古诗词

虔州野泊

王衍梅

渺渺西风芦荻洲,崆峒云物望中收。miǎo miǎo xī fēng lú dí zhōu,kōng dòng yún wù wàng zhōng shōu。
一天残照生鸦背,满目青山画虎头。yī tiān cán zhào shēng yā bèi,mǎn mù qīng shān huà hǔ tóu。
八九人烟依村住,两三渔火杂萤流。bā jiǔ rén yān yī cūn zhù,liǎng sān yú huǒ zá yíng liú。
郁孤台畔清砧月,重唱刀镮鬓已秋。yù gū tái pàn qīng zhēn yuè,zhòng chàng dāo huán bìn yǐ qiū。

王衍梅

清浙江会稽人。字律芳,号笠舫。童时背诵《十三经》,不遗一字。嘉庆十六年进士,官广西武宣知县。未十日,以吏议失官,遂依阮元于广东。工诗。以陶潜、李白自况。有《绿雪堂遗稿》。 王衍梅的作品>>

猜您喜欢

晓行风月凉甚

王衍梅

凉风吹客梦,沙月导人行。liáng fēng chuī kè mèng,shā yuè dǎo rén xíng。
驱马已十里,荒鸡才一声。qū mǎ yǐ shí lǐ,huāng jī cái yī shēng。
旅怀无旦晚,村店有逢迎。lǚ huái wú dàn wǎn,cūn diàn yǒu féng yíng。
却望沧州路,冥冥烟雾生。què wàng cāng zhōu lù,míng míng yān wù shēng。

晓起过权园

王衍梅

睡觉翻阶鸟雀喧,远拖吟屐过江村。shuì jué fān jiē niǎo què xuān,yuǎn tuō yín jī guò jiāng cūn。
禾收大野全成路,雪霁遥山尽到门。hé shōu dà yě quán chéng lù,xuě jì yáo shān jǐn dào mén。
春蚓怒号茶鼎熟,冻蛟狂裂墨池浑。chūn yǐn nù hào chá dǐng shú,dòng jiāo kuáng liè mò chí hún。
看他黄叶风如扫,篱畔梅花白几痕。kàn tā huáng yè fēng rú sǎo,lí pàn méi huā bái jǐ hén。

题二树山人画双角石

王衍梅

横峰侧岭巧相兼,唤取鸦叉展画帘。héng fēng cè lǐng qiǎo xiāng jiān,huàn qǔ yā chā zhǎn huà lián。
南渡关山惭一角,北台风雪看双尖。nán dù guān shān cán yī jiǎo,běi tái fēng xuě kàn shuāng jiān。
梁家婢可明珠换,讲舍儿须锦髻添。liáng jiā bì kě míng zhū huàn,jiǎng shě ér xū jǐn jì tiān。
诗老凋零余墨在,梅花僧印尚红钤。shī lǎo diāo líng yú mò zài,méi huā sēng yìn shàng hóng qián。