古诗词

题王存素画黄山云海障子

汪缙

昔逢海客谈瀛洲,苍茫气象无能侔。xī féng hǎi kè tán yíng zhōu,cāng máng qì xiàng wú néng móu。
我欲向之问端倪,但指天际云悠悠,即云即海空外流。wǒ yù xiàng zhī wèn duān ní,dàn zhǐ tiān jì yún yōu yōu,jí yún jí hǎi kōng wài liú。
今看好手弄狡狯,满纸淋漓吁可怪。jīn kàn hǎo shǒu nòng jiǎo kuài,mǎn zhǐ lín lí xū kě guài。
不知墨气并云气,唯见紫澜万叠声澎湃,即海即云壁上挂。bù zhī mò qì bìng yún qì,wéi jiàn zǐ lán wàn dié shēng pēng pài,jí hǎi jí yún bì shàng guà。
我闻黄山之云天下奇,仙灵变幻那得知。wǒ wén huáng shān zhī yún tiān xià qí,xiān líng biàn huàn nà dé zhī。
欲往观之劳我思,异境恍惚移于斯。yù wǎng guān zhī láo wǒ sī,yì jìng huǎng hū yí yú sī。
一缕初生上遥汉,烟交雾集渐浩瀚。yī lǚ chū shēng shàng yáo hàn,yān jiāo wù jí jiàn hào hàn。
云作奇峰峰作云,云峰片片相凌乱。yún zuò qí fēng fēng zuò yún,yún fēng piàn piàn xiāng líng luàn。
俄然南北东西合,浮天没地无边岸。é rán nán běi dōng xī hé,fú tiān méi dì wú biān àn。
三千白月照难穷,九万长风吹不散。sān qiān bái yuè zhào nán qióng,jiǔ wàn zhǎng fēng chuī bù sàn。
神仙欲到辄引去,河伯无端望洋叹。shén xiān yù dào zhé yǐn qù,hé bó wú duān wàng yáng tàn。
云邪海邪谁能判,咫尺相从游汗漫。yún xié hǎi xié shuí néng pàn,zhǐ chǐ xiāng cóng yóu hàn màn。
乃是三十六峰入臂腕,扫却一片锦绣段,非海非云任君看。nǎi shì sān shí liù fēng rù bì wàn,sǎo què yī piàn jǐn xiù duàn,fēi hǎi fēi yún rèn jūn kàn。
画理通化工,对之开心胸。huà lǐ tōng huà gōng,duì zhī kāi xīn xiōng。
我将陋木华之《海赋》,隘屈子之《云中》。wǒ jiāng lòu mù huá zhī hǎi fù,ài qū zi zhī yún zhōng。
契达观于漆园,等妙谛于大雄。qì dá guān yú qī yuán,děng miào dì yú dà xióng。
天地溟悻,古今混同。tiān dì míng xìng,gǔ jīn hùn tóng。
何有乎日月之循环,宇宙之始终。hé yǒu hū rì yuè zhī xún huán,yǔ zhòu zhī shǐ zhōng。
而况人世之得失穷通,一一归虚空。ér kuàng rén shì zhī dé shī qióng tōng,yī yī guī xū kōng。
精灵忽与丹青聚,置身已在天都峰。jīng líng hū yǔ dān qīng jù,zhì shēn yǐ zài tiān dōu fēng。
囊括千朵万朵之芙蓉,割取千间万间之琳宫,踏倒千年万年之长松。náng kuò qiān duǒ wàn duǒ zhī fú róng,gē qǔ qiān jiān wàn jiān zhī lín gōng,tà dào qiān nián wàn nián zhī zhǎng sōng。
誓从王夫子,游戏入无穷。shì cóng wáng fū zi,yóu xì rù wú qióng。

汪缙

清江苏吴县人,字大绅,号爱庐。诸生。为学通儒释,作《无名先生传》,谓先生讲学不朱不王。又作《撞庵先生记》,自称学无墙壁,行无辙迹。工诗文,受袁枚称道。有《二耕草堂集》、《汪子文录》。 汪缙的作品>>

猜您喜欢

丙子岁初出门见有短衣揖让者继凶年之后得此感而有作

汪缙

去岁真雕瘵,东南气尚新。qù suì zhēn diāo zhài,dōng nán qì shàng xīn。
春从江岸转,礼到贩夫真。chūn cóng jiāng àn zhuǎn,lǐ dào fàn fū zhēn。
揖让看闾里,诗书慕搢绅。yī ràng kàn lǘ lǐ,shī shū mù jìn shēn。
抚绥烦大吏,风俗不难淳。fǔ suí fán dà lì,fēng sú bù nán chún。

丙子岁初出门见有短衣揖让者继凶年之后得此感而有作

汪缙

每从凶岁后,恩泽入人深。měi cóng xiōng suì hòu,ēn zé rù rén shēn。
俯仰苍生事,饥寒圣主心。fǔ yǎng cāng shēng shì,jī hán shèng zhǔ xīn。
截粮留水次,分食到桑林。jié liáng liú shuǐ cì,fēn shí dào sāng lín。
为国勤休燠,须知玉步临。wèi guó qín xiū yù,xū zhī yù bù lín。

丙子岁初出门见有短衣揖让者继凶年之后得此感而有作

汪缙

江南财赋重,输灌仗年丰。jiāng nán cái fù zhòng,shū guàn zhàng nián fēng。
纵使艨艟集,应怜杼柚空。zòng shǐ méng chōng jí,yīng lián zhù yòu kōng。
张陈留惠政,周况有遗风。zhāng chén liú huì zhèng,zhōu kuàng yǒu yí fēng。
报国无多事,长忧百姓穷。bào guó wú duō shì,zhǎng yōu bǎi xìng qióng。

怀古·野僧

汪缙

直入山中去,山中别有天。zhí rù shān zhōng qù,shān zhōng bié yǒu tiān。
把茅黄叶路,洗菜白云泉。bǎ máo huáng yè lù,xǐ cài bái yún quán。
山月照初定,松风吹早眠。shān yuè zhào chū dìng,sōng fēng chuī zǎo mián。
此心无处住,随处好安禅。cǐ xīn wú chù zhù,suí chù hǎo ān chán。

罗台山道吴归里允初送至毗陵作诗赠别台山次韵答之因继作二首

汪缙

有客乘风去,烦君寄语归。yǒu kè chéng fēng qù,fán jūn jì yǔ guī。
把书犹对坐,二妙实同机。bǎ shū yóu duì zuò,èr miào shí tóng jī。
江草烟薰岸,蹊梅月带扉。jiāng cǎo yān xūn àn,qī méi yuè dài fēi。
梦魂通异地,怕我用心非。mèng hún tōng yì dì,pà wǒ yòng xīn fēi。

罗台山道吴归里允初送至毗陵作诗赠别台山次韵答之因继作二首

汪缙

流浪转增剧,吾生何处归。liú làng zhuǎn zēng jù,wú shēng hé chù guī。
惯喧南郭籁,难息汉阴机。guàn xuān nán guō lài,nán xī hàn yīn jī。
云懒终衣岫,风勤偶掩扉。yún lǎn zhōng yī xiù,fēng qín ǒu yǎn fēi。
交情同脉脉,肯为辨今非。jiāo qíng tóng mài mài,kěn wèi biàn jīn fēi。

中峰读书

汪缙

借来客舍是禅居,爱坐闲窗夜色虚。jiè lái kè shě shì chán jū,ài zuò xián chuāng yè sè xū。
涧水时闻风断后,竹林渐白月生初。jiàn shuǐ shí wén fēng duàn hòu,zhú lín jiàn bái yuè shēng chū。
难从支遁亲调鹤,且学天随晚著书。nán cóng zhī dùn qīn diào hè,qiě xué tiān suí wǎn zhù shū。
心地喜无元字脚,何妨门外问三车。xīn dì xǐ wú yuán zì jiǎo,hé fáng mén wài wèn sān chē。

怀古·关中

汪缙

四海嗷嗷万姓荒,只供一炬爇阿房。sì hǎi áo áo wàn xìng huāng,zhǐ gōng yī jù ruò ā fáng。
贾生从此传三论,秦帝空矜毕六王。jiǎ shēng cóng cǐ chuán sān lùn,qín dì kōng jīn bì liù wáng。
西去天连蜀栈迥,东来地接雒川长。xī qù tiān lián shǔ zhàn jiǒng,dōng lái dì jiē luò chuān zhǎng。
但教莽莽看形胜,据此金汤那得亡。dàn jiào mǎng mǎng kàn xíng shèng,jù cǐ jīn tāng nà dé wáng。

怀古·武昌

汪缙

大江东去路漫漫,孰向烟波老钓竿。dà jiāng dōng qù lù màn màn,shú xiàng yān bō lǎo diào gān。
三国战争年最少,一家豪杰古来难。sān guó zhàn zhēng nián zuì shǎo,yī jiā háo jié gǔ lái nán。
指囷意气迎诸葛,顾曲风流走阿瞒。zhǐ qūn yì qì yíng zhū gé,gù qū fēng liú zǒu ā mán。
从使称臣频上表,依然半壁拟龙蟠。cóng shǐ chēng chén pín shàng biǎo,yī rán bàn bì nǐ lóng pán。

题李空同集后

汪缙

爱国忠君千首诗,知君真把少陵师。ài guó zhōng jūn qiān shǒu shī,zhī jūn zhēn bǎ shǎo líng shī。
渡河擘海寻常事,妒杀江南钱受之。dù hé bāi hǎi xún cháng shì,dù shā jiāng nán qián shòu zhī。

浣香洞

汪缙

幽溪穿曲窦,洞口树成帷。yōu xī chuān qū dòu,dòng kǒu shù chéng wéi。
垂阴生晚吹,散帻坐苔矶。chuí yīn shēng wǎn chuī,sàn zé zuò tái jī。
雨过月稍上,光含万籁希。yǔ guò yuè shāo shàng,guāng hán wàn lài xī。
天水空明里,菡萏相因依。tiān shuǐ kōng míng lǐ,hàn dàn xiāng yīn yī。
香气自白昼,夜来静入微。xiāng qì zì bái zhòu,yè lái jìng rù wēi。
起心欲往求,已觉前境非。qǐ xīn yù wǎng qiú,yǐ jué qián jìng fēi。
即此悟禅寂,释我胸中机。jí cǐ wù chán jì,shì wǒ xiōng zhōng jī。

夏日闲居杂咏

汪缙

吴趋盛豪华,阊门最繁剧。wú qū shèng háo huá,chāng mén zuì fán jù。
每苦炎夏蒸,烟火万家窄。měi kǔ yán xià zhēng,yān huǒ wàn jiā zhǎi。
曰余在戊辰,曾此设讲席。yuē yú zài wù chén,céng cǐ shè jiǎng xí。
咿唔阛阓间,名利共物役。yī wú huán huì jiān,míng lì gòng wù yì。
本性爱萧疏,时欲蜡幽屐。běn xìng ài xiāo shū,shí yù là yōu jī。
赖有羽人家,相望在咫尺。lài yǒu yǔ rén jiā,xiāng wàng zài zhǐ chǐ。
地古却炎晖,仙居世氛隔。dì gǔ què yán huī,xiān jū shì fēn gé。
幡高引远飔,下有对弈客。fān gāo yǐn yuǎn sī,xià yǒu duì yì kè。
予心已欣然,藉草坐坛石。yǔ xīn yǐ xīn rán,jí cǎo zuò tán shí。

夏日闲居杂咏

汪缙

日色川上媚,烟光草际重。rì sè chuān shàng mèi,yān guāng cǎo jì zhòng。
横塘夹修竹,十里蝉声中。héng táng jiā xiū zhú,shí lǐ chán shēng zhōng。
我来古渡头,岁月多行踪。wǒ lái gǔ dù tóu,suì yuè duō xíng zōng。
行踪一何多,言瞻墓上松。xíng zōng yī hé duō,yán zhān mù shàng sōng。
墓在塘之西,家住塘之东。mù zài táng zhī xī,jiā zhù táng zhī dōng。
时节须祭扫,悠悠一水通。shí jié xū jì sǎo,yōu yōu yī shuǐ tōng。
秋林静虚白,春山霭空蒙。qiū lín jìng xū bái,chūn shān ǎi kōng méng。
气候良自佳,泛舟每从容。qì hòu liáng zì jiā,fàn zhōu měi cóng róng。
炎夏少经过,安知野趣浓。yán xià shǎo jīng guò,ān zhī yě qù nóng。
野趣浓如此,欣赏情何穷。yě qù nóng rú cǐ,xīn shǎng qíng hé qióng。