古诗词

有待

江人镜

雨泣枝上花,风搅丝边絮。yǔ qì zhī shàng huā,fēng jiǎo sī biān xù。
之子期不来,点点鸦飞去。zhī zi qī bù lái,diǎn diǎn yā fēi qù。

江人镜

江人镜,字云彦,号蓉舫,婺源人。道光己酉举人,历官两淮盐运使。有《知白斋诗钞》。 江人镜的作品>>

猜您喜欢

枢垣早直用岑嘉州和贾舍人早朝诗韵

江人镜

晓钟声送朔风寒,金井横东夜欲阑。xiǎo zhōng shēng sòng shuò fēng hán,jīn jǐng héng dōng yè yù lán。
兽炭堆红联短榻,貂裘袭紫簇仙官。shòu tàn duī hóng lián duǎn tà,diāo qiú xí zǐ cù xiān guān。
诏书急下封犹湿,冻笔频呵墨不干。zhào shū jí xià fēng yóu shī,dòng bǐ pín hē mò bù gàn。
谬荷近臣商国是,敢云时事正艰难。miù hé jìn chén shāng guó shì,gǎn yún shí shì zhèng jiān nán。

游峡山寺子听用昌黎山石诗韵并效其体次韵同作

江人镜

云木合沓烟火微,迎人入峡山鸟飞。yún mù hé dá yān huǒ wēi,yíng rén rù xiá shān niǎo fēi。
短篷初系晚炊作,半江水长知鱼肥。duǎn péng chū xì wǎn chuī zuò,bàn jiāng shuǐ zhǎng zhī yú féi。
楼台下上架岩谷,十日暗雨游人稀。lóu tái xià shàng jià yán gǔ,shí rì àn yǔ yóu rén xī。
穿林紫笋未成竹,解馋则可难慰饥。chuān lín zǐ sǔn wèi chéng zhú,jiě chán zé kě nán wèi jī。
软莎缓踏不用屐,两三结伴寻禅扉。ruǎn shā huǎn tà bù yòng jī,liǎng sān jié bàn xún chán fēi。
入门摩挲古碑碣,山茶绰约含春霏。rù mén mó sā gǔ bēi jié,shān chá chuò yuē hán chūn fēi。
仄径盘纡石凹凸,天光不漏松四围。zè jìng pán yū shí āo tū,tiān guāng bù lòu sōng sì wéi。
倚栏豁眼看悬瀑,寒气砭骨思添衣。yǐ lán huō yǎn kàn xuán pù,hán qì biān gǔ sī tiān yī。
山僧何缘得真赏,终岁落寞逃尘鞿。shān sēng hé yuán dé zhēn shǎng,zhōng suì luò mò táo chén jī。
吾侪恐贻老猿笑,故里有山胡不归。wú chái kǒng yí lǎo yuán xiào,gù lǐ yǒu shān hú bù guī。

将发韶州子箴嘱予早日还都明岁仍应礼部试感其意厚自悔蹉跎因叠前韵以谢

江人镜

我生随缘穷水陆,十年六度践场屋。wǒ shēng suí yuán qióng shuǐ lù,shí nián liù dù jiàn chǎng wū。
焦尾徒伤在爨桐,不材敢望千霄竹。jiāo wěi tú shāng zài cuàn tóng,bù cái gǎn wàng qiān xiāo zhú。
一官滥厕中书省,东涂西抹难免俗。yī guān làn cè zhōng shū shěng,dōng tú xī mǒ nán miǎn sú。
晴阊寥廓鸿鹄翔,倦羽不乔入幽谷。qíng chāng liáo kuò hóng gǔ xiáng,juàn yǔ bù qiáo rù yōu gǔ。
到家未久强出游,离愁满载南浦舳。dào jiā wèi jiǔ qiáng chū yóu,lí chóu mǎn zài nán pǔ zhú。
妻孥怪骂行不归,身如逋户逃捉扑。qī nú guài mà xíng bù guī,shēn rú bū hù táo zhuō pū。
我行初见菊花黄,我归将及菖蒲绿。wǒ xíng chū jiàn jú huā huáng,wǒ guī jiāng jí chāng pú lǜ。
自叹命宫坐磨蝎,幼婴忧闵悲风木。zì tàn mìng gōng zuò mó xiē,yòu yīng yōu mǐn bēi fēng mù。
寒儒菹饭难主张,客舍黄粱今又熟。hán rú jū fàn nán zhǔ zhāng,kè shě huáng liáng jīn yòu shú。
四十不作黑头公,三刀枉说益州牧。sì shí bù zuò hēi tóu gōng,sān dāo wǎng shuō yì zhōu mù。
穷愁郁郁是东野,进退皇皇怜孝叔。qióng chóu yù yù shì dōng yě,jìn tuì huáng huáng lián xiào shū。
蓬山楼阁望逶迤,多少神仙美冠玉。péng shān lóu gé wàng wēi yí,duō shǎo shén xiān měi guān yù。
齿摇发落渐衰零,嘲诮任人羞报复。chǐ yáo fā luò jiàn shuāi líng,cháo qiào rèn rén xiū bào fù。
争名仅得豹留皮,养拙尤防蛇画足。zhēng míng jǐn dé bào liú pí,yǎng zhuō yóu fáng shé huà zú。
几辈炎隆遭绝灭,惟有翰林擅清福。jǐ bèi yán lóng zāo jué miè,wéi yǒu hàn lín shàn qīng fú。
同年诸子鳌顶行,下界峰峦皆俯伏。tóng nián zhū zi áo dǐng xíng,xià jiè fēng luán jiē fǔ fú。
感君厚意起褰裳,席帽未离惭我独。gǎn jūn hòu yì qǐ qiān shang,xí mào wèi lí cán wǒ dú。