古诗词

湖墅

杨晨

扁舟散发欲何之,早向烟波理钓丝。biǎn zhōu sàn fā yù hé zhī,zǎo xiàng yān bō lǐ diào sī。
一曲鉴湖双桨入,四明狂客几人知。yī qū jiàn hú shuāng jiǎng rù,sì míng kuáng kè jǐ rén zhī。
桃花水暖鱼初上,芦苇霜清蟹共持。táo huā shuǐ nuǎn yú chū shàng,lú wěi shuāng qīng xiè gòng chí。
拟傍水仙祠结屋,棹歌归趁夕阳时。nǐ bàng shuǐ xiān cí jié wū,zhào gē guī chèn xī yáng shí。

杨晨

杨晨,字定夫,黄岩人。光绪丁丑进士,改庶吉士,授编修,历官给事中。有《崇雅堂集》。 杨晨的作品>>

猜您喜欢

登丰山有感

杨晨

丰山东走势蜿蜒,海月江风入暮天。fēng shān dōng zǒu shì wān yán,hǎi yuè jiāng fēng rù mù tiān。
剩有孱王传逸史,几经名士结吟缘。shèng yǒu càn wáng chuán yì shǐ,jǐ jīng míng shì jié yín yuán。
洞中蝙蝠多栖壁,峡口盘螭欲喷泉。dòng zhōng biān fú duō qī bì,xiá kǒu pán chī yù pēn quán。
太息沧桑真一瞬,后人谁念郓欢田。tài xī cāng sāng zhēn yī shùn,hòu rén shuí niàn yùn huān tián。

漱岩归示忆鉴湖诗次韵奉答兼订后约

杨晨

谁言河广不容舠,草草归人未觉劳。shuí yán hé guǎng bù róng dāo,cǎo cǎo guī rén wèi jué láo。
恰值一湖秋水满,同看万丈月轮高。qià zhí yī hú qiū shuǐ mǎn,tóng kàn wàn zhàng yuè lún gāo。
先生亦自耽诗癖,今世何曾罢议曹。xiān shēng yì zì dān shī pǐ,jīn shì hé céng bà yì cáo。
肯许重阳共登眺,莫嫌落叶受风饕。kěn xǔ zhòng yáng gòng dēng tiào,mò xián luò yè shòu fēng tāo。

石梁古松歌用洪右臣前辈古槐韵

杨晨

金枝翠羽摇晴空,神仙出没明光宫。jīn zhī cuì yǔ yáo qíng kōng,shén xiān chū méi míng guāng gōng。
忽遘罡风坠灵杖,苍髯拂拂如虬龙。hū gòu gāng fēng zhuì líng zhàng,cāng rán fú fú rú qiú lóng。
骑龙仙人入云去,老向空山饱霜露。qí lóng xiān rén rù yún qù,lǎo xiàng kōng shān bǎo shuāng lù。
上枝盘郁纷攫拿,下枝化石形杈丫。shàng zhī pán yù fēn jué ná,xià zhī huà shí xíng chā yā。
山深无人万籁静,独鹤归来月斜影。shān shēn wú rén wàn lài jìng,dú hè guī lái yuè xié yǐng。
一声清唳立霜梢,唤起人间尘梦醒。yī shēng qīng lì lì shuāng shāo,huàn qǐ rén jiān chén mèng xǐng。
老僧披衣出茅堂,手攀古藤渡石梁。lǎo sēng pī yī chū máo táng,shǒu pān gǔ téng dù shí liáng。
下观飞瀑亦长啸,为我说偈三千章。xià guān fēi pù yì zhǎng xiào,wèi wǒ shuō jì sān qiān zhāng。
华顶峰高断樵路,片片白云从此度。huá dǐng fēng gāo duàn qiáo lù,piàn piàn bái yún cóng cǐ dù。
只愁夜半风雷鸣,飞作神龙不知处。zhǐ chóu yè bàn fēng léi míng,fēi zuò shén lóng bù zhī chù。