古诗词

杂诗

姚范

昭文理瑶瑟,逸响振希微。zhāo wén lǐ yáo sè,yì xiǎng zhèn xī wēi。
高音钦泰容,宁为清角悲。gāo yīn qīn tài róng,níng wèi qīng jiǎo bēi。
元鹄舞庭下,游鱼溯昆池。yuán gǔ wǔ tíng xià,yóu yú sù kūn chí。
岩岩崇山志,浩浩沧海湄。yán yán chóng shān zhì,hào hào cāng hǎi méi。
惜无中郎赏,矧求钟子知。xī wú zhōng láng shǎng,shěn qiú zhōng zi zhī。
超超沦神域,隐几遂忘机。chāo chāo lún shén yù,yǐn jǐ suì wàng jī。
为问曲终意,端复有成亏。wèi wèn qū zhōng yì,duān fù yǒu chéng kuī。

姚范

清安徽桐城人,字南青,号姜坞,初名兴涑,字已铜。乾隆七年进士。官翰林院编修,充三礼馆纂修。文章沉邃幽古,学术长于考订,所见多前人所未发。有《援鹑堂诗集》、《援鹑堂文集》、《援鹑堂笔记》。 姚范的作品>>

猜您喜欢

长干竹枝

姚范

杨柳春风拂小楼,楼前终日看行舟。yáng liǔ chūn fēng fú xiǎo lóu,lóu qián zhōng rì kàn xíng zhōu。
悠悠一道秦淮水,送尽离人到白头。yōu yōu yī dào qín huái shuǐ,sòng jǐn lí rén dào bái tóu。

长干竹枝

姚范

白门乌帽是侬良,生是南人嫁北商。bái mén wū mào shì nóng liáng,shēng shì nán rén jià běi shāng。
羊酪胡葱都不爱,碧瓯亲注火前香。yáng lào hú cōng dōu bù ài,bì ōu qīn zhù huǒ qián xiāng。

送周旭之还苏州

姚范

江水碧无际,扁舟欸乃迟。jiāng shuǐ bì wú jì,biǎn zhōu āi nǎi chí。
花经寒食雨,人负艳阳期。huā jīng hán shí yǔ,rén fù yàn yáng qī。
落日要离墓,春风短簿祠。luò rì yào lí mù,chūn fēng duǎn bù cí。
坐令芳草绿,愁思怨班骓。zuò lìng fāng cǎo lǜ,chóu sī yuàn bān zhuī。

清明前一日

姚范

细雨清明节,经旬客闭关。xì yǔ qīng míng jié,jīng xún kè bì guān。
潮通瓜步水,春满秣陵山。cháo tōng guā bù shuǐ,chūn mǎn mò líng shān。
南浦江蓠绿,东皋雉子班。nán pǔ jiāng lí lǜ,dōng gāo zhì zi bān。
田园村务急,相待几时还。tián yuán cūn wù jí,xiāng dài jǐ shí hái。

简朱蕴千

姚范

二月春已半,燕山雪正飞。èr yuè chūn yǐ bàn,yàn shān xuě zhèng fēi。
垂帘炉焰短,破冻屐痕稀。chuí lián lú yàn duǎn,pò dòng jī hén xī。
素发行如此,扁舟愿尚违。sù fā xíng rú cǐ,biǎn zhōu yuàn shàng wéi。
为怜同病者,腰带几移围。wèi lián tóng bìng zhě,yāo dài jǐ yí wéi。

宿庐江

姚范

我老谙于役,兹行意惘然。wǒ lǎo ān yú yì,zī xíng yì wǎng rán。
非关筋力异,只与世情偏。fēi guān jīn lì yì,zhǐ yǔ shì qíng piān。
把卷忽自笑,看山更晚妍。bǎ juǎn hū zì xiào,kàn shān gèng wǎn yán。
平生似桃李,寂寞竟何言。píng shēng shì táo lǐ,jì mò jìng hé yán。

宿庐江

姚范

默默从人事,悠悠感岁年。mò mò cóng rén shì,yōu yōu gǎn suì nián。
孤蓬还自振,夕鸟羡归便。gū péng hái zì zhèn,xī niǎo xiàn guī biàn。
古驿深镫出,疏林落照圆。gǔ yì shēn dèng chū,shū lín luò zhào yuán。
辞家才百里,一笑别情牵。cí jiā cái bǎi lǐ,yī xiào bié qíng qiān。

过虞姬墓

姚范

帐下歌残萎玉枝,红颜何计恋乌骓。zhàng xià gē cán wēi yù zhī,hóng yán hé jì liàn wū zhuī。
君王事去惟怜妾,竖子名成欲向谁。jūn wáng shì qù wéi lián qiè,shù zi míng chéng yù xiàng shuí。
夜雨江空神女梦,春兰香歇杜鹃悲。yè yǔ jiāng kōng shén nǚ mèng,chūn lán xiāng xiē dù juān bēi。
凄凉一种芳魂草,犹傍婵娟学舞时。qī liáng yī zhǒng fāng hún cǎo,yóu bàng chán juān xué wǔ shí。

过项王庙

姚范

中原逐鹿竟归刘,霸业从教一战休。zhōng yuán zhú lù jìng guī liú,bà yè cóng jiào yī zhàn xiū。
龙虎早成天子气,侯王尚待故人头。lóng hǔ zǎo chéng tiān zi qì,hóu wáng shàng dài gù rén tóu。
河山有地封屠狗,子弟无乡望沐猴。hé shān yǒu dì fēng tú gǒu,zi dì wú xiāng wàng mù hóu。
日暮江东何处是,满天风雨不胜愁。rì mù jiāng dōng hé chù shì,mǎn tiān fēng yǔ bù shèng chóu。

春日奉怀方高度丈

姚范

寂寥犹恋旧巢松,却望云波晚更重。jì liáo yóu liàn jiù cháo sōng,què wàng yún bō wǎn gèng zhòng。
廿载天涯辈老马,千金故技悔屠龙。niàn zài tiān yá bèi lǎo mǎ,qiān jīn gù jì huǐ tú lóng。
极怜人远共明月,无奈烟深隔暮钟。jí lián rén yuǎn gòng míng yuè,wú nài yān shēn gé mù zhōng。
北郭溪光仍似昔,春来惆怅忆携筇。běi guō xī guāng réng shì xī,chūn lái chóu chàng yì xié qióng。

送人

姚范

片帆迷望暮烟微,杨柳青青乳燕飞。piàn fān mí wàng mù yān wēi,yáng liǔ qīng qīng rǔ yàn fēi。
江上莺花人去梦,山中笋蕨雨添肥。jiāng shàng yīng huā rén qù mèng,shān zhōng sǔn jué yǔ tiān féi。
初经世路偏宜拙,乍得萍交亦当归。chū jīng shì lù piān yí zhuō,zhà dé píng jiāo yì dāng guī。
珍重天涯寒食近,客程何日授春衣。zhēn zhòng tiān yá hán shí jìn,kè chéng hé rì shòu chūn yī。

塞下曲

姚范

孤城迢递郁嵯峨,慷慨关山《出塞歌》。gū chéng tiáo dì yù cuó é,kāng kǎi guān shān chū sāi gē。
万里交河春草绿,十年明月戍楼多。wàn lǐ jiāo hé chūn cǎo lǜ,shí nián míng yuè shù lóu duō。
胡儿驱马来青冢,羌女吹芦牧紫驼。hú ér qū mǎ lái qīng zhǒng,qiāng nǚ chuī lú mù zǐ tuó。
五部名王归汉阙,白头中夜几摩挲。wǔ bù míng wáng guī hàn quē,bái tóu zhōng yè jǐ mó sā。

书家书后

姚范

封罢虚堂思寂寥,残镫风幌影频招。fēng bà xū táng sī jì liáo,cán dèng fēng huǎng yǐng pín zhāo。
用同洴澼求龟药,饱羡侏儒忆炙鸮。yòng tóng píng pì qiú guī yào,bǎo xiàn zhū rú yì zhì xiāo。
故我依人从枳化,新霜入鬓愧虫雕。gù wǒ yī rén cóng zhǐ huà,xīn shuāng rù bìn kuì chóng diāo。
软红自哂君何与,葺帽鞭丝一样飘。ruǎn hóng zì shěn jūn hé yǔ,qì mào biān sī yī yàng piāo。

过旧家池馆

姚范

坡陀残照旧东冈,萧管无声竹树荒。pō tuó cán zhào jiù dōng gāng,xiāo guǎn wú shēng zhú shù huāng。
两部乱蛙喧曲榭,一钩新月浸方塘。liǎng bù luàn wā xuān qū xiè,yī gōu xīn yuè jìn fāng táng。
田文客去闲鸡犬,王氏儿从缀凤凰。tián wén kè qù xián jī quǎn,wáng shì ér cóng zhuì fèng huáng。
却向西风频洒泪,殷勤莫坠紫罗囊。què xiàng xī fēng pín sǎ lèi,yīn qín mò zhuì zǐ luó náng。

答客

姚范

自笑喑聋亦旧徒,山南山北谥公愚。zì xiào yīn lóng yì jiù tú,shān nán shān běi shì gōng yú。
谁将天末惊弦翼,拟作人间病颡驹。shuí jiāng tiān mò jīng xián yì,nǐ zuò rén jiān bìng sǎng jū。
新柳阿傩羞白发,崇桃夭灼记玄都。xīn liǔ ā nuó xiū bái fā,chóng táo yāo zhuó jì xuán dōu。
从来花鸟屏风上,不见扶鸠入画图。cóng lái huā niǎo píng fēng shàng,bù jiàn fú jiū rù huà tú。
481234