古诗词

岣嵝碑

范咸

岐阳石鼓文仅存,安置太学真嶙峋。qí yáng shí gǔ wén jǐn cún,ān zhì tài xué zhēn lín xún。
更复上溯二千载,神禹鸟迹荒丘坟。gèng fù shàng sù èr qiān zài,shén yǔ niǎo jì huāng qiū fén。
退之好奇寻古碣,眼未曾见空传说。tuì zhī hǎo qí xún gǔ jié,yǎn wèi céng jiàn kōng chuán shuō。
岣嵝山尖读旧碑,赤文绿字蛟龙掣。gǒu lǒu shān jiān dú jiù bēi,chì wén lǜ zì jiāo lóng chè。
是谁道士偶得睹,事幽语秘终非实。shì shuí dào shì ǒu dé dǔ,shì yōu yǔ mì zhōng fēi shí。
朱张重游入杳茫,鸾漂凤泊悲苍凉。zhū zhāng zhòng yóu rù yǎo máng,luán piāo fèng pō bēi cāng liáng。
搜索南岳竟无有,书之简策心彷徨。sōu suǒ nán yuè jìng wú yǒu,shū zhī jiǎn cè xīn páng huáng。
丹铅先生生已晚,独窥墨本神飞扬。dān qiān xiān shēng shēng yǐ wǎn,dú kuī mò běn shén fēi yáng。
篆奇义密苦未晓,译以形象词琳琅。zhuàn qí yì mì kǔ wèi xiǎo,yì yǐ xíng xiàng cí lín láng。
自云祝融峰绝顶,踝书巉刻非虚影。zì yún zhù róng fēng jué dǐng,huái shū chán kè fēi xū yǐng。
仙扃灵钥辟千年,万古文章传世永。xiān jiōng líng yào pì qiān nián,wàn gǔ wén zhāng chuán shì yǒng。
我来修志惭直笔,稽古湮沈肝肺热。wǒ lái xiū zhì cán zhí bǐ,jī gǔ yān shěn gān fèi rè。
炎帝茶陵尚郁葱,湘灵帝子啼鹃血。yán dì chá líng shàng yù cōng,xiāng líng dì zi tí juān xuè。
初访岳麓得数纸,拖船坳侧依稀是。chū fǎng yuè lù dé shù zhǐ,tuō chuán ào cè yī xī shì。
传闻南渡嘉定年,隐真屏下移来此。chuán wén nán dù jiā dìng nián,yǐn zhēn píng xià yí lái cǐ。
献之连帅镌石壁,四绝堂前谁与敌。xiàn zhī lián shuài juān shí bì,sì jué táng qián shuí yǔ dí。
更教摹拓薰麝煤,着手摩挲苔藓剔。gèng jiào mó tuò xūn shè méi,zhe shǒu mó sā tái xiǎn tī。
衡阳令君忽致书,惠我古本行次且。héng yáng lìng jūn hū zhì shū,huì wǒ gǔ běn xíng cì qiě。
县北计里五十二,岣嵝有峰藏璠玙。xiàn běi jì lǐ wǔ shí èr,gǒu lǒu yǒu fēng cáng fán yú。
大禹庙后数百尺,精铁面削螭盘纡。dà yǔ miào hòu shù bǎi chǐ,jīng tiě miàn xuē chī pán yū。
有司置吏勤守护,闭藏风雨雷霆俱。yǒu sī zhì lì qín shǒu hù,bì cáng fēng yǔ léi tíng jù。
浴手幡阅少缺画,非隶非篆非虫鱼。yù shǒu fān yuè shǎo quē huà,fēi lì fēi zhuàn fēi chóng yú。
翚飞翼跂倚短剑,古鼎跃水罗珊瑚。huī fēi yì qí yǐ duǎn jiàn,gǔ dǐng yuè shuǐ luó shān hú。
两本肥瘦差有别,麓山重刻宁差讹。liǎng běn féi shòu chà yǒu bié,lù shān zhòng kè níng chà é。
云何至宝反后出,永叔夹漈遗摭罗。yún hé zhì bǎo fǎn hòu chū,yǒng shū jiā jì yí zhí luó。
新安当时已难觅,紫盖咫尺迷嵯峨。xīn ān dāng shí yǐ nán mì,zǐ gài zhǐ chǐ mí cuó é。
问途雁塔初不远,岂有万丈遮藤萝。wèn tú yàn tǎ chū bù yuǎn,qǐ yǒu wàn zhàng zhē téng luó。
是邪非邪正难识,未得辨口如悬河。shì xié fēi xié zhèng nán shí,wèi dé biàn kǒu rú xuán hé。
《尚书》古文疑伪作,姚兴张霸何其多。shàng shū gǔ wén yí wěi zuò,yáo xīng zhāng bà hé qí duō。
谬托蝌斗费量度,孰为发覆忘偏颇。miù tuō kē dòu fèi liàng dù,shú wèi fā fù wàng piān pǒ。
多闻阙疑见阙殆,吾服至教脱臼科。duō wén quē yí jiàn quē dài,wú fú zhì jiào tuō jiù kē。
少陵枉自嗟才竭,昌黎力薄终如何。shǎo líng wǎng zì jiē cái jié,chāng lí lì báo zhōng rú hé。
后生仰止兴不浅,金泥玉检空吟哦。hòu shēng yǎng zhǐ xīng bù qiǎn,jīn ní yù jiǎn kōng yín ó。

范咸

清浙江钱塘人,字贞吉,号九池。雍正元年进士。官至御史,曾巡视台湾。有《周易原始》、《读经小识》、《碧山楼古今文稿》、《柱下奏议》、《台湾府志》、《浣浦诗钞》等。 范咸的作品>>

猜您喜欢

题张司马若霳七夕乘槎图次六给谏韵四绝句

范咸

月明风静蔚蓝天,苦海无波燧息烟。yuè míng fēng jìng wèi lán tiān,kǔ hǎi wú bō suì xī yān。
好济苍生垂宝筏,不夸岛上有琼田。hǎo jì cāng shēng chuí bǎo fá,bù kuā dǎo shàng yǒu qióng tián。

题张司马若霳七夕乘槎图次六给谏韵四绝句

范咸

海上巡行两见秋,未归人忆木兰舟。hǎi shàng xún xíng liǎng jiàn qiū,wèi guī rén yì mù lán zhōu。
披图愿借东风便,只向中原汗漫游。pī tú yuàn jiè dōng fēng biàn,zhǐ xiàng zhōng yuán hàn màn yóu。

题张司马若霳七夕乘槎图次六给谏韵四绝句

范咸

为想龙眠二月天,赐金园里足风烟。wèi xiǎng lóng mián èr yuè tiān,cì jīn yuán lǐ zú fēng yān。
恩深敢说归山好,不为家无负郭田。ēn shēn gǎn shuō guī shān hǎo,bù wèi jiā wú fù guō tián。

北行杂咏

范咸

海国何如江汉永,悠然过化想存神。hǎi guó hé rú jiāng hàn yǒng,yōu rán guò huà xiǎng cún shén。
此行省敛非无事,恐愧当年茇舍人。cǐ xíng shěng liǎn fēi wú shì,kǒng kuì dāng nián bá shě rén。

北行杂咏

范咸

一片银沙照夕晖,轻风拂拂袭征衣。yī piàn yín shā zhào xī huī,qīng fēng fú fú xí zhēng yī。
忽惊白鹭冲人起,只向溪流急处飞。hū jīng bái lù chōng rén qǐ,zhǐ xiàng xī liú jí chù fēi。

北行杂咏

范咸

一望青葱十里遥,蔗田长是长春苗。yī wàng qīng cōng shí lǐ yáo,zhè tián zhǎng shì zhǎng chūn miáo。
穷冬不更愁无雨,只恨难过铁线桥。qióng dōng bù gèng chóu wú yǔ,zhǐ hèn nán guò tiě xiàn qiáo。

北行杂咏

范咸

纪里浑嫌道路长,海天云气正茫茫。jì lǐ hún xián dào lù zhǎng,hǎi tiān yún qì zhèng máng máng。
行人莫道桑田改,阡陌依然似故乡。xíng rén mò dào sāng tián gǎi,qiān mò yī rán shì gù xiāng。

北行杂咏

范咸

远望平畴莽苍间,花开荞麦雪斑斑。yuǎn wàng píng chóu mǎng cāng jiān,huā kāi qiáo mài xuě bān bān。
微阳不改青云色,卅里烟岚大武山。wēi yáng bù gǎi qīng yún sè,sà lǐ yān lán dà wǔ shān。

北行杂咏

范咸

香草缠头浑似锦,螺钱束项美无瑕。xiāng cǎo chán tóu hún shì jǐn,luó qián shù xiàng měi wú xiá。
石家墙屋围罗绮,却上娇娥比甲花。shí jiā qiáng wū wéi luó qǐ,què shàng jiāo é bǐ jiǎ huā。

北行杂咏

范咸

素心只是爱寻常,怕进平原十日觞。sù xīn zhǐ shì ài xún cháng,pà jìn píng yuán shí rì shāng。
燔炙烹炰都少味,始知难敌菜羹香。fán zhì pēng páo dōu shǎo wèi,shǐ zhī nán dí cài gēng xiāng。

北行杂咏

范咸

小至翻疑节候差,豆棚青翠漫交加。xiǎo zhì fān yí jié hòu chà,dòu péng qīng cuì màn jiāo jiā。
沿溪忽入幽人室,开遍蔷薇一架花。yán xī hū rù yōu rén shì,kāi biàn qiáng wēi yī jià huā。

北行杂咏

范咸

大渡沙头一扣舷,久晴人怕立风前。dà dù shā tóu yī kòu xián,jiǔ qíng rén pà lì fēng qián。
临流正爱滩声美,又得檐声到枕边。lín liú zhèng ài tān shēng měi,yòu dé yán shēng dào zhěn biān。

北行杂咏

范咸

名花齐向胆瓶张,桃菊荷梅竟竞芳。míng huā qí xiàng dǎn píng zhāng,táo jú hé méi jìng jìng fāng。
说与中华人不信,老夫亲见细闻香。shuō yǔ zhōng huá rén bù xìn,lǎo fū qīn jiàn xì wén xiāng。

北行杂咏

范咸

身披锦罽色腥红,头上鸡毛招飐风。shēn pī jǐn jì sè xīng hóng,tóu shàng jī máo zhāo zhǎn fēng。
礼数纵嫌趋走疾,居然环佩响丁东。lǐ shù zòng xián qū zǒu jí,jū rán huán pèi xiǎng dīng dōng。

北行杂咏

范咸

杂咏诗成纪采风,麦苗阴雨细蒙蒙。zá yǒng shī chéng jì cǎi fēng,mài miáo yīn yǔ xì méng méng。
蛮娘齐唱丰穰曲,杼轴无忧大小东。mán niáng qí chàng fēng ráng qū,zhù zhóu wú yōu dà xiǎo dōng。
114«2345678