古诗词

次牧《翁六月七日迎河东君于云间喜而有述》诗

冯舒

漫言二十六鸳鸯,未抵惊魂一片香。màn yán èr shí liù yuān yāng,wèi dǐ jīng hún yī piàn xiāng。
汉渚不嫌空解佩,宋家应叹枉窥墙。hàn zhǔ bù xián kōng jiě pèi,sòng jiā yīng tàn wǎng kuī qiáng。
烛光高下迷琼树,月影参差妒玉堂。zhú guāng gāo xià mí qióng shù,yuè yǐng cān chà dù yù táng。
素女抚心天老笑,人间何物不昌昌。sù nǚ fǔ xīn tiān lǎo xiào,rén jiān hé wù bù chāng chāng。

冯舒

冯舒,字已苍,号默庵,常熟人。明诸生。有《默庵遗稿》。 冯舒的作品>>

猜您喜欢

丙戌岁朝

冯舒

投老余生又到春,萧萧短发尚为人。tóu lǎo yú shēng yòu dào chūn,xiāo xiāo duǎn fā shàng wèi rén。
世情已觉趋时便,天道难言与善亲。shì qíng yǐ jué qū shí biàn,tiān dào nán yán yǔ shàn qīn。
梦里山川存故国,劫余门巷失比邻。mèng lǐ shān chuān cún gù guó,jié yú mén xiàng shī bǐ lín。
野人忆著前年事,洒泪临风问大钧。yě rén yì zhù qián nián shì,sǎ lèi lín fēng wèn dà jūn。

丙戌除夜是夕立春

冯舒

枯草还苏又报春,乱余留得病中身。kū cǎo hái sū yòu bào chūn,luàn yú liú dé bìng zhōng shēn。
懒携筇杖寻如愿,聊剔灯花诵逐贫。lǎn xié qióng zhàng xún rú yuàn,liáo tī dēng huā sòng zhú pín。
眼暗怕看新换历,镜清惭负旧时巾。yǎn àn pà kàn xīn huàn lì,jìng qīng cán fù jiù shí jīn。
闲愁总有三千斛,拟写长笺奏玉宸。xián chóu zǒng yǒu sān qiān hú,nǐ xiě zhǎng jiān zòu yù chén。

偶题

冯舒

手不扶犁舌不耕,人间生事百无成。shǒu bù fú lí shé bù gēng,rén jiān shēng shì bǎi wú chéng。
闲思野老招寻易,偶弄渔竿得失轻。xián sī yě lǎo zhāo xún yì,ǒu nòng yú gān dé shī qīng。
心似不温垂竭酒,家如将败未完枰。xīn shì bù wēn chuí jié jiǔ,jiā rú jiāng bài wèi wán píng。
却怜世态懵腾甚,同浴还须笑裸裎。què lián shì tài měng téng shén,tóng yù hái xū xiào luǒ chéng。

孙孝若方广居,招看八面重台牡丹

冯舒

乱来花事不关身,此日君家醉殿春。luàn lái huā shì bù guān shēn,cǐ rì jūn jiā zuì diàn chūn。
艳粉一团欹露冷,赪红八面斗妆新。yàn fěn yī tuán yī lù lěng,chēng hóng bā miàn dòu zhuāng xīn。
朱衣拭汗思何晏,绣帔飘香忆太真。zhū yī shì hàn sī hé yàn,xiù pèi piāo xiāng yì tài zhēn。
至竟形相无好句,如愁欲语总伤神。zhì jìng xíng xiāng wú hǎo jù,rú chóu yù yǔ zǒng shāng shén。

仲夏村居四叠前韵三首

冯舒

布谷声中忽过春,落红犹似恋芳尘。bù gǔ shēng zhōng hū guò chūn,luò hóng yóu shì liàn fāng chén。
陌头阵阵催秧雨,树底喧喧作社人。mò tóu zhèn zhèn cuī yāng yǔ,shù dǐ xuān xuān zuò shè rén。
身在可耕兼可钓,村愚忘汉亦忘秦。shēn zài kě gēng jiān kě diào,cūn yú wàng hàn yì wàng qín。
朝来饱吃黄齑饭,闲逐巫师看赛神。cháo lái bǎo chī huáng jī fàn,xián zhú wū shī kàn sài shén。

仲夏村居四叠前韵三首

冯舒

老来衰惫总堪嗟,无力分秧与萟麻。lǎo lái shuāi bèi zǒng kān jiē,wú lì fēn yāng yǔ yì má。
欹枕送人忙日月,杜门还我睡年华。yī zhěn sòng rén máng rì yuè,dù mén hái wǒ shuì nián huá。
菊秧按谱栽三径,农事成书著一家。jú yāng àn pǔ zāi sān jìng,nóng shì chéng shū zhù yī jiā。
只恨今年风雨恶,屋茅吹尽柱头斜。zhǐ hèn jīn nián fēng yǔ è,wū máo chuī jǐn zhù tóu xié。

仲夏村居四叠前韵三首

冯舒

寻得君公避世墙,开门遥趁竹风凉。xún dé jūn gōng bì shì qiáng,kāi mén yáo chèn zhú fēng liáng。
逢僧自觉心期在,曳杖还夸脚力强。féng sēng zì jué xīn qī zài,yè zhàng hái kuā jiǎo lì qiáng。
高摘白云供笑傲,倒骑青牯恣颠狂。gāo zhāi bái yún gōng xiào ào,dào qí qīng gǔ zì diān kuáng。
海鸥自是忘机者,浅蓼深芦处处乡。hǎi ōu zì shì wàng jī zhě,qiǎn liǎo shēn lú chù chù xiāng。

初冬过尚湖

冯舒

萧条帘幕不遮风,百顷清光半幅篷。xiāo tiáo lián mù bù zhē fēng,bǎi qǐng qīng guāng bàn fú péng。
山色有无斜照里,人家低湿水烟中。shān sè yǒu wú xié zhào lǐ,rén jiā dī shī shuǐ yān zhōng。
雁摇枯苇杆杆白,鹜映残霞片片红。yàn yáo kū wěi gān gān bái,wù yìng cán xiá piàn piàn hóng。
如此风光谁与会?rú cǐ fēng guāng shuí yǔ huì?
笔床茶裹伴衰翁。bǐ chuáng chá guǒ bàn shuāi wēng。

柳絮二首

冯舒

不著根株到处生,飘为飞雪落为萍。bù zhù gēn zhū dào chù shēng,piāo wèi fēi xuě luò wèi píng。
江流看取千寻阔,占尽还应剩一泓。jiāng liú kàn qǔ qiān xún kuò,zhàn jǐn hái yīng shèng yī hóng。

柳絮二首

冯舒

漫漫密密逞精神,栖薄何分溷与茵。màn màn mì mì chěng jīng shén,qī báo hé fēn hùn yǔ yīn。
却恐章台新雨后,也随马足伴红尘。què kǒng zhāng tái xīn yǔ hòu,yě suí mǎ zú bàn hóng chén。

过尧山

冯舒

旅舍窗穿漏残月,拥被难禁朔风烈。lǚ shě chuāng chuān lòu cán yuè,yōng bèi nán jìn shuò fēng liè。
未分曙色鸡始鸣,仆夫戒途催晓发。wèi fēn shǔ sè jī shǐ míng,pū fū jiè tú cuī xiǎo fā。
试问前行何所之,云有尧山峰突兀。shì wèn qián xíng hé suǒ zhī,yún yǒu yáo shān fēng tū wù。
纵横无人六十里,魑魅强梁戒仓卒。zòng héng wú rén liù shí lǐ,chī mèi qiáng liáng jiè cāng zú。
畏途闻此骨已寒,托身蹇卫宁交睫。wèi tú wén cǐ gǔ yǐ hán,tuō shēn jiǎn wèi níng jiāo jié。
东方残魄何希微,太白当空恣蓬勃。dōng fāng cán pò hé xī wēi,tài bái dāng kōng zì péng bó。
忽然狐兔立如人,俄尔须眉冻成雪。hū rán hú tù lì rú rén,é ěr xū méi dòng chéng xuě。
此时心死魂欲堕,身命已拚轻一掷。cǐ shí xīn sǐ hún yù duò,shēn mìng yǐ pàn qīng yī zhì。
岂知险阻本无多,顷刻曈昽晓光赤。qǐ zhī xiǎn zǔ běn wú duō,qǐng kè tóng lóng xiǎo guāng chì。
遥望炊烟五里余,草短霜乾乱行迹。yáo wàng chuī yān wǔ lǐ yú,cǎo duǎn shuāng qián luàn xíng jì。
中宵噩梦忽然苏,前此忧危总冰释。zhōng xiāo è mèng hū rán sū,qián cǐ yōu wēi zǒng bīng shì。
始信人言不足凭,直道自应无险厄。shǐ xìn rén yán bù zú píng,zhí dào zì yīng wú xiǎn è。
丈夫但保坦荡心,地阔天空未忧窄。zhàng fū dàn bǎo tǎn dàng xīn,dì kuò tiān kōng wèi yōu zhǎi。