古诗词

题潘顺之落花图其二

汪锡圭

欲剪巫山一段云,幻空玉女散纷纷。yù jiǎn wū shān yī duàn yún,huàn kōng yù nǚ sàn fēn fēn。
随风吹到波心去,红晖鱼鳞绿绉纹。suí fēng chuī dào bō xīn qù,hóng huī yú lín lǜ zhòu wén。

汪锡圭

汪锡圭,字秉斋,长洲人。贡生,官江阴训导、分部郎中。有《翡翠巢诗钞》。 汪锡圭的作品>>

猜您喜欢

题潘顺之落花图

汪锡圭

蝶怨莺愁最恼人,曲中金缕可怜春。dié yuàn yīng chóu zuì nǎo rén,qū zhōng jīn lǚ kě lián chūn。
恨予已被桃源误,莫共渔郎更问津。hèn yǔ yǐ bèi táo yuán wù,mò gòng yú láng gèng wèn jīn。

题潘顺之落花图

汪锡圭

不断晴波漾绿萍,陌头柳眼为谁青。bù duàn qíng bō yàng lǜ píng,mò tóu liǔ yǎn wèi shuí qīng。
从今妄作封侯想,学得长生种树经。cóng jīn wàng zuò fēng hóu xiǎng,xué dé zhǎng shēng zhǒng shù jīng。