古诗词

声声慢·夏景

吴绡

莺啼柳外,燕到帘间,雨歇晚凉堪惜。yīng tí liǔ wài,yàn dào lián jiān,yǔ xiē wǎn liáng kān xī。
永日迢迢,惟见石榴红折。yǒng rì tiáo tiáo,wéi jiàn shí liú hóng zhé。
闲思个人千里,马蹄何处尘陌。xián sī gè rén qiān lǐ,mǎ tí hé chù chén mò。
新箨解,向数竿青玉,金钗愁画。xīn tuò jiě,xiàng shù gān qīng yù,jīn chāi chóu huà。
塘上荷钱泼露,还似我、相思泪珠常滴。táng shàng hé qián pō lù,hái shì wǒ xiāng sī lèi zhū cháng dī。
怕点红妆,只写远山双碧。pà diǎn hóng zhuāng,zhǐ xiě yuǎn shān shuāng bì。
怎生纱橱象簟,清光借、素秋消息。zěn shēng shā chú xiàng diàn,qīng guāng jiè sù qiū xiāo xī。
有如雪挂长空,此夜浩魄。yǒu rú xuě guà zhǎng kōng,cǐ yè hào pò。

吴绡

清江南长洲人,字素公,又字冰仙,号片霞。许瑶妻。工设色花卉,画兰竹有生趣。兼善琴,工小楷。能诗,尝与吴伟业相唱和。有《啸雪庵诗钞》。 吴绡的作品>>

猜您喜欢

杨柳枝·词

吴绡

官柳初开一抹眉,武昌城下乍逢时。guān liǔ chū kāi yī mǒ méi,wǔ chāng chéng xià zhà féng shí。
春来树树烟条绿,欲认何枝是旧枝。chūn lái shù shù yān tiáo lǜ,yù rèn hé zhī shì jiù zhī。

杨柳枝·词

吴绡

寒食东风已满城,小枝纤弱拂啼莺。hán shí dōng fēng yǐ mǎn chéng,xiǎo zhī xiān ruò fú tí yīng。
东君不惜离人苦,又向前年折处生。dōng jūn bù xī lí rén kǔ,yòu xiàng qián nián zhé chù shēng。

满江红·和曹顾庵年伯

吴绡

秋近江南,荷香处、绿波烟涨。qiū jìn jiāng nán,hé xiāng chù lǜ bō yān zhǎng。
消永昼、一觞一咏,葛巾无恙。xiāo yǒng zhòu yī shāng yī yǒng,gé jīn wú yàng。
文宴不须陈玳瑁,淋漓醉墨瑶笺上。wén yàn bù xū chén dài mào,lín lí zuì mò yáo jiān shàng。
鲙松陵、新钓四腮鲈,渔家饷。kuài sōng líng xīn diào sì sāi lú,yú jiā xiǎng。
小鼎中,轻云漾。xiǎo dǐng zhōng,qīng yún yàng。
险韵句,频频唱。xiǎn yùn jù,pín pín chàng。
也胜它黄公垆畔,共酌村酿。yě shèng tā huáng gōng lú pàn,gòng zhuó cūn niàng。
细雨曾催杜老诗,花开不待三郎杖。xì yǔ céng cuī dù lǎo shī,huā kāi bù dài sān láng zhàng。
看群贤满座似神仙,兰亭状。kàn qún xián mǎn zuò shì shén xiān,lán tíng zhuàng。

满江红·读曹太史原词,再和端之作

吴绡

八斗才华,似大海、紫澜初涨。bā dòu cái huá,shì dà hǎi zǐ lán chū zhǎng。
爱楚俗、年年端节,彩丝驱恙。ài chǔ sú nián nián duān jié,cǎi sī qū yàng。
榴喷早红开午宴,挥毫击钵蒲筵上。liú pēn zǎo hóng kāi wǔ yàn,huī háo jī bō pú yán shàng。
缔金兰、珠玉尽名流,欢相饷。dì jīn lán zhū yù jǐn míng liú,huān xiāng xiǎng。
墨花浓,香飘漾。mò huā nóng,xiāng piāo yàng。
郢市曲,争先唱。yǐng shì qū,zhēng xiān chàng。
笑韵成金谷,漫倾醇酿。xiào yùn chéng jīn gǔ,màn qīng chún niàng。
何如风雪苦情思,不劳蜡屐携筇杖。hé rú fēng xuě kǔ qíng sī,bù láo là jī xié qióng zhàng。
比芙蓉出水更天然,难形状。bǐ fú róng chū shuǐ gèng tiān rán,nán xíng zhuàng。

满江红·乞叙

吴绡

弄笔涂鸦,愁来似、云兴波涨。nòng bǐ tú yā,chóu lái shì yún xīng bō zhǎng。
许屈指、年华易去,可禁频恙。xǔ qū zhǐ nián huá yì qù,kě jìn pín yàng。
噩梦几番掷过了,半生心事毫端上。è mèng jǐ fān zhì guò le,bàn shēng xīn shì háo duān shàng。
检残篇、绿酒若为消,谁相饷。jiǎn cán piān lǜ jiǔ ruò wèi xiāo,shuí xiāng xiǎng。
风景好,春摇漾。fēng jǐng hǎo,chūn yáo yàng。
题咏处,曾酬唱。tí yǒng chù,céng chóu chàng。
奈寻香摘艳,蝶衔蜂酿。nài xún xiāng zhāi yàn,dié xián fēng niàng。
玄晏当今文学老,校书天禄燃藜杖。xuán yàn dāng jīn wén xué lǎo,xiào shū tiān lù rán lí zhàng。
比无言桃李却多言,雨花状。bǐ wú yán táo lǐ què duō yán,yǔ huā zhuàng。

满江红·述怀

吴绡

陵谷纷纭,鱼龙混、一江春涨。líng gǔ fēn yún,yú lóng hùn yī jiāng chūn zhǎng。
回首处、平生孤介,弱躯多恙。huí shǒu chù píng shēng gū jiè,ruò qū duō yàng。
盼望云霄凡骨重,寸心常锁双尖上。pàn wàng yún xiāo fán gǔ zhòng,cùn xīn cháng suǒ shuāng jiān shàng。
闭深闺、栖处似鹪鹩,齐眉饷。bì shēn guī qī chù shì jiāo liáo,qí méi xiǎng。
行乐事,全抛漾。xíng lè shì,quán pāo yàng。
琴书好,休题唱。qín shū hǎo,xiū tí chàng。
但梦吟残罢,闲愁酝酿。dàn mèng yín cán bà,xián chóu yùn niàng。
痴想蓬莱弱水隔,难求缩地壶公杖。chī xiǎng péng lái ruò shuǐ gé,nán qiú suō dì hú gōng zhàng。
叹风风雨雨度馀年,凄凉状。tàn fēng fēng yǔ yǔ dù yú nián,qī liáng zhuàng。

玲珑四犯·海棠

吴绡

醉红微折。zuì hóng wēi zhé。
怕白露阶前,晓寒疏滴。pà bái lù jiē qián,xiǎo hán shū dī。
如醉如慵,别是一般标格。rú zuì rú yōng,bié shì yī bān biāo gé。
嫦娥十分光彩,照娟娟、淡妆颜色。cháng é shí fēn guāng cǎi,zhào juān juān dàn zhuāng yán sè。
此际那教络纬,报燕归消息。cǐ jì nà jiào luò wěi,bào yàn guī xiāo xī。
想画堂、人起珠帘隔。xiǎng huà táng rén qǐ zhū lián gé。
向镜台、鬓边轻摘。xiàng jìng tái bìn biān qīng zhāi。
看尽娇娆态,堪怜堪惜。kàn jǐn jiāo ráo tài,kān lián kān xī。
早来胭脂雨洗,更那胜、伊愁寂。zǎo lái yān zhī yǔ xǐ,gèng nà shèng yī chóu jì。
莫似杜陵老去,悔当年、不曾题得。mò shì dù líng lǎo qù,huǐ dāng nián bù céng tí dé。

忆江南·四首

吴绡

江南忆,风暖换春衣。jiāng nán yì,fēng nuǎn huàn chūn yī。
如画楼台花夹路,香街人醉玉骢肥。rú huà lóu tái huā jiā lù,xiāng jiē rén zuì yù cōng féi。
年少踏青归。nián shǎo tà qīng guī。

梅花引

吴绡

晚风寒。wǎn fēng hán。
晚妆难。wǎn zhuāng nán。
玉破帘前冬又残。yù pò lián qián dōng yòu cán。
倚阑干。yǐ lán gàn。
倚阑干。yǐ lán gàn。
闲把一枝,无人惟自看。xián bǎ yī zhī,wú rén wéi zì kàn。
年年愁过芳菲节。nián nián chóu guò fāng fēi jié。
今朝又见花如雪。jīn cháo yòu jiàn huā rú xuě。
泪珠弹。lèi zhū dàn。
泪珠弹。lèi zhū dàn。
抛却粉奁,不教开镜鸾。pāo què fěn lián,bù jiào kāi jìng luán。

东坡引·听弦

吴绡

冰弦何处曲。bīng xián hé chù qū。
弦畔纤纤玉。xián pàn xiān xiān yù。
珍珠乱泻声声续。zhēn zhū luàn xiè shēng shēng xù。
断肠销尽烛。duàn cháng xiāo jǐn zhú。
断肠销尽烛。duàn cháng xiāo jǐn zhú。
愁多怕听,春山暗蹙。chóu duō pà tīng,chūn shān àn cù。
恨往事,心头触。hèn wǎng shì,xīn tóu chù。
廿年噩梦将人促。niàn nián è mèng jiāng rén cù。
残棋刚半局。cán qí gāng bàn jú。
残棋刚半局。cán qí gāng bàn jú。

瑞鹧鸪·出歌姬

吴绡

筵前檀板试新声。yán qián tán bǎn shì xīn shēng。
娇喉啭处听春莺。jiāo hóu zhuàn chù tīng chūn yīng。
短发齐肩,似束腰肢小,更喜双眸片月清。duǎn fā qí jiān,shì shù yāo zhī xiǎo,gèng xǐ shuāng móu piàn yuè qīng。
杨花本是无情物,等闲化作浮萍。yáng huā běn shì wú qíng wù,děng xián huà zuò fú píng。
当年费尽黄金。dāng nián fèi jǐn huáng jīn。
辛苦缘歌舞,教初成。xīn kǔ yuán gē wǔ,jiào chū chéng。
雨散云飞一梦醒。yǔ sàn yún fēi yī mèng xǐng。

千秋岁引·画梅花扇赠尼

吴绡

半夜窗前,一枝墙角。bàn yè chuāng qián,yī zhī qiáng jiǎo。
甚处风光到廖廊。shén chù fēng guāng dào liào láng。
东君已许阳和放,笛声何故翻教落。dōng jūn yǐ xǔ yáng hé fàng,dí shēng hé gù fān jiào luò。
不禁风,偏宜月,休抛却。bù jìn fēng,piān yí yuè,xiū pāo què。
笑我半生真命薄。xiào wǒ bàn shēng zhēn mìng báo。
没事被它闲事缚。méi shì bèi tā xián shì fù。
暗把梅花自评度。àn bǎ méi huā zì píng dù。
清香此际无多日,明朝再到还萧索。qīng xiāng cǐ jì wú duō rì,míng cháo zài dào hái xiāo suǒ。
驾三车,皈三宝,心相约。jià sān chē,guī sān bǎo,xīn xiāng yuē。

汉宫春·夏景

吴绡

午梦初回,见满庭花影,烟罩香阶。wǔ mèng chū huí,jiàn mǎn tíng huā yǐng,yān zhào xiāng jiē。
一架浅红深绿,蜀缬云排。yī jià qiǎn hóng shēn lǜ,shǔ xié yún pái。
纤钩长带,乱纷纭、掩映楼台。xiān gōu zhǎng dài,luàn fēn yún yǎn yìng lóu tái。
畅好似、邻墙上,笑隐双腮。chàng hǎo shì lín qiáng shàng,xiào yǐn shuāng sāi。
多是天公有意,怕春光归去,羯鼓相催。duō shì tiān gōng yǒu yì,pà chūn guāng guī qù,jié gǔ xiāng cuī。
倩它暖风浓露,剩染繁开。qiàn tā nuǎn fēng nóng lù,shèng rǎn fán kāi。
阑干那畔,无聊长月,几遍徘徊。lán gàn nà pàn,wú liáo zhǎng yuè,jǐ biàn pái huái。
记得我、因贪艳朵,半空抓住金钗。jì dé wǒ yīn tān yàn duǒ,bàn kōng zhuā zhù jīn chāi。

杏花天

吴绡

今年一倍春光早。jīn nián yī bèi chūn guāng zǎo。
燕子话,杏园消耗。yàn zi huà,xìng yuán xiāo hào。
马啼踏遍青青草。mǎ tí tà biàn qīng qīng cǎo。
惹袖东风偏好。rě xiù dōng fēng piān hǎo。
贺太厦、羡伊飞绕。hè tài shà xiàn yī fēi rào。
对美景、欢情多少。duì měi jǐng huān qíng duō shǎo。
宵来惊蛰雷声报。xiāo lái jīng zhé léi shēng bào。
满眼曲江花笑。mǎn yǎn qū jiāng huā xiào。

菩萨蛮·闺情

吴绡

开到蔷薇花事了。kāi dào qiáng wēi huā shì le。
双蛾翠叠愁难扫。shuāng é cuì dié chóu nán sǎo。
楼外是天涯。lóu wài shì tiān yá。
红尘去路赊。hóng chén qù lù shē。
不禁春梦乱。bù jìn chūn mèng luàn。
消息经年断。xiāo xī jīng nián duàn。
绣带几围宽。xiù dài jǐ wéi kuān。
熏炉愁夜阑。xūn lú chóu yè lán。
541234