古诗词

杪春闲情

金学莲

东风吹草绿满衣,山南山北春已归。dōng fēng chuī cǎo lǜ mǎn yī,shān nán shān běi chūn yǐ guī。
落花如雪杨花飞。luò huā rú xuě yáng huā fēi。
杨花入水不知处,无心已化浮萍去。yáng huā rù shuǐ bù zhī chù,wú xīn yǐ huà fú píng qù。

金学莲

清江苏吴县人,字青侪,一作子青,号手山。诸生,工诗善书,书法董其昌。诗慕李白、李贺、李义山,故以“三李”名堂。有《环中集》、《三李堂诗集》。 金学莲的作品>>

猜您喜欢

清河晓发

金学莲

城墙侵晓噪乌鸦,芦荻连天屋外斜。chéng qiáng qīn xiǎo zào wū yā,lú dí lián tiān wū wài xié。
水落黄河全改岸,风晴白野半飞沙。shuǐ luò huáng hé quán gǎi àn,fēng qíng bái yě bàn fēi shā。
车声绕路二三辆,酒店垂旗四五家。chē shēng rào lù èr sān liàng,jiǔ diàn chuí qí sì wǔ jiā。
咫尺浊流犹待渡,褰裳依约上星查。zhǐ chǐ zhuó liú yóu dài dù,qiān shang yī yuē shàng xīng chá。

友人招泛秦淮以病未赴作此柬之

金学莲

酒气香痕总寂寥,珠帘踠地咏娇娆。jiǔ qì xiāng hén zǒng jì liáo,zhū lián wǎn dì yǒng jiāo ráo。
秦淮水冷无三伏,杨柳烟深有六朝。qín huái shuǐ lěng wú sān fú,yáng liǔ yān shēn yǒu liù cháo。
几日清歌方宛宛,近来篷顶已萧萧。jǐ rì qīng gē fāng wǎn wǎn,jìn lái péng dǐng yǐ xiāo xiāo。
青溪白塔都依旧,只欠闲情过板桥。qīng xī bái tǎ dōu yī jiù,zhǐ qiàn xián qíng guò bǎn qiáo。

移居始定有成

金学莲

健羽知秋亦倦迁,白云无际掩柴关。jiàn yǔ zhī qiū yì juàn qiān,bái yún wú jì yǎn chái guān。
才当尽处思投笔,望转奢时想买山。cái dāng jǐn chù sī tóu bǐ,wàng zhuǎn shē shí xiǎng mǎi shān。
俗客不来因好静,古书相对可消闲。sú kè bù lái yīn hǎo jìng,gǔ shū xiāng duì kě xiāo xián。
只应烂醉南窗酒,十月芙蓉已半殷。zhǐ yīng làn zuì nán chuāng jiǔ,shí yuè fú róng yǐ bàn yīn。

毗陵驿

金学莲

客子眠迟夜寂寥,短长亭畔短长桥。kè zi mián chí yè jì liáo,duǎn zhǎng tíng pàn duǎn zhǎng qiáo。
行程数到毗陵驿,归梦无多第二宵。xíng chéng shù dào pí líng yì,guī mèng wú duō dì èr xiāo。

读李昌谷诗

金学莲

诗人故伤心,伤心乃如此。shī rén gù shāng xīn,shāng xīn nǎi rú cǐ。
矧闻天上乐,那不少年死。shěn wén tiān shàng lè,nà bù shǎo nián sǐ。
一官但协律,商声变为徵。yī guān dàn xié lǜ,shāng shēng biàn wèi zhēng。
岂其赏音人,不及秋坟鬼。qǐ qí shǎng yīn rén,bù jí qiū fén guǐ。

读李义山诗

金学莲

当途不知才,辄复诋其行。dāng tú bù zhī cái,zhé fù dǐ qí xíng。
丛台多妙喻,风雅未为病。cóng tái duō miào yù,fēng yǎ wèi wèi bìng。
温段虽同工,弱靡难一振。wēn duàn suī tóng gōng,ruò mí nán yī zhèn。
后来西昆体,乃以清丽胜。hòu lái xī kūn tǐ,nǎi yǐ qīng lì shèng。