古诗词

古诗一首

李希圣

客从北海来,中有数橡屋。kè cóng běi hǎi lái,zhōng yǒu shù xiàng wū。
劝我居海滨,闭门寄幽独。quàn wǒ jū hǎi bīn,bì mén jì yōu dú。
上漏旁复穿,伸东虑西缩。shàng lòu páng fù chuān,shēn dōng lǜ xī suō。
补苴术已穷,举家待倾覆。bǔ jū shù yǐ qióng,jǔ jiā dài qīng fù。
客曰曷焚之,改营出新筑。kè yuē hé fén zhī,gǎi yíng chū xīn zhù。
主人谢不能,踌躇额颦蹙。zhǔ rén xiè bù néng,chóu chú é pín cù。
吉凶未可知,客言徒取辱。jí xiōng wèi kě zhī,kè yán tú qǔ rǔ。
诸公谋自工,谀辞颂歌哭。zhū gōng móu zì gōng,yú cí sòng gē kū。
吾将说燕书,请君举明烛。wú jiāng shuō yàn shū,qǐng jūn jǔ míng zhú。

李希圣

清湖南湘乡人,字亦元。光绪十八年进士,官刑部主事。初治训诂,工诗文。通古今治法,尝纂《光绪会计录》以总综财赋。又草《律例损益议》,张百熙等皆极重之。百熙奉诏管学,引以为助。 李希圣的作品>>

猜您喜欢

论诗绝句四十首苏李

李希圣

秘监谈诗有盛名,渊源殊不负平生。mì jiān tán shī yǒu shèng míng,yuān yuán shū bù fù píng shēng。
屏山老去风情在,灯火樊楼写汴京。píng shān lǎo qù fēng qíng zài,dēng huǒ fán lóu xiě biàn jīng。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

弹章并案到陶潜,径畈花翁尽改弦。dàn zhāng bìng àn dào táo qián,jìng fàn huā wēng jǐn gǎi xián。
南宋词人诗笔好,压他杨万与萧千。nán sòng cí rén shī bǐ hǎo,yā tā yáng wàn yǔ xiāo qiān。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

杨柳东门逼岁寒,刘郎桃树怕重看。yáng liǔ dōng mén bī suì hán,liú láng táo shù pà zhòng kàn。
谁知辇下张光弼,不惹风波到牡丹。shuí zhī niǎn xià zhāng guāng bì,bù rě fēng bō dào mǔ dān。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

水浅蓬莱鬓有丝,永和书法盛唐诗。shuǐ qiǎn péng lái bìn yǒu sī,yǒng hé shū fǎ shèng táng shī。
国香零落冬青死,要为王孙废楚辞。guó xiāng líng luò dōng qīng sǐ,yào wèi wáng sūn fèi chǔ cí。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

京国才名四十年,玉堂彩笔拟神仙。jīng guó cái míng sì shí nián,yù táng cǎi bǐ nǐ shén xiān。
梦中一角江南路,惯著孤篷听雨眠。mèng zhōng yī jiǎo jiāng nán lù,guàn zhù gū péng tīng yǔ mián。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

流传大定接明昌,文物风流未渠央。liú chuán dà dìng jiē míng chāng,wén wù fēng liú wèi qú yāng。
范揭同声推汉吏,岂知当世有欧阳。fàn jiē tóng shēng tuī hàn lì,qǐ zhī dāng shì yǒu ōu yáng。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

清丽居然逼李温,首传吴体过中原。qīng lì jū rán bī lǐ wēn,shǒu chuán wú tǐ guò zhōng yuán。
琵琶省识江南怨,绝代销魂萨雁门。pí pá shěng shí jiāng nán yuàn,jué dài xiāo hún sà yàn mén。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

客妇文妖更鬼才,春花秋月斗清哀。kè fù wén yāo gèng guǐ cái,chūn huā qiū yuè dòu qīng āi。
玉溪刻意摹昌谷,都乞夔州剩馥来。yù xī kè yì mó chāng gǔ,dōu qǐ kuí zhōu shèng fù lái。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

青邱中道折芝英,不许文章老更成。qīng qiū zhōng dào zhé zhī yīng,bù xǔ wén zhāng lǎo gèng chéng。
还有信阳何大复,可怜才地两倾城。hái yǒu xìn yáng hé dà fù,kě lián cái dì liǎng qīng chéng。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

乐府迷离仿九章,鼎钟帷幄暗悲伤。lè fǔ mí lí fǎng jiǔ zhāng,dǐng zhōng wéi wò àn bēi shāng。
孤臣泪似苔痕绿,春雨年年上苑墙。gū chén lèi shì tái hén lǜ,chūn yǔ nián nián shàng yuàn qiáng。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

进士山东李中麓,子规江上陆沧浪。jìn shì shān dōng lǐ zhōng lù,zi guī jiāng shàng lù cāng làng。
诗名相业供描画,始信多才本不祥。shī míng xiāng yè gōng miáo huà,shǐ xìn duō cái běn bù xiáng。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

晚服西涯及震川,卮言憍气已全湔。wǎn fú xī yá jí zhèn chuān,zhī yán jiāo qì yǐ quán jiān。
奇情剩作昙阳犬,比似温陵拜澹然。qí qíng shèng zuò tán yáng quǎn,bǐ shì wēn líng bài dàn rán。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

北极风烟郡国开,中原日月自楼台。běi jí fēng yān jùn guó kāi,zhōng yuán rì yuè zì lóu tái。
诗人反覆无多字,谁许西京作赋才。shī rén fǎn fù wú duō zì,shuí xǔ xī jīng zuò fù cái。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

击壤颓波未寂寥,枫山浅俗定山佻。jī rǎng tuí bō wèi jì liáo,fēng shān qiǎn sú dìng shān tiāo。
新诗自作温岐语,细雨寒鸡梦早朝。xīn shī zì zuò wēn qí yǔ,xì yǔ hán jī mèng zǎo cháo。

论诗绝句四十首苏李

李希圣

浪子燕青气未平,秋风圃扇擅才情。làng zi yàn qīng qì wèi píng,qiū fēng pǔ shàn shàn cái qíng。
三朝白发江湖梦,夜夜渔灯当火城。sān cháo bái fā jiāng hú mèng,yè yè yú dēng dāng huǒ chéng。