古诗词

叔韵以城西看山诗索和倚韵复之

许传霈

城西山势如游龙,起伏奔驰神莫状。chéng xī shān shì rú yóu lóng,qǐ fú bēn chí shén mò zhuàng。
城西山色如好女,隐约倩秀遥相望。chéng xī shān sè rú hǎo nǚ,yǐn yuē qiàn xiù yáo xiāng wàng。
报俶塔近白沙堤,东接城垣尤豪宕。bào chù tǎ jìn bái shā dī,dōng jiē chéng yuán yóu háo dàng。
奇石危磴破空来,突兀直前无依傍。qí shí wēi dèng pò kōng lái,tū wù zhí qián wú yī bàng。
我居穷巷将及岁,寂无闻见心惆怅。wǒ jū qióng xiàng jiāng jí suì,jì wú wén jiàn xīn chóu chàng。
霉雨匝月更困人,鱼鳖灶床清抱恙。méi yǔ zā yuè gèng kùn rén,yú biē zào chuáng qīng bào yàng。
幸看此山日不足,高楼俨列碧屏障。xìng kàn cǐ shān rì bù zú,gāo lóu yǎn liè bì píng zhàng。
兼喜雉堞一道横,流水短墙均无妨。jiān xǐ zhì dié yī dào héng,liú shuǐ duǎn qiáng jūn wú fáng。
姑作曲势走往复,山容未宥使全放。gū zuò qū shì zǒu wǎng fù,shān róng wèi yòu shǐ quán fàng。
宜雨宜晴亦宜月,妙境天开何清旷。yí yǔ yí qíng yì yí yuè,miào jìng tiān kāi hé qīng kuàng。
有时杯影落桥头,灵光呼吸涤肺脏。yǒu shí bēi yǐng luò qiáo tóu,líng guāng hū xī dí fèi zàng。
呼之欲出招不前,画意诗情淡相忘。hū zhī yù chū zhāo bù qián,huà yì shī qíng dàn xiāng wàng。
酒醒转恐愁又来,山作解人总笑向。jiǔ xǐng zhuǎn kǒng chóu yòu lái,shān zuò jiě rén zǒng xiào xiàng。
嗟彼西湖多少等临客,孤负此峰莫能访。jiē bǐ xī hú duō shǎo děng lín kè,gū fù cǐ fēng mò néng fǎng。
香车宝马过云烟,畴得刻意穷形相。xiāng chē bǎo mǎ guò yún yān,chóu dé kè yì qióng xíng xiāng。
忽来同调说看山,示我新诗胆益壮。hū lái tóng diào shuō kàn shān,shì wǒ xīn shī dǎn yì zhuàng。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

悼亡百绝句

许传霈

暝目未能复口开,视含苍玉莫心灰。míng mù wèi néng fù kǒu kāi,shì hán cāng yù mò xīn huī。
支肩尚有衰年婿,为抹眉头日几回。zhī jiān shàng yǒu shuāi nián xù,wèi mǒ méi tóu rì jǐ huí。

悼亡百绝句

许传霈

久谢铅华世俗装,洁身有物却初偿。jiǔ xiè qiān huá shì sú zhuāng,jié shēn yǒu wù què chū cháng。
今朝薰沐朝天去。jīn cháo xūn mù cháo tiān qù。
应带江南皂荚香。yīng dài jiāng nán zào jiá xiāng。

悼亡百绝句

许传霈

苏绢装成侍女工,携归争欲闹儿童。sū juàn zhuāng chéng shì nǚ gōng,xié guī zhēng yù nào ér tóng。
讵知从葬齐称俑,玉立双双儿席中。jù zhī cóng zàng qí chēng yǒng,yù lì shuāng shuāng ér xí zhōng。

悼亡百绝句

许传霈

两鬓休言对未皤,柔丝争比泪丝多。liǎng bìn xiū yán duì wèi pó,róu sī zhēng bǐ lèi sī duō。
可怜儿媳分梳后,床下怎教著地拖。kě lián ér xí fēn shū hòu,chuáng xià zěn jiào zhù dì tuō。

悼亡百绝句

许传霈

吾母怜儿汝敬夫,丝棉制被入冬铺。wú mǔ lián ér rǔ jìng fū,sī mián zhì bèi rù dōng pù。
要留遗泽温泉壤,权作衣衾别样呼。yào liú yí zé wēn quán rǎng,quán zuò yī qīn bié yàng hū。

悼亡百绝句

许传霈

竟到阴阳各一天,草心堆里独长眠。jìng dào yīn yáng gè yī tiān,cǎo xīn duī lǐ dú zhǎng mián。
凭棺称谓声声咽,再与儿孙半面缘。píng guān chēng wèi shēng shēng yàn,zài yǔ ér sūn bàn miàn yuán。

悼亡百绝句

许传霈

帆送桐棺一夕中,武林幸得涨流通。fān sòng tóng guān yī xī zhōng,wǔ lín xìng dé zhǎng liú tōng。
阿兄购取姊随至,聊慰弥留无尽衷。ā xiōng gòu qǔ zǐ suí zhì,liáo wèi mí liú wú jǐn zhōng。

悼亡百绝句

许传霈

邻居女伴哭哀哀,交浅情深亦异哉。lín jū nǚ bàn kū āi āi,jiāo qiǎn qíng shēn yì yì zāi。
莫解此生缘会在,人言无间溯由来。mò jiě cǐ shēng yuán huì zài,rén yán wú jiān sù yóu lái。

悼亡百绝句

许传霈

耳熟高堂属望殷,后来福量驾诸兄。ěr shú gāo táng shǔ wàng yīn,hòu lái fú liàng jià zhū xiōng。
何图日坐长生命?hé tú rì zuò zhǎng shēng mìng?
赚得贤声长久名。zhuàn dé xián shēng zhǎng jiǔ míng。

悼亡百绝句

许传霈

院落沈沈花影新,犹馀丹桂忆前陈。yuàn luò shěn shěn huā yǐng xīn,yóu yú dān guì yì qián chén。
窗中一样玲珑月,不照当时并坐人。chuāng zhōng yī yàng líng lóng yuè,bù zhào dāng shí bìng zuò rén。

悼亡百绝句

许传霈

底是匆忙梦里逢,漫云死别去无踪。dǐ shì cōng máng mèng lǐ féng,màn yún sǐ bié qù wú zōng。
暗流香汗关行倦,消瘦浑忘病后容。àn liú xiāng hàn guān xíng juàn,xiāo shòu hún wàng bìng hòu róng。

悼亡百绝句

许传霈

疏慵非坐亦非眠,絮语明明在耳边。shū yōng fēi zuò yì fēi mián,xù yǔ míng míng zài ěr biān。
怕说向平家室愿,依然慰藉似生前。pà shuō xiàng píng jiā shì yuàn,yī rán wèi jí shì shēng qián。

悼亡百绝句

许传霈

难得归来归即留,妆台无恙傍床头。nán dé guī lái guī jí liú,zhuāng tái wú yàng bàng chuáng tóu。
我今夜夜将名唤,不碍灵魂飞上楼。wǒ jīn yè yè jiāng míng huàn,bù ài líng hún fēi shàng lóu。

悼亡百绝句

许传霈

惊醒幻境费疑猜,罗帐低垂寂不开。jīng xǐng huàn jìng fèi yí cāi,luó zhàng dī chuí jì bù kāi。
又恐常常枯老泪,期卿五夜一归来。yòu kǒng cháng cháng kū lǎo lèi,qī qīng wǔ yè yī guī lái。

悼亡百绝句

许传霈

非独关心死后期,结缡岁序也无疑。fēi dú guān xīn sǐ hòu qī,jié lí suì xù yě wú yí。
朝来亥月刚逢四,三十年前花烛时。cháo lái hài yuè gāng féng sì,sān shí nián qián huā zhú shí。