古诗词

蝶恋花·寒夕与徐姬莲卿闲坐

屈秉筠

纸阁梅花寒不冻。zhǐ gé méi huā hán bù dòng。
身坐花前,香在心头动。shēn zuò huā qián,xiāng zài xīn tóu dòng。
碎却炉熏无可用。suì què lú xūn wú kě yòng。
几枝艳雪春人拥。jǐ zhī yàn xuě chūn rén yōng。
语笑移时杯茗共。yǔ xiào yí shí bēi míng gòng。
烛外霜钟,又把昏黄送。zhú wài shuāng zhōng,yòu bǎ hūn huáng sòng。
今夜馀情应入梦。jīn yè yú qíng yīng rù mèng。
天高月瘦诗魂纵。tiān gāo yuè shòu shī hún zòng。

屈秉筠

屈秉筠,字宛仙,常熟人,同邑秀才赵同珏室。夫妇工诗,钱唐袁枚、昭文,吴蔚光比之“鸥波眷属”,宛仙复工画,尤善白描,著有《蕴玉楼诗集》四卷, 屈秉筠的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮·纳凉美人图

屈秉筠

凉云悄度花阴碧。liáng yún qiāo dù huā yīn bì。
月钩勾起相思夕。yuè gōu gōu qǐ xiāng sī xī。
卷上水明帘。juǎn shàng shuǐ míng lián。
惊回蝶梦纤。jīng huí dié mèng xiān。
玉阶闲立定。yù jiē xián lì dìng。
未觉弓鞋冷。wèi jué gōng xié lěng。
生怕好风来。shēng pà hǎo fēng lái。
罗衣被揭开。luó yī bèi jiē kāi。

太平时春风

屈秉筠

取次花香过槛前。qǔ cì huā xiāng guò kǎn qián。
半钩帘。bàn gōu lián。
绣裙吹动褶痕鲜。xiù qún chuī dòng zhě hén xiān。
暗相怜。àn xiāng lián。
蝴蝶双双栖不定,草如烟。hú dié shuāng shuāng qī bù dìng,cǎo rú yān。
轻寒掠梦破朝眠。qīng hán lüè mèng pò cháo mián。
嫩晴天。nèn qíng tiān。

越溪春·春阴

屈秉筠

天影蒙蒙春色淡,香雾隔花浮。tiān yǐng méng méng chūn sè dàn,xiāng wù gé huā fú。
碧纱半展红栏掩,恰新妆、人倦高楼。bì shā bàn zhǎn hóng lán yǎn,qià xīn zhuāng rén juàn gāo lóu。
初暖仍寒,微晴尚晦,如梦还愁。chū nuǎn réng hán,wēi qíng shàng huì,rú mèng hái chóu。
轻风暗扬帘钩。qīng fēng àn yáng lián gōu。
烟篆结香篝。yān zhuàn jié xiāng gōu。
有时三点两点似雨,吹来撩乱两眸。yǒu shí sān diǎn liǎng diǎn shì yǔ,chuī lái liāo luàn liǎng móu。
怜绝海棠含醉,丝丝镇自垂头。lián jué hǎi táng hán zuì,sī sī zhèn zì chuí tóu。

虞美人·影

屈秉筠

一番花信千回梦。yī fān huā xìn qiān huí mèng。
没个些儿闲空。méi gè xiē ér xián kōng。
早起帘钩未控。zǎo qǐ lián gōu wèi kòng。
已有禽声弄。yǐ yǒu qín shēng nòng。
开奁只觉眉山重。kāi lián zhǐ jué méi shān zhòng。
扫杀宣毫无用。sǎo shā xuān háo wú yòng。
几片花飞不动。jǐ piàn huā fēi bù dòng。
爱残春断送。ài cán chūn duàn sòng。

重叠金梨花双燕便面

屈秉筠

东风吹得梨云老。dōng fēng chuī dé lí yún lǎo。
苔茵几尺埋香草。tái yīn jǐ chǐ mái xiāng cǎo。
胡蝶梦无踪。hú dié mèng wú zōng。
残妆不肯浓。cán zhuāng bù kěn nóng。
看他双燕子。kàn tā shuāng yàn zi。
怜惜还如此。lián xī hái rú cǐ。
衔得一星星。xián dé yī xīng xīng。
无非是好春。wú fēi shì hǎo chūn。

菩萨蛮·题扇

屈秉筠

长天绿泻蟾波湿。zhǎng tiān lǜ xiè chán bō shī。
捣衣声里秋无迹。dǎo yī shēng lǐ qiū wú jì。
双影玉骈肩。shuāng yǐng yù pián jiān。
苔阶划袜莲。tái jiē huà wà lián。
幽怀延好梦。yōu huái yán hǎo mèng。
隔著巫云重。gé zhù wū yún zhòng。
生未识湘皋。shēng wèi shí xiāng gāo。
心知是二姚。xīn zhī shì èr yáo。

南乡子·翠云草

屈秉筠

贴遍玉阶前。tiē biàn yù jiē qián。
秀比双鬟色更鲜。xiù bǐ shuāng huán sè gèng xiān。
认是烟丝吹不断,缠绵。rèn shì yān sī chuī bù duàn,chán mián。
肯学馀霞散碧天。kěn xué yú xiá sàn bì tiān。
弱步不胜怜。ruò bù bù shèng lián。
误向秋阴拾碎钿。wù xiàng qiū yīn shí suì diàn。
为嘱采篮人仔细,裙边。wèi zhǔ cǎi lán rén zǎi xì,qún biān。
些小根苗正自牵。xiē xiǎo gēn miáo zhèng zì qiān。

醉太平

屈秉筠

山川劫尘。shān chuān jié chén。
繁华梦醒。fán huá mèng xǐng。
金闺何限伤情。jīn guī hé xiàn shāng qíng。
■东皋数楹。dōng gāo shù yíng。
兰姿蕙心。lán zī huì xīn。
毫仙墨灵。háo xiān mò líng。
休嗟旧业飘零。xiū jiē jiù yè piāo líng。
化烟云自新。huà yān yún zì xīn。

献衷心·子梁“心佛图”

屈秉筠

料佛飞轻易,心许凡人。liào fú fēi qīng yì,xīn xǔ fán rén。
多则为、种前因。duō zé wèi zhǒng qián yīn。
向妙莲花座,顶礼功深。xiàng miào lián huā zuò,dǐng lǐ gōng shēn。
还不若,方寸地,自家寻。hái bù ruò,fāng cùn dì,zì jiā xún。
无佛处,佛才真。wú fú chù,fú cái zhēn。
此中空洞即檀林。cǐ zhōng kōng dòng jí tán lín。
把至情坚铸,不坏金身。bǎ zhì qíng jiān zhù,bù huài jīn shēn。
毋退志,休亵念,莫分心。wú tuì zhì,xiū xiè niàn,mò fēn xīn。

庆清朝山寺观梅

屈秉筠

云拂衣轻,风梳鬓薄,香来古佛龛中。yún fú yī qīng,fēng shū bìn báo,xiāng lái gǔ fú kān zhōng。
清寒一片,■檀和气交融。qīng hán yī piàn,tán hé qì jiāo róng。
此地谁横铁笛,寻春唤醒玉虬龙。cǐ dì shuí héng tiě dí,xún chūn huàn xǐng yù qiú lóng。
闲凝伫,四围冷翠,裹住芳丛。xián níng zhù,sì wéi lěng cuì,guǒ zhù fāng cóng。
是画是诗是梦,恰凭栏闲想,雪意朦胧。shì huà shì shī shì mèng,qià píng lán xián xiǎng,xuě yì méng lóng。
罗浮世界,前身蝴蝶曾逢。luó fú shì jiè,qián shēn hú dié céng féng。
归鸟不知倦去,夕阳斜贮一山空。guī niǎo bù zhī juàn qù,xī yáng xié zhù yī shān kōng。
飞楼峭,众峰争赴,袖底玲珑。fēi lóu qiào,zhòng fēng zhēng fù,xiù dǐ líng lóng。

渔家傲·杨花

屈秉筠

水外堤边春影瘦。shuǐ wài dī biān chūn yǐng shòu。
依稀似梦和情逗。yī xī shì mèng hé qíng dòu。
正是高楼帘卷候。zhèng shì gāo lóu lián juǎn hòu。
斜阳漏。xié yáng lòu。
半窗晴雪纹纱透。bàn chuāng qíng xuě wén shā tòu。
撇却锈茵温又厚。piē què xiù yīn wēn yòu hòu。
迎风只爱天涯走。yíng fēng zhǐ ài tiān yá zǒu。
化作浮萍缘亦偶。huà zuò fú píng yuán yì ǒu。
心知否。xīn zhī fǒu。
一池春水刚吹皱。yī chí chūn shuǐ gāng chuī zhòu。

青玉案·五更

屈秉筠

一灯红剩残花滴。yī dēng hóng shèng cán huā dī。
觉帐底、浓寒袭。jué zhàng dǐ nóng hán xí。
倚枕听时声响寂。yǐ zhěn tīng shí shēng xiǎng jì。
钟儿敲毕。zhōng ér qiāo bì。
鸡儿啼歇。jī ér tí xiē。
窗影依然黑。chuāng yǐng yī rán hēi。
此时小梦刚收拾。cǐ shí xiǎo mèng gāng shōu shí。
又几许、闲愁积。yòu jǐ xǔ xián chóu jī。
耐得绣衾频转侧。nài dé xiù qīn pín zhuǎn cè。
悽悽恻恻。qī qī cè cè。
思思忆忆。sī sī yì yì。
误了东方白。wù le dōng fāng bái。

踏莎行·烛

屈秉筠

欺月清寒,助人艳冶。qī yuè qīng hán,zhù rén yàn yě。
最宜画阁藏春夜。zuì yí huà gé cáng chūn yè。
怯风翠袖要深遮,惜花金剪休轻下。qiè fēng cuì xiù yào shēn zhē,xī huā jīn jiǎn xiū qīng xià。
刻向诗围,烧来酒社。kè xiàng shī wéi,shāo lái jiǔ shè。
隔帘摇影红初灺。gé lián yáo yǐng hóng chū xiè。
生憎双泪对侬抛,可怜馀焰凭谁借。shēng zēng shuāng lèi duì nóng pāo,kě lián yú yàn píng shuí jiè。

金缕曲·题前朝女史李金生水墨花鸟卷,用中钱浣青妇人原韵。

屈秉筠

烟水萦归艇。yān shuǐ yíng guī tǐng。
剩萧萧、秋畦夕照,菊松三径。shèng xiāo xiāo qiū qí xī zhào,jú sōng sān jìng。
愁听念家山唱破,清泪明珠比莹。chóu tīng niàn jiā shān chàng pò,qīng lèi míng zhū bǐ yíng。
借笔墨、闲情聊骋。jiè bǐ mò xián qíng liáo chěng。
绘出凄凉花鸟意,软红尘、不点生绡净。huì chū qī liáng huā niǎo yì,ruǎn hóng chén bù diǎn shēng xiāo jìng。
脂粉断,倍幽靓。zhī fěn duàn,bèi yōu jìng。
宣和旧谱重思省。xuān hé jiù pǔ zhòng sī shěng。
问当年、南朝烟月,雪泥鸿影。wèn dāng nián nán cháo yān yuè,xuě ní hóng yǐng。
竹笑轩中春去久,一点佛灯低映。zhú xiào xuān zhōng chūn qù jiǔ,yī diǎn fú dēng dī yìng。
又收拾、笔床严整。yòu shōu shí bǐ chuáng yán zhěng。
展卷风流如可接,想鸥波、小梦同鸥醒。zhǎn juǎn fēng liú rú kě jiē,xiǎng ōu bō xiǎo mèng tóng ōu xǐng。
写不尽,韶光冷。xiě bù jǐn,sháo guāng lěng。

韫玉楼坐雪

屈秉筠

盆梅才放暗香凝,檐竹萧萧拂瓦棱。pén méi cái fàng àn xiāng níng,yán zhú xiāo xiāo fú wǎ léng。
手欲拈毫先熨火,鬟供煮茗预敲冰。shǒu yù niān háo xiān yùn huǒ,huán gōng zhǔ míng yù qiāo bīng。
高低玉宇诸天现,缥缈红楼一晌凭。gāo dī yù yǔ zhū tiān xiàn,piāo miǎo hóng lóu yī shǎng píng。
耐取清寒还夜坐,书签丛里艳孤灯。nài qǔ qīng hán hái yè zuò,shū qiān cóng lǐ yàn gū dēng。