古诗词

至法界寺访宋胡侍郎铸钟香亭留饮

许传霈

古华严寺有名钟,作自赵宋祥符中。gǔ huá yán sì yǒu míng zhōng,zuò zì zhào sòng xiáng fú zhōng。
勒四言铭闻人建,铸者为谁曰胡公。lēi sì yán míng wén rén jiàn,zhù zhě wèi shuí yuē hú gōng。
胡公仕宋侍郎职,尝苦金严年不丰。hú gōng shì sòng shì láng zhí,cháng kǔ jīn yán nián bù fēng。
请宽苛政蠲丁税,诏书特下快民风。qǐng kuān kē zhèng juān dīng shuì,zhào shū tè xià kuài mín fēng。
自是乡贤惠桑梓,一乡庙食祀有功。zì shì xiāng xián huì sāng zǐ,yī xiāng miào shí sì yǒu gōng。
乃今人未明其故,漫加帝号齐尊崇。nǎi jīn rén wèi míng qí gù,màn jiā dì hào qí zūn chóng。
香火年年连吴越,不独编氓祝婺东。xiāng huǒ nián nián lián wú yuè,bù dú biān máng zhù wù dōng。
我来吴宁寻遗迹,有法轮碑峙岘峰。wǒ lái wú níng xún yí jì,yǒu fǎ lún bēi zhì xiàn fēng。
先民已叹沈沦久,长对空山夕照红。xiān mín yǐ tàn shěn lún jiǔ,zhǎng duì kōng shān xī zhào hóng。
寺居城闉往来数,欲访钟铭追前踪。sì jū chéng yīn wǎng lái shù,yù fǎng zhōng míng zhuī qián zōng。
几经烽火变迁后,铁石销磨金在镕。jǐ jīng fēng huǒ biàn qiān hòu,tiě shí xiāo mó jīn zài róng。
此铜钟且无其器,遑云斑剥蚀苔封。cǐ tóng zhōng qiě wú qí qì,huáng yún bān bō shí tái fēng。
我闻汤盘与孔鼎,词存千古走蛟龙。wǒ wén tāng pán yǔ kǒng dǐng,cí cún qiān gǔ zǒu jiāo lóng。
层楼猛簴今寂寞,黄钟大吕闻太空。céng lóu měng jù jīn jì mò,huáng zhōng dà lǚ wén tài kōng。
何必金刹考古制,欲与凫氏论旋虫。hé bì jīn shā kǎo gǔ zhì,yù yǔ fú shì lùn xuán chóng。
高子幸非辩追蠡,蓄酒如池香味浓。gāo zi xìng fēi biàn zhuī lí,xù jiǔ rú chí xiāng wèi nóng。
招我一笑莫停饮,绣佛场前列千钟。zhāo wǒ yī xiào mò tíng yǐn,xiù fú chǎng qián liè qiān zhōng。
我侪善学端有在,如木钟撞金木攻。wǒ chái shàn xué duān yǒu zài,rú mù zhōng zhuàng jīn mù gōng。
大小鸣由大小扣,发人清省备藐躬。dà xiǎo míng yóu dà xiǎo kòu,fā rén qīng shěng bèi miǎo gōng。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

悼亡百绝句

许传霈

重阳同放海昌船,新涨初通郭店前。zhòng yáng tóng fàng hǎi chāng chuán,xīn zhǎng chū tōng guō diàn qián。
劳尽心神方息足,望归游子眼犹穿。láo jǐn xīn shén fāng xī zú,wàng guī yóu zi yǎn yóu chuān。

悼亡百绝句

许传霈

椿庭痛不侍弥留,送窆归从色相求。chūn tíng tòng bù shì mí liú,sòng biǎn guī cóng sè xiāng qiú。
袖出前年西法照,为摅孺慕瞩题头。xiù chū qián nián xī fǎ zhào,wèi shū rú mù zhǔ tí tóu。

悼亡百绝句

许传霈

不喜绮罗时世装,春来偏学看蚕忙。bù xǐ qǐ luó shí shì zhuāng,chūn lái piān xué kàn cán máng。
天然好事难如愿,墙外竞多植女桑。tiān rán hǎo shì nán rú yuàn,qiáng wài jìng duō zhí nǚ sāng。

悼亡百绝句

许传霈

要结今生不解缘,相寻踪迹若盘旋。yào jié jīn shēng bù jiě yuán,xiāng xún zōng jì ruò pán xuán。
谁知到海仍须别,莫系明朝对渡船。shuí zhī dào hǎi réng xū bié,mò xì míng cháo duì dù chuán。

悼亡百绝句

许传霈

朝朝千里望予归,枕上应多泪暗挥。cháo cháo qiān lǐ wàng yǔ guī,zhěn shàng yīng duō lèi àn huī。
江海卸帆馀八日,从无身后说依稀。jiāng hǎi xiè fān yú bā rì,cóng wú shēn hòu shuō yī xī。

悼亡百绝句

许传霈

果知说到伤心事,远客初归伤尽心。guǒ zhī shuō dào shāng xīn shì,yuǎn kè chū guī shāng jǐn xīn。
除去脾虚兼腹热,堪期早晚免呻吟。chú qù pí xū jiān fù rè,kān qī zǎo wǎn miǎn shēn yín。

悼亡百绝句

许传霈

仙露连番惠罄瓶,常从长史谢零星。xiān lù lián fān huì qìng píng,cháng cóng zhǎng shǐ xiè líng xīng。
终颁百合同山药,苦乏和中伴茯苓。zhōng bān bǎi hé tóng shān yào,kǔ fá hé zhōng bàn fú líng。

悼亡百绝句

许传霈

深体儿曹夜勿陪,扶床强起几多回。shēn tǐ ér cáo yè wù péi,fú chuáng qiáng qǐ jǐ duō huí。
灯前慰我分栖稳,犹觅饧糖手送来。dēng qián wèi wǒ fēn qī wěn,yóu mì táng táng shǒu sòng lái。

悼亡百绝句

许传霈

平时药裹失量裁,恨晚难将元气培。píng shí yào guǒ shī liàng cái,hèn wǎn nán jiāng yuán qì péi。
浸晓勉为开口问,舌尖新起雪花胎。jìn xiǎo miǎn wèi kāi kǒu wèn,shé jiān xīn qǐ xuě huā tāi。

悼亡百绝句

许传霈

顾覆深情莫可描,怜他少子护长宵。gù fù shēn qíng mò kě miáo,lián tā shǎo zi hù zhǎng xiāo。
不言身热言儿热。bù yán shēn rè yán ér rè。
分宿谁知无别朝。fēn sù shuí zhī wú bié cháo。

悼亡百绝句

许传霈

苦尽常思回蔗甘,此时此理不须谈。kǔ jǐn cháng sī huí zhè gān,cǐ shí cǐ lǐ bù xū tán。
隔帏呼我声无力,犹讶无闻至再三。gé wéi hū wǒ shēng wú lì,yóu yà wú wén zhì zài sān。

悼亡百绝句

许传霈

不讳怎知深讳难,终朝自汗叹无端。bù huì zěn zhī shēn huì nán,zhōng cháo zì hàn tàn wú duān。
低声但说钱刀匮,此意分明托和盘。dī shēng dàn shuō qián dāo kuì,cǐ yì fēn míng tuō hé pán。

悼亡百绝句

许传霈

习俗难移邻里家,畴凭正气压群邪。xí sú nán yí lín lǐ jiā,chóu píng zhèng qì yā qún xié。
何图词祝方宣后,唤不回头两眼斜。hé tú cí zhù fāng xuān hòu,huàn bù huí tóu liǎng yǎn xié。

悼亡百绝句

许传霈

环床恸哭九人齐,老仆情真亦夜啼。huán chuáng tòng kū jiǔ rén qí,lǎo pū qíng zhēn yì yè tí。
哭过五更仍不起,浑疑一睡入沈迷。kū guò wǔ gèng réng bù qǐ,hún yí yī shuì rù shěn mí。

悼亡百绝句

许传霈

来朝商略荐盘新,七度哀逢母忌辰。lái cháo shāng lüè jiàn pán xīn,qī dù āi féng mǔ jì chén。
奚不相随供馔饭?xī bù xiāng suí gōng zhuàn fàn?
岂真地下独依亲?qǐ zhēn dì xià dú yī qīn?