古诗词

庄副使惠女贞酒走笔赋谢

范咸

裸人种稻手自舂,咀嚼作曲尘埋封。luǒ rén zhǒng dào shǒu zì chōng,jǔ jué zuò qū chén mái fēng。
椰瓢妇子共酣饮,醉奉客尝情何浓。yē piáo fù zi gòng hān yǐn,zuì fèng kè cháng qíng hé nóng。
吾曹小户偏爱洁,对此惨澹愁眉锋。wú cáo xiǎo hù piān ài jié,duì cǐ cǎn dàn chóu méi fēng。
梨花竹叶在何许,当筳生怕恶客逢。lí huā zhú yè zài hé xǔ,dāng tíng shēng pà è kè féng。
一朝贾舶千里至,乡味百斛来吴淞。yī cháo jiǎ bó qiān lǐ zhì,xiāng wèi bǎi hú lái wú sōng。
南华仙人号酒圣,特遣从事陈词恭。nán huá xiān rén hào jiǔ shèng,tè qiǎn cóng shì chén cí gōng。
江村蜡树是贞木,花开细白凌寒冬。jiāng cūn là shù shì zhēn mù,huā kāi xì bái líng hán dōng。
其实补精益神气,能袪百病扶龙钟。qí shí bǔ jīng yì shén qì,néng qū bǎi bìng fú lóng zhōng。
以之为酿功力倍,丹成不啻陪赤松。yǐ zhī wèi niàng gōng lì bèi,dān chéng bù chì péi chì sōng。
我闻掀髯一长啸,年虽未老多衰容。wǒ wén xiān rán yī zhǎng xiào,nián suī wèi lǎo duō shuāi róng。
炎方阳气舒一敛,眼花作字常驳舛。yán fāng yáng qì shū yī liǎn,yǎn huā zuò zì cháng bó chuǎn。
精力驽缓生恂瞀,深惧株橛心憧憧。jīng lì nú huǎn shēng xún mào,shēn jù zhū jué xīn chōng chōng。
举杯芳馥餍馋口,如镃引铁鱼唼喁。jǔ bēi fāng fù yàn chán kǒu,rú zī yǐn tiě yú shà yóng。
枯肠一润融血脉,赤赪两颧丰姿丰。kū cháng yī rùn róng xuè mài,chì chēng liǎng quán fēng zī fēng。
升床酣卧梦恬适,游仙直上蓬莱峰。shēng chuáng hān wò mèng tián shì,yóu xiān zhí shàng péng lái fēng。
感君此惠日洗斝,荡涤胶固从来胸。gǎn jūn cǐ huì rì xǐ jiǎ,dàng dí jiāo gù cóng lái xiōng。
急撑春日看花眼,君岂巨蹶吾蛩蛩。jí chēng chūn rì kàn huā yǎn,jūn qǐ jù jué wú qióng qióng。

范咸

清浙江钱塘人,字贞吉,号九池。雍正元年进士。官至御史,曾巡视台湾。有《周易原始》、《读经小识》、《碧山楼古今文稿》、《柱下奏议》、《台湾府志》、《浣浦诗钞》等。 范咸的作品>>

猜您喜欢

荔枝

范咸

江家色绿宋家红,曾识端明谱牒中。jiāng jiā sè lǜ sòng jiā hóng,céng shí duān míng pǔ dié zhōng。
到此得尝过玉食,无劳想象判丹枫。dào cǐ dé cháng guò yù shí,wú láo xiǎng xiàng pàn dān fēng。
诗才漫说穷骚雅,兴味犹应傲上公。shī cái màn shuō qióng sāo yǎ,xīng wèi yóu yīng ào shàng gōng。
万事灰心殊不恶,只愁海飓阻筠笼。wàn shì huī xīn shū bù è,zhǐ chóu hǎi jù zǔ yún lóng。

二十八日入鹿耳门过七鲲身

范咸

遥见青山似画屏,铁嶕捩柁费丁宁。yáo jiàn qīng shān shì huà píng,tiě jiāo liè duò fèi dīng níng。
荡缨有路分沙线,浮海何人续水经。dàng yīng yǒu lù fēn shā xiàn,fú hǎi hé rén xù shuǐ jīng。
乌鬼渡寒遮鹿耳,荷兰城坼扫王庭。wū guǐ dù hán zhē lù ěr,hé lán chéng chè sǎo wáng tíng。
鲲身久绝鲸鲵迹,风起不闻战血腥。kūn shēn jiǔ jué jīng ní jì,fēng qǐ bù wén zhàn xuè xīng。

七里香

范咸

翠盖团团密叶藏,繁花如雪殢幽芳。cuì gài tuán tuán mì yè cáng,fán huā rú xuě tì yōu fāng。
分明天上三珠树,散作人间七里香。fēn míng tiān shàng sān zhū shù,sàn zuò rén jiān qī lǐ xiāng。
丹桂婆娑犹入俗,绣毬攒簇太郎当。dān guì pó suō yóu rù sú,xiù qiú zǎn cù tài láng dāng。
何如琼岛嫣然秀,采掇还传辟瘴方。hé rú qióng dǎo yān rán xiù,cǎi duō hái chuán pì zhàng fāng。

贝多罗花

范咸

已兼蝶粉与蜂黄,更裹依微紫绛囊。yǐ jiān dié fěn yǔ fēng huáng,gèng guǒ yī wēi zǐ jiàng náng。
叶似款冬棱较健,花开盛夏气微香。yè shì kuǎn dōng léng jiào jiàn,huā kāi shèng xià qì wēi xiāng。
一丛蓓蕾盈枝发,半卷婀娜小瓣长。yī cóng bèi lěi yíng zhī fā,bàn juǎn ē nà xiǎo bàn zhǎng。
可是贝多真色相,闲书梵字午风凉。kě shì bèi duō zhēn sè xiāng,xián shū fàn zì wǔ fēng liáng。

水仙花

范咸

霓裳翠袖剪吴绫,烟雾轻笼弱不胜。ní shang cuì xiù jiǎn wú líng,yān wù qīng lóng ruò bù shèng。
绰有风神凌海峤,怜他冷艳斫春冰。chuò yǒu fēng shén líng hǎi jiào,lián tā lěng yàn zhuó chūn bīng。
银盘皎洁还疑雪,金盏娇娆好试灯。yín pán jiǎo jié hái yí xuě,jīn zhǎn jiāo ráo hǎo shì dēng。
拟与梅花同配食,水仙王庙最相应。nǐ yǔ méi huā tóng pèi shí,shuǐ xiān wáng miào zuì xiāng yīng。

澄台观海

范咸

层台爽气豁双眸,远望沧溟万顷收。céng tái shuǎng qì huō shuāng móu,yuǎn wàng cāng míng wàn qǐng shōu。
赤雾衔将红日暮,银涛拍破碧云秋。chì wù xián jiāng hóng rì mù,yín tāo pāi pò bì yún qiū。
鲲鹏飞击三千水,岛屿平堆十二楼。kūn péng fēi jī sān qiān shuǐ,dǎo yǔ píng duī shí èr lóu。
极自神州渺无际,东南形势此间浮。jí zì shén zhōu miǎo wú jì,dōng nán xíng shì cǐ jiān fú。

风俗

范咸

饱啖槟榔不是贫,无分妍丑尽朱唇。bǎo dàn bīn láng bù shì pín,wú fēn yán chǒu jǐn zhū chún。
颇嫌水族名新妇,却爱山蕉号美人。pǒ xián shuǐ zú míng xīn fù,què ài shān jiāo hào měi rén。
剧演南腔声调涩,星移北斗女牛真。jù yǎn nán qiāng shēng diào sè,xīng yí běi dòu nǚ niú zhēn。
生憎负贩犹罗绮,何术民风使大淳。shēng zēng fù fàn yóu luó qǐ,hé shù mín fēng shǐ dà chún。

九头柑

范咸

传来海上得分甘,玉乳琼浆旧未谙。chuán lái hǎi shàng dé fēn gān,yù rǔ qióng jiāng jiù wèi ān。
千树何当夸异种,九头今始识真柑。qiān shù hé dāng kuā yì zhǒng,jiǔ tóu jīn shǐ shí zhēn gān。
曾经黄帕分携重,不厌筠笼取次贪。céng jīng huáng pà fēn xié zhòng,bù yàn yún lóng qǔ cì tān。
正值上元嘉节后,洞庭休再忆江南。zhèng zhí shàng yuán jiā jié hòu,dòng tíng xiū zài yì jiāng nán。

昙花

范咸

一茎数蕊尽丛生,粉晕檀心画不成。yī jīng shù ruǐ jǐn cóng shēng,fěn yūn tán xīn huà bù chéng。
静态雪花堪比洁,幽香莲叶与同清。jìng tài xuě huā kān bǐ jié,yōu xiāng lián yè yǔ tóng qīng。
已蠲浓艳消尘劫,应散诸天入梵声。yǐ juān nóng yàn xiāo chén jié,yīng sàn zhū tiān rù fàn shēng。
传是西方来小种,净因我亦未忘情。chuán shì xī fāng lái xiǎo zhǒng,jìng yīn wǒ yì wèi wàng qíng。

元旦后四日庄副使斋头见菊花

范咸

迎年何事更争新,怪底真成海外春。yíng nián hé shì gèng zhēng xīn,guài dǐ zhēn chéng hǎi wài chūn。
花历三时如热客,蓂开五叶俨浮尘。huā lì sān shí rú rè kè,míng kāi wǔ yè yǎn fú chén。
幽姿岂必夸颜色,艳景难教信隐沦。yōu zī qǐ bì kuā yán sè,yàn jǐng nán jiào xìn yǐn lún。
输与寒梅仍应候,孤芳不肯早呈身。shū yǔ hán méi réng yīng hòu,gū fāng bù kěn zǎo chéng shēn。

上谷见雾

范咸

日迟寒雾上,林间横匹素。rì chí hán wù shàng,lín jiān héng pǐ sù。
雅影忽飞翻,散作村烟去。yǎ yǐng hū fēi fān,sàn zuò cūn yān qù。

莲蕉

范咸

奇花多变态,颜色红于火。qí huā duō biàn tài,yán sè hóng yú huǒ。
风物类海南,不似莺花妥。fēng wù lèi hǎi nán,bù shì yīng huā tuǒ。

莲蕉

范咸

已长叶中花,更生花上叶。yǐ zhǎng yè zhōng huā,gèng shēng huā shàng yè。
我欲剥蕉心,酒痕映双颊。wǒ yù bō jiāo xīn,jiǔ hén yìng shuāng jiá。

吊五妃墓十二绝句

范咸

明亡已历四十载,死节犹然为故明。míng wáng yǐ lì sì shí zài,sǐ jié yóu rán wèi gù míng。
荒冢有人频下马,真令千古气如生。huāng zhǒng yǒu rén pín xià mǎ,zhēn lìng qiān gǔ qì rú shēng。

吊五妃墓十二绝句

范咸

天荒地老已无亲,肯为容颜自爱身。tiān huāng dì lǎo yǐ wú qīn,kěn wèi róng yán zì ài shēn。
遥望中原肠断绝,伤心不独是亡人。yáo wàng zhōng yuán cháng duàn jué,shāng xīn bù dú shì wáng rén。
1141234567»