gé wū bí cān xiāng。
未知乍暖初凉候,可有闲踪下草堂。wèi zhī zhà nuǎn chū liáng hòu,kě yǒu xián zōng xià cǎo táng。

钝斋

沈周

高怀已足见平生,利器如何假钝名。gāo huái yǐ zú jiàn píng shēng,lì qì rú hé jiǎ dùn míng。
事不争先让人做,心无著急信天成。shì bù zhēng xiān ràng rén zuò,xīn wú zhù jí xìn tiān chéng。
夔怜踯躅宁忘步,鳖跛蹒跚亦有程。kuí lián zhí zhú níng wàng bù,biē bǒ pán shān yì yǒu chéng。
如此迟迟吾自得,青松看取雪中荣。rú cǐ chí chí wú zì dé,qīng sōng kàn qǔ xuě zhōng róng。