古诗词

叔韵以城西看山诗索和倚韵复之

许传霈

城西山势如游龙,起伏奔驰神莫状。chéng xī shān shì rú yóu lóng,qǐ fú bēn chí shén mò zhuàng。
城西山色如好女,隐约倩秀遥相望。chéng xī shān sè rú hǎo nǚ,yǐn yuē qiàn xiù yáo xiāng wàng。
报俶塔近白沙堤,东接城垣尤豪宕。bào chù tǎ jìn bái shā dī,dōng jiē chéng yuán yóu háo dàng。
奇石危磴破空来,突兀直前无依傍。qí shí wēi dèng pò kōng lái,tū wù zhí qián wú yī bàng。
我居穷巷将及岁,寂无闻见心惆怅。wǒ jū qióng xiàng jiāng jí suì,jì wú wén jiàn xīn chóu chàng。
霉雨匝月更困人,鱼鳖灶床清抱恙。méi yǔ zā yuè gèng kùn rén,yú biē zào chuáng qīng bào yàng。
幸看此山日不足,高楼俨列碧屏障。xìng kàn cǐ shān rì bù zú,gāo lóu yǎn liè bì píng zhàng。
兼喜雉堞一道横,流水短墙均无妨。jiān xǐ zhì dié yī dào héng,liú shuǐ duǎn qiáng jūn wú fáng。
姑作曲势走往复,山容未宥使全放。gū zuò qū shì zǒu wǎng fù,shān róng wèi yòu shǐ quán fàng。
宜雨宜晴亦宜月,妙境天开何清旷。yí yǔ yí qíng yì yí yuè,miào jìng tiān kāi hé qīng kuàng。
有时杯影落桥头,灵光呼吸涤肺脏。yǒu shí bēi yǐng luò qiáo tóu,líng guāng hū xī dí fèi zàng。
呼之欲出招不前,画意诗情淡相忘。hū zhī yù chū zhāo bù qián,huà yì shī qíng dàn xiāng wàng。
酒醒转恐愁又来,山作解人总笑向。jiǔ xǐng zhuǎn kǒng chóu yòu lái,shān zuò jiě rén zǒng xiào xiàng。
嗟彼西湖多少等临客,孤负此峰莫能访。jiē bǐ xī hú duō shǎo děng lín kè,gū fù cǐ fēng mò néng fǎng。
香车宝马过云烟,畴得刻意穷形相。xiāng chē bǎo mǎ guò yún yān,chóu dé kè yì qióng xíng xiāng。
忽来同调说看山,示我新诗胆益壮。hū lái tóng diào shuō kàn shān,shì wǒ xīn shī dǎn yì zhuàng。

许传霈

许传霈,清道光二十三年生,上虞人,宦游杭州等地。曾为东阳乡试考官(《一诚斋诗集》中有《襄校东阳县试卷事竣柬梓材》),嗜篆刻、擅金石考据,有诗名。尝与汪苇塘、施衡甫(继常,曾考考证汉三老碑出土地)诸公结诗社,唱和不断,一时风流。平生诗词汇为《一诚斋诗存》传世。《海宁州志稿》其为原撰,于海宁地方史志有筚路蓝缕之功。 许传霈的作品>>

猜您喜欢

悼亡百绝句

许传霈

城外潮惊同梦醒,东来西去数曾经。chéng wài cháo jīng tóng mèng xǐng,dōng lái xī qù shù céng jīng。
今时若不分生死,依旧联床夜夜听。jīn shí ruò bù fēn shēng sǐ,yī jiù lián chuáng yè yè tīng。

悼亡百绝句

许传霈

浣濯衣衫初不知,从今检点要亲持。huàn zhuó yī shān chū bù zhī,cóng jīn jiǎn diǎn yào qīn chí。
纵令一领兼旬著,无复帘前说换迟。zòng lìng yī lǐng jiān xún zhù,wú fù lián qián shuō huàn chí。

悼亡百绝句

许传霈

连宵窗破朔风寒,谁把棉衣制就看?lián xiāo chuāng pò shuò fēng hán,shuí bǎ mián yī zhì jiù kàn?
堪笑阿爷兼阿母,孝围影里护儿单。kān xiào ā yé jiān ā mǔ,xiào wéi yǐng lǐ hù ér dān。

悼亡百绝句

许传霈

望断床前香稻汤,晓来无计润枯肠。wàng duàn chuáng qián xiāng dào tāng,xiǎo lái wú jì rùn kū cháng。
盘匜特遣群儿奠,聊报生平举按庄。pán yí tè qiǎn qún ér diàn,liáo bào shēng píng jǔ àn zhuāng。

悼亡百绝句

许传霈

偶向江塘豁远瞳,谁家眷属出花丛?ǒu xiàng jiāng táng huō yuǎn tóng,shuí jiā juàn shǔ chū huā cóng?
疑卿两度看潮后,识否家山遥指中。yí qīng liǎng dù kàn cháo hòu,shí fǒu jiā shān yáo zhǐ zhōng。

悼亡百绝句

许传霈

是真是假认前身,描就遗容不染尘。shì zhēn shì jiǎ rèn qián shēn,miáo jiù yí róng bù rǎn chén。
归到头来都是假,何妨假者奉为真。guī dào tóu lái dōu shì jiǎ,hé fáng jiǎ zhě fèng wèi zhēn。

悼亡百绝句

许传霈

有亭有石有池塘,到此如归子女狂。yǒu tíng yǒu shí yǒu chí táng,dào cǐ rú guī zi nǚ kuáng。
谁料含杯朋满座,岁周齐为尔治丧。shuí liào hán bēi péng mǎn zuò,suì zhōu qí wèi ěr zhì sàng。

悼亡百绝句

许传霈

从俗营斋是也非,无多焚楮作钱飞。cóng sú yíng zhāi shì yě fēi,wú duō fén chǔ zuò qián fēi。
冥官若问夫何吝,道是虞江老布衣。míng guān ruò wèn fū hé lìn,dào shì yú jiāng lǎo bù yī。

悼亡百绝句

许传霈

启灵发纼告从容,宏毅斋前烛泪浓。qǐ líng fā zhèn gào cóng róng,hóng yì zhāi qián zhú lèi nóng。
默默非真无验兆,如卿到底是温恭。mò mò fēi zhēn wú yàn zhào,rú qīng dào dǐ shì wēn gōng。

悼亡百绝句

许传霈

何物儒生动众知,盛筵祖饯北门时。hé wù rú shēng dòng zhòng zhī,shèng yán zǔ jiàn běi mén shí。
犹虞越礼干阴谴,功布铭旌分别持。yóu yú yuè lǐ gàn yīn qiǎn,gōng bù míng jīng fēn bié chí。

悼亡百绝句

许传霈

船窗人静鼾声稠,莫见桥过呼舵头。chuán chuāng rén jìng hān shēng chóu,mò jiàn qiáo guò hū duò tóu。
卓立身边新木主,同听夜雨到杭州。zhuó lì shēn biān xīn mù zhǔ,tóng tīng yè yǔ dào háng zhōu。

悼亡百绝句

许传霈

忆艮山门夜泊船,客秋凉透校书天。yì gěn shān mén yè pō chuán,kè qiū liáng tòu xiào shū tiān。
今朝枯对无聊赖,为遣儿童剪纸钱。jīn cháo kū duì wú liáo lài,wèi qiǎn ér tóng jiǎn zhǐ qián。

悼亡百绝句

许传霈

湖山西望暮云封,雁序孤沈六越冬。hú shān xī wàng mù yún fēng,yàn xù gū shěn liù yuè dōng。
相约明朝东渡去,晓烟定破两高峰。xiāng yuē míng cháo dōng dù qù,xiǎo yān dìng pò liǎng gāo fēng。

悼亡百绝句

许传霈

低声时唤好随馀,魂帛灵幡共一舆。dī shēng shí huàn hǎo suí yú,hún bó líng fān gòng yī yú。
莫讶大江飞渡否,乌蓬到越梦非虚。mò yà dà jiāng fēi dù fǒu,wū péng dào yuè mèng fēi xū。

悼亡百绝句

许传霈

船头船尾两灵牌,先后拈香理亦谐。chuán tóu chuán wěi liǎng líng pái,xiān hòu niān xiāng lǐ yì xié。
枕里不堪回首处,此身同梦与同怀。zhěn lǐ bù kān huí shǒu chù,cǐ shēn tóng mèng yǔ tóng huái。