古诗词

白马渡

黄文琛

哀猿暝啼江上山,山雨滴绿绿满船。āi yuán míng tí jiāng shàng shān,shān yǔ dī lǜ lǜ mǎn chuán。
六月单衫坐篷底,细数雪鹭冲凉烟。liù yuè dān shān zuò péng dǐ,xì shù xuě lù chōng liáng yān。
溪回柁转更清绝,谁构亭子山之颠。xī huí duò zhuǎn gèng qīng jué,shuí gòu tíng zi shān zhī diān。
衰俗踵事好奇诡,曾见几人升青天。shuāi sú zhǒng shì hǎo qí guǐ,céng jiàn jǐ rén shēng qīng tiān。
桃花不开石门闭,杉筠长大藤钩连。táo huā bù kāi shí mén bì,shān yún zhǎng dà téng gōu lián。
琐窗朱阁梦何所,书生浪赋秋月圆。suǒ chuāng zhū gé mèng hé suǒ,shū shēng làng fù qiū yuè yuán。
吁嗟在昔减州税,追留白马真能贤。xū jiē zài xī jiǎn zhōu shuì,zhuī liú bái mǎ zhēn néng xián。
岁久无复记遗爱,荒唐此地夸神仙。suì jiǔ wú fù jì yí ài,huāng táng cǐ dì kuā shén xiān。
好风吹送不得住,我亦有累难息肩。hǎo fēng chuī sòng bù dé zhù,wǒ yì yǒu lèi nán xī jiān。
芒鞋布袜定何日,到处自办游山钱。máng xié bù wà dìng hé rì,dào chù zì bàn yóu shān qián。

黄文琛

黄文琛,字海华,晚号瓮叟,汉阳人。道光乙酉举人,历官湖南候补知府。有《思贻堂》、《玩云室诸集》。 黄文琛的作品>>

猜您喜欢

清明

黄文琛

淡淡湖风弄雨丝,纸灰飞上绿杨枝。dàn dàn hú fēng nòng yǔ sī,zhǐ huī fēi shàng lǜ yáng zhī。
三年不过归元寺,肠断清明上冢时。sān nián bù guò guī yuán sì,cháng duàn qīng míng shàng zhǒng shí。

凉夜检理旧书感赋

黄文琛

少时不愿轻去乡,读书愿罄家所藏。shǎo shí bù yuàn qīng qù xiāng,dú shū yuàn qìng jiā suǒ cáng。
间从邻好乞善本,手钞夜阑镫烛光。jiān cóng lín hǎo qǐ shàn běn,shǒu chāo yè lán dèng zhú guāng。
亦知力索乏真味,不解癖嗜长匆忙。yì zhī lì suǒ fá zhēn wèi,bù jiě pǐ shì zhǎng cōng máng。
丹黄纷藉染十指,签帙散乱堆满床。dān huáng fēn jí rǎn shí zhǐ,qiān zhì sàn luàn duī mǎn chuáng。
乙科误人再奔走,浮云改变家业荒。yǐ kē wù rén zài bēn zǒu,fú yún gǎi biàn jiā yè huāng。
饥来驱我苦无暇,安能捆载随轻装。jī lái qū wǒ kǔ wú xiá,ān néng kǔn zài suí qīng zhuāng。
远函复报遭水厄,败垣毁室同悲伤。yuǎn hán fù bào zāo shuǐ è,bài yuán huǐ shì tóng bēi shāng。
阳侯岂其爱文字,如此豪夺真猖狂。yáng hóu qǐ qí ài wén zì,rú cǐ háo duó zhēn chāng kuáng。
河北归来迫冬尽,蒸暴镇压收流亡。hé běi guī lái pò dōng jǐn,zhēng bào zhèn yā shōu liú wáng。
频年浮踪今暂息,十仅其一充行囊。pín nián fú zōng jīn zàn xī,shí jǐn qí yī chōng xíng náng。
今夕何夕幸无扰,检书未竟心彷徨。jīn xī hé xī xìng wú rǎo,jiǎn shū wèi jìng xīn páng huáng。
旧墨过眼了不识,惊回断梦春茫茫。jiù mò guò yǎn le bù shí,jīng huí duàn mèng chūn máng máng。
人生诵读亦有命,何殊金紫登朝行。rén shēng sòng dú yì yǒu mìng,hé shū jīn zǐ dēng cháo xíng。
百不如人恃有此,叠经催折成老苍。bǎi bù rú rén shì yǒu cǐ,dié jīng cuī zhé chéng lǎo cāng。
素缣欲动林风静,净风横斜窗月凉。sù jiān yù dòng lín fēng jìng,jìng fēng héng xié chuāng yuè liáng。
呼名肃拜酹杯酒,长思鉴我非相忘。hū míng sù bài lèi bēi jiǔ,zhǎng sī jiàn wǒ fēi xiāng wàng。

伤歌行

黄文琛

朱门日出锁未开,内批已遣金吾来。zhū mén rì chū suǒ wèi kāi,nèi pī yǐ qiǎn jīn wú lái。
驱逐妇女出门走,惊妆欲竟频相催。qū zhú fù nǚ chū mén zǒu,jīng zhuāng yù jìng pín xiāng cuī。
屋屋检视谁复问,大索十日收赀财。wū wū jiǎn shì shuí fù wèn,dà suǒ shí rì shōu zī cái。
膏田连栋不可算,吴绫蜀锦纷成堆。gāo tián lián dòng bù kě suàn,wú líng shǔ jǐn fēn chéng duī。
深藏宝赂发光怪,海物充积高崔巍。shēn cáng bǎo lù fā guāng guài,hǎi wù chōng jī gāo cuī wēi。
以车曳载入内府,街头杂沓奔如雷。yǐ chē yè zài rù nèi fǔ,jiē tóu zá dá bēn rú léi。
宾客逃避家僮散,相公始自炎州回。bīn kè táo bì jiā tóng sàn,xiāng gōng shǐ zì yán zhōu huí。
番禺珠翠果何有,愁肠轸转心寒灰。fān yú zhū cuì guǒ hé yǒu,chóu cháng zhěn zhuǎn xīn hán huī。
小侯寄食长不饱,妖姬掩袖啼红腮。xiǎo hóu jì shí zhǎng bù bǎo,yāo jī yǎn xiù tí hóng sāi。
梦中旌纛犹在眼,锒铛夜半声喧豗。mèng zhōng jīng dào yóu zài yǎn,láng dāng yè bàn shēng xuān huī。
中朝达官忍弃我,风檐惨淡私徘徊。zhōng cháo dá guān rěn qì wǒ,fēng yán cǎn dàn sī pái huái。
浮云变幻亦常事,如此颠折非人灾。fú yún biàn huàn yì cháng shì,rú cǐ diān zhé fēi rén zāi。
门前一雨生莓苔,亲戚嗟叹行人咍。mén qián yī yǔ shēng méi tái,qīn qī jiē tàn xíng rén hāi。
不记手抉大河水,鱼龙镵嚼天为哀。bù jì shǒu jué dà hé shuǐ,yú lóng chán jué tiān wèi āi。

九月同琉球郑生赴通州作

黄文琛

西风送铃驮,初日浮古尘。xī fēng sòng líng tuó,chū rì fú gǔ chén。
王事莫敢息,于役偕远人。wáng shì mò gǎn xī,yú yì xié yuǎn rén。
海藩被恩信,济济来成均。hǎi fān bèi ēn xìn,jì jì lái chéng jūn。
私怀屡得请,不愧观国宾。sī huái lǚ dé qǐng,bù kuì guān guó bīn。
黄花酒已熟,吹帽值佳辰。huáng huā jiǔ yǐ shú,chuī mào zhí jiā chén。
程期限公牒,仆隶颦且呻。chéng qī xiàn gōng dié,pū lì pín qiě shēn。
安知余蓄念,疮痍轸边垠。ān zhī yú xù niàn,chuāng yí zhěn biān yín。
三载警烽檄,犬羊昧尊亲。sān zài jǐng fēng xí,quǎn yáng mèi zūn qīn。
嘉尔笃忠孝,历险归我仁。jiā ěr dǔ zhōng xiào,lì xiǎn guī wǒ rén。
附枝无曲木,同辙非异轮。fù zhī wú qū mù,tóng zhé fēi yì lún。
汉德优既渥,景命终古新。hàn dé yōu jì wò,jǐng mìng zhōng gǔ xīn。
永永为外捍,不在输奇珍。yǒng yǒng wèi wài hàn,bù zài shū qí zhēn。
学省延国胄,所期化益淳。xué shěng yán guó zhòu,suǒ qī huà yì chún。
凛然效一职,去矣无苦辛。lǐn rán xiào yī zhí,qù yǐ wú kǔ xīn。

拟赠晋江御史陈公

黄文琛

皇帝二十有三祀,岁在癸卯月建已。huáng dì èr shí yǒu sān sì,suì zài guǐ mǎo yuè jiàn yǐ。
万人一口呼太平,欢动朝廷真御史。wàn rén yī kǒu hū tài píng,huān dòng cháo tíng zhēn yù shǐ。
御史献言职所司,以言得罪焉敢知。yù shǐ xiàn yán zhí suǒ sī,yǐ yán dé zuì yān gǎn zhī。
伤威纵敌愤所切,高位可复贪牖尸。shāng wēi zòng dí fèn suǒ qiè,gāo wèi kě fù tān yǒu shī。
一封朝奏天子圣,贵人惨懔惊名姓。yī fēng cháo zòu tiān zi shèng,guì rén cǎn lǐn jīng míng xìng。
我皇大度古来无,特蒙褒许更成命。wǒ huáng dà dù gǔ lái wú,tè méng bāo xǔ gèng chéng mìng。
爱公宿学慕公久,心倾此事尤頫首。ài gōng sù xué mù gōng jiǔ,xīn qīng cǐ shì yóu fǔ shǒu。
公昔释褐岁壬辰,九重忧旱求直臣。gōng xī shì hè suì rén chén,jiǔ zhòng yōu hàn qiú zhí chén。
謇辞论列刘给谏,先贤后哲同超伦。jiǎn cí lùn liè liú gěi jiàn,xiān xián hòu zhé tóng chāo lún。
眼中再见朱云人,延英但少张将军。yǎn zhōng zài jiàn zhū yún rén,yán yīng dàn shǎo zhāng jiāng jūn。
魏公妩媚作何语,沈沈温室不可闻。wèi gōng wǔ mèi zuò hé yǔ,shěn shěn wēn shì bù kě wén。
公身决为当世用,公文岂独吾曹诵。gōng shēn jué wèi dāng shì yòng,gōng wén qǐ dú wú cáo sòng。
更须湔剔谋本根,廓清六合安鸾凤。gèng xū jiān tī móu běn gēn,kuò qīng liù hé ān luán fèng。

送福同年复宰关中

黄文琛

君居巷南我巷北,三年不识思颜色。jūn jū xiàng nán wǒ xiàng běi,sān nián bù shí sī yán sè。
古槐花寺始逢君,快然所见溢所闻。gǔ huái huā sì shǐ féng jūn,kuài rán suǒ jiàn yì suǒ wén。
座中无限青云客,与我并坐情相亲。zuò zhōng wú xiàn qīng yún kè,yǔ wǒ bìng zuò qíng xiāng qīn。
叹息鲁国一杯水,大鱼泼剌赤其尾。tàn xī lǔ guó yī bēi shuǐ,dà yú pō lá chì qí wěi。
三揖一辞了无难,古来贤者类如此。sān yī yī cí le wú nán,gǔ lái xián zhě lèi rú cǐ。
烟鸿哀叫秦云秋,桑柏雕悴使人愁。yān hóng āi jiào qín yún qiū,sāng bǎi diāo cuì shǐ rén chóu。
天了临轩简良宰,严程赴陇不我留。tiān le lín xuān jiǎn liáng zǎi,yán chéng fù lǒng bù wǒ liú。
曾迟别速伤如何,感君执袂情独多。céng chí bié sù shāng rú hé,gǎn jūn zhí mèi qíng dú duō。
我怀径敢向君告,莫以前非悔年少。wǒ huái jìng gǎn xiàng jūn gào,mò yǐ qián fēi huǐ nián shǎo。
好风吹送来晚歌,我为苍生向西笑。hǎo fēng chuī sòng lái wǎn gē,wǒ wèi cāng shēng xiàng xī xiào。

复至德山

黄文琛

日日来看江上山,居人笑说使君顽。rì rì lái kàn jiāng shàng shān,jū rén xiào shuō shǐ jūn wán。
使君无事且乐此,尚恨尔来腰脚孱。shǐ jūn wú shì qiě lè cǐ,shàng hèn ěr lái yāo jiǎo càn。
东华旅食逾十载,缁尘滚滚人如海。dōng huá lǚ shí yú shí zài,zī chén gǔn gǔn rén rú hǎi。
乡梦迷离意常醒,扪胸丘壑依然在。xiāng mèng mí lí yì cháng xǐng,mén xiōng qiū hè yī rán zài。
此邦水与山俱清,我未来时熟其名。cǐ bāng shuǐ yǔ shān jù qīng,wǒ wèi lái shí shú qí míng。
故交四方不可合,江云岭月知我情。gù jiāo sì fāng bù kě hé,jiāng yún lǐng yuè zhī wǒ qíng。

舟过德山为留半日

黄文琛

今日何日饱看山,山色落我船窗间。jīn rì hé rì bǎo kàn shān,shān sè luò wǒ chuán chuāng jiān。
定知山灵独笑我,间官何事身不间。dìng zhī shān líng dú xiào wǒ,jiān guān hé shì shēn bù jiān。
舟子催促莫久住,此间未是收帆处。zhōu zi cuī cù mò jiǔ zhù,cǐ jiān wèi shì shōu fān chù。
凉波叠碧天已风,沙禽突破秋烟去。liáng bō dié bì tiān yǐ fēng,shā qín tū pò qiū yān qù。

发德山

黄文琛

割麦天气江流潢,沙滩渐没五尺强。gē mài tiān qì jiāng liú huáng,shā tān jiàn méi wǔ chǐ qiáng。
鼓师弄手百夫唱,竹索倒拽船低昂。gǔ shī nòng shǒu bǎi fū chàng,zhú suǒ dào zhuāi chuán dī áng。
回头看山在林杪,孤峰一角浮图小。huí tóu kàn shān zài lín miǎo,gū fēng yī jiǎo fú tú xiǎo。
画旗飘扬风转脚,羡煞估帆去如鸟。huà qí piāo yáng fēng zhuǎn jiǎo,xiàn shā gū fān qù rú niǎo。
朝天路远六千余,堂堂岁月间扫除。cháo tiān lù yuǎn liù qiān yú,táng táng suì yuè jiān sǎo chú。
遥与山灵结后约,再来颜鬓知何知。yáo yǔ shān líng jié hòu yuē,zài lái yán bìn zhī hé zhī。

枇杷

黄文琛

故人惠我黄金刃,骈蒂森梢堆满盘。gù rén huì wǒ huáng jīn rèn,pián dì sēn shāo duī mǎn pán。
可喜荒郡亦有此,肺枯甘沁灵浆寒。kě xǐ huāng jùn yì yǒu cǐ,fèi kū gān qìn líng jiāng hán。
建业蜡兄名最久,山南旧事依然否。jiàn yè là xiōng míng zuì jiǔ,shān nán jiù shì yī rán fǒu。
饱啖佳果转生悲,扬州旧梦黯回首。bǎo dàn jiā guǒ zhuǎn shēng bēi,yáng zhōu jiù mèng àn huí shǒu。
画船箫鼓高戛云,娇喉唤卖风吹薰。huà chuán xiāo gǔ gāo jiá yún,jiāo hóu huàn mài fēng chuī xūn。
连江战垒人骨白,明月不知今几分。lián jiāng zhàn lěi rén gǔ bái,míng yuè bù zhī jīn jǐ fēn。

下滩

黄文琛

溪神试我老胆勇,夜召风雨故惊悚。xī shén shì wǒ lǎo dǎn yǒng,yè zhào fēng yǔ gù jīng sǒng。
岩垂壑沸豪秋湍,地机腾激晴雷汹。yán chuí hè fèi háo qiū tuān,dì jī téng jī qíng léi xiōng。
船头半没船尾高,人与伏鳞共飞踊。chuán tóu bàn méi chuán wěi gāo,rén yǔ fú lín gòng fēi yǒng。
溅衣及屦自安坐,一木摆拨群力捧。jiàn yī jí jù zì ān zuò,yī mù bǎi bō qún lì pěng。
篙工脱险乃大笑,窃臆使君得毋恐。gāo gōng tuō xiǎn nǎi dà xiào,qiè yì shǐ jūn dé wú kǒng。
岂知倔强性所成,莫以危疑震衰冗。qǐ zhī jué qiáng xìng suǒ chéng,mò yǐ wēi yí zhèn shuāi rǒng。
惯看世熊等鸱吓,嫉邪未敢悔前踵。guàn kàn shì xióng děng chī xià,jí xié wèi gǎn huǐ qián zhǒng。
绿潭箭下平如席,搜奇早已诗肩耸。lǜ tán jiàn xià píng rú xí,sōu qí zǎo yǐ shī jiān sǒng。

抵武昌

黄文琛

朝发箄洲头,暮泊鲇鱼口。cháo fā bǐ zhōu tóu,mù pō nián yú kǒu。
江山不复识,牢落戎马后。jiāng shān bù fù shí,láo luò róng mǎ hòu。
故乡昔殷富,狂寇屡芟蹂。gù xiāng xī yīn fù,kuáng kòu lǚ shān róu。
焚杀一何惨,兵气尚缠纠。fén shā yī hé cǎn,bīng qì shàng chán jiū。
警熛自东来,彩鹢壮屯守。jǐng biāo zì dōng lái,cǎi yì zhuàng tún shǒu。
荒忽几疆吏,丧地某至某。huāng hū jǐ jiāng lì,sàng dì mǒu zhì mǒu。
泄泄今七年,未涤豺狼薮。xiè xiè jīn qī nián,wèi dí chái láng sǒu。
酸涕强西眺,此心更何有。suān tì qiáng xī tiào,cǐ xīn gèng hé yǒu。
敝庐荡无存,亲旧睽离久。bì lú dàng wú cún,qīn jiù kuí lí jiǔ。
烟火自葱郁,新屋十八九。yān huǒ zì cōng yù,xīn wū shí bā jiǔ。
余息骤难苏,疲俗终安否。yú xī zhòu nán sū,pí sú zhōng ān fǒu。
残妖决可扫,顾影念衰朽。cán yāo jué kě sǎo,gù yǐng niàn shuāi xiǔ。
从来据机轴,是赖活人手。cóng lái jù jī zhóu,shì lài huó rén shǒu。
制胜非有他,临事毋一苟。zhì shèng fēi yǒu tā,lín shì wú yī gǒu。
乱霞明高堞,秋色澹霜柳。luàn xiá míng gāo dié,qiū sè dàn shuāng liǔ。
对此风物殊,怆然低白首。duì cǐ fēng wù shū,chuàng rán dī bái shǒu。