古诗词

赠语溪曹黄门歌

李邺嗣

铜人泪滴茅人瞰,汉皇寝殿罘罳陷。tóng rén lèi dī máo rén kàn,hàn huáng qǐn diàn fú sī xiàn。
杜陵狼藉虎文衣,秋风刘郎看磨剑。dù líng láng jí hǔ wén yī,qiū fēng liú láng kàn mó jiàn。
赵家冤凑一塔瓶,天阴啼杂马牛声。zhào jiā yuān còu yī tǎ píng,tiān yīn tí zá mǎ niú shēng。
不道一丘兰上土,有人月黑抱冬青。bù dào yī qiū lán shàng tǔ,yǒu rén yuè hēi bào dōng qīng。
此时鬼伯凶如此,日逼诸君上蒿里。cǐ shí guǐ bó xiōng rú cǐ,rì bī zhū jūn shàng hāo lǐ。
只从野外哭忠魂,谁识路旁流义髓。zhǐ cóng yě wài kū zhōng hún,shuí shí lù páng liú yì suǐ。
义髓凝为千载碧,山鹘照眼泉呜咽。yì suǐ níng wèi qiān zài bì,shān gǔ zhào yǎn quán wū yàn。
家家骨暖一蔂泥,几丛乱稿无寒食。jiā jiā gǔ nuǎn yī léi ní,jǐ cóng luàn gǎo wú hán shí。
语溪黄门义丈夫,肯将十汇覆黄垆。yǔ xī huáng mén yì zhàng fū,kěn jiāng shí huì fù huáng lú。
树上只容栖怨鸟,田间不敢走妖狐。shù shàng zhǐ róng qī yuàn niǎo,tián jiān bù gǎn zǒu yāo hú。
墓石官阶都不记,小碑只篆呜呼字。mù shí guān jiē dōu bù jì,xiǎo bēi zhǐ zhuàn wū hū zì。
碑前剑草发今春,何人下马双垂泪。bēi qián jiàn cǎo fā jīn chūn,hé rén xià mǎ shuāng chuí lèi。
安得烧㼷千万堆,尽掩人间义士骸。ān dé shāo chuán qiān wàn duī,jǐn yǎn rén jiān yì shì hái。
万盂麦粥千竿纸,土花开遍髑髅台。wàn yú mài zhōu qiān gān zhǐ,tǔ huā kāi biàn dú lóu tái。
神旗飒飒飘如雨,夜中听唤诸公语。shén qí sà sà piāo rú yǔ,yè zhōng tīng huàn zhū gōng yǔ。
深蒙范式挽灵车,多谢张融著高履。shēn méng fàn shì wǎn líng chē,duō xiè zhāng róng zhù gāo lǚ。

李邺嗣

李邺嗣,原名文胤,以字行,号杲堂,鄞县人。明诸生。有《杲堂诗钞》。 李邺嗣的作品>>

猜您喜欢

江上

李邺嗣

乱余野老哭,天地黯然愁。luàn yú yě lǎo kū,tiān dì àn rán chóu。
绝爨吹磷火,颓垣凑髑髅。jué cuàn chuī lín huǒ,tuí yuán còu dú lóu。
梦依荐黍定,家对旅葵秋。mèng yī jiàn shǔ dìng,jiā duì lǚ kuí qiū。
尚有征租吏,频从白屋搜。shàng yǒu zhēng zū lì,pín cóng bái wū sōu。

泊定海夜哭

李邺嗣

我实愁来此,荒荒天地昏。wǒ shí chóu lái cǐ,huāng huāng tiān dì hūn。
悲风嘶虎石,毅鬼立蛟门。bēi fēng sī hǔ shí,yì guǐ lì jiāo mén。
国史千年寄,臣心一日论。guó shǐ qiān nián jì,chén xīn yī rì lùn。
关河戎马在,何地可招魂?guān hé róng mǎ zài,hé dì kě zhāo hún?

泊定海夜哭

李邺嗣

飘泊吾生事,孤篷复一方。piāo pō wú shēng shì,gū péng fù yī fāng。
江烽催鬓雪,野爨燎衣霜。jiāng fēng cuī bìn xuě,yě cuàn liáo yī shuāng。
草木俱兵气,亲朋半战场。cǎo mù jù bīng qì,qīn péng bàn zhàn chǎng。
犹怜心未已,啼眼望南阳。yóu lián xīn wèi yǐ,tí yǎn wàng nán yáng。

泊定海夜哭

李邺嗣

惊心前日事,野立久仓皇。jīng xīn qián rì shì,yě lì jiǔ cāng huáng。
鳀壑沉楼舰,鼍宫葬国殇。tí hè chén lóu jiàn,tuó gōng zàng guó shāng。
空城霾日脚,旧垒堕星芒。kōng chéng mái rì jiǎo,jiù lěi duò xīng máng。
横海威名重,何时下战洋?héng hǎi wēi míng zhòng,hé shí xià zhàn yáng?

泊定海夜哭

李邺嗣

频年国破泪,此日更难收。pín nián guó pò lèi,cǐ rì gèng nán shōu。
积血知龙斗,遗民问马流。jī xuè zhī lóng dòu,yí mín wèn mǎ liú。
乾坤迷鼓角,风雨溅刀头。qián kūn mí gǔ jiǎo,fēng yǔ jiàn dāo tóu。
太息残生在,黄冠何所投。tài xī cán shēng zài,huáng guān hé suǒ tóu。

哀甬东

李邺嗣

穹庐夜徙后,野哭动江东。qióng lú yè xǐ hòu,yě kū dòng jiāng dōng。
乱瓦栖云脚,荒炊坐马通。luàn wǎ qī yún jiǎo,huāng chuī zuò mǎ tōng。
霾深天未白,雾滃日难红。mái shēn tiān wèi bái,wù wēng rì nán hóng。
庙火睢阳见,悲吟动晚风。miào huǒ suī yáng jiàn,bēi yín dòng wǎn fēng。

哀甬东

李邺嗣

江干一夜雨,何处洗腥尘。jiāng gàn yī yè yǔ,hé chù xǐ xīng chén。
赤野丰乌食,青烟杂马磷。chì yě fēng wū shí,qīng yān zá mǎ lín。
鬼房愁近夜,怨草虑无春。guǐ fáng chóu jìn yè,yuàn cǎo lǜ wú chūn。
此日高苍意,应怜三户民。cǐ rì gāo cāng yì,yīng lián sān hù mín。

哀甬东

李邺嗣

筚栗频吹断,经旬敢一行。bì lì pín chuī duàn,jīng xún gǎn yī xíng。
巷初投犬吠,市稍贺人声。xiàng chū tóu quǎn fèi,shì shāo hè rén shēng。
家在移前尽,身从定后惊。jiā zài yí qián jǐn,shēn cóng dìng hòu jīng。
太平真足慕,容易偃柴荆。tài píng zhēn zú mù,róng yì yǎn chái jīng。

哀甬东

李邺嗣

战垒村村见,愁云日日浓。zhàn lěi cūn cūn jiàn,chóu yún rì rì nóng。
乱骸争白草,旧鬼失青松。luàn hái zhēng bái cǎo,jiù guǐ shī qīng sōng。
不断三江鼓,难消八月烽。bù duàn sān jiāng gǔ,nán xiāo bā yuè fēng。
山居何处好,比屋有新舂。shān jū hé chù hǎo,bǐ wū yǒu xīn chōng。

夜望

李邺嗣

秋气生华汉,萧然独望身。qiū qì shēng huá hàn,xiāo rán dú wàng shēn。
天空云逐鸟,夜永月依人。tiān kōng yún zhú niǎo,yè yǒng yuè yī rén。
草木冰霜近,关河烽燧频。cǎo mù bīng shuāng jìn,guān hé fēng suì pín。
那堪照衰鬓,涕泪共时新。nà kān zhào shuāi bìn,tì lèi gòng shí xīn。

平生

李邺嗣

平生慷慨泪,秋雨一尊多。píng shēng kāng kǎi lèi,qiū yǔ yī zūn duō。
岛上悲龙笛,江东老鹭蓑。dǎo shàng bēi lóng dí,jiāng dōng lǎo lù suō。
荒竿流岁月,短发送山河。huāng gān liú suì yuè,duǎn fā sòng shān hé。
野眺苍茫候,何人起浩歌。yě tiào cāng máng hòu,hé rén qǐ hào gē。

众中

李邺嗣

众中常默默,自觉不能亲。zhòng zhōng cháng mò mò,zì jué bù néng qīn。
草木增新涕,江山厌旧人。cǎo mù zēng xīn tì,jiāng shān yàn jiù rén。
名宜随世变,诗尚触时嗔。míng yí suí shì biàn,shī shàng chù shí chēn。
还憩空床坐,低回此日身。hái qì kōng chuáng zuò,dī huí cǐ rì shēn。

怀祈永

李邺嗣

到处鸡声促,奇人南北身。dào chù jī shēng cù,qí rén nán běi shēn。
变名吴市客,结友灞陵人。biàn míng wú shì kè,jié yǒu bà líng rén。
旧室青萍气,荒祠黄石神。jiù shì qīng píng qì,huāng cí huáng shí shén。
乾坤方带甲,执手几时真。qián kūn fāng dài jiǎ,zhí shǒu jǐ shí zhēn。

出门望友

李邺嗣

亦知来未定,束带候柴门。yì zhī lái wèi dìng,shù dài hòu chái mén。
袖置经年字,心怀越陌恩。xiù zhì jīng nián zì,xīn huái yuè mò ēn。
菰烟初白港,枫火渐红村。gū yān chū bái gǎng,fēng huǒ jiàn hóng cūn。
过尽南飞雁,离思不可论。guò jǐn nán fēi yàn,lí sī bù kě lùn。

奉答啸堂和尚

李邺嗣

{弼火}药三春里,谁知巷草生。bì huǒ yào sān chūn lǐ,shuí zhī xiàng cǎo shēng。
衰年惭废学,近俗畏知名。shuāi nián cán fèi xué,jìn sú wèi zhī míng。
杖履凭高置,莺花养老成。zhàng lǚ píng gāo zhì,yīng huā yǎng lǎo chéng。
故人谁问疾,斟酌启柴荆。gù rén shuí wèn jí,zhēn zhuó qǐ chái jīng。
491234