古诗词

庄副使惠女贞酒走笔赋谢

范咸

裸人种稻手自舂,咀嚼作曲尘埋封。luǒ rén zhǒng dào shǒu zì chōng,jǔ jué zuò qū chén mái fēng。
椰瓢妇子共酣饮,醉奉客尝情何浓。yē piáo fù zi gòng hān yǐn,zuì fèng kè cháng qíng hé nóng。
吾曹小户偏爱洁,对此惨澹愁眉锋。wú cáo xiǎo hù piān ài jié,duì cǐ cǎn dàn chóu méi fēng。
梨花竹叶在何许,当筳生怕恶客逢。lí huā zhú yè zài hé xǔ,dāng tíng shēng pà è kè féng。
一朝贾舶千里至,乡味百斛来吴淞。yī cháo jiǎ bó qiān lǐ zhì,xiāng wèi bǎi hú lái wú sōng。
南华仙人号酒圣,特遣从事陈词恭。nán huá xiān rén hào jiǔ shèng,tè qiǎn cóng shì chén cí gōng。
江村蜡树是贞木,花开细白凌寒冬。jiāng cūn là shù shì zhēn mù,huā kāi xì bái líng hán dōng。
其实补精益神气,能袪百病扶龙钟。qí shí bǔ jīng yì shén qì,néng qū bǎi bìng fú lóng zhōng。
以之为酿功力倍,丹成不啻陪赤松。yǐ zhī wèi niàng gōng lì bèi,dān chéng bù chì péi chì sōng。
我闻掀髯一长啸,年虽未老多衰容。wǒ wén xiān rán yī zhǎng xiào,nián suī wèi lǎo duō shuāi róng。
炎方阳气舒一敛,眼花作字常驳舛。yán fāng yáng qì shū yī liǎn,yǎn huā zuò zì cháng bó chuǎn。
精力驽缓生恂瞀,深惧株橛心憧憧。jīng lì nú huǎn shēng xún mào,shēn jù zhū jué xīn chōng chōng。
举杯芳馥餍馋口,如镃引铁鱼唼喁。jǔ bēi fāng fù yàn chán kǒu,rú zī yǐn tiě yú shà yóng。
枯肠一润融血脉,赤赪两颧丰姿丰。kū cháng yī rùn róng xuè mài,chì chēng liǎng quán fēng zī fēng。
升床酣卧梦恬适,游仙直上蓬莱峰。shēng chuáng hān wò mèng tián shì,yóu xiān zhí shàng péng lái fēng。
感君此惠日洗斝,荡涤胶固从来胸。gǎn jūn cǐ huì rì xǐ jiǎ,dàng dí jiāo gù cóng lái xiōng。
急撑春日看花眼,君岂巨蹶吾蛩蛩。jí chēng chūn rì kàn huā yǎn,jūn qǐ jù jué wú qióng qióng。

范咸

清浙江钱塘人,字贞吉,号九池。雍正元年进士。官至御史,曾巡视台湾。有《周易原始》、《读经小识》、《碧山楼古今文稿》、《柱下奏议》、《台湾府志》、《浣浦诗钞》等。 范咸的作品>>

猜您喜欢

题张司马若霳七夕乘槎图次六给谏韵四绝句

范咸

月明风静蔚蓝天,苦海无波燧息烟。yuè míng fēng jìng wèi lán tiān,kǔ hǎi wú bō suì xī yān。
好济苍生垂宝筏,不夸岛上有琼田。hǎo jì cāng shēng chuí bǎo fá,bù kuā dǎo shàng yǒu qióng tián。

题张司马若霳七夕乘槎图次六给谏韵四绝句

范咸

海上巡行两见秋,未归人忆木兰舟。hǎi shàng xún xíng liǎng jiàn qiū,wèi guī rén yì mù lán zhōu。
披图愿借东风便,只向中原汗漫游。pī tú yuàn jiè dōng fēng biàn,zhǐ xiàng zhōng yuán hàn màn yóu。

题张司马若霳七夕乘槎图次六给谏韵四绝句

范咸

为想龙眠二月天,赐金园里足风烟。wèi xiǎng lóng mián èr yuè tiān,cì jīn yuán lǐ zú fēng yān。
恩深敢说归山好,不为家无负郭田。ēn shēn gǎn shuō guī shān hǎo,bù wèi jiā wú fù guō tián。

北行杂咏

范咸

海国何如江汉永,悠然过化想存神。hǎi guó hé rú jiāng hàn yǒng,yōu rán guò huà xiǎng cún shén。
此行省敛非无事,恐愧当年茇舍人。cǐ xíng shěng liǎn fēi wú shì,kǒng kuì dāng nián bá shě rén。

北行杂咏

范咸

一片银沙照夕晖,轻风拂拂袭征衣。yī piàn yín shā zhào xī huī,qīng fēng fú fú xí zhēng yī。
忽惊白鹭冲人起,只向溪流急处飞。hū jīng bái lù chōng rén qǐ,zhǐ xiàng xī liú jí chù fēi。

北行杂咏

范咸

一望青葱十里遥,蔗田长是长春苗。yī wàng qīng cōng shí lǐ yáo,zhè tián zhǎng shì zhǎng chūn miáo。
穷冬不更愁无雨,只恨难过铁线桥。qióng dōng bù gèng chóu wú yǔ,zhǐ hèn nán guò tiě xiàn qiáo。

北行杂咏

范咸

纪里浑嫌道路长,海天云气正茫茫。jì lǐ hún xián dào lù zhǎng,hǎi tiān yún qì zhèng máng máng。
行人莫道桑田改,阡陌依然似故乡。xíng rén mò dào sāng tián gǎi,qiān mò yī rán shì gù xiāng。

北行杂咏

范咸

远望平畴莽苍间,花开荞麦雪斑斑。yuǎn wàng píng chóu mǎng cāng jiān,huā kāi qiáo mài xuě bān bān。
微阳不改青云色,卅里烟岚大武山。wēi yáng bù gǎi qīng yún sè,sà lǐ yān lán dà wǔ shān。

北行杂咏

范咸

香草缠头浑似锦,螺钱束项美无瑕。xiāng cǎo chán tóu hún shì jǐn,luó qián shù xiàng měi wú xiá。
石家墙屋围罗绮,却上娇娥比甲花。shí jiā qiáng wū wéi luó qǐ,què shàng jiāo é bǐ jiǎ huā。

北行杂咏

范咸

素心只是爱寻常,怕进平原十日觞。sù xīn zhǐ shì ài xún cháng,pà jìn píng yuán shí rì shāng。
燔炙烹炰都少味,始知难敌菜羹香。fán zhì pēng páo dōu shǎo wèi,shǐ zhī nán dí cài gēng xiāng。

北行杂咏

范咸

小至翻疑节候差,豆棚青翠漫交加。xiǎo zhì fān yí jié hòu chà,dòu péng qīng cuì màn jiāo jiā。
沿溪忽入幽人室,开遍蔷薇一架花。yán xī hū rù yōu rén shì,kāi biàn qiáng wēi yī jià huā。

北行杂咏

范咸

大渡沙头一扣舷,久晴人怕立风前。dà dù shā tóu yī kòu xián,jiǔ qíng rén pà lì fēng qián。
临流正爱滩声美,又得檐声到枕边。lín liú zhèng ài tān shēng měi,yòu dé yán shēng dào zhěn biān。

北行杂咏

范咸

名花齐向胆瓶张,桃菊荷梅竟竞芳。míng huā qí xiàng dǎn píng zhāng,táo jú hé méi jìng jìng fāng。
说与中华人不信,老夫亲见细闻香。shuō yǔ zhōng huá rén bù xìn,lǎo fū qīn jiàn xì wén xiāng。

北行杂咏

范咸

身披锦罽色腥红,头上鸡毛招飐风。shēn pī jǐn jì sè xīng hóng,tóu shàng jī máo zhāo zhǎn fēng。
礼数纵嫌趋走疾,居然环佩响丁东。lǐ shù zòng xián qū zǒu jí,jū rán huán pèi xiǎng dīng dōng。

北行杂咏

范咸

杂咏诗成纪采风,麦苗阴雨细蒙蒙。zá yǒng shī chéng jì cǎi fēng,mài miáo yīn yǔ xì méng méng。
蛮娘齐唱丰穰曲,杼轴无忧大小东。mán niáng qí chàng fēng ráng qū,zhù zhóu wú yōu dà xiǎo dōng。
114«2345678