古诗词

和韩秋怀诗

恒仁

于耳绝丝簧,在目无韶曼。yú ěr jué sī huáng,zài mù wú sháo màn。
病喜苏秋风,归非恋菰饭。bìng xǐ sū qiū fēng,guī fēi liàn gū fàn。
闲居二十载,未负平生愿。xián jū èr shí zài,wèi fù píng shēng yuàn。
爱此清商候,不作萧瑟欢。ài cǐ qīng shāng hòu,bù zuò xiāo sè huān。
饮酒爵止三,观书卷盈万。yǐn jiǔ jué zhǐ sān,guān shū juǎn yíng wàn。
幽事自可娱,至乐将谁献。yōu shì zì kě yú,zhì lè jiāng shuí xiàn。
优哉复游哉,无求亦无怨。yōu zāi fù yóu zāi,wú qiú yì wú yuàn。

恒仁

原封辅国公恒仁,字育万,一字月山,英亲王阿济格四世孙。初袭封,旋罢。有《月山诗集》。 恒仁的作品>>

猜您喜欢

松树峪

恒仁

我来松树峪,疑是杏花村。wǒ lái sōng shù yù,yí shì xìng huā cūn。
沃壤春耕雨,孤峰旧闭门。wò rǎng chūn gēng yǔ,gū fēng jiù bì mén。
当阶红药放,跃沼紫鳞翻。dāng jiē hóng yào fàng,yuè zhǎo zǐ lín fān。
更想幽寻去,携筇上古原。gèng xiǎng yōu xún qù,xié qióng shàng gǔ yuán。

玉泉禅院

恒仁

道人种松罢,傍水开禅关。dào rén zhǒng sōng bà,bàng shuǐ kāi chán guān。
春风吹不到,白云相与间。chūn fēng chuī bù dào,bái yún xiāng yǔ jiān。
偶寻林外约,引我过前山。ǒu xún lín wài yuē,yǐn wǒ guò qián shān。
倚杖看奇石,徘徊殊未还。yǐ zhàng kàn qí shí,pái huái shū wèi hái。

感物次薰之韵

恒仁

幽人澹无营,拥书坐茅屋。yōu rén dàn wú yíng,yōng shū zuò máo wū。
长日不停吟,短夕犹勤读。zhǎng rì bù tíng yín,duǎn xī yóu qín dú。
一镫耿虚幌,载籍恣游目。yī dèng gěng xū huǎng,zài jí zì yóu mù。
未惜蜡成灰,从教烟似纛。wèi xī là chéng huī,cóng jiào yān shì dào。
移时微凉生,稍觉夜气扑。yí shí wēi liáng shēng,shāo jué yè qì pū。
流萤入户飞,栖鸟依枝宿。liú yíng rù hù fēi,qī niǎo yī zhī sù。
动定虽异情,游止惬所欲。dòng dìng suī yì qíng,yóu zhǐ qiè suǒ yù。
何来拂镫蛾,捐躯赴炎燠。hé lái fú dèng é,juān qū fù yán yù。
岂欲资气焰,蹈火恐不速。qǐ yù zī qì yàn,dǎo huǒ kǒng bù sù。
吟君《感物》诗,令我三叹服。yín jūn gǎn wù shī,lìng wǒ sān tàn fú。

盘泉

恒仁

山行闻水声,时作隔林响。shān xíng wén shuǐ shēng,shí zuò gé lín xiǎng。
问人知泉名,穿云事幽访。wèn rén zhī quán míng,chuān yún shì yōu fǎng。
溪中晾甲石,数丈平且敞。xī zhōng liàng jiǎ shí,shù zhàng píng qiě chǎng。
涓涓新溜泻,势若长川瀁。juān juān xīn liū xiè,shì ruò zhǎng chuān yàng。
清听涤烦襟,临观聊倚杖。qīng tīng dí fán jīn,lín guān liáo yǐ zhàng。
即事欲赋诗,佳句堕渺莽。jí shì yù fù shī,jiā jù duò miǎo mǎng。
清泉石上流,初月波中上。qīng quán shí shàng liú,chū yuè bō zhōng shàng。
此景不易得,吾将夜中往。cǐ jǐng bù yì dé,wú jiāng yè zhōng wǎng。

风摧庭菊殆尽用少陵茅屋为秋风所破歌韵

恒仁

东窗日白林鸦号,居士偃卧三间茅。dōng chuāng rì bái lín yā hào,jū shì yǎn wò sān jiān máo。
有如瘦马嘶寒郊,忽惊撼屋风萧梢。yǒu rú shòu mǎ sī hán jiāo,hū jīng hàn wū fēng xiāo shāo。
波涛万顷翻檐坳,南箕簸扬不遗力。bō tāo wàn qǐng fān yán ào,nán jī bǒ yáng bù yí lì。
荒园草木遭戕贼,起视槐柳余空株。huāng yuán cǎo mù zāo qiāng zéi,qǐ shì huái liǔ yú kōng zhū。
竹枝摧折救不得,就中芳菊可痛惜。zhú zhī cuī zhé jiù bù dé,jiù zhōng fāng jú kě tòng xī。
篱边狼籍无颜色,黄花惨淡叶深黑。lí biān láng jí wú yán sè,huáng huā cǎn dàn yè shēn hēi。
直疑风伯心似铁,粗豪不惜风景裂。zhí yí fēng bó xīn shì tiě,cū háo bù xī fēng jǐng liè。
秋深暂知阴用事,姑缓数日亦佳绝。qiū shēn zàn zhī yīn yòng shì,gū huǎn shù rì yì jiā jué。
菊本后凋乃先萎,含情欲诉无由彻。jú běn hòu diāo nǎi xiān wēi,hán qíng yù sù wú yóu chè。
我为移植盆盎间,手汲新泉洗冻颜。wǒ wèi yí zhí pén àng jiān,shǒu jí xīn quán xǐ dòng yán。
置之案侧傍砚山,呜呼菊兮托根幸在幽人屋,一任户外狂飙三日足。zhì zhī àn cè bàng yàn shān,wū hū jú xī tuō gēn xìng zài yōu rén wū,yī rèn hù wài kuáng biāo sān rì zú。

枯柳叹

恒仁

闲清堂畔柳枝新,昔年长条低拂尘。xián qīng táng pàn liǔ zhī xīn,xī nián zhǎng tiáo dī fú chén。
夭桃秾李各斗艳,此树袅袅偏依人。yāo táo nóng lǐ gè dòu yàn,cǐ shù niǎo niǎo piān yī rén。
岂知中路颜色改,根株半死当青春。qǐ zhī zhōng lù yán sè gǎi,gēn zhū bàn sǐ dāng qīng chūn。
草堂无色感杜甫,《枯梭》《病柏》同悲辛。cǎo táng wú sè gǎn dù fǔ,kū suō bìng bǎi tóng bēi xīn。
婆娑生意几略尽,穿穴虫蚁难完神。pó suō shēng yì jǐ lüè jǐn,chuān xué chóng yǐ nán wán shén。
一枝旁抽独娟好,亦有狂絮飞来频。yī zhī páng chōu dú juān hǎo,yì yǒu kuáng xù fēi lái pín。
人生宁无金城感,过情悲喜伤吾真。rén shēng níng wú jīn chéng gǎn,guò qíng bēi xǐ shāng wú zhēn。
且把酒杯酹木本,荣枯过眼安足论。qiě bǎ jiǔ bēi lèi mù běn,róng kū guò yǎn ān zú lùn。

和韩秋怀诗

恒仁

驱车车郊道,黍稷何薿薿。qū chē chē jiāo dào,shǔ jì hé nǐ nǐ。
秋来风雨时,款达方靡已。qiū lái fēng yǔ shí,kuǎn dá fāng mí yǐ。
岁功虽未收,农欢已在耳。suì gōng suī wèi shōu,nóng huān yǐ zài ěr。
停骖暂借问,野老见客起。tíng cān zàn jiè wèn,yě lǎo jiàn kè qǐ。
夏旱萦圣心,殷忧禹汤似。xià hàn yíng shèng xīn,yīn yōu yǔ tāng shì。
郊野得沛泽,至诚良可恃。jiāo yě dé pèi zé,zhì chéng liáng kě shì。
行观晚稼登,玉粒走万轨。xíng guān wǎn jià dēng,yù lì zǒu wàn guǐ。
饥岁逢有秋,岂独农人喜。jī suì féng yǒu qiū,qǐ dú nóng rén xǐ。

和韩秋怀诗

恒仁

庭草秋始芽,未霜旋复悴。tíng cǎo qiū shǐ yá,wèi shuāng xuán fù cuì。
幸逃耘锄厄,托根雨露地。xìng táo yún chú è,tuō gēn yǔ lù dì。
沾润既已渥,怒生颇自恣。zhān rùn jì yǐ wò,nù shēng pǒ zì zì。
易发还先萎,常理岂有异。yì fā hái xiān wēi,cháng lǐ qǐ yǒu yì。
人生无百年,不朽以为贵。rén shēng wú bǎi nián,bù xiǔ yǐ wèi guì。

和韩秋怀诗

恒仁

我心一何洁,清冷如冬凌。wǒ xīn yī hé jié,qīng lěng rú dōng líng。
我足亦何蹇,痴钝如寒蝇。wǒ zú yì hé jiǎn,chī dùn rú hán yíng。
洁既污莫合,蹇亦捷所憎。jié jì wū mò hé,jiǎn yì jié suǒ zēng。
田园聊自息,攀林坐石棱。tián yuán liáo zì xī,pān lín zuò shí léng。
鸟倦常依树,鱼潜不窥罾。niǎo juàn cháng yī shù,yú qián bù kuī zēng。
杜门不复出,清时养无能。dù mén bù fù chū,qīng shí yǎng wú néng。

和韩秋怀诗

恒仁

白云映空流,独鹤带露警。bái yún yìng kōng liú,dú hè dài lù jǐng。
候变知节逝,漏长识夜永。hòu biàn zhī jié shì,lòu zhǎng shí yè yǒng。
乘兴自斟酌,酒酣气益猛。chéng xīng zì zhēn zhuó,jiǔ hān qì yì měng。
防身有长剑,利物乏修绠。fáng shēn yǒu zhǎng jiàn,lì wù fá xiū gěng。
清秋信可乐,丰岁窃独幸。qīng qiū xìn kě lè,fēng suì qiè dú xìng。
饱食终吾年,世事尽可屏。bǎo shí zhōng wú nián,shì shì jǐn kě píng。
众星罗天垣,明月皎夜景。zhòng xīng luó tiān yuán,míng yuè jiǎo yè jǐng。
月出星敛芒,月入星吐囧。yuè chū xīng liǎn máng,yuè rù xīng tǔ jiǒng。
浮云从何来,凭虚忽作梗。fú yún cóng hé lái,píng xū hū zuò gěng。
上下恣蔽亏,东西互驰骋。shàng xià zì bì kuī,dōng xī hù chí chěng。
我欲力排之,天高末由请。wǒ yù lì pái zhī,tiān gāo mò yóu qǐng。
有客过我庐,论诗至日暗。yǒu kè guò wǒ lú,lùn shī zhì rì àn。
趣同调自合,辨析两无憾。qù tóng diào zì hé,biàn xī liǎng wú hàn。
汉魏难仰企,梁陈敢俯瞰。hàn wèi nán yǎng qǐ,liáng chén gǎn fǔ kàn。
卢骆矜富丽,王韦造平淡。lú luò jīn fù lì,wáng wéi zào píng dàn。
李杜集大成,齐名匪忝滥。lǐ dù jí dà chéng,qí míng fěi tiǎn làn。
钱刘格稍降,流览亦许暂。qián liú gé shāo jiàng,liú lǎn yì xǔ zàn。
韩公力最雄,奔舟不可缆。hán gōng lì zuì xióng,bēn zhōu bù kě lǎn。
寒瘦讵为辜,轻俗宜免勘。hán shòu jù wèi gū,qīng sú yí miǎn kān。
子瞻如可作,罚之饮一甔。zi zhān rú kě zuò,fá zhī yǐn yī dān。

和韩秋怀诗

恒仁

有子日卓立,七岁赋《高轩》。yǒu zi rì zhuó lì,qī suì fù gāo xuān。
坐使父执敬,不随群儿奔。zuò shǐ fù zhí jìng,bù suí qún ér bēn。
大母夙钟爱,朝夕侍笑言。dà mǔ sù zhōng ài,cháo xī shì xiào yán。
称觞拜我后,戏彩舞我前。chēng shāng bài wǒ hòu,xì cǎi wǔ wǒ qián。
束发就家塾,发愤尝忘餐。shù fā jiù jiā shú,fā fèn cháng wàng cān。
读书满数箧,有作成一编。dú shū mǎn shù qiè,yǒu zuò chéng yī biān。
前年忽夭折,思之痛万千。qián nián hū yāo zhé,sī zhī tòng wàn qiān。
秋风感我心,竟夕声悲酸。qiū fēng gǎn wǒ xīn,jìng xī shēng bēi suān。
汝弟始扶床,是时方熟眠。rǔ dì shǐ fú chuáng,shì shí fāng shú mián。
纵复能成立,迟汝十一年。zòng fù néng chéng lì,chí rǔ shí yī nián。

和韩秋怀诗

恒仁

泛舟城东水,酒清殽复乾。fàn zhōu chéng dōng shuǐ,jiǔ qīng xiáo fù qián。
十里铺镜面,清瑶映明玕。shí lǐ pù jìng miàn,qīng yáo yìng míng gān。
主人劝客饮,列坐鼎足团。zhǔ rén quàn kè yǐn,liè zuò dǐng zú tuán。
兴酣各赋诗,一字期吟安。xīng hān gè fù shī,yī zì qī yín ān。
鸣蛙喧远岸,游鱼吹细澜。míng wā xuān yuǎn àn,yóu yú chuī xì lán。
笑指能言鸭,王孙慎金丸。xiào zhǐ néng yán yā,wáng sūn shèn jīn wán。
清游难屡得,明晨理归鞍。qīng yóu nán lǚ dé,míng chén lǐ guī ān。

和韩秋怀诗

恒仁

肃肃飞鸿羽,唧唧吟蛩声。sù sù fēi hóng yǔ,jī jī yín qióng shēng。
哀音良夜发,侧耳最分明。āi yīn liáng yè fā,cè ěr zuì fēn míng。
黄葵生北牖,独抱倾阳诚。huáng kuí shēng běi yǒu,dú bào qīng yáng chéng。
白日未及照,泠露皓已盈。bái rì wèi jí zhào,líng lù hào yǐ yíng。
商飙入庭树,铮若万甲兵。shāng biāo rù tíng shù,zhēng ruò wàn jiǎ bīng。
性定齐惨乐,心空忘衰荣。xìng dìng qí cǎn lè,xīn kōng wàng shuāi róng。
寄言悲愁客,勿为秋所令。jì yán bēi chóu kè,wù wèi qiū suǒ lìng。

和韩秋怀诗

恒仁

中秋日以近,月色日以好。zhōng qiū rì yǐ jìn,yuè sè rì yǐ hǎo。
开尊招亲旧,欢赏恐不早。kāi zūn zhāo qīn jiù,huān shǎng kǒng bù zǎo。
圆亏各有时,晴明焉常保。yuán kuī gè yǒu shí,qíng míng yān cháng bǎo。
抚松羡后凋,攀柳知先槁。fǔ sōng xiàn hòu diāo,pān liǔ zhī xiān gǎo。
人生行乐耳,此语吾解道。rén shēng xíng lè ěr,cǐ yǔ wú jiě dào。