古诗词

与西垣同宿岳阳楼上酒后成长短句并示冬谷道人

吴敏树

我昨浏阳作学官,饮酒酣睡俱所安。wǒ zuó liú yáng zuò xué guān,yǐn jiǔ hān shuì jù suǒ ān。
惟恨醒时欲走无处向,旋转屋内墙壁不得宽。wéi hèn xǐng shí yù zǒu wú chù xiàng,xuán zhuǎn wū nèi qiáng bì bù dé kuān。
又恨当杯虽醉乃未快,眼中伴对人实难。yòu hèn dāng bēi suī zuì nǎi wèi kuài,yǎn zhōng bàn duì rén shí nán。
为此急归来脱身。wèi cǐ jí guī lái tuō shēn。
何疑哉!江湖浩荡旧家宅,白鸥相见犹无猜。hé yí zāi!jiāng hú hào dàng jiù jiā zhái,bái ōu xiāng jiàn yóu wú cāi。
何况今兹共君裹被宿,楼上道人老方嗜酒同疏放。hé kuàng jīn zī gòng jūn guǒ bèi sù,lóu shàng dào rén lǎo fāng shì jiǔ tóng shū fàng。
万千气象昼夜一栏前,不知仙人游戏蓬莱复何状。wàn qiān qì xiàng zhòu yè yī lán qián,bù zhī xiān rén yóu xì péng lái fù hé zhuàng。
莫生世外心,且作世中语。mò shēng shì wài xīn,qiě zuò shì zhōng yǔ。
摆落一切缘,神仙或吾许。bǎi luò yī qiè yuán,shén xiān huò wú xǔ。
道人间楼置小窠,强眠二客余无多。dào rén jiān lóu zhì xiǎo kē,qiáng mián èr kè yú wú duō。
蛟龙半夜惊风雨,奈此楼中客梦何。jiāo lóng bàn yè jīng fēng yǔ,nài cǐ lóu zhōng kè mèng hé。

吴敏树

清湖南巴陵人,字本深,号南屏。道光十二年举人,官浏阳训导。以不能行其志,自免归。论文章不依附桐城派,谓当博取之于古书,欲自归有光、欧阳修上规司马迁。所作长于叙事。亦善书法,曾国藩称其字字如履危石,落纸乃迟重绝伦。有《柈湖诗文集》。 吴敏树的作品>>

猜您喜欢

丙申正月六日舟发郡城

吴敏树

新日一湖霁,张帆始郡城。xīn rì yī hú jì,zhāng fān shǐ jùn chéng。
云开天色喜,风迅水邮轻。yún kāi tiān sè xǐ,fēng xùn shuǐ yóu qīng。
破浪思宗子,题桥笑马卿。pò làng sī zōng zi,tí qiáo xiào mǎ qīng。
犹看度年乐,那免别家情。yóu kàn dù nián lè,nà miǎn bié jiā qíng。

初夏书事

吴敏树

雨送春归始放晴,风光初夏好逾明。yǔ sòng chūn guī shǐ fàng qíng,fēng guāng chū xià hǎo yú míng。
林花过尽新生竹,院鸟啼残乍熟樱。lín huā guò jǐn xīn shēng zhú,yuàn niǎo tí cán zhà shú yīng。
自检方书医小疾,颇从田父看深耕。zì jiǎn fāng shū yī xiǎo jí,pǒ cóng tián fù kàn shēn gēng。
西庄胜事犹多负,开遍将离赏未成。xī zhuāng shèng shì yóu duō fù,kāi biàn jiāng lí shǎng wèi chéng。

后山书堂西北隅小屋数间因势改构面远为楼延引湖山骤成胜赏外治花圃列植名卉皆余弟半圃之所为也余题之曰芥子山房其楼曰听雨云其一

吴敏树

地原多胜解人难,异境初从法眼观。dì yuán duō shèng jiě rén nán,yì jìng chū cóng fǎ yǎn guān。
与世隔尘才屋角,为花分国出林端。yǔ shì gé chén cái wū jiǎo,wèi huā fēn guó chū lín duān。
堂楼仿画穷诸相,村舍和烟弄一丸。táng lóu fǎng huà qióng zhū xiāng,cūn shě hé yān nòng yī wán。
曾笑粗疏陈仲举,扫除吾室自便安。céng xiào cū shū chén zhòng jǔ,sǎo chú wú shì zì biàn ān。

江陵怀古

吴敏树

纪南休叹霸图空,往迹人犹识渚宫。jì nán xiū tàn bà tú kōng,wǎng jì rén yóu shí zhǔ gōng。
游猎近驰云梦泽,观兵遥践陆浑戎。yóu liè jìn chí yún mèng zé,guān bīng yáo jiàn lù hún róng。
细腰贮宠矜秦女,长鬣延宾傲鲁公。xì yāo zhù chǒng jīn qín nǚ,zhǎng liè yán bīn ào lǔ gōng。
末代孤臣赋哀怨,犹然大国有雄风。mò dài gū chén fù āi yuàn,yóu rán dà guó yǒu xióng fēng。

江陵怀古

吴敏树

莽苍江山百战昏,兴亡何只两东门。mǎng cāng jiāng shān bǎi zhàn hūn,xīng wáng hé zhǐ liǎng dōng mén。
梁家偪泰那须惜,高氏崎岖未足论。liáng jiā bī tài nà xū xī,gāo shì qí qū wèi zú lùn。
独许兰成沿宋宅,思招子美合湘魂。dú xǔ lán chéng yán sòng zhái,sī zhāo zi měi hé xiāng hún。
前朝相国犹人杰,目极艰难感激存。qián cháo xiāng guó yóu rén jié,mù jí jiān nán gǎn jī cún。

七月十二日携儿侄西村观获示之以诗

吴敏树

人生须饱腹,农事其本根。rén shēng xū bǎo fù,nóng shì qí běn gēn。
安坐而取食,愧耻何可言。ān zuò ér qǔ shí,kuì chǐ hé kě yán。
我曹蒙祖泽,以有此田园。wǒ cáo méng zǔ zé,yǐ yǒu cǐ tián yuán。
儒衣吓乡里,道义未能敦。rú yī xià xiāng lǐ,dào yì wèi néng dūn。
秋成属登稼,耞板响朝昏。qiū chéng shǔ dēng jià,jiā bǎn xiǎng cháo hūn。
间携小儿子,观获前山村。jiān xié xiǎo ér zi,guān huò qián shān cūn。
割把汗流体,打取兼劳烦。gē bǎ hàn liú tǐ,dǎ qǔ jiān láo fán。
岂敢惜艰苦,颗粒天地恩。qǐ gǎn xī jiān kǔ,kē lì tiān dì ēn。
儿曹嗜果饵,且饭意不存。ér cáo shì guǒ ěr,qiě fàn yì bù cún。
那知养命主,农夫尔宜尊。nà zhī yǎng mìng zhǔ,nóng fū ěr yí zūn。
古人出躬耕,立功弥乾坤。gǔ rén chū gōng gēng,lì gōng mí qián kūn。
游闲了一生,不如犬与豚。yóu xián le yī shēng,bù rú quǎn yǔ tún。

游绿溪庵赠种花僧石岩

吴敏树

缘溪还幽尽,遂得孤寺门。yuán xī hái yōu jǐn,suì dé gū sì mén。
谁言古驿近,有此花水源。shuí yán gǔ yì jìn,yǒu cǐ huā shuǐ yuán。
山僧不种桃,侧地置小园。shān sēng bù zhǒng táo,cè dì zhì xiǎo yuán。
窅尔丈室外,品留香色繁。yǎo ěr zhàng shì wài,pǐn liú xiāng sè fán。
客来但看花,欲语未许烦。kè lái dàn kàn huā,yù yǔ wèi xǔ fán。
乃知岩师妙,说法在无言。nǎi zhī yán shī miào,shuō fǎ zài wú yán。
日斜钟廊下,欲去留题痕。rì xié zhōng láng xià,yù qù liú tí hén。
常尉五字绝,吾诗焉可存。cháng wèi wǔ zì jué,wú shī yān kě cún。

甲辰都下留别春潭伯乔两弟

吴敏树

芦沟桥上行尘起,芦沟桥下惟流水。lú gōu qiáo shàng xíng chén qǐ,lú gōu qiáo xià wéi liú shuǐ。
明朝相送至芦沟,吐子且留吾去矣。míng cháo xiāng sòng zhì lú gōu,tǔ zi qiě liú wú qù yǐ。
昔年意气来上京,赤手欲攫公与卿。xī nián yì qì lái shàng jīng,chì shǒu yù jué gōng yǔ qīng。
已经三载辄连败,自顾一生何所成。yǐ jīng sān zài zhé lián bài,zì gù yī shēng hé suǒ chéng。
匡时宇宙要有人,山林骨相原吾真。kuāng shí yǔ zhòu yào yǒu rén,shān lín gǔ xiāng yuán wú zhēn。
田歌社酒自为乐,涧草岩花未是贫。tián gē shè jiǔ zì wèi lè,jiàn cǎo yán huā wèi shì pín。
洞庭眼前烟水足,愿买南津湖一曲。dòng tíng yǎn qián yān shuǐ zú,yuàn mǎi nán jīn hú yī qū。
结茅作屋具船游,有鱼可羹书可读。jié máo zuò wū jù chuán yóu,yǒu yú kě gēng shū kě dú。
二子努力干圣朝,岂宜从我分渔樵。èr zi nǔ lì gàn shèng cháo,qǐ yí cóng wǒ fēn yú qiáo。
临歧莫作可怜状,看我新诗似解嘲。lín qí mò zuò kě lián zhuàng,kàn wǒ xīn shī shì jiě cháo。

后山书堂西北隅小屋数间因势改构面远为楼延引湖山骤成胜赏外治花圃列植名卉皆余弟半圃之所为也余题之曰芥子山房其楼曰听雨云其二

吴敏树

片影微茫洞庭,同盘曾注道元经。piàn yǐng wēi máng dòng tíng,tóng pán céng zhù dào yuán jīng。
烟中乍识孤帆白,树外遥来远渚青。yān zhōng zhà shí gū fān bái,shù wài yáo lái yuǎn zhǔ qīng。
世界只从空处见,江山全为主人灵。shì jiè zhǐ cóng kōng chù jiàn,jiāng shān quán wèi zhǔ rén líng。
对床夜雨由来好,莫问何时尽共听。duì chuáng yè yǔ yóu lái hǎo,mò wèn hé shí jǐn gòng tīng。