古诗词

赠史痴翁

沈周

我昔闻痴翁,已及三十年。wǒ xī wén chī wēng,yǐ jí sān shí nián。
不知翁为人,名痴胡其然。bù zhī wēng wèi rén,míng chī hú qí rán。
痴本性不慧,朦朣百不便。chī běn xìng bù huì,méng tóng bǎi bù biàn。
今年阖闾城,握手在市廛。jīn nián hé lǘ chéng,wò shǒu zài shì chán。
角巾摺软罗,腰带敝帛缠。jiǎo jīn zhé ruǎn luó,yāo dài bì bó chán。
短屦草猎猎,长袖云翩翩。duǎn jù cǎo liè liè,zhǎng xiù yún piān piān。
温慰未通语,辄歌沉醉篇。wēn wèi wèi tōng yǔ,zhé gē chén zuì piān。
拉翁黄公垆,买酒醉圣贤。lā wēng huáng gōng lú,mǎi jiǔ zuì shèng xián。
却杯不事饮,莫与痴为缘。què bēi bù shì yǐn,mò yǔ chī wèi yuán。
我谓痴所发,必恃酒为权。wǒ wèi chī suǒ fā,bì shì jiǔ wèi quán。
无酒痴不成,痴酒不可偏。wú jiǔ chī bù chéng,chī jiǔ bù kě piān。
云痴岂假酒,假酒痴不全。yún chī qǐ jiǎ jiǔ,jiǎ jiǔ chī bù quán。
我痴抱混沌,七窍莫我穿。wǒ chī bào hùn dùn,qī qiào mò wǒ chuān。
若谓酒使我,良马亦俟鞭。ruò wèi jiǔ shǐ wǒ,liáng mǎ yì qí biān。
人以黠教我,我自信痴蝉。rén yǐ xiá jiào wǒ,wǒ zì xìn chī chán。
人以嗤我画,我画师痴虔。rén yǐ chī wǒ huà,wǒ huà shī chī qián。
手探夹袋中,出具置我前。shǒu tàn jiā dài zhōng,chū jù zhì wǒ qián。
水墨乃从事,惨澹开云烟。shuǐ mò nǎi cóng shì,cǎn dàn kāi yún yān。
大幅及小幅,纸影弥山川。dà fú jí xiǎo fú,zhǐ yǐng mí shān chuān。
图成赘言句,草次亦及玄。tú chéng zhuì yán jù,cǎo cì yì jí xuán。
市上诸小儿,惊骇谓之仙。shì shàng zhū xiǎo ér,jīng hài wèi zhī xiān。
清虚结簪衲,莺花亦留连。qīng xū jié zān nà,yīng huā yì liú lián。
要去不掉头,急急箭脱弦。yào qù bù diào tóu,jí jí jiàn tuō xián。
无慕豪富门,脚版如铁坚。wú mù háo fù mén,jiǎo bǎn rú tiě jiān。
此翁所以痴,以故囊无钱。cǐ wēng suǒ yǐ chī,yǐ gù náng wú qián。
于人有雌黄,常在口角边。yú rén yǒu cí huáng,cháng zài kǒu jiǎo biān。
于人有孝义,记注一大编。yú rén yǒu xiào yì,jì zhù yī dà biān。
此翁不痴者,人焉得知焉。cǐ wēng bù chī zhě,rén yān dé zhī yān。
吴人多痴呆,翁岂吴人传。wú rén duō chī dāi,wēng qǐ wú rén chuán。
翁云我吴产,此病知莫痊。wēng yún wǒ wú chǎn,cǐ bìng zhī mò quán。
我生迨八旬,落魄如风颠。wǒ shēng dài bā xún,luò pò rú fēng diān。
不知人所毁,亦不求人怜。bù zhī rén suǒ huǐ,yì bù qiú rén lián。
种竹欲借地,买书常卖田。zhǒng zhú yù jiè dì,mǎi shū cháng mài tián。
蓬蓬被白发,咄咄书青天。péng péng bèi bái fā,duō duō shū qīng tiān。
我颠与翁痴,痴颠相比肩。wǒ diān yǔ wēng chī,chī diān xiāng bǐ jiān。
约为老兄弟,逍遥觅彭钱。yuē wèi lǎo xiōng dì,xiāo yáo mì péng qián。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

破焦

沈周

翻手青青覆手黄,也随人事作炎凉。fān shǒu qīng qīng fù shǒu huáng,yě suí rén shì zuò yán liáng。
临阑默默低头月,满眼萧萧败兴霜。lín lán mò mò dī tóu yuè,mǎn yǎn xiāo xiāo bài xīng shuāng。
舞袖郎当官妓老,田衣颠倒醉僧狂。wǔ xiù láng dāng guān jì lǎo,tián yī diān dào zuì sēng kuáng。
明年看受春风宠,醉墨重题展贺章。míng nián kàn shòu chūn fēng chǒng,zuì mò zhòng tí zhǎn hè zhāng。

咏磨

沈周

盘盘轧轧更重重,功用宜人天下从。pán pán yà yà gèng zhòng zhòng,gōng yòng yí rén tiān xià cóng。
两象合来分动静,一心存处得中庸。liǎng xiàng hé lái fēn dòng jìng,yī xīn cún chù dé zhōng yōng。
兼收琐屑才无弃,不择粗粱德有容。jiān shōu suǒ xiè cái wú qì,bù zé cū liáng dé yǒu róng。
莫道顽身老难运,运时还解飨千钟。mò dào wán shēn lǎo nán yùn,yùn shí hái jiě xiǎng qiān zhōng。

杨花二首

沈周

扑面吹衣雪点晴,乱纷纷地亚夫营。pū miàn chuī yī xuě diǎn qíng,luàn fēn fēn dì yà fū yíng。
借风为力终无赖,与水何缘却托生。jiè fēng wèi lì zhōng wú lài,yǔ shuǐ hé yuán què tuō shēng。
看雀啅金新蕊破,爱蜂撩玉小团轻。kàn què zhuó jīn xīn ruǐ pò,ài fēng liāo yù xiǎo tuán qīng。
踏歌女子空连臂,唤不归来信薄情。tà gē nǚ zi kōng lián bì,huàn bù guī lái xìn báo qíng。

杨花二首

沈周

恃何颜色漫狂颠,虽取花名未敢怜。shì hé yán sè màn kuáng diān,suī qǔ huā míng wèi gǎn lián。
寒士衣裳思挟纩,相公帘幕欲漫天。hán shì yī shang sī xié kuàng,xiāng gōng lián mù yù màn tiān。
吹嘘不起春泥上,撩乱无端老鬓边。chuī xū bù qǐ chūn ní shàng,liāo luàn wú duān lǎo bìn biān。
一种当门小儿子,傍风因日弄轻圆。yī zhǒng dāng mén xiǎo ér zi,bàng fēng yīn rì nòng qīng yuán。

送门神

沈周

抱关憔悴两疲兵,众欲麾之我漫禜。bào guān qiáo cuì liǎng pí bīng,zhòng yù huī zhī wǒ màn yǒng。
检尔功名惟故纸,傍谁门户有长情。jiǎn ěr gōng míng wéi gù zhǐ,bàng shuí mén hù yǒu zhǎng qíng。
戟悲雨迹销残画,鍪赖虫丝恋绝缨。jǐ bēi yǔ jì xiāo cán huà,móu lài chóng sī liàn jué yīng。
莫向新郎诉恩怨,明年今夜自分明。mò xiàng xīn láng sù ēn yuàn,míng nián jīn yè zì fēn míng。

大樗

沈周

材气俱偏性亦偏,偶乘雨露觉乔然。cái qì jù piān xìng yì piān,ǒu chéng yǔ lù jué qiáo rán。
参天无象鸾凰远,借日为阴燕雀便。cān tiān wú xiàng luán huáng yuǎn,jiè rì wèi yīn yàn què biàn。
只好沉沟终作断,不应当路久妨贤。zhǐ hǎo chén gōu zhōng zuò duàn,bù yīng dāng lù jiǔ fáng xián。
蹶之可宥曾非楮,且把功名付爨烟。jué zhī kě yòu céng fēi chǔ,qiě bǎ gōng míng fù cuàn yān。

盆水映日圆影上檐可爱而赋

沈周

盆漪阳采合晶荧,圆见檐牙倒影明。pén yī yáng cǎi hé jīng yíng,yuán jiàn yán yá dào yǐng míng。
刚就一圈包太极,类从六观究无生。gāng jiù yī quān bāo tài jí,lèi cóng liù guān jiū wú shēng。
照来虚室心光现,印入空梁月相成。zhào lái xū shì xīn guāng xiàn,yìn rù kōng liáng yuè xiāng chéng。
且信茅茨藏白璧,尚期知者论连城。qiě xìn máo cí cáng bái bì,shàng qī zhī zhě lùn lián chéng。

咏钱五首

沈周

个许微躯万事任,似泉流动利源深。gè xǔ wēi qū wàn shì rèn,shì quán liú dòng lì yuán shēn。
平章市物无偏价,泛滥儿童有爱心。píng zhāng shì wù wú piān jià,fàn làn ér tóng yǒu ài xīn。
一饱莫充输白粟,五财同用愧黄金。yī bǎo mò chōng shū bái sù,wǔ cái tóng yòng kuì huáng jīn。
可怜别号为赇赂,多少英雄就此沈。kě lián bié hào wèi qiú lù,duō shǎo yīng xióng jiù cǐ shěn。

咏钱五首

沈周

匾匾团团铜作胎,能贫能富亦神哉。biǎn biǎn tuán tuán tóng zuò tāi,néng pín néng fù yì shén zāi。
有堪使鬼原非谬,无任呼兄亦不来。yǒu kān shǐ guǐ yuán fēi miù,wú rèn hū xiōng yì bù lái。
总尔苞苴莫漫臭,终然扑满要遭捶。zǒng ěr bāo jū mò màn chòu,zhōng rán pū mǎn yào zāo chuí。
寒儒也办生涯地,四壁春苔绿万枚。hán rú yě bàn shēng yá dì,sì bì chūn tái lǜ wàn méi。

咏钱五首

沈周

轻形薄质具阴阳,乏足能行乏翅翔。qīng xíng báo zhì jù yīn yáng,fá zú néng xíng fá chì xiáng。
聚散本由冥数定,有无何著老夫忙。jù sàn běn yóu míng shù dìng,yǒu wú hé zhù lǎo fū máng。
一缗牵欲人人逐,四字编年代代详。yī mín qiān yù rén rén zhú,sì zì biān nián dài dài xiáng。
昨日卖文留短陌,免教愚虏诮空囊。zuó rì mài wén liú duǎn mò,miǎn jiào yú lǔ qiào kōng náng。

咏钱五首

沈周

存亡未了复亡存,欲火难烧此利根。cún wáng wèi le fù wáng cún,yù huǒ nán shāo cǐ lì gēn。
生化有涯真子母,圆方为象小乾坤。shēng huà yǒu yá zhēn zi mǔ,yuán fāng wèi xiàng xiǎo qián kūn。
指挥悉听何须耳,患难能排岂藉言。zhǐ huī xī tīng hé xū ěr,huàn nán néng pái qǐ jí yán。
自笑白头穷措大,不妨明月夜开门。zì xiào bái tóu qióng cuò dà,bù fáng míng yuè yè kāi mén。

咏钱五首

沈周

三老虽夸济世才,亦能为福亦为灾。sān lǎo suī kuā jì shì cái,yì néng wèi fú yì wèi zāi。
举枚慧眼观穷达,具片虚心摄去来。jǔ méi huì yǎn guān qióng dá,jù piàn xū xīn shè qù lái。
数减至三无足陌,铢轻惟五尚称财。shù jiǎn zhì sān wú zú mò,zhū qīng wéi wǔ shàng chēng cái。
祇除义士并廉吏,万贯填门不易开。qí chú yì shì bìng lián lì,wàn guàn tián mén bù yì kāi。

雪鹤

沈周

何年白鹤辽东去,雪影翩翩唤不归。hé nián bái hè liáo dōng qù,xuě yǐng piān piān huàn bù guī。
少保画图残粉在,令威城郭故人非。shǎo bǎo huà tú cán fěn zài,lìng wēi chéng guō gù rén fēi。
瑶台夜色迷丹顶,珠树春寒失缟衣。yáo tái yè sè mí dān dǐng,zhū shù chūn hán shī gǎo yī。
尘海别来三万日,碧云迢递忆高飞。chén hǎi bié lái sān wàn rì,bì yún tiáo dì yì gāo fēi。

弃妇吟

沈周

白头吟后我重吟,海水何如我恨深。bái tóu yín hòu wǒ zhòng yín,hǎi shuǐ hé rú wǒ hèn shēn。
外面笙歌里边泪,一家恩怨两人心。wài miàn shēng gē lǐ biān lèi,yī jiā ēn yuàn liǎng rén xīn。
双鸳沙暖春全透,孤雁霜寒月半沈。shuāng yuān shā nuǎn chūn quán tòu,gū yàn shuāng hán yuè bàn shěn。
毁却鸾钗休认火,不知长舌解销金。huǐ què luán chāi xiū rèn huǒ,bù zhī zhǎng shé jiě xiāo jīn。

乡有富子费尽至行乞赋此以戒暴殄不守先业者

沈周

苍毛卢面走䞭䞭,破练秋风裹冻鹑。cāng máo lú miàn zǒu cūn cūn,pò liàn qiū fēng guǒ dòng chún。
今日泥涂眼前事,少年歌舞梦中人。jīn rì ní tú yǎn qián shì,shǎo nián gē wǔ mèng zhōng rén。
口餐未卜墦无祭,户税犹存柘已薪。kǒu cān wèi bo fán wú jì,hù shuì yóu cún zhè yǐ xīn。
寄与富儿休暴殄,俭如良药可医贫。jì yǔ fù ér xiū bào tiǎn,jiǎn rú liáng yào kě yī pín。