古诗词

赠史痴翁

沈周

我昔闻痴翁,已及三十年。wǒ xī wén chī wēng,yǐ jí sān shí nián。
不知翁为人,名痴胡其然。bù zhī wēng wèi rén,míng chī hú qí rán。
痴本性不慧,朦朣百不便。chī běn xìng bù huì,méng tóng bǎi bù biàn。
今年阖闾城,握手在市廛。jīn nián hé lǘ chéng,wò shǒu zài shì chán。
角巾摺软罗,腰带敝帛缠。jiǎo jīn zhé ruǎn luó,yāo dài bì bó chán。
短屦草猎猎,长袖云翩翩。duǎn jù cǎo liè liè,zhǎng xiù yún piān piān。
温慰未通语,辄歌沉醉篇。wēn wèi wèi tōng yǔ,zhé gē chén zuì piān。
拉翁黄公垆,买酒醉圣贤。lā wēng huáng gōng lú,mǎi jiǔ zuì shèng xián。
却杯不事饮,莫与痴为缘。què bēi bù shì yǐn,mò yǔ chī wèi yuán。
我谓痴所发,必恃酒为权。wǒ wèi chī suǒ fā,bì shì jiǔ wèi quán。
无酒痴不成,痴酒不可偏。wú jiǔ chī bù chéng,chī jiǔ bù kě piān。
云痴岂假酒,假酒痴不全。yún chī qǐ jiǎ jiǔ,jiǎ jiǔ chī bù quán。
我痴抱混沌,七窍莫我穿。wǒ chī bào hùn dùn,qī qiào mò wǒ chuān。
若谓酒使我,良马亦俟鞭。ruò wèi jiǔ shǐ wǒ,liáng mǎ yì qí biān。
人以黠教我,我自信痴蝉。rén yǐ xiá jiào wǒ,wǒ zì xìn chī chán。
人以嗤我画,我画师痴虔。rén yǐ chī wǒ huà,wǒ huà shī chī qián。
手探夹袋中,出具置我前。shǒu tàn jiā dài zhōng,chū jù zhì wǒ qián。
水墨乃从事,惨澹开云烟。shuǐ mò nǎi cóng shì,cǎn dàn kāi yún yān。
大幅及小幅,纸影弥山川。dà fú jí xiǎo fú,zhǐ yǐng mí shān chuān。
图成赘言句,草次亦及玄。tú chéng zhuì yán jù,cǎo cì yì jí xuán。
市上诸小儿,惊骇谓之仙。shì shàng zhū xiǎo ér,jīng hài wèi zhī xiān。
清虚结簪衲,莺花亦留连。qīng xū jié zān nà,yīng huā yì liú lián。
要去不掉头,急急箭脱弦。yào qù bù diào tóu,jí jí jiàn tuō xián。
无慕豪富门,脚版如铁坚。wú mù háo fù mén,jiǎo bǎn rú tiě jiān。
此翁所以痴,以故囊无钱。cǐ wēng suǒ yǐ chī,yǐ gù náng wú qián。
于人有雌黄,常在口角边。yú rén yǒu cí huáng,cháng zài kǒu jiǎo biān。
于人有孝义,记注一大编。yú rén yǒu xiào yì,jì zhù yī dà biān。
此翁不痴者,人焉得知焉。cǐ wēng bù chī zhě,rén yān dé zhī yān。
吴人多痴呆,翁岂吴人传。wú rén duō chī dāi,wēng qǐ wú rén chuán。
翁云我吴产,此病知莫痊。wēng yún wǒ wú chǎn,cǐ bìng zhī mò quán。
我生迨八旬,落魄如风颠。wǒ shēng dài bā xún,luò pò rú fēng diān。
不知人所毁,亦不求人怜。bù zhī rén suǒ huǐ,yì bù qiú rén lián。
种竹欲借地,买书常卖田。zhǒng zhú yù jiè dì,mǎi shū cháng mài tián。
蓬蓬被白发,咄咄书青天。péng péng bèi bái fā,duō duō shū qīng tiān。
我颠与翁痴,痴颠相比肩。wǒ diān yǔ wēng chī,chī diān xiāng bǐ jiān。
约为老兄弟,逍遥觅彭钱。yuē wèi lǎo xiōng dì,xiāo yáo mì péng qián。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

讽久客

沈周

宛丘击鼓滞归人,酒盏花枝日日新。wǎn qiū jī gǔ zhì guī rén,jiǔ zhǎn huā zhī rì rì xīn。
千里盐资方责楚,十年缯算未收秦。qiān lǐ yán zī fāng zé chǔ,shí nián zēng suàn wèi shōu qín。
关临落月鸡催梦,路逆西风马避尘。guān lín luò yuè jī cuī mèng,lù nì xī fēng mǎ bì chén。
乡信悠悠不堪寄,深闺愁绝雁声春。xiāng xìn yōu yōu bù kān jì,shēn guī chóu jué yàn shēng chūn。

过都廷襄新居

沈周

春晓春郊作伴行,新居新酒故人迎。chūn xiǎo chūn jiāo zuò bàn xíng,xīn jū xīn jiǔ gù rén yíng。
弱云妒日雨作意,细柳偃墙风与情。ruò yún dù rì yǔ zuò yì,xì liǔ yǎn qiáng fēng yǔ qíng。
田畷分岐来宅远,渔濂合水逼厨清。tián zhuì fēn qí lái zhái yuǎn,yú lián hé shuǐ bī chú qīng。
闭门教子无他事,市不闻喧书有声。bì mén jiào zi wú tā shì,shì bù wén xuān shū yǒu shēng。

题画

沈周

我爱碧江净,轻舟点破秋。wǒ ài bì jiāng jìng,qīng zhōu diǎn pò qiū。
西风捎鬓脚,直得不梳头。xī fēng shāo bìn jiǎo,zhí dé bù shū tóu。

杏花燕子

沈周

杏花初破处,新燕正来时。xìng huā chū pò chù,xīn yàn zhèng lái shí。
红雨里飞去,乌衣湿不知。hóng yǔ lǐ fēi qù,wū yī shī bù zhī。

络纬

沈周

络纬复络纬,辛勤鸣露虫。luò wěi fù luò wěi,xīn qín míng lù chóng。
音声作能事,终久不成功。yīn shēng zuò néng shì,zhōng jiǔ bù chéng gōng。

绵花

沈周

花含紫附簇,雪蕴碧铃深。huā hán zǐ fù cù,xuě yùn bì líng shēn。
小草存衣被,长人谁此心。xiǎo cǎo cún yī bèi,zhǎng rén shuí cǐ xīn。

风雨中戏三郎园樱尽落

沈周

风风雨雨未开晴,忧病忧田白发生。fēng fēng yǔ yǔ wèi kāi qíng,yōu bìng yōu tián bái fā shēng。
闻道西园尤作恶,小僮欢喜拾残樱。wén dào xī yuán yóu zuò è,xiǎo tóng huān xǐ shí cán yīng。

溧阳道中遇雨

沈周

浮云接地日无光,足力衰迟道路长。fú yún jiē dì rì wú guāng,zú lì shuāi chí dào lù zhǎng。
都是小儿能疾走,这场风雨却谁当。dōu shì xiǎo ér néng jí zǒu,zhè chǎng fēng yǔ què shuí dāng。

七日树介

沈周

千松凛凛清霜戟,万竹森森白玉殳。qiān sōng lǐn lǐn qīng shuāng jǐ,wàn zhú sēn sēn bái yù shū。
无数小儿相怪问,老夫搔首但邾娄。wú shù xiǎo ér xiāng guài wèn,lǎo fū sāo shǒu dàn zhū lóu。

初春

沈周

番暖番寒似小儿,嫩春天气作娇痴。fān nuǎn fān hán shì xiǎo ér,nèn chūn tiān qì zuò jiāo chī。
预先办酒等花发,醉到花飞亦霎时。yù xiān bàn jiǔ děng huā fā,zuì dào huā fēi yì shà shí。

初春

沈周

微黄冉冉柳生姿,数日春晴陟有私。wēi huáng rǎn rǎn liǔ shēng zī,shù rì chūn qíng zhì yǒu sī。
新水一陂他自暖,跳鱼何故却先知。xīn shuǐ yī bēi tā zì nuǎn,tiào yú hé gù què xiān zhī。

七月十五日城中晚归

沈周

晚郭归舟急若何,市尘犹恐累渔蓑。wǎn guō guī zhōu jí ruò hé,shì chén yóu kǒng lèi yú suō。
到家觉得曾风雨,两树芭蕉破叶多。dào jiā jué dé céng fēng yǔ,liǎng shù bā jiāo pò yè duō。

和吴匏庵姚氏园池四绝

沈周

宫庶才名天下知,旧题留在此园池。gōng shù cái míng tiān xià zhī,jiù tí liú zài cǐ yuán chí。
墨痕蠹尽重翻稿,二十年来似梦时。mò hén dù jǐn zhòng fān gǎo,èr shí nián lái shì mèng shí。

和吴匏庵姚氏园池四绝

沈周

蚤起治园晚始归,黄昏蝙蝠满堂飞。zǎo qǐ zhì yuán wǎn shǐ guī,huáng hūn biān fú mǎn táng fēi。
人家夜例开门睡,甚矣先生并去扉。rén jiā yè lì kāi mén shuì,shén yǐ xiān shēng bìng qù fēi。

和吴匏庵姚氏园池四绝

沈周

雨后春池漫石矶,樱桃梅子两争肥。yǔ hòu chūn chí màn shí jī,yīng táo méi zi liǎng zhēng féi。
东风试暖诸生假,间就沧浪浣旧衣。dōng fēng shì nuǎn zhū shēng jiǎ,jiān jiù cāng làng huàn jiù yī。