古诗词

听泉

曹锡宝

向晓万籁寂,策杖登孤亭。xiàng xiǎo wàn lài jì,cè zhàng dēng gū tíng。
泉声岩际来,耳畔响泠泠。quán shēng yán jì lái,ěr pàn xiǎng líng líng。
松风乱猿鸟,潭雾澄幽灵。sōng fēng luàn yuán niǎo,tán wù chéng yōu líng。
悠悠变今古,淡淡历晦冥。yōu yōu biàn jīn gǔ,dàn dàn lì huì míng。
真机了可悟,起视数峰青。zhēn jī le kě wù,qǐ shì shù fēng qīng。

曹锡宝

曹锡宝(1719-1792),字鸿书,一字剑亭,江南上海人。乾隆初,以举人考授内阁中书, 充军机处章京。资深当擢侍读,锡宝辞。二十二年,成进士,改庶吉士。三十一年,散馆,改刑部主事。再迁郎中。授山东粮道。上巡山东,召见,命来京以部属用。以大学士阿桂奏,令入四库全书馆自效。书成,以国子监司业升用。五十七年,卒。 曹锡宝的作品>>

猜您喜欢

早发

曹锡宝

潮声喧野渡,早起挂孤篷。cháo shēng xuān yě dù,zǎo qǐ guà gū péng。
梦断数行雁,秋深两岸枫。mèng duàn shù xíng yàn,qiū shēn liǎng àn fēng。
荒城寒雾外,残月乱流中。huāng chéng hán wù wài,cán yuè luàn liú zhōng。
不尽烟波兴,扁舟信晓风。bù jǐn yān bō xīng,biǎn zhōu xìn xiǎo fēng。

访叶恒斋舍人南屏诗屋

曹锡宝

碧草侵平岸,闲阶长绿苔。bì cǎo qīn píng àn,xián jiē zhǎng lǜ tái。
林风凉不歇,溪鸟去仍回。lín fēng liáng bù xiē,xī niǎo qù réng huí。
帘为尘多下,花知客到开。lián wèi chén duō xià,huā zhī kè dào kāi。
傍桥流水曲,处处种官梅。bàng qiáo liú shuǐ qū,chù chù zhǒng guān méi。

秋日南城晚眺

曹锡宝

日落江沙白,潮来众壑鸣。rì luò jiāng shā bái,cháo lái zhòng hè míng。
云山回暝色,风雨送秋声。yún shān huí míng sè,fēng yǔ sòng qiū shēng。
生计天涯少,文章道路轻。shēng jì tiān yá shǎo,wén zhāng dào lù qīng。
年年萧瑟意,愁绝对江城。nián nián xiāo sè yì,chóu jué duì jiāng chéng。

岁尽茭门言归作

曹锡宝

郊居契幽寂,归趣入尘氛。jiāo jū qì yōu jì,guī qù rù chén fēn。
持此谢芳草,因之惭白云。chí cǐ xiè fāng cǎo,yīn zhī cán bái yún。
沙寒遍积雪,林寂兼斜曛。shā hán biàn jī xuě,lín jì jiān xié xūn。
君听天外雁,寥寥声念群。jūn tīng tiān wài yàn,liáo liáo shēng niàn qún。

早寒

曹锡宝

策蹇凌霜坂,风高木叶乾。cè jiǎn líng shuāng bǎn,fēng gāo mù yè qián。
空山秋易老,绝塞气先寒。kōng shān qiū yì lǎo,jué sāi qì xiān hán。
肃肃车徒静,迢迢鼓角残。sù sù chē tú jìng,tiáo tiáo gǔ jiǎo cán。
幸依仙仗近,行路敢云难。xìng yī xiān zhàng jìn,xíng lù gǎn yún nán。

塞上

曹锡宝

高岭倚层穹,寒生万壑中。gāo lǐng yǐ céng qióng,hán shēng wàn hè zhōng。
惊沙常暗日,衰草自生风。jīng shā cháng àn rì,shuāi cǎo zì shēng fēng。
霜落征衣薄,秋高塞马雄。shuāng luò zhēng yī báo,qiū gāo sāi mǎ xióng。
挥鞭一长望,烟树正空蒙。huī biān yī zhǎng wàng,yān shù zhèng kōng méng。

秋日塞上杂咏

曹锡宝

雄关高并太清连,终古风云壮北燕。xióng guān gāo bìng tài qīng lián,zhōng gǔ fēng yún zhuàng běi yàn。
山自朔庭环九域,城联辽海控三边。shān zì shuò tíng huán jiǔ yù,chéng lián liáo hǎi kòng sān biān。
牧羝沙暖空榛莽,饮马泉清绝瘴烟。mù dī shā nuǎn kōng zhēn mǎng,yǐn mǎ quán qīng jué zhàng yān。
盛代即今虚斥堠,秋光满目覆平田。shèng dài jí jīn xū chì hòu,qiū guāng mǎn mù fù píng tián。

秋日塞上杂咏

曹锡宝

乌桓城下阵云黄,白马关前月似霜。wū huán chéng xià zhèn yún huáng,bái mǎ guān qián yuè shì shuāng。
百战雄图余玉垒,累朝形势固金汤。bǎi zhàn xióng tú yú yù lěi,lèi cháo xíng shì gù jīn tāng。
天晴铁骑排空见,日落龙沙四望长。tiān qíng tiě qí pái kōng jiàn,rì luò lóng shā sì wàng zhǎng。
惟有泺江呜咽水,年年常自绕边墙。wéi yǒu luò jiāng wū yàn shuǐ,nián nián cháng zì rào biān qiáng。

读钝吟集

曹锡宝

剪彩裁琼苦用心,平生蒙叟是知音。jiǎn cǎi cái qióng kǔ yòng xīn,píng shēng méng sǒu shì zhī yīn。
西昆亦有传衣派,持论新城太刻深。xī kūn yì yǒu chuán yī pài,chí lùn xīn chéng tài kè shēn。

出古北口

曹锡宝

霜净宿莽平,风高边马壮。shuāng jìng sù mǎng píng,fēng gāo biān mǎ zhuàng。
我行出严关,心目恣駴浪。wǒ xíng chū yán guān,xīn mù zì hài làng。
岩岭争超突,泉瀑互奔放。yán lǐng zhēng chāo tū,quán pù hù bēn fàng。
仄径容数骑,万雉森巨防。zè jìng róng shù qí,wàn zhì sēn jù fáng。
巍然众峰顶,镵削出天匠。wēi rán zhòng fēng dǐng,chán xuē chū tiān jiàng。
是时夜将半,落月排叠障。shì shí yè jiāng bàn,luò yuè pái dié zhàng。
屈曲穷攀跻,直上凌空旷。qū qū qióng pān jī,zhí shàng líng kōng kuàng。
出险复入险,顷刻倏万状。chū xiǎn fù rù xiǎn,qǐng kè shū wàn zhuàng。
回首眺神京,烟树郁相望。huí shǒu tiào shén jīng,yān shù yù xiāng wàng。
归途更登陟,壮观答微尚。guī tú gèng dēng zhì,zhuàng guān dá wēi shàng。

理斋同年殉节诗

曹锡宝

常公磊落人,沈勇迈终古。cháng gōng lěi luò rén,shěn yǒng mài zhōng gǔ。
边风钟性情,朔气壮眉宇。biān fēng zhōng xìng qíng,shuò qì zhuàng méi yǔ。
诗篇自雄杰,不屑傍门户。shī piān zì xióng jié,bù xiè bàng mén hù。
郁郁松柏姿,苍翠含媚妩。yù yù sōng bǎi zī,cāng cuì hán mèi wǔ。
予忝同门友,至谊订兰谱。yǔ tiǎn tóng mén yǒu,zhì yì dìng lán pǔ。
岁在申酉间,谒选留畿辅。suì zài shēn yǒu jiān,yè xuǎn liú jī fǔ。
晨夕相过从,剥啄欣旧雨。chén xī xiāng guò cóng,bō zhuó xīn jiù yǔ。
弱羽各分飞,萍蓬难自主。ruò yǔ gè fēn fēi,píng péng nán zì zhǔ。
君捧西充檄,予出晋阳祖。jūn pěng xī chōng xí,yǔ chū jìn yáng zǔ。
屈指几暌离,良辰在何许。qū zhǐ jǐ kuí lí,liáng chén zài hé xǔ。
徒闻善政多,空复瑶华伫。tú wén shàn zhèng duō,kōng fù yáo huá zhù。
校士到平阳,西川正鼙鼓。xiào shì dào píng yáng,xī chuān zhèng pí gǔ。
群蛮竞反覆,战士润野土。qún mán jìng fǎn fù,zhàn shì rùn yě tǔ。
君时奋义烈,骂贼身膏斧。jūn shí fèn yì liè,mà zéi shēn gāo fǔ。
风烟两地隔,未得罄覼缕。fēng yān liǎng dì gé,wèi dé qìng luó lǚ。
一恸惊心魂,丝泪出肺腑。yī tòng jīng xīn hún,sī lèi chū fèi fǔ。
继读张公文,大节粗枚举。jì dú zhāng gōng wén,dà jié cū méi jǔ。
转饷充糇粮,挥刀剚䝟貐。zhuǎn xiǎng chōng hóu liáng,huī dāo zì yà yǔ。
势穷被创夷,力屈饲豺虎。shì qióng bèi chuàng yí,lì qū sì chái hǔ。
凛哉睢阳风,浩气慑降卤。lǐn zāi suī yáng fēng,hào qì shè jiàng lǔ。
忠魂庙貌新,岁时荐椒醑。zhōng hún miào mào xīn,suì shí jiàn jiāo xǔ。
圣主轸忠勤,哲嗣锡圭组。shèng zhǔ zhěn zhōng qín,zhé sì xī guī zǔ。
惟公又何憾,一死光册府。wéi gōng yòu hé hàn,yī sǐ guāng cè fǔ。
独有故人情,临风怨芳杜。dú yǒu gù rén qíng,lín fēng yuàn fāng dù。