古诗词

古诗一首

李希圣

客从北海来,中有数橡屋。kè cóng běi hǎi lái,zhōng yǒu shù xiàng wū。
劝我居海滨,闭门寄幽独。quàn wǒ jū hǎi bīn,bì mén jì yōu dú。
上漏旁复穿,伸东虑西缩。shàng lòu páng fù chuān,shēn dōng lǜ xī suō。
补苴术已穷,举家待倾覆。bǔ jū shù yǐ qióng,jǔ jiā dài qīng fù。
客曰曷焚之,改营出新筑。kè yuē hé fén zhī,gǎi yíng chū xīn zhù。
主人谢不能,踌躇额颦蹙。zhǔ rén xiè bù néng,chóu chú é pín cù。
吉凶未可知,客言徒取辱。jí xiōng wèi kě zhī,kè yán tú qǔ rǔ。
诸公谋自工,谀辞颂歌哭。zhū gōng móu zì gōng,yú cí sòng gē kū。
吾将说燕书,请君举明烛。wú jiāng shuō yàn shū,qǐng jūn jǔ míng zhú。

李希圣

清湖南湘乡人,字亦元。光绪十八年进士,官刑部主事。初治训诂,工诗文。通古今治法,尝纂《光绪会计录》以总综财赋。又草《律例损益议》,张百熙等皆极重之。百熙奉诏管学,引以为助。 李希圣的作品>>

猜您喜欢

和广雅尚书杂诗六首卧佛寺松

李希圣

清谈法律自纷纶,门户区区有屈伸。qīng tán fǎ lǜ zì fēn lún,mén hù qū qū yǒu qū shēn。
鱼鳖蛟龙同一鬨,岂知东海已扬尘。yú biē jiāo lóng tóng yī hòng,qǐ zhī dōng hǎi yǐ yáng chén。

读汉书

李希圣

黄金自爱枕中篇,脚价何尝到九泉。huáng jīn zì ài zhěn zhōng piān,jiǎo jià hé cháng dào jiǔ quán。
谁遣淮王守都厕,一时鸡犬尽神仙。shuí qiǎn huái wáng shǒu dōu cè,yī shí jī quǎn jǐn shén xiān。

咏枣

李希圣

紫衣传赐出蓬壶,雨露恩光照上都。zǐ yī chuán cì chū péng hú,yǔ lù ēn guāng zhào shàng dōu。
一例东封成故事,坐令尊酒变明珠。yī lì dōng fēng chéng gù shì,zuò lìng zūn jiǔ biàn míng zhū。

感近事作

李希圣

省识田家赛社歌,太平有象在松萝。shěng shí tián jiā sài shè gē,tài píng yǒu xiàng zài sōng luó。
岂知梁燕巢林木,从此炊烟已不多。qǐ zhī liáng yàn cháo lín mù,cóng cǐ chuī yān yǐ bù duō。

同广雅尚书游天宁寺归有感

李希圣

坐上河山异洛中,局前丝竹解平戎。zuò shàng hé shān yì luò zhōng,jú qián sī zhú jiě píng róng。
谢公谈笑王公哭,戮力神州各不同。xiè gōng tán xiào wáng gōng kū,lù lì shén zhōu gè bù tóng。

广雅尚书招宝侍讲熙朱侍读福诜樊按察增祥于京卿式枚沈编修曾桐作重九于天宁寺塔射山房沈后至作此戏之

李希圣

九日云山发兴新,凭栏高处望长春。jiǔ rì yún shān fā xīng xīn,píng lán gāo chù wàng zhǎng chūn。
西风检点尊前客,不是当时落帽人。xī fēng jiǎn diǎn zūn qián kè,bù shì dāng shí luò mào rén。

过故相刚毅宅

李希圣

枉思带砺誓山河,鼎鼐楼台已自多。wǎng sī dài lì shì shān hé,dǐng nài lóu tái yǐ zì duō。
函首玉津行万里,不知曾听大风歌。hán shǒu yù jīn xíng wàn lǐ,bù zhī céng tīng dà fēng gē。

同广雅尚书宝侍讲熙樊按察增祥李府丞盛铎沈编修曾桐饮市楼福兴居

李希圣

马行灯火渐凄清,卷里厨娘识旧京。mǎ xíng dēng huǒ jiàn qī qīng,juǎn lǐ chú niáng shí jiù jīng。
话到贞元朝士尽,白头节度不胜情。huà dào zhēn yuán cháo shì jǐn,bái tóu jié dù bù shèng qíng。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

五字河梁出国风,论文已较长卿工。wǔ zì hé liáng chū guó fēng,lùn wén yǐ jiào zhǎng qīng gōng。
柏台高宴君无与,不在倡优狗马中。bǎi tái gāo yàn jūn wú yǔ,bù zài chàng yōu gǒu mǎ zhōng。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

难从晋帖仿来禽,入洛才多已不任。nán cóng jìn tiē fǎng lái qín,rù luò cái duō yǐ bù rèn。
俗煞南潮钟记室,只将一字抵千金。sú shā nán cháo zhōng jì shì,zhǐ jiāng yī zì dǐ qiān jīn。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

逸响南皮不自量,陈思夺嫡在词场。yì xiǎng nán pí bù zì liàng,chén sī duó dí zài cí chǎng。
西园月比鱼山好,翻案论诗到夕堂。xī yuán yuè bǐ yú shān hǎo,fān àn lùn shī dào xī táng。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

益寿轻华善自名,翰林轩陆有公评。yì shòu qīng huá shàn zì míng,hàn lín xuān lù yǒu gōng píng。
文章第一论风格,不信安仁胜士衡。wén zhāng dì yī lùn fēng gé,bù xìn ān rén shèng shì héng。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

感慨无端托兴深,咏怀谁识阮公心。gǎn kǎi wú duān tuō xīng shēn,yǒng huái shuí shí ruǎn gōng xīn。
广陵散作穷途哭,莫向延年注里寻。guǎng líng sàn zuò qióng tú kū,mò xiàng yán nián zhù lǐ xún。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

种桑已值山河改,看菊还怜甲子同。zhǒng sāng yǐ zhí shān hé gǎi,kàn jú hái lián jiǎ zi tóng。
千载子云朱仲晦,不将应璩比陶公。qiān zài zi yún zhū zhòng huì,bù jiāng yīng qú bǐ táo gōng。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

一代孤鸣实寡俦,颜延毁誉欲相仇。yī dài gū míng shí guǎ chóu,yán yán huǐ yù yù xiāng chóu。
碧云清丽无风骨,莫把参军配惠休。bì yún qīng lì wú fēng gǔ,mò bǎ cān jūn pèi huì xiū。