古诗词

元日同诸兄分韵得洁字

姚允迪

朝阳破云翳,朔气变华节,帘栊鸟语新,石鼎香初爇。cháo yáng pò yún yì,shuò qì biàn huá jié,lián lóng niǎo yǔ xīn,shí dǐng xiāng chū ruò。
堂前拜嘉庆,长幼咸欣悦。táng qián bài jiā qìng,zhǎng yòu xián xīn yuè。
柏酒次第斟,盘蔬随意设。bǎi jiǔ cì dì zhēn,pán shū suí yì shè。
风暖景物佳,檐梅拆晴雪。fēng nuǎn jǐng wù jiā,yán méi chāi qíng xuě。
过午山斋静,琴书自闲洁。guò wǔ shān zhāi jìng,qín shū zì xián jié。
相将茶一瓯,拈韵擘彩缬。xiāng jiāng chá yī ōu,niān yùn bāi cǎi xié。
诸兄富文藻,顾我惭薄劣。zhū xiōng fù wén zǎo,gù wǒ cán báo liè。
兴到亦长吟,遑计工与拙。xīng dào yì zhǎng yín,huáng jì gōng yǔ zhuō。
且遂今日欢,岁月任更迭。qiě suì jīn rì huān,suì yuè rèn gèng dié。

姚允迪

姚允迪,字蕴生,金山人。巡道培和女,知县戴鸣球室。有《秋琴阁诗钞》。 姚允迪的作品>>

猜您喜欢

楼中即目次大侄女韵

姚允迪

断虹收宿雨,野色卷帘浮。duàn hóng shōu sù yǔ,yě sè juǎn lián fú。
风起孤村暮,烟深远树秋。fēng qǐ gū cūn mù,yān shēn yuǎn shù qiū。
山光明日脚,帆影破潮头。shān guāng míng rì jiǎo,fān yǐng pò cháo tóu。
想得凭阑处,吟情一倍幽。xiǎng dé píng lán chù,yín qíng yī bèi yōu。

定边杂感

姚允迪

久知边地冷,仲夏似秋深。jiǔ zhī biān dì lěng,zhòng xià shì qiū shēn。
水绝平和味,天迟长养心。shuǐ jué píng hé wèi,tiān chí zhǎng yǎng xīn。
塞长疲骏马,云拥失归禽。sāi zhǎng pí jùn mǎ,yún yōng shī guī qín。
唐汉先贤碣,茫茫何处寻。táng hàn xiān xián jié,máng máng hé chù xún。

春雨

姚允迪

织烟凝雾一丝丝,洒遍东风绿野滋。zhī yān níng wù yī sī sī,sǎ biàn dōng fēng lǜ yě zī。
弱柳萦愁低翠黛,落花无力湿燕支。ruò liǔ yíng chóu dī cuì dài,luò huā wú lì shī yàn zhī。
凉生深院燕归早,润逼熏笼香散迟。liáng shēng shēn yuàn yàn guī zǎo,rùn bī xūn lóng xiāng sàn chí。
苔色满阶帘不卷,午馀销倦独吟诗。tái sè mǎn jiē lián bù juǎn,wǔ yú xiāo juàn dú yín shī。

纳凉

姚允迪

流憩竹林中,翠影浓于幛。liú qì zhú lín zhōng,cuì yǐng nóng yú zhàng。
幽禽不见人,飞过低枝上。yōu qín bù jiàn rén,fēi guò dī zhī shàng。

雨后

姚允迪

飞雨飒然至,一峰天外青。fēi yǔ sà rán zhì,yī fēng tiān wài qīng。
荷花香不已,凉透水心亭。hé huā xiāng bù yǐ,liáng tòu shuǐ xīn tíng。

夜来香

姚允迪

一架延缘引蔓长,淡烟微霭弄新凉。yī jià yán yuán yǐn màn zhǎng,dàn yān wēi ǎi nòng xīn liáng。
夜深欲摘浑难辨,叶底风来忽有香。yè shēn yù zhāi hún nán biàn,yè dǐ fēng lái hū yǒu xiāng。

苦热

姚允迪

碧空高高火云厚,溽暑著人如中酒。bì kōng gāo gāo huǒ yún hòu,rù shǔ zhù rén rú zhōng jiǔ。
斗室浑同深甑蒸,当檐恨不栽榆柳。dòu shì hún tóng shēn zèng zhēng,dāng yán hèn bù zāi yú liǔ。
竹床莞簟卧不得,长箑何曾暂离手。zhú chuáng guǎn diàn wò bù dé,zhǎng shà hé céng zàn lí shǒu。
况逢久旱禾苗乾,桔槔戽水鸣前滩。kuàng féng jiǔ hàn hé miáo qián,jú gāo hù shuǐ míng qián tān。
农家妇子汗流血,足茧皮焦力已殚。nóng jiā fù zi hàn liú xuè,zú jiǎn pí jiāo lì yǐ dān。
我庐正与田畴接,默坐思之心恻恻。wǒ lú zhèng yǔ tián chóu jiē,mò zuò sī zhī xīn cè cè。
安居尚畏炎威逼,天生烝民皆食力,勤者辛劳惰者逸。ān jū shàng wèi yán wēi bī,tiān shēng zhēng mín jiē shí lì,qín zhě xīn láo duò zhě yì。
愿得飙风驱雨来,比屋俱变清凉域。yuàn dé biāo fēng qū yǔ lái,bǐ wū jù biàn qīng liáng yù。

徐夫人以西湖图见赠走笔谢之

姚允迪

狂沙入户春风颠,他乡度日如度年。kuáng shā rù hù chūn fēng diān,tā xiāng dù rì rú dù nián。
囊琴束书了不御,羁愁忽忽心茫然。náng qín shù shū le bù yù,jī chóu hū hū xīn máng rán。
谢君惠我图一帧,西湖万里来穷边。xiè jūn huì wǒ tú yī zhēn,xī hú wàn lǐ lái qióng biān。
不知两眼困尘土,斗觉满座生云烟。bù zhī liǎng yǎn kùn chén tǔ,dòu jué mǎn zuò shēng yún yān。
前年我亦曾游此,正值柳嫩花初妍。qián nián wǒ yì céng yóu cǐ,zhèng zhí liǔ nèn huā chū yán。
舣舟处处寻古胜,孤山山下重流连。yǐ zhōu chù chù xún gǔ shèng,gū shān shān xià zhòng liú lián。
逋翁已没梅鹤老,野桃蹊杏空㛹娟。bū wēng yǐ méi méi hè lǎo,yě táo qī xìng kōng pián juān。
夜登湖楼更幽绝,明月恰挂山之巅。yè dēng hú lóu gèng yōu jué,míng yuè qià guà shān zhī diān。
枯桐一奏万籁息,平湖十顷波纹圆。kū tóng yī zòu wàn lài xī,píng hú shí qǐng bō wén yuán。
临风举酒吸清影,乃知人世别有天。lín fēng jǔ jiǔ xī qīng yǐng,nǎi zhī rén shì bié yǒu tiān。
分无仙骨难久住,惟有清梦时相牵。fēn wú xiān gǔ nán jiǔ zhù,wéi yǒu qīng mèng shí xiāng qiān。
朅来西游真谬算,痴蚕自缚亦可怜。qiè lái xī yóu zhēn miù suàn,chī cán zì fù yì kě lián。
春光九十过已尽,一花一草俱无缘。chūn guāng jiǔ shí guò yǐ jǐn,yī huā yī cǎo jù wú yuán。
得归茅屋愿亦足,此身敢望栖林泉。dé guī máo wū yuàn yì zú,cǐ shēn gǎn wàng qī lín quán。
羡君家居山水窟,百年相对真神仙。xiàn jūn jiā jū shān shuǐ kū,bǎi nián xiāng duì zhēn shén xiān。
何时暂脱尘俗累,许我来赋重游篇。hé shí zàn tuō chén sú lèi,xǔ wǒ lái fù zhòng yóu piān。