古诗词

慈仁寺谒顾亭林先生祠

施补华

蔓草枯杨断客魂,朅来烟寺阅朝昏。màn cǎo kū yáng duàn kè hún,qiè lái yān sì yuè cháo hūn。
云霄不傍诸甥贵,涕泪难忘老母言。yún xiāo bù bàng zhū shēng guì,tì lèi nán wàng lǎo mǔ yán。
短鬓萧疏临易水,长歌慷慨赋夷门。duǎn bìn xiāo shū lín yì shuǐ,zhǎng gē kāng kǎi fù yí mén。
山头棠树花争发,杜宇声声万古冤。shān tóu táng shù huā zhēng fā,dù yǔ shēng shēng wàn gǔ yuān。

施补华

清浙江乌程人,字均甫,一字均父。同治九年举人,官至山东候补道。有《泽雅堂诗文集》。 施补华的作品>>

猜您喜欢

送戴子高

施补华

一自凌生去,交游汝独亲。yī zì líng shēng qù,jiāo yóu rǔ dú qīn。
如何争战日,又作别离人。rú hé zhēng zhàn rì,yòu zuò bié lí rén。
把酒檐花落,停舟浦草春。bǎ jiǔ yán huā luò,tíng zhōu pǔ cǎo chūn。
眼中朋旧少,行矣泪沾巾。yǎn zhōng péng jiù shǎo,xíng yǐ lèi zhān jīn。

送戴子高

施补华

好忆高堂泪,临行滴汝衣。hǎo yì gāo táng lèi,lín xíng dī rǔ yī。
黄金富天下,难买是春晖。huáng jīn fù tiān xià,nán mǎi shì chūn huī。
雁断谁将信,乌飞失所依。yàn duàn shuí jiāng xìn,wū fēi shī suǒ yī。
白云时一望,应胜寄当归。bái yún shí yī wàng,yīng shèng jì dāng guī。

忆家

施补华

客行无远近,门外即天涯。kè xíng wú yuǎn jìn,mén wài jí tiān yá。
落木秋将老,寒镫夜自花。luò mù qiū jiāng lǎo,hán dèng yè zì huā。
霜清虫负户,风急雁啼沙。shuāng qīng chóng fù hù,fēng jí yàn tí shā。
欹枕山楼静,沈沈独忆家。yī zhěn shān lóu jìng,shěn shěn dú yì jiā。

去岁

施补华

去岁逢兹夕,沂州听雨风。qù suì féng zī xī,yí zhōu tīng yǔ fēng。
五更千里外,一我万愁中。wǔ gèng qiān lǐ wài,yī wǒ wàn chóu zhōng。
仆散囊钱尽,驴鸣栈豆空。pū sàn náng qián jǐn,lǘ míng zhàn dòu kōng。
今年安吃饭,不怨校书穷。jīn nián ān chī fàn,bù yuàn xiào shū qióng。

有作

施补华

士女春游尚满山,马蹄潜度独松关。shì nǚ chūn yóu shàng mǎn shān,mǎ tí qián dù dú sōng guān。
黑云惊压高城上,白刃旋飞大道间。hēi yún jīng yā gāo chéng shàng,bái rèn xuán fēi dà dào jiān。
踊跃貔貅千队入,凄凉门巷几人还。yǒng yuè pí xiū qiān duì rù,qī liáng mén xiàng jǐ rén hái。
湖堤花树垂垂发,照眼浑疑战血殷。hú dī huā shù chuí chuí fā,zhào yǎn hún yí zhàn xuè yīn。

双林逢姚子展

施补华

延缘聊作苇间行,密友初闻喜更惊。yán yuán liáo zuò wěi jiān xíng,mì yǒu chū wén xǐ gèng jīng。
乱后重逢疑隔世,愁中过慰胜同生。luàn hòu zhòng féng yí gé shì,chóu zhōng guò wèi shèng tóng shēng。
风尘面目恒饥色,患难文章变徵声。fēng chén miàn mù héng jī sè,huàn nán wén zhāng biàn zhēng shēng。
执手欷歔仍自笑,胸中五岳几时平。zhí shǒu xī xū réng zì xiào,xiōng zhōng wǔ yuè jǐ shí píng。

双林逢姚子展

施补华

剩水残山孰主持,吞声踯躅泪如丝。shèng shuǐ cán shān shú zhǔ chí,tūn shēng zhí zhú lèi rú sī。
真成杜老无家别,聊和陶公《乞食》诗。zhēn chéng dù lǎo wú jiā bié,liáo hé táo gōng qǐ shí shī。
万户虫沙悲故国,三年薪胆在今时。wàn hù chóng shā bēi gù guó,sān nián xīn dǎn zài jīn shí。
欃枪痛扫非无日,投笔功名与尔期。chán qiāng tòng sǎo fēi wú rì,tóu bǐ gōng míng yǔ ěr qī。

慈仁寺谒顾亭林先生祠

施补华

地老天荒万事非,徵书迢递此心违。dì lǎo tiān huāng wàn shì fēi,zhēng shū tiáo dì cǐ xīn wéi。
远游关塞身将老,何处山陵泪独挥。yuǎn yóu guān sāi shēn jiāng lǎo,hé chù shān líng lèi dú huī。
著作必传羞待访,乡园虽好忍思归。zhù zuò bì chuán xiū dài fǎng,xiāng yuán suī hǎo rěn sī guī。
双松谡谡经行处,惟有祠堂傍夕晖。shuāng sōng sù sù jīng xíng chù,wéi yǒu cí táng bàng xī huī。

将归留别萧穆敬甫

施补华

枕上潮来万马声,寒镫孤馆梦魂惊。zhěn shàng cháo lái wàn mǎ shēng,hán dèng gū guǎn mèng hún jīng。
天空鸿雁传归信,岁晏妻孥忆远行。tiān kōng hóng yàn chuán guī xìn,suì yàn qī nú yì yuǎn xíng。
此会偶然同逆旅,相亲何意若平生。cǐ huì ǒu rán tóng nì lǚ,xiāng qīn hé yì ruò píng shēng。
明年待尔孤山侧,千树梅花一笑迎。míng nián dài ěr gū shān cè,qiān shù méi huā yī xiào yíng。

飞来峰

施补华

谁将万柄青夫容,横空倒插成此峰。shuí jiāng wàn bǐng qīng fū róng,héng kōng dào chā chéng cǐ fēng。
性情自出依傍外,气势尚在回翔中。xìng qíng zì chū yī bàng wài,qì shì shàng zài huí xiáng zhōng。
孤根一削不盈尺,危乎殆矣逾玲珑。gū gēn yī xuē bù yíng chǐ,wēi hū dài yǐ yú líng lóng。
旁有巨穴幽且怪,以火来照天光通。páng yǒu jù xué yōu qiě guài,yǐ huǒ lái zhào tiān guāng tōng。
苔纹迸裂石乳腻,蝙蝠侧翅惊盘空。tái wén bèng liè shí rǔ nì,biān fú cè chì jīng pán kōng。
松杉千尺覆其上,长根乱走如蛟龙。sōng shān qiān chǐ fù qí shàng,zhǎng gēn luàn zǒu rú jiāo lóng。
野亭一角就平衍,山光下射青蒙蒙。yě tíng yī jiǎo jiù píng yǎn,shān guāng xià shè qīng méng méng。
群流趋涧众响激,魂魄凄慄天无风。qún liú qū jiàn zhòng xiǎng jī,hún pò qī lì tiān wú fēng。
冷泉判事有苏老,风流照耀谁能同。lěng quán pàn shì yǒu sū lǎo,fēng liú zhào yào shuí néng tóng。
我来但得遂佳赏,归将眼福夸邻翁。wǒ lái dàn dé suì jiā shǎng,guī jiāng yǎn fú kuā lín wēng。
问尔几年辞印度,飞来傥有神灵护。wèn ěr jǐ nián cí yìn dù,fēi lái tǎng yǒu shén líng hù。
冥冥雷雨满秋山,万石腾空待飞去。míng míng léi yǔ mǎn qiū shān,wàn shí téng kōng dài fēi qù。

萧大夫马歌

施补华

驽骀䠎?满天下,执策而临叹无马。nú dài wò zú mǎn tiān xià,zhí cè ér lín tàn wú mǎ。
谁知世有萧大夫,独得名驹色丹赭。shuí zhī shì yǒu xiāo dà fū,dú dé míng jū sè dān zhě。
大夫起家军旅中,十年战伐多奇功。dà fū qǐ jiā jūn lǚ zhōng,shí nián zhàn fá duō qí gōng。
常骑此马入阵斗,四蹄风举行如空。cháng qí cǐ mǎ rù zhèn dòu,sì tí fēng jǔ xíng rú kōng。
大夫忠勇万人敌,此马肝胆能与同。dà fū zhōng yǒng wàn rén dí,cǐ mǎ gān dǎn néng yǔ tóng。
陟深历险屡转战,巧随人意为西东。zhì shēn lì xiǎn lǚ zhuǎn zhàn,qiǎo suí rén yì wèi xī dōng。
归来爱马如爱子,亲饲刍豆杂马僮。guī lái ài mǎ rú ài zi,qīn sì chú dòu zá mǎ tóng。
刀疮箭孔手摩抚,腾槽意若相感通。dāo chuāng jiàn kǒng shǒu mó fǔ,téng cáo yì ruò xiāng gǎn tōng。
今年大夫死殉国,此马悲鸣惨不食。jīn nián dà fū sǐ xùn guó,cǐ mǎ bēi míng cǎn bù shí。
雄姿猛气顿销沈,拳毛脱落无颜色。xióng zī měng qì dùn xiāo shěn,quán máo tuō luò wú yán sè。
愿为鬼马驰鬼雄,风雨阴森从击贼。yuàn wèi guǐ mǎ chí guǐ xióng,fēng yǔ yīn sēn cóng jī zéi。
部下健儿不敢骑,茹上词人早相识。bù xià jiàn ér bù gǎn qí,rú shàng cí rén zǎo xiāng shí。
方瞳峻耳形未殊,日日来看泪沾臆。fāng tóng jùn ěr xíng wèi shū,rì rì lái kàn lèi zhān yì。
呜呼人头畜鸣今更多,怀恩感义汝则那。wū hū rén tóu chù míng jīn gèng duō,huái ēn gǎn yì rǔ zé nà。
少陵无人曹霸死,寂寞丹青奈汝何。shǎo líng wú rén cáo bà sǐ,jì mò dān qīng nài rǔ hé。

严氏家庙松歌为秋樵丈作

施补华

方练奇节天下崇,何人为表严司空。fāng liàn qí jié tiān xià chóng,hé rén wèi biǎo yán sī kōng。
五百年来事隐约,依然祠庙菰城东。wǔ bǎi nián lái shì yǐn yuē,yī rán cí miào gū chéng dōng。
行人下马动凭吊,轮囷手抚当门松。xíng rén xià mǎ dòng píng diào,lún qūn shǒu fǔ dāng mén sōng。
白昼时闻飞霹雳,空堂宛欲腾蛟龙。bái zhòu shí wén fēi pī lì,kōng táng wǎn yù téng jiāo lóng。
摧颓老干出生气,盘屈孤根回曲衷。cuī tuí lǎo gàn chū shēng qì,pán qū gū gēn huí qū zhōng。
劲质何辞霜雪烈,精灵或与风云通。jìn zhì hé cí shuāng xuě liè,jīng líng huò yǔ fēng yún tōng。
何来史氏致身录,肆口诬蔑言非公。hé lái shǐ shì zhì shēn lù,sì kǒu wū miè yán fēi gōng。
宫中老佛既乌有,翠华安得中途逢。gōng zhōng lǎo fú jì wū yǒu,cuì huá ān dé zhōng tú féng。
晚死差为十族计,耿耿何愧诸公忠。wǎn sǐ chà wèi shí zú jì,gěng gěng hé kuì zhū gōng zhōng。
摩挲独叹后凋节,惨淡如见孤臣容。mó sā dú tàn hòu diāo jié,cǎn dàn rú jiàn gū chén róng。
南枝苍苍鄂王墓,黛色郁郁丞相宫。nán zhī cāng cāng è wáng mù,dài sè yù yù chéng xiāng gōng。
爱惜亦期人勿伐,萧条却恨时难同。ài xī yì qī rén wù fá,xiāo tiáo què hèn shí nán tóng。
飘然时危一老翁,不忘祖德干戈中。piāo rán shí wēi yī lǎo wēng,bù wàng zǔ dé gàn gē zhōng。
手携画卷命题句,忠魂劲节相交融。shǒu xié huà juǎn mìng tí jù,zhōng hún jìn jié xiāng jiāo róng。
危时永忆栋梁器,大材不藉丹青功。wēi shí yǒng yì dòng liáng qì,dà cái bù jí dān qīng gōng。
森然寒气入诗骨,笔端谡谡来长风。sēn rán hán qì rù shī gǔ,bǐ duān sù sù lái zhǎng fēng。

端午日同严秋樵劳巽卿袁孝宰南观饮酒

施补华

鲥鱼出水菖蒲长,松陵江上逢端阳。shí yú chū shuǐ chāng pú zhǎng,sōng líng jiāng shàng féng duān yáng。
龙舟竞渡事萧瑟,廉纤细雨僧堂凉。lóng zhōu jìng dù shì xiāo sè,lián xiān xì yǔ sēng táng liáng。
王瓜槜李那得致,白芷自袅炉中香。wáng guā zuì lǐ nà dé zhì,bái zhǐ zì niǎo lú zhōng xiāng。
尚思佳节会良友,荒厨炙酒开蒲觞。shàng sī jiā jié huì liáng yǒu,huāng chú zhì jiǔ kāi pú shāng。
严翁五十饱识字,鬓边白发垂秋霜。yán wēng wǔ shí bǎo shí zì,bìn biān bái fā chuí qiū shuāng。
巽卿清疏孝宰静,坐中二妙谁能当。xùn qīng qīng shū xiào zǎi jìng,zuò zhōng èr miào shuí néng dāng。
其余数子各媕雅,议论足令吾军张。qí yú shù zi gè ān yǎ,yì lùn zú lìng wú jūn zhāng。
皇天似为慰羁旅,此会难得非寻常。huáng tiān shì wèi wèi jī lǚ,cǐ huì nán dé fēi xún cháng。
梅风拂槛助森爽,栀花蕉叶交芬芬。méi fēng fú kǎn zhù sēn shuǎng,zhī huā jiāo yè jiāo fēn fēn。
须臾酒罢客亦起,负手来往循长廊。xū yú jiǔ bà kè yì qǐ,fù shǒu lái wǎng xún zhǎng láng。
默思稚齿过此日,榴花浓压东家墙。mò sī zhì chǐ guò cǐ rì,liú huā nóng yā dōng jiā qiáng。
中山进士须似戟,婵娟小妹凝红妆。zhōng shān jìn shì xū shì jǐ,chán juān xiǎo mèi níng hóng zhuāng。
纷纷鬼妾与鬼马,杂遝左右相扶将。fēn fēn guǐ qiè yǔ guǐ mǎ,zá tà zuǒ yòu xiāng fú jiāng。
堂中悬挂好画手,抱看惊汗流如浆。táng zhōng xuán guà hǎo huà shǒu,bào kàn jīng hàn liú rú jiāng。
西邻姊似斗心巧,停针不绣双鸳鸯。xī lín zǐ shì dòu xīn qiǎo,tíng zhēn bù xiù shuāng yuān yāng。
蒲人艾虎手自缚,为我插鬓驱灾祥。pú rén ài hǔ shǒu zì fù,wèi wǒ chā bìn qū zāi xiáng。
枇杷累累比金弹,杨梅细核夸先尝。pí pá lèi lèi bǐ jīn dàn,yáng méi xì hé kuā xiān cháng。
二十年来讶飘忽,感时触事空自伤。èr shí nián lái yà piāo hū,gǎn shí chù shì kōng zì shāng。
儿童光景足摸拟,闭目往往游其乡。ér tóng guāng jǐng zú mō nǐ,bì mù wǎng wǎng yóu qí xiāng。
洗盏更酌不堪说,恐令四座沾衣裳。xǐ zhǎn gèng zhuó bù kān shuō,kǒng lìng sì zuò zhān yī shang。